“Xem bộ dạng xuân phong đắc ý này của cậu, hẳn là hôm nay nhìn thấy tên kia, còn bị đánh một trận?”
Trưởng Tôn Kỳ vừa thấy được Hiên Viên Kiệt tươi cười đầy mặt, liền có đáp án, nửa đoạn trước là nhìn ra được từ biểu tình của Hiên Viên Kiệt, đoạn phần sau, Hiên Viên Kiệt rõ ràng đã chữa trị hết, còn thay đổi một thân quần áo sạch sẽ rồi, sao có thể bị nhìn ra được? Bạn muốn hỏi, Trưởng Tôn Kỳ liền đẩy đẩy mắt kính trả lời, điều này quá đơn giản, tâm tình Hiên Viên Kiệt tốt là do gặp được Trác Cẩn Khác, Trác Cẩn Khác sẽ hoan nghênh Hiên Viên Kiệt tới quấy rầy hắn sao, không dạy dỗ một chút mới là chuyện lạ. Tuy rằng suy đoán có chút lệch lạc, nhưng tổng thể thì cũng không sai.
“Có chuyện gì?” Tâm tình rất tốt nên Hiên Viên Kiệt không có để ý đến Trưởng Tôn Kỳ độc miệng, cái gì gọi là lại bị đánh một trận chớ, đó là A Khác nhà hắn đang quan tâm hắn nha, yêu chính là giáo dục. Uy uy, ngươi nghĩ như vậy, thật sự xác định mình không phải cuồng bị ngược sao? Tự tôn của ngươi đâu?
“Có nhiệm vụ.” Trưởng Tôn Kỳ đẩy đẩy mắt kính của y.
Hiên Viên Kiệt cười lạnh một tiếng, “Bọn họ không phải là không muốn để tớ đi ra làm nhiệm vụ sao?” Từ sau khi đại biểu chủng tộc kia xuất hiện, cao tầng đã tiến hành hạn chế đối với hành động của hắn, không để hắn gặp một tia nguy hiểm, trong khoảng thời gian này hắn có thể thường xuyên đi quấy rối Trác Cẩn Khác, cũng là bởi vì hắn không có chuyện gì để làm, rất nhàn.
“Một nhiệm vụ diễu võ dương oai.” Trưởng Tôn Kỳ nhún nhún vai, y cũng rất khinh thường, chuyện về đại biểu chủng tộc, trong nước cuối cùng vẫn lựa chọn dấu diếm, sau khi Hiên Viên Kiệt đạt được thắng lợi, thăng cấp lên thiên tai, trong đầu đám chính trị gia kia đều chỉ có ích lợi.
Mạt thế đã mấy năm, nhân loại đã vượt qua đoạn khởi đầu gian nan nhất, đã thích ứng được với sinh hoạt hiện tại, có thánh đường, nguy cơ của nhân loại đã giảm bớt đi một bộ phận, ngoại trừ thiên tai có tính uy hiếp cực lớn ra, hiện giờ nhân loại cũng coi như đã đứng vững vàng ở trong mạt thế. Đã từng có đoàn kết nhất trí, nhưng khi hiện tại đã vững vàng rồi, liền xuất hiện vết rách. Hiện giờ thế giới đã phân liệt, lực lượng thay đổi, những quốc gia đã từng có được quyền lên tiếng tuyệt đối, không cam lòng bị trầm luân như vậy, kêu gọi xây dựng một chính phủ thống nhất, dẫn dắt nhân loại vượt qua nguy cơ mạt thế, kỳ thật chẳng qua cũng chỉ là cái cớ để tranh quyền đoạt lợi mà thôi.
Nhóm chính trị gia không phải là người tốt, người tốt không thể trở thành chính trị gia được, đó là một vũng bùn ô bẩn, nơi tối đen nhất trên thế giới, lương tâm và thiện ý ở trong này đều chỉ là một thứ công cụ, thời điểm cần đến mới có thể xuất hiện, cho dù đã từng là người tốt, cũng khó tránh khỏi sẽ bị nhiễm bẩn, người có thể kiên trì được điểm mấu chốt trong đáy lòng này, đều phi thường đáng quý.
Người kêu gọi khẩu hiệu này, mục đích là cái gì, người thông minh đều hiểu rõ, các chính trị gia trong nước đương nhiên cũng đảo khách thành chủ, tham dự vào trong đó, bọn họ có lợi thế rất lớn, đó chính là cường giả thiên tai nhân loại duy nhất, Hiên Viên Kiệt. Còn Trác Cẩn Khác, tạm thời hãy quên y qua một bên đi, đó là tồn tại siêu việt cả thiên tai.
Cao tầng đánh chủ ý, để Hiên Viên Kiệt đi ra ngoài phát quang một chút, đến các thế lực khắp nơi bày ra sự cường đại của mình, còn sự an nguy của Hiên Viên Kiệt, lại làm sao có thể quan trọng hơn ích lợi được chứ, chỉ cần không phải gặp được tồn tại cùng cấp bậc thiên tai và Trác Cẩn Khác, Hiên Viên Kiệt tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm, hơn nữa bọn họ cũng sẽ bảo vệ Hiên Viên Kiệt. Lúc này bọn họ, thật đúng là phá lệ khai sáng.
Trưởng Tôn Kỳ nói qua tổng thể mọi chuyện, “Cũng được, đi ra ngoài giải sầu.” Hiên Viên Kiệt cười lạnh một tiếng, nhưng cũng không phản đối nhiệm vụ này, hắn không có khả năng cứ luôn bị vây khốn ở trong thủ đô, không đi tôi luyện được, còn có rất nhiều đại chiến chủng tộc gian nan đang chờ hắn nữa, sao hắn có thể vẫn luôn ở lại chỗ này đến rỉ sét được chứ.
Trưởng Tôn Kỳ thật cạn lời, hiện tại cũng chỉ có Hiên Viên Kiệt và Trác Cẩn Khác mới có tư cách để nói ra cái loại lý do thoái thác nhẹ nhàng, tựa như giải sầu ở trong mạt thế như vậy.
“Đúng rồi, cậu và A Việt nhớ rõ nói nói chút cảm tưởng với A Khác đó.” Nói xong chính sự rồi, Hiên Viên Kiệt lập tức dặn dò một chuyện rất quan trọng khác nữa.
“Cảm tưởng gì cơ?” Trưởng Tôn Kỳ nhìn chăm chú Hiên Viên Kiệt, ánh mắt nghiêm túc, A Khác chính là Trác Cẩn Khác, kêu như vậy tuy rằng sẽ không dẫn tới sự chú ý của Trác Cẩn Khác, nhưng Trưởng Tôn Kỳ vẫn như cũ không dám gọi, bóng ma tâm lý mà Trác Cẩn Khác mang đến cho y rất là sâu, cũng chỉ có năng lực kháng áp của Hiên Viên Kiệt là đủ mạnh, có thể hóa giải được bóng ma nồng hậu kia, hơn nữa còn xoay chuyển thành tình yêu.
“Y không tin trù nghệ của tớ, nói muốn hỏi cảm tưởng của các cậu một chút.” Hiên Viên Kiệt méo miệng, khó chịu nói, ở trong mắt A Khác, độ tin tưởng thấp đến như vậy sao, còn không bằng cả Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt à.
Nói đến trù nghệ của Hiên Viên Kiệt, Trưởng Tôn Kỳ khó tránh khỏi có chút rối rắm. Không phải là trù nghệ của Hiên Viên Kiệt không tốt, trù nghệ của Hiên Viên Kiệt thật đúng là rất khá. Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Hiên Viên Kiệt xuống bếp, mời bọn họ thưởng thức, bọn họ mới biết được thì ra Hiên Viên Kiệt cũng khai phá được năng lực tinh lọc, thân là bạn tốt, bọn họ sẽ giúp đỡ che giấu, nhưng đây không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là, nhìn một bàn mỹ thực sắc hương vị đều đầy đủ, y và Nam Cung Việt cũng không dám xuống tay, hiểu biết đối với trù nghệ của Hiên Viên Kiệt, cũng chỉ dừng lại tại giai đoạn mì gói trước kia thôi, sau đó Trác Cẩn Khác tiếp nhận việc nấu ăn, Hiên Viên Kiệt liền không có cơ hội thể hiện trù nghệ nữa, y và Nam Cung Việt nhìn một bàn đồ ăn kia, cũng khó tránh khỏi ôm hoài nghi giống như Trác Cẩn Khác. Chậm chạp không dám cầm đũa, dưới áp khí lạnh của Hiên Viên Kiệt, mới run rẩy, ôm quyết tâm hẳn phải chết mà nuốt một ngụm, hương vị rất bình thường. Tuy rằng không thể nói là mỹ vị, nhưng hương vị cũng vừa đủ.
Sau đó đồ ăn mà Hiên Viên Kiệt làm ra, hương vị càng ngày càng tốt, tên tham ăn Nam Cung Việt kia hiện tại đã bắt đầu nhịn không được mà cọ cơm, mỗi lần đều ăn sạch sẽ đồ ăn do Hiên Viên Kiệt làm. Nói thật, y rất khó tiếp thu nổi sự thật trù nghệ của Hiên Viên Kiệt rất tốt, quả nhiên là sủng nhi, mặc kệ có làm cái gì, cũng đều thành công hơn người khác. Trưởng Tôn Kỳ tuyệt đối sẽ không nói cho những người khác biết, sau khi nhìn thấy Hiên Viên Kiệt thành công, y cũng có tiến hành khiêu chiến trù nghệ, rồi đốt luôn phòng bếp, biến một đống thức ăn thành than cốc đâu.
“Làm sao vậy, không muốn?” Hiên Viên Kiệt híp híp mắt, cho dù là bạn tốt, nhưng gây trở ngại đến con đường yêu đương của hắn cũng là không thể tha thứ được.
“Không, tớ sẽ bảo A Việt làm.” Trưởng Tôn Kỳ coi như đã nhìn phi thường thấu triệt Hiên Viên Kiệt có tình yêu không có tình bạn, Trưởng Tôn Kỳ khôn khéo không có ý định tự mình xông pha đi làm chuyện ngu xuẩn này, không phải còn có Nam Cung Việt nữa sao. Làm người có thể phân theo nhóm vật họp theo loài với Hiên Viên Kiệt, Trưởng Tôn Kỳ cũng bán rẻ bạn bè cấp bậc chuyên nghiệp.
Đây là bỏ qua lời mình một bên đó sao, cũng không hề gì, dù sao chỉ cần có người ra chứng thật là được rồi. Hiên Viên Kiệt rộng lượng tỏ vẻ, nhiệt độ không khí ấm lại, “Khi nào xuất phát, cho tớ biết một chút là được.” Sau khi tấn chức thiên tai, Hiên Viên Kiệt rất đủ tự tin, dĩ vãng bởi vì địa vị cùng quyền lợi, mới bị thế tục quấn thân, nhưng hiện tại đã có thể miễn hết, cho dù hắn không làm cái gì cả, cũng sẽ không có ai dám làm lơ ý kiến của hắn. Hắn cuối cùng cũng đã sâu sắc cảm nhận được từng lời Trác Cẩn Khác đã nói, chỉ cần hắn đủ mạnh, thì bất kể hắn làm cái gì hoặc là chẳng làm cái gì, chỉ cần tỏ vẻ một cái ý đồ hay khả năng thôi, cũng sẽ khiến cho người ta không có cách nào bỏ qua được, khiến cho người ta kiêng kị vạn phần.
Nói xong liền bỏ lại Trưởng Tôn Kỳ, tự mình trở về nghỉ ngơi một chút, không, hắn phải đi về tĩnh tâm. Trưởng Tôn Kỳ nhìn bóng dáng Hiên Viên Kiệt, thở dài, giữa y và bạn tốt tuy rằng tình cảm vẫn như cũ, nhưng cảm giác khoảng cách cũng đang yên lặng xuất hiện, Trưởng Tôn Kỳ suy nghĩ rất nhiều, đột nhiên cảm thấy về sau cảm tình với bạn tốt có thể nào sẽ trở nên đạm bạc hay không. Như vậy về sau Hiên Viên Kiệt sẽ coi trọng ai cũng thật sự rất khó nói, hiện tại hắn có được một đối tượng để động tâm cũng không tồi, ít nhất không cần phải lo lắng, ngày đó Hiên Viên Kiệt sẽ tuyệt tình tuyệt tính. Lắc đầu, con đường hạnh phúc mà Hiên Viên Kiệt muốn còn xa lắm.
Trưởng Tôn Kỳ an bài hết mấy chuyện vụn vặt, y cảm giác được rất rõ ràng, từ sau khi Hiên Viên Kiệt thăng cấp lên thiên tai, phân lượng lời nói của hắn đã càng ngày càng nặng, hiện giờ Hiên Viên Kiệt còn chưa thể cảm thụ được, thế nhưng y đã nhận ra, phân lượng của Hiên Viên gia ở trong cao tầng, cùng với Trường Tôn gia và Nam Cung gia đã đạt được không ít chỗ tốt. Người thân trong nhà, không ít lần nghe nói có người khen Hiên Viên gia có một thằng con trai giỏi, rồi nói đến y cùng A Việt, kỳ thật nếu nói đến con trai giỏi, Trác gia mới chính xác nhất, chỉ tiếc Trác gia đã mất đi cơ duyên.
Hiện giờ trong cao tầng, châm biếm Trác gia không hề là con số ít. Trác gia ngươi có thể kéo dài huyết mạch thì sao chứ, có thể huy hoàng được bao lâu, Hiên Viên gia cho dù không thể kéo dài huyết mạch được, nhưng chỉ cần Hiên Viên Kiệt còn tồn tại, Hiên Viên gia sẽ không bao giờ đổ. Thế sự khó liệu, nếu sớm biết Trác Cẩn Khác sẽ huy hoàng lóng lánh như thế, Trác gia còn sẽ đối xử lãnh đạm với Trác Cẩn Khác như vậy nữa sao? Hơn nữa đối đãi dối trá như vậy, Trác Cẩn Khác cần sao? Một cường giả kiêu ngạo như vậy, sẽ cần sao? Sẽ không nhìn thấu sao? Nghĩ nhiều như vậy làm gì, dù sao thời gian cũng không có khả năng đảo ngược được, đó cũng không phải là chuyện của mình cùng nhà mình.
Muốn ra cửa giải sầu, Hiên Viên Kiệt cảm thấy rất cần thiết phải nói với Trác Cẩn Khác một chút, hắn và y không thể gặp mặt mỗi ngày được. Chỉ là khi hắn muốn đi tìm, Trác Cẩn Khác không có đại phát từ bi để các sứ đồ buông tha Hiên Viên Kiệt như trước nữa, Hiên Viên Kiệt lại lần nữa nuốt hận giữa đường, không thể nhìn thấy Trác Cẩn Khác, chỉ có thể để người chuyển tin đi.
Người nhận được tin tức, không dám dấu diếm Trác Cẩn Khác, thông báo với Trác Cẩn Khác. Trác Cẩn Khác đang hạ cờ vua với Toledo ở phòng khách, nghe xong gật gật đầu, đặt quân cờ trên tay mình xuống.
“Quan hệ của Hiên Viên Kiệt và Giáo Hoàng tốt lên, gần đây mỗi ngày đều tới.” Toledo sờ sờ râu của mình, không che dấu tâm tư của mình, hắn nhạy bén ngửi được một ít mùi vị khác thường, nhưng lại không thể phân biệt được.
“Người đều sẽ thay đổi.” Chuyện Hiên Viên Kiệt sinh ra tình cảm với y, Trác Cẩn Khác không có ý định dấu diếm, chỉ là dễ dàng để cho Toledo biết như vậy, Trác Cẩn Khác tỏ vẻ không thú vị chút nào, cho nên cũng không có thản nhiên nói cho Toledo.
Tích thủy bất lậu. Không hổ là Giáo Hoàng, hắn năn nỉ ỉ ôi đã lâu như vậy, vậy mà vẫn không chiếm được một chút tin tức nào, chẳng lẽ thật sự phải ra tay với tiểu cô nương Marty sao, hắn không sợ Angelica, chỉ là xuống tay với một cô bé, mình có phải có chút quá vô sỉ rồi không nhỉ. Ân, vô sỉ thì làm sao chứ, hắn cũng đâu phải người tốt, trong sở trọng tài phán quyết chẳng có ai là người tốt cả.
“Đừng đi quấy rầy Marty.” Toledo đánh chủ ý gì, Trác Cẩn Khác vừa nhìn liền hiểu ngay, tiểu cô nương được y sủng ái kia, Trác Cẩn Khác rất là che chở.
“Đương nhiên sẽ không, tôi không có vô sỉ như vậy.” Toledo nghiêm mặt nói, còn tính toán mới vừa rồi của hắn, hắn chỉ là tính toán mà thôi, cũng không thật sự sẽ làm như vậy. “Vậy, Giáo Hoàng, ngài có thể thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ của tôi không?” Toledo mắt trông mong mà nhìn Trác Cẩn Khác, hắn là một lão già, xin thông cảm một chút.
.