Giáo Hoàng Phản Nghịch

Chương 41




Một năm sau mạt thế, mọi người đã nhìn quen thành thị suy sút, đã nhìn quen xe thiết giáp xuyên qua trên đường phố ở thành thị, đã nhìn quen trên người mọi người đều mang theo vũ khí, đã nhìn quen trên đường có người cướp đoạt đồ, cảm giác an bình hoà bình trở nên tràn ngập xung đột, thế giới không yên ổn, cũng ảnh hưởng đến nội tâm, làm người rất dễ dàng táo bạo, sau đó nổi lên xung đột. Cứ việc đủ loại tình huống không hài hòa, nhưng mọi người ở các nơi ẩn núp, cũng coi như là sống tương đối yên ổn.

So với các thành thị khác, thủ đô có Trác Cẩn Khác tiến hành thanh lọc, trong đó sẽ không đột nhiên bùng nổ ra một biến dị giả, chế tạo ra tai hoạ hỗn loạn. Hưởng thụ may mắn như vậy, chỉ là Trác Cẩn Khác người sáng lập ra phần công trạng này, lại không hề hiển hách cùng bị người xem nhẹ.

Chế phục quân thức màu đen, áo gió màu đen phía sau tạo nên dấu vết uy phong, đoàn người tinh nhuệ túc sát chi khí, làm lòng người sinh ra cảm giác kính sợ cùng sùng kính.

“Là tiểu đội Nghịch Thứ.” Giữa đám người nghị luận sôi nổi, quân phục đặc biệt, người dẫn đầu xuất chúng, làm người ta sẽ không nhận sai danh hiệu của đội ngũ này.

“Tiểu đội được xưng là mạnh nhất kia?” Có người thực nghi hoặc đối với danh hiệu này.

“Đương nhiên là mạnh nhất rồi, tiểu đội Nghịch Thứ có ba cường giả có cơ hội vấn đỉnh thiên tai, đặc biệt là đội trưởng tiểu đội xếp hạng thứ nhất, Thiên Đế Hiên Viên Kiệt.” Người nói chuyện này, tuyệt đối là người sùng bái của tiểu đội Nghịch Thứ.

“Vị kia xác thật là rất lợi hại.” Có người nói một câu này, sau đó những người chung quanh cũng sôi nổi gật đầu thừa nhận, mặc kệ có ghen ghét Hiên Viên Kiệt cũng được, là sùng kính cũng tốt, nhưng đều không thể không thừa nhận, Hiên Viên Kiệt lợi hại cùng cường đại là không thể nghi ngờ.

Vì cái gì lại khẳng định như vậy, còn không phải là vì ba tháng trước, trong một cuộc thi đua quân sự, kỳ thật cũng chính là một lần ám đấu giữa các thế lực, Hiên Viên Kiệt lấy áp đảo để đạt được thắng lợi, cường hãn nghiền áp người thứ hai, đạt được danh hiệu người mạnh nhất trong nước, Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ cũng chen vào trước mười, các thành viên còn lại của tiểu đội Nghịch Thứ cũng đạt được thành tích không tồi, thực lực tổng hợp, tiểu đội Nghịch Thứ xa xa vượt qua những đội ngũ khác, vinh hoạch danh hiệu tiểu đội mạnh nhất.

“Thần Phong Trưởng Tôn Kỳ, Điện Từ Vương Nam Cung Việt cũng đều rất mạnh.” Đối với thành viên của tiểu đội Nghịch Thứ, theo kết quả thi đua công khai vào ba tháng trước, rất nhiều người đều đã thuộc như lòng bàn tay. Bộ đội thần bí, ở xã hội hiện nay đã hoàn toàn không cần thiết nữa, mọi người càng hy vọng nhìn thấy đội ngũ sống sờ sờ cường đại hiện thực như thế hơn, như vậy mới có thể ủng hộ nhân tâm được.

“Tôi lại thích năng lực của Giáo Hoàng Trác Cẩn Khác hơn, ở mạt thế năng lực này thật là thuận tiện cực kỳ.” Có người vẻ mặt hâm mộ nói, xếp hạng thi đấu của Trác Cẩn Khác không cao, bởi vì năng lực của y thuộc về loại hình phụ trợ, chỉ là vậy thì sao chứ, đội ngũ vẫn luôn hoàn thiện hơn, không thể toàn bộ đều là loại công kích được, loại hình phụ trợ cũng là tất không thể thiếu, Trác Cẩn Khác cũng có một bộ phận fan cảu mình, cũng có rất nhiều đội ngũ cũng coi trọng năng lực phụ trợ của Trác Cẩn Khác.

Đồng dạng cũng có không ít người tán đồng gật đầu, năng lực của Trác Cẩn Khác, có thể phòng ngự, có thể công kích, có thể thuận tiện sinh hoạt, ngược lại càng thêm được các tiểu nhân vật không có chí khí ái mộ.

“Tôi nghe nói, lúc đầu khi Trác Cẩn Khác mới đến nơi này còn rất được coi trọng, nào nghĩ đến sau khi nơi hy vọng xuất hiện, giá trị của Trác Cẩn Khác mới hạ thấp xuống.” Có người bắt đầu tin tức bát quái quá khứ năm xưa.

“Đó là khẳng định rồi, năng lực của Trác Cẩn Khác giống nơi hy vọng đến vậy, nhưng nơi hy vọng có thể sản xuất được nhiều hơn Trác Cẩn Khác nhiều, chúng ta cũng không thể chỉ trông cậy vào năng lực của một mình Trác Cẩn Khác, là có thể thỏa mãn yêu cầu của toàn thế giới được. Ngay cả thủ đô đầy đất, một mình Trác Cẩn Khác cũng có thỏa mãn được đâu.” Có người nhìn trúng Trác Cẩn Khác, tự nhiên cũng có người cảm thấy lực lượng của Trác Cẩn Khác chẳng có gì.

Người ven đường nghị luận sôi nổi, Hiên Viên Kiệt dẫn dắt tiểu đội Nghịch Thứ sẽ không bởi vì bọn họ mà dừng lại, lần này mới ra khỏi tổng bộ xong liền trở về, mấy sự tình kia chỉ ngẫm lại thôi đã cảm thấy phiền rồi, thật là lãng phí thời gian, Hiên Viên Kiệt không kiên nhẫn nghe mấy người chính trị ngươi lừa ta gạt, chẳng qua thân là đội trưởng, có một số việc vẫn là phải tự mình ra mặt.

Về tới khu vực hoạt động của tiểu đội, chân Hiên Viên Kiệt vừa nhấc lên, liền duyên dáng gác lên trên bàn, rõ ràng là cử chỉ thực thực thất lễ, nhưng do hắn làm ra thì lại có vẻ phi thường tiêu sái tự nhiên, mười phần kiệt ngạo khó thuần cuồng dã, một số nữ tính hiếm có trong đội ngũ, đã sớm khuôn mặt phiếm hồng. Chẳng qua các cô có thể được tiểu đội trưởng giữ lại, cũng chỉ là nhất thời bị sắc đẹp mê hoặc mà thôi, thật sự động tâm với Hiên Viên Kiệt không phải là không có, lại đã sớm đủ lý tính thu hồi tình cảm của mình, không lãng phí trên người Hiên Viên Kiệt.

“Trác Cẩn Khác, đi làm đồ ăn.” Hiên Viên Kiệt phân phó cho Trác Cẩn Khác nói.

“Được.” Có đồ ăn của nơi hy vọng bổ sung, hiện giờ vật tư trong thủ đô cũng coi như là phong phú, tiểu đội Nghịch Thứ hưởng thụ đãi ngộ cực cao, các loại nguyên liệu nấu ăn cũng không ít. Bảo Trác Cẩn Khác làm, là bởi vì trong tiểu đội, chỉ có tay nghề của Trác Cẩn Khác là tốt nhất, nhóm nữ tính trong đội ngũ, đã sớm cảm thấy hổ thẹn, còn từng nỗ lực, chỉ là đối mặt với tay nghề tốt của Trác Cẩn Khác, cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm, cuối cùng đành từ bỏ, yên tâm thoải mái hưởng thụ mỹ thực Trác Cẩn Khác điều chế ra.

“Tôi muốn ăn bánh kem phô mai, tôi cần đồ ngọt để giảm bớt sự tàn phá của hội nghị.” Nam Cung Việt ghé lên trên bàn yêu cầu, còn nam nhân mà ăn đồ ngọt cái gì, gã mới khinh thường giải thích, gã chính là thích đó, làm sao nào.

“Động não chính là tớ, cậu nhiều nhất cũng chỉ là nghe một chút mà thôi, sau đó lại như đi vào cõi thần tiên, nửa đường lại ngủ, không cảm thấy cậu bị tàn phá cái gì.” Trưởng Tôn Kỳ tỏ vẻ ý kiến với Nam Cung Việt, y có tư cách oán giận nhất còn chưa nói cái gì, Nam Cung Việt lại kêu la cái gì.

“Chỉ là nghe bọn họ nói chuyện thôi cũng đã là một loại tra tấn rồi.” Nam Cung Việt cảm thấy bản thân tuyệt đối đã chịu thương tổn, những người khác cũng cảm thấy vậy mà, chỉ cần không phải là có tâm hiểu rõ, đều sẽ cảm thấy nghe những người đó nói chuyện, chính là một loại tra tấn. “Lần sau đừng mang theo tớ nữa.” Không ít người tỏ vẻ, bọn họ cũng không muốn đi.

“Không được.” Hiên Viên Kiệt ý chí sắt đá nói, hắn đã chịu đủ tra tấn rồi, sao có thể không kéo theo Nam Cung Việt đi hưởng xui xẻo chứ, những người khác thì có thể, nhưng Nam Cung Việt thì không được.

“Đừng như vậy mà, A Kiệt, đội trưởng, Thiên Đế.” Nam Cung Việt tru lên. Kỳ thật trong tiểu đội có một Nam Cung Việt, rất nhiều thời điểm đều khiến mọi người cảm thấy thực vui sướng.

“Được rồi, đừng ồn nữa, đau đầu.” Trưởng Tôn Kỳ xoa xoa thái dương của mình, tháo xuống hai mắt kính xuống, có chút không thể chịu đựng được nói. Ánh mắt Nam Cung Việt vốn dĩ đang hung ác trừng về phía Trưởng Tôn Kỳ, lúc nhìn thấy Trưởng Tôn Kỳ rõ ràng lộ vẻ mệt mỏi mới tuyên cáo kết thúc, đổi thành vẻ lo lắng, làm bạn tốt, Nam Cung Việt có thể phát hiện, hiện tại Trưởng Tôn Kỳ thật sự là cảm thấy rất mệt.

Trác Cẩn Khác chuẩn bị một ly cà phê cho Hiên Viên Kiệt, cho Trưởng Tôn Kỳ một ly trà ấm, cà phê cùng lá trà cũng không biết là kiếm được từ đâu, tiểu đội Nghịch Thứ cũng chiếm được một ít, cho Nam Cung Việt một ly nước trong.

“Cảm ơn.” Trưởng Tôn Kỳ nhìn lá trà màu xanh biếc nhộn nhạo trong ly nước trong suốt, cười với Trác Cẩn Khác, trong toàn bộ tiểu đội, có thể chia sẻ với y một chút, cũng chỉ có mình Trác Cẩn Khác.

“Không cần.” Trác Cẩn Khác quay đầu lại tiếp tục bận bịu, hương vị trong không khí cũng trở nên càng ngày càng thơm ngọt.

“Lần này cậu đặc biệt mệt.” Hiên Viên Kiệt buông chân xuống, nhìn Trưởng Tôn Kỳ.

“Áp lực càng lúc càng lớn.” Trưởng Tôn Kỳ sau khi uống một ngụm trà, lại lần nữa mang mắt kính lên, lại về tới bộ dáng trí giả vạn sự bình tĩnh kia.

Hiên Viên Kiệt tuy không thích để ý tới mấy chuyện đó, nhưng là hắn cũng không phải là không hiểu, thân là đội trưởng của tiểu đội, hắn cũng cảm giác được áp lực giống vậy. Từ sau khi xuất hiện Sinh vật biến dị cấp bậc thiên tai, từ sau khi địa vị của tiến hóa giả càng ngày càng cao, đặc biệt là từ sau thi đua quân sự ba tháng trước, sau khi bọn họ dùng thực lực áp chế mọi người, tiểu đội Nghịch Thứ liền giống như phải chịu xa lánh cô lập.

Thân là thành viên Hiên Viên gia, hắn cũng có thể cảm giác được, theo hắn cường thế quật khởi, gia tộc cũng phải chịu kiêng kị nào đó, quan hệ hữu hảo của hắn cùng Nam Cung Việt, Trưởng Tôn Kỳ, có một loại cảm giác bị kiêng kị. Tranh đấu quyền lợi đã liên lụy cả những tiến hóa giả như bọn họ vào cùng. Chính trị muốn chính là cân bằng, hắn cùng tiểu đội Nghịch Thứ của hắn, đang phá vỡ cân bằng, đang bị kiêng kị, cũng sắp sửa phải chịu sóng gió đả kích từ chính trị.

Ánh mắt Hiên Viên Kiệt phát lạnh, hắn còn chưa đủ mạnh, mạnh đến tất cả mọi người đều không dám hành động thiếu suy nghĩ, cường giả có cơ hội trở thành cấp bậc thiên tai, cùng cường giả đã là cấp bậc thiên tai, uy hiếp mang đến cũng là khác nhau. Cường giả có thể trở thành cấp bậc thiên tai quá nhiều, thiếu đi một hắn cũng không ít đi, dù sao thì có khả năng cũng không phải là nhất định, hắn mà ngã xuống nửa đường, liền sẽ vĩnh viễn vô duyên với cấp bậc thiên tai.

“Gần đây hành động cẩn thận một chút, tôi luôn cảm thấy không khí không ổn.” Trưởng Tôn Kỳ cảnh cáo tất cả thành viên tiểu đội có mặt ở đây.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, thỉnh tha thứ cho sự trì độn của bọn họ đối với những chuyện đó, chẳng qua Trưởng Tôn Kỳ đã dặn dò như vậy tự nhiên cũng có đạo lý của y.

Lại một lát sau, Trác Cẩn Khác đã làm xong điểm tâm, mọi người bắt đầu ăn uống thỏa thích, khiến không khí khẩn trương mà vừa rồi Trưởng Tôn Kỳ tạo ra tiêu tán không còn một mảnh, lúc này tất cả mọi người đều thực vui vẻ. Trác Cẩn Khác không biết có chuyện gì, lại di động tới bên cửa sổ, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, khóe miệng gợi lên, y đã cảm giác được mưa gió sắp đến.

Trưởng Tôn Kỳ mới vừa cảnh cáo mọi người phải cẩn thận, lại chưa từng nghĩ đến, bão táp sẽ đến nhanh như vậy. Cảm giác uy hiếp của Hiên Viên Kiệt quá mạnh, trước khi hắn trưởng thành hơn, phải huỷ hoại hắn, thế lực nhiều nơi liên thủ, bất luận là Hiên Viên Kiệt hay là Trưởng Tôn Kỳ cũng không hề nghĩ đến rằng, bọn họ lại sẽ tàn nhẫn như thế, không bận tâm đến Hiên Viên gia, Nam Cung gia cùng Trưởng Tôn gia.

Hiên Viên Kiệt được an bài một nhiệm vụ quan sát một Sinh vật biến dị cấp bậc thiên tai, đi theo hắn chính là Trác Cẩn Khác, bên trong đội ngũ có người phản bội, chọc giận Sinh vật biến dị cấp bậc thiên tai, tiểu đội bị công kích, may mắn còn tồn tại mấy người, Hiên Viên Kiệt tại trong chiến đấu kịch liệt mà bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh.

Sau khi lại thủ đô, hết thảy phong vân đều biến hóa, nhiều gia tộc phát lực, liên thủ hãm hại Hiên Viên Kiệt đang hôn mê bất tỉnh, lên án Hiên Viên Kiệt ý đồ điên đảo chính quyền cùng nhiều tội danh nữa. Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ dù sao cũng không phải là người đứng đầu một nhà, dưới tình huống thế lực khắp nơi trong thủ đô đều liên hợp với nhau, Nam Cung gia cùng Trường Tôn gia đều bảo trì trung lập, không gia nhập lên án, đã là tình nghĩa của bọn họ đối với Hiên Viên gia rồi. Chỉ là Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ vì Hiên Viên Kiệt, sẽ không ngồi nhìn Hiên Viên Kiệt lưng đeo đủ tội danh để xử quyết, đang suy nghĩ biện pháp.