Chương 9
Edit + Beta: Vịt
52.
Dư tiên sinh mơ mơ màng màng ngủ thật lâu, cả người vô lực, cậu quay đầu nhìn cửa sổ một cái, sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn tối. Đồng hồ báo thức đối diện giường hiển thị hiện tại đã 8h.
Dư tiên sinh sau khi tỉnh lại cảm giác đầu tiên không phải mình tại sao có thể ngủ như vậy, mà là Giang tiên sinh của cậu sao vẫn chưa về chứ?
Cậu từ từ ủm chăn đi lấy điện thoại của mình.
Trên điện thoại có 5 cuộc gọi nhỡ.
Toàn là Giang tiên sinh gọi tới.
Dư tiên sinh dụi tóc lộn xộn của mình, nghĩ thầm, tui là heo sao? Sao có thể ngủ như chết vậy!
Cậu mở Wechat ra, thấy tin nhắn Giang tiên sinh gửi cho cậu.
Lúc gần 5h Giang tiên sinh gửi tin nhắn cho cậu nói tối nay có thể sẽ rất khuya mới về, hôm nay bởi vì xảy ra tai nạn xe cộ, mấy ca cần cấp cứu gấp, vì vậy bác sĩ ngoại khoa bọn anh phải tăng ca.
Xem ra hôm nay không thể ở trong ngực Giang tiên sinh ngủ rồi......
Dư tiên sinh khó chịu giống như con cá bị người bắt lên bờ dùng sức ở trên giường giằng co một phen, phát tiết chút.
Cuối cùng là bụng truyền đến tiếng "ọt ọt" khiến cậu dừng lại, nhận mệnh đến phòng bếp tìm đồ ăn.
Dư tiên sinh tìm kiếm một chút, không muốn uống cháo trắng nữa, nhưng trong phòng bếp của Giang tiên sinh lại không có món gì có thể cho cậu nấu.
Cậu ném mình trên giường, lục điện thoại, sau đó bấm số Đường Nhuế Bạch......
Lúc trong não Dư tiên sinh vẫn đang trống rỗng, cho rằng Đường Nhuế Bạch sẽ không nhận điện thoại của mình, bên tai truyền đến tiếng "Alo!" quen thuộc.
Tiểu tử này lần này vậy mà nhận sớm như vậy, thật sự khiến người ta có chút đột nhiên không thích ứng.
53.
Lại là quán cafe quen thuộc đó, hai người ngồi mặt đối mặt.
Nhìn Đường Nhuế Bạch một bộ mặt ủ mày chau, Dư tiên sinh mở miệng thử thăm dò hỏi thăm: "Cậu gần đây...... Có phải vẫn luôn ở cùng với Tịch Tư Tây không hả?"
Đường Nhuế Bạch ngẩng đầu nhìn cậu một cái, tiếp tục vùi đầu quấy cafe, "Đúng vậy."
Dư tiên sinh có chút ngạc nhiên: "Cho nên các cậu bây giờ là xác định quan hệ?"
Đường Nhuế Bạch tiếp tục quấy cafe: "Ừa."
Dư tiên sinh nhìn tên bạn mình giống như không có tinh thần gì.
"Vậy cậu vì sao...... Tớ cảm thấy cậu hình như không vui lắm á? Gã ngược đãi cậu?"
Dư tiên sinh vừa dứt lời, Đường Nhuế Bạch một bộ tức giận, ngẩng đầu, hung hăng đập cái ghế dưới thân.
"Nói tới cái này tức thật! Hắn người này...... Thật sự...... Thật sự...... Một chút cũng không biết tiết chế và điệu thấp...... Lúc ở nhà hắn, hắn đối với tớ như vậy thì thôi! Lần trước đi thang máy hắn còn chạy tới hôn tới...... Hiện giờ...... Cơ hồ người cả công ty đều biết tớ với hắn có một chân...... Tớ thật sự......"
Dư tiên sinh cực kỳ kinh ngạc: "Oaaa, vậy cậu bị người công ty các cậu chèn ép sao?"
Đường Nhuế Bạch sau khi nói một chuỗi lời dài, tâm tình tiếp tục thấp xuống: "Không biết, tớ cảm thấy bọn họ đều đang bí mật bàn tán tớ, gần đây tớ cũng khong dám đi làm."
Dư tiên sinh: "Vậy cậu nói với gã chưa? Nói chuyện này với Tịch Tư Tây."
Nghe đến đó, cảm xúc của Đường Nhuế Bạch lại nhanh chóng dâng cao lên: "Nói đến đây tớ càng tức giận, tớ nói với hắn hắn lại còn nói chả sao cả, còn nói dù sao cũng là bà chủ sau này mọi người đều phải biết, quỷ biết hắn rốt cuộc dùng những lời này dụ bao nhiêu người! Rốt cuộc có bao nhiêu bà chủ!"
Dư tiên sinh cảm giác có chút lúng túng, cậu cảm thấy cậu có lẽ nên mang bạn mình tìm một chỗ phát tiết cơn tức này của hắn.
So với đôi này, mình và Giang tiên sinh ngược lại tốt hơn......
54.
Dư tiên sinh lá gan không lớn lắm cũng không dám dẫn bạn mình đi bar gì đó, dù sao mình hiện tại coi như là người có đối tượng, cậu không muốn Giang tiên sinh hiểu lầm cậu.
Cậu dẫn Đường Nhuế Bạch đến quán net.
Nhìn thằng bạn ấn chuột với bàn phím kêu "độp độp", miệng đầy thô tục, Dư tiên sinh biết, cơn tức của hắn hẳn cũng tiêu tan không ít.
Còn lại hẳn là chuyện của Tịch Tư Tây, cũng không biết người kia nghĩ thế nào, nếu như thật lòng qua lại với Đường Nhuế Bạch, nên nói cẩn thận chứ, dù sao người kia tiền án chất chồng, Đường Nhuế Bạch không quá tin gã cũng có khả năng.
Hi vọng Tịch Tư Tây có thể làm vài chuyện khiến Đường Nhuế Bạch yên tâm.
Gần đến 12h, ông chủ quán net tới hỏi bọn họ có muốn thêm phí nửa đêm hay không, Dư tiên sinh cự tuyệt, kéo Đường Nhuế Bạch còn đang hùng hùng hổ hổ đi.
Ở quán net, Đường Nhuế Bạch một bên chơi game, một bên uống rượu, vì vậy, lúc Dư tiên sinh kéo hắn ra ngoài hắn đã hoàn toàn say, đường cũng không đi được.
Thế là Dư tiên sinh đành phải gọi xe đưa hắn về.
Dư tiên sinh cho rằng hắn chỉ cần đưa Đường Nhuế Bạch đến nhà, Tịch Tư Tây liền sẽ ra ngoài chăm sóc hắn, không nghĩ tới, vừa mở cửa ra, trong phòng bóng tối âm u, vắng ngắt.
Đường Nhuế Bạch tựa vào trên người Dư tiên sinh, lẩm bẩm trong miệng, "Đi công tác không mang theo tớ, vậy sau này đừng đến tìm tớ nữa...... Đàn ông đều là...... Móng giò heo."
Trong lòng Dư tiên sinh thổ tào: Cậu cũng là đàn ông á, thằng bạn.
Nghĩ tới khả năng phải ở đây chăm sóc Đường Nhuế Bạch, Dư tiên sinh đành phải gửi tin nhắn cho Giang tiên sinh nói rõ nguyên nhân.
Bất quá không có được hồi âm, xem ra Giang tiên sinh vẫn ở phòng giải phẫu, vất vả rồi, Giang tiên sinh.
Dư tiên sinh nhanh chóng thu thâp Đường Nhuế Bạch, sau đó chuẩn bị đi ngủ, dù sao ngày mai cũng là người phải đi làm.
55.
Hôm sau Dư tiên sinh dậy rất sớm, để lại note cho Đường Nhuế Bạch, liền vội vàng đi làm.
Bởi vì đi sớm, phát hiện Giang tiên sinh vẫn ở phòng trực ban của bác sĩ ngủ.
Dư tiên sinh ngồi xổm xuống, dùng tay chống người mình, nhìn khuôn mặt ngủ say của Giang tiên sinh.
Ánh sáng phòng trực ban có chút tối, nhưng Dư tiên sinh vẫn có thể thấy rõ mặt Giang tiên sinh.
Cái trán đầy đặn, hai mắt nhắm chặt, dưới mắt có một quầng thâm bởi vì thức đêm lưu lại, xung quanh miệng có một vòng râu mới mọc ra, màu môi có chút đậm, cũng có chút khô......
Giang tiên sinh...... Môi hơi khô a......
Nếu không dùng tăm bông chút nước làm ẩm cho anh ấy đi......
Trong đầu Dư tiên sinh nghĩ chính là đi lấy tăm bông dính nước làm ẩm môi cho Giang tiên sinh, nhưng thân thể cậu dường như mất đi lên hệ với đầu óc, căn bản không có nhận được thông tin trong não truyền đến, cậu cảm giác mình cúi đầu, dán môi mình lên môi Giang tiên sinh, sau đó duỗi lưỡi, làm ướt môi cho Giang tiên sinh......
Dư tiên sinh cảm giác có chút nóng, cũng có chút xấu hổ, cậu sợ mình làm tỉnh Giang tiên sinh, cũng chỉ liếm mấy cái, vừa định rời đi liền bị Giang tiên sinh tỉnh dậy đè đầu lại, hôn mạnh.
Giang tiên sinh lúc Dư tiên sinh đứng cạnh anh anh đã tỉnh, nhưng anh làm bộ mình vẫn ngủ, muốn xem xem Dư tiên sinh sẽ làm gì với anh.
Kết quả Dư tiên sinh quả nhiên không có cô phụ mong đợi của anh, vậy mà hôn anh, vậy anh cũng phải hôn lại cẩn thận.
Hai người vừa nói yêu đương, ở trong phòng trực ban có mấy bác sĩ ngủ hôn môi, vẫn may bởi vì rèm cửa và màn giường, ánh sáng đủ tối, cho nên cũng không có ai phát hiện bọn họ.