Giao Tiên Đại Nhân Của Tôi

Chương 2




“A!” Tôi hét lên chói tai, rất sợ cái thứ đồ bẩn thỉu kia của hắn thọt vào trong thân thể tôi, chỉ có thể dốc hết toàn lực cong người lên né tránh sự công kích của hắn, để hắn không tìm được vị trí.

Chỉ cần nhịn được mấy giây để cha mẹ chồng tôi xông vào là tốt, mặc dù bây giờ bộ dáng của tôi có chút bất nhã nhưng để không bị người khác xâm chiếm thì tôi cũng chỉ có thể như vậy!

Tiếng bước chân của cha mẹ chồng tôi rất nhanh, chớp mắt đã đi tới cửa.

Chẳng qua khi bọn họ sắp tiến vào thì tiếng bước chân lại dừng lại!

“Có phải có chút tàn nhẫn hay không?” Từ ngoài cửa truyền tới tiếng của ba chồng tôi, trong giọng ông có chút lo âu áy náy.

Mẹ chồng tôi dừng lại, im lặng một lát rồi cắn răng nói: “Người đàn bà nào sinh con mà không phải trải qua bước này? Vì cháu trai chỉ có thể khiến con dâu thiệt thòi.”

Cưỡi trên người con không phải là con trai của mẹ đâu! Mọi người ở cửa tại sao lại không đi vào!

Tôi không nhịn được nữa, lớn tiếng khóc, gọi lớn để bọn họ đi vào cứu tôi.

Nhưng bất kể tôi kêu thế nào thì cha mẹ tôi cũng chỉ đứng ở cửa, tôi khóc tới tê tâm liệt phế nhưng bọn họ một chút cũng không muốn tiên svaof.

Bóng đen trên người tôi thấy vậy càng không chút kiêng kỵ, lực càng thêm mạnh, chớp mắt cây gậy của hắn đã tới nơi tư mật của tôi, muốn đi vào thật nhanh!

“Tránh ra.”

Ngay khi tôi không thể né tránh thì trong phòng đột nhiên xuất hiện tiếng đàn ông rất dễ nghe.

Giọng nói kia dịu dàng như ngọc nhưng lại mang theo sự lạnh lùng đầy cảnh báo, thật giống như trời sinh đã cao cao tại thượng khiến người khác không dám khinh thường.

Bóng đen trên người tôi run lên bần bật, dừng động tác lại tìm nguồn âm thanh.

Nhưng âm thanh kia sau khi khác ra hai tiếng liền không có động tĩnh nữa, hơn nữa nhà tôi không lớn, không có nơi nào có thể ẩn nấp, bóng đen nhìn một vòng không thấy người khác liền cười lạnh một tiếng, càng hung hãn nhào về phía tôi!

Tôi sợ hét lên chói tai, hắn xông vào rất nhanh, khúc côn cứng rắn không ngừng đâm thọt vào mông tôi, lần này dùng sức còn hơn lúc nãy nhiều khiến tôi đau đớn.

“Ta lặp lại lần nữa, tránh ra!” Ngay khi tôi sợ hãi muốn chết thì giọng nói dễ nghe kia lại vang lên một lần nữa, giọng nghiêm khắc đi mất phần giống như tức giận.

Bóng đen lần nữa ngưng động tác, sững sờ trên người tôi.

Có điều lần này không phải hắn chủ động dừng lại mà giống như bị khống chế.

“Cô không sao chứ?” Giọng nói kia vang lên lần nữa, lần này là nói với tôi.

Giọng nói của anh ta thật giống như có năng lượng vô hình khiến người ta có cảm giác đặc biệt an tâm.

Lúc này tôi mới giật mình tỉnh lại, người kia đang bất động, tôi có thể chạy!

Tôi nhanh chóng tránh thoát khỏi tay bóng đen, từ dưới người hắn chui ra ngoài.

Sau khi đi ra tôi vừa sợ hãi vừa quẫn bách, bởi vì là đêm tân hôn cho nên trên người tôi chỉ mặc bộ đồ ngủ mỏng manh không có bất kỳ tác dụng che chắn gì, hơn nữa quần chíp vừa rồi đã bị người kia giật ra, bây giờ trên người tôi giống như không mặc gì cả.

Cũng may trong phòng tối đen, đôi phương chắc cũng không thấy rõ tôi.

Tôi chưa tỉnh hồn, tùy tiện khoác thêm quần áo, nói: “Tôi… không có sao, cảm ơn anh. Có điều anh là ai? Hắn là ai? Tại sao hai người lại xuất hiện trong nhà tôi?”

“Cô lắm vấn đề thật!” người kia không trả lời câu hỏi của tôi, chỉ nói câu này.

Thấy tôi không còn vẻ quá kinh sợ, anh ta cũng không để ý tới tôi nữa. Từ trong bóng đêm truyện tới tiếng động lục lọi, sau đó phòng tôi tự nhiên xuất hiện một ánh sáng màu đỏ.

Tôi sợ hãi khẽ kêu một tiếng, theo bản năng đưa hai tay ra trước mặt che lại.

- --

Sant: Chương truyện này có vẻ ngắn, mà số chương cũng ngắn nên mỗi ngày mình đăng 2 chương nha, chưa đến 1 tháng sẽ hoàn :D.