Lý Thanh nói muốn đi ra ngoài chơi.
Vừa lúc ngày mai là cuối tuần rồi, chúng ta đều được nghỉ, ta liền đáp ứng hắn. Chúng ta đi xem phim, sau đó đi ăn cơm. Lúc đi ngang qua công viên giải trí ta phát hiện đôi mắt Lý Thanh nhìn chằm chằm vào đó.
“Muốn đi vào chơi?” Ta cười hỏi hắn.
Hắn rốt cuộc dừng ánh mắt, đem mặt quay qua, lắc lắc đầu. Nói: “Không muốn.” Sau đó hắn quay đầu lại nhịn không được nhìn công viên giải trí thêm một cái.
Ta nói: “Ta muốn đi chơi, theo ta đi vào chơi đi, được chứ?”
Hắn nhìn ta, đôi mắt đen nhánh nhẹ lưu chuyển, gật gật đầu: “Được.”
Ta đoán Lý Thanh chưa từng tới công viên giải trí chơi đùa. Khi còn nhỏ không có người dẫn hắn đến công viên giải trí, sau khi lớn lên chính hắn cũng sẽ không đến loại địa phương này.
Có chút đau lòng.
Lý Thanh tuy rằng muốn che dấu cảm giác mới lạ của chính mình, đáng tiếc thực thất bại. Hắn vẫn luôn dáo dác nhìn xung quanh.
“Đã lâu không tới chơi.” Hắn nói.
“Đúng vậy.” Ta nói.
Hắn muốn cầm tay ta, nhưng sau khi vừa chạm tới thì lại lập tức buông lỏng ra. Vì thế ta liền đem hắn tay nắm vào trong tay.
Mặt hắn quay sang một bên, như là đang xem cái gì. Khóe miệng nhếch lên cao cao.
Ta hỏi hắn muốn chơi cái gì, hắn nói: “Ân…… Đều có thể, tùy ngươi chọn a.”
Ta nói: “Vậy ta liền chọn a.”
Công viên giải trí cũng chỉ có mấy trò đó để chơi. Đầu tiên chúng ta đi ngồi thuyền hải tặc, xem như làm nóng thân thể. Ta lôi kéo hắn ngồi vào đuôi thuyền, sau đó thuyền bay nên tới, gió thổi tóc hắn bay đến rối loạn.
“Chơi vui không?” Ta hỏi hắn.
“Chơi vui.” Hắn cười trả lời ta.
Chúng ta lại đi ngồi bạch tuộc. Ta luôn luôn không thích trò chơi này, xoay xoay làm ta muốn ói. Vì thế ta liền không đi lên, để Lý Thanh một mình lên ngồi. Ánh mắt hắn nhìn qua đó có điểm mê mang nho nhỏ, mà ta chỉ là đứng ở bên ngoài mỉm cười với hắn.
Sau đó trò chơi bạch tuộc bắt đầu xoay tròn, 360° xoay liên tiếp. Ta nhìn gương mặt Lý Thanh không đổi sắc lật đi lật lại đổi tới đổi lui, không hiểu sao lại muốn cười.
“Chơi vui không?” Ta hỏi hắn.
Lần này sắc mặt hắn tái nhợt gật gật đầu.
Tàu lượn siêu tốc vẫn còn tốt, mùa hè ngồi cái này rất mát mẻ. Nhà ma thì đặc biệt nhàm chán. Ta không sợ cái này, Lý Thanh liền càng không vấn đề, gia hỏa này thường xuyên tiếp xúc cùng thi thể, đã sớm miễn dịch. Phía trước chúng ta có đôi tình lữ, cô gái kia vẫn luôn lớn tiếng thét chói tai, mà bạn trai nàng lại luôn luôn nhẹ giọng an ủi nàng, còn đem nàng ôm vào trong ngực. Nương theo ánh đèn xanh mờ ảo của nhà ma có thể nhìn thấy ánh mắt Lý Thanh nhìn về ta với biểu tình thất vọng.
Ta cảm thấy có chút buồn cười, chẳng lẽ hắn muốn ta bắt chước cô nàng kia thét chói tai sau đó nhào vào lồng ngực hắn sao?
Có điều nơi này thật sự là tối, vì thế ta liền kéo hắn qua hôn.
Đôi tình lữ kia di chuyển tới phía trước lối đi nhỏ, sau đó không thấy nữa. Ta nghe thấy âm thanh cô gái kia run hỏi: “Hai người đi sau chúng ta đâu rồi? ".
Sắc trời chậm rãi tối sầm, các loại đèn đầy màu sắc đua nhau sáng lên. Đôi mắt Lý Thanh sáng lấp lánh như tiểu hài tử, hướng về đồ ăn vặt bán trên ven đường.
“A Hi ngươi có muốn ăn cái này không?” Hắn hỏi ta.
Ta mỉm cười gật đầu.
Chúng ta mua rất nhiều đồ ăn. Bao gồm kẹo bông gòn màu hồng phấn. Ta không nghĩ tới ta vậy mà vẫn còn ăn loại đồ ngọt này. Vị ngọt trong miệng thật rẻ tiền, nhưng cũng thật vui vẻ.
Đã lâu rồi không được thả lỏng như vậy, từ trước đến giờ, ta đều sống một cách gò bó khó chịu.
Cuối cùng là vòng đu quay. Ta vẫn luôn không hiểu nổi loại trò chơi này thú vị ở đâu. Chỉ là đơn giản mà lên cao lên cao, từ cửa sổ nhìn ra phong cảnh cũng chẳng gọi là đẹp lắm. Nhưng Lý Thanh lại muốn đi, cho nên ta liền đáp ứng.
Ta nghĩ hắn có thể là ở trên mạng xem được cái gì đó rồi, bởi vì trong lúc vòng đu quay lên tới nơi cao nhất, hắn hôn ta.
Hắn nhắm mắt lại, biểu tình an tĩnh vô cùng thành kính.
“Nghe nói người yêu cùng nhau ngồi trên vòng đu quay cuối cùng cũng sẽ chia tay, nhưng là nếu hôn nhau ngay tại thời điểm vòng đu lên tới nơi cao nhất, thì sẽ vĩnh viễn bên nhau. Hắn nói, mặt có chút hồng, như là ngượng ngùng.
Ta cười. Loại chuyện này, truyền thuyết hư ảo giả dối không quyết định được, quyền quyết định nằm ở người với người a.
Sau đó trong lúc trở về nhà Lý Thanh lại hỏi ta: “A Hi, ngươi có phát hiện hôm nay có thật nhiều tiểu hài tử?”
Ta không chút để ý nói: “Là rất nhiều a, ta cũng dắt theo một đứa nhỏ đây.”
Lý Thanh: “Ta mới không phải đứa nhỏ!"
Ta nghĩ nghĩ, cười: “Hôm nay là ngày Quốc tế thiếu nhi a.”
Phía trước đèn đỏ sáng lên, ta dừng xe lại. Quay đầu nhìn hắn cười nói: “Chúc ngươi ngày lễ vui vẻ. "
Hắn trước kia thiếu quá nhiều ngày lễ. Ta muốn từng bước từng bước bù đắp trở về cho hắn.
Đây đã là chuyện từ rất lâu về trước, ta cũng không biết vì sao lại đột nhiên nhớ tới. Mấy ngày hôm trước em họ hỏi ta vì sao còn chưa kết hôn. Ta nói ta là mệnh khắc thê, không muốn hại người ta.
“Vậy ngươi cứ ế đi.” Hắn vẻ mặt khinh thường.
“Không phải ế,” ta cười, “Ta quen hai người, một người còn suýt trở thành vợ ta --------- bọn ta đến nhẫn đều đã trao rồi. Kết quả hai người cuối cùng đều chết.”
Hắn bảo ta nén bi thương, sau đó không nói gì.
Khi đó bọn ta đang hút thuốc, ta nhìn khói trắng lượn lờ bay lên, độ cung thật xinh đẹp. Đáng tiếc chỉ một lát liền biến mất.
======Hết phiên ngoại 1======