Chương 7
Edit + Beta: Vịt
42.
Dư tiên sinh và Đường Nhuế Bạch tách ra sau đó về nhà.
Cậu hiện giờ vẫn ở cùng cha mẹ, mà Giang tiên sinh ở gần bệnh viện mua một căn nhà, bình thường sẽ ở đó.
Mặc dù Dư tiên sinh và Giang tiên sinh đã xác lập quan hệ người yêu, bất quá cuộc sống của hai người gặp mặt vẫn chưa quá nhiều, Dư tiên sinh không dám đề xuất với Giang tiên sinh muốn ở chung gì đó, cậu hiện tại ngoại trừ thỉnh thoảng hôn một cái,ôm Giang tiên sinh một cái hoàn toàn không dám có bất kỳ ý nghĩ sâu hơn nào.
Cậu nhớ ngày đó ở khách sạn Giang tiên sinh nói với cậu, anh lần trước chia tay là nguyên nhân gì.
Dư tiên sinh không muốn khiến Giang tiên sinh cảm thấy mình vội, luôn muốn có quan hệ xác thịt.
Nhưng mà...... Nhưng mà trong lòng nhau không phải đều sẽ không tự chủ được muốn cùng đối phương có nụ hôn da thịt sao?
Vừa nãy cũng nói lo lắng này với Đường Nhuế Bạch rồi, tên kia nói: "Tớ cảm giác...... Giang tiên sinh của cậu có chút ngạo kiều với biệt nữu á! Cậu nếu không dục tình cố túng (*) đi! Chính là không được giống như cậu trước kia, nấu cơm gì đó cho hắn á, thường xuyên hẹn hắn đi chơi, xếp ca làm cùng nhau gì đó. Cậu vẫn duy trì tình hình như hiện tại, tớ cảm thấy nếu hắn thực sự thích cậu, hắn sẽ không kìm chế được."
((*) dục tình cố túng: giống như kiểu khi hai người yêu nhau, một người thích làm cái này nhưng người kia lại cố ý làm trái lại hoặc không làm. Đây được coi là 1 kiểu tình thú)
Dư tiên sinh định thử chút.
Vì vậy xếp ca làm tháng sau, cậu không có tìm chủ nhiệm bên kia xin sắp xếp ca làm của bác sĩ, cũng không chỉnh giống hoặc khác ca với Giang tiên sinh.
Lúc đi làm cũng sẽ nói chuyện với Giang tiên sinh, cơm trưa sẽ cùng Giang tiên sinh đặt cơm nhà ăn bệnh viện, nhưng tan làm lại không hẹn đi chơi, cũng cố gắng khống chế tâm muốn thân mật với Giang tiên sinh......
Nói thật, Dư tiên sinh cảm giác mình nghẹn vô cùng khó chịu, cậu đôi khi thậm chí cũng nghi ngờ mình có phải đáng giá hay không.
Tui không phải yêu đương sao?
Vì sao cảm giác không khác độc thân là mấy.
Cậu gọi điện thoại cầu cứu tố khổ với Đường Nhuế Bạch, nhưng gọi 4 lần thì 3 lần có âm thanh đàn ông khác, còn chưa nói đến trọng điểm, bên kia đã vội vàng cúp điện thoại.
Dư tiên sinh đôi khi nghĩ: Có phải Đường Nhuế Bạch cố ý chơi tui hay không hả, vì sao bên cậu ta trải qua thân mật, bên mình dường như chả khác gì độc thân.
43.
Sự nhẫn nại và kiên trì của Dư tiên sinh vẫn có ý nghĩa.
Giang tiên sinh bắt đầu chủ động rồi.
Ban đầu là ở trên Wechat che che giấu giấu hỏi Dư tiên sinh có phải không thích mình hay không.
Sau nhận được đáp án "Thích", cũng chỉ hơi an tâm chút.
Giang tiên sinh nhìn bảng sắp xếp ca làm tháng sau của hộ sĩ và bác sĩ, cau mày.
Chỉ có 5 ngày trùng.
Anh gọi điện thoại, hẹn Dư tiên sinh ra ngoài ăn cơm.
Hẹn ăn cơm đương nhiên không chỉ hoạt động ăn cơm, xem phim thì phòng tình nhân phù hợp với hẹn hò.
Giang tiên sinh tự giác đặt xong vé, bởi vì anh cảm thấy Dư tiên sinh khả năng sẽ không đặt vé.
Kể từ sau khi xác lập quan hệ, thái độ Dư tiên sinh đối với mình cảm giác cũng không có biến hóa quá lớn, một chút cũng không có dáng vẻ nhiệt tình hồi theo đuổi mình.
Là tui đã mất đi mị lực sao?
Giang tiên sinh sửa sang lại quần áo và kiểu tóc mình.
Ừm, thoạt nhìn, không tệ, vẫn là mình anh tuấn đó. Hi vọng Dư tiên sinh có thể thích.
Dư tiên sinh đương nhiên thích.
Nhìn Giang tiên sinh rõ ràng đẹp trai không ít, trái tim Dư tiên sinh cũng muốn nhảy ra, cậu cố gắng chịu đựng dục vọng muốn đụng vào Giang tiên sinh.
Người yêu đẹp trai như vậy ở bên cạnh, tui lại không thể đụng vào tự nhiên, thảm quá. (Khóc).
Sau đó tay Dư tiên sinh liền bị Giang tiên sinh một cách tự nhiên dắt trong tay.
Dư tiên sinh cũng nắm lại.
44.
Phim là một bộ phim khoa học viễn tưởng, còn là đề tài Dư tiên sinh cảm thấy hứng thú.
Dư tiên sinh rất nhanh đắm chìm bên trong.
Một tay cầm coca, một tay cầm bỏng, xem phim say sưa ngon lành.
Dư tiên sinh là một người rất thích xem phim, hơn nữa rất khó hiểu tại sao có người sẽ ngủ lúc xem phim, thậm chí do love. Ở rạp chiếu phim làm gì hả, phim xem hay vậy, tại sao phải làm những chuyện khác, vừa lãng phí tiền, vừa chiếm vị trí.
Mà Giang tiên sinh nhìn Dư tiên sinh dường như không định để ý đến mình, thở dài thật sâu, anh cảm giác mình bị lạnh nhạt.
Dư Chi thật sự vẫn thích tui chứ?
Quần áo tui hôm nay em ấy không thích sao?
Trong hơn 1 tiếng xem phim, Dư tiên sinh thỏa mãn mà thích ý, Giang tiên sinh lo lắng mà khó chịu.
45.
Cuối cùng đã tới lúc ăn cơm, Giang tiên sinh trưng cầu ý kiến Dư tiên sinh đi ăn cái gì.
Trong lúc đó còn nghe Dư tiên sinh thao thao bất tuyệt kể tình tiết phim lúc nãy.
Giang tiên sinh rốt cục không chịu nổi, anh bưng đầu Dư tiên sinh, hướng cái miệng không ngừng nghỉ hung hăng hôn xuống.
Dư tiên sinh xấu hổ ngậm miệng lại.
Cũng cảnh báo chính mình: Dục tình cố túng! Dục tình cố túng! Dục tình cố túng!
Giang tiên sinh ủy khuất mà cẩn thận hỏi dò Dư tiên sinh: "Ngư Ngư, chúng ta không phải người yêu sao? Vì sao kể từ sau khi chúng ta xác lập quan hệ, anh không cảm nhận được không khí giữa tình nhân qua lại giữa hai chúng ta, cũng không có hoạt động hẹn hò gì."
Dư tiên sinh trong lòng nghĩ: Anh ấy rốt cục hỏi tui rồi! Rốt cục chủ động rồi!
Nhưng trên mặt vẫn giả bộ kinh ngạc: "Á? Bọn mình không giống người yêu sao? Vậy Giang tiên sinh anh cảm thấy chúng ta nên thế nào hả?"
Giang tiên sinh cũng lâm vào trong nghi ngờ, anh không biết như thế nào mới giống người yêu, nhưng anh luôn cảm thấy không phải giống như anh và Dư tiên sinh, rõ ràng ở một phòng làm việc, chỗ ở cách cũng không xa, nhưng...... bọn họ vẫn không thể gặp mặt hàng ngày...... không có nói không hết...... không có hôn ngọt ngào như những tình nhân khác.
Nhìn Giang tiên sinh lâm vào suy tư, Dư tiên sinh cảm thấy có chút áy náy, cậu cảm giác mình làm vậy không ổn lắm, nhưng cậu lại không biết rốt cuộc nên làm như nào, trong lòng Giang tiên sinh đối với thân mật giữa bọn họ định nghĩa tới mức nào, cậu không muốn lúc cậu luôn kế hoạch tới gần Giang tiên sinh, Giang tiên sinh trách cậu dựa quá gần, quá nóng lòng, không thể thích ứng gì đó.
Dù sao, nói ngắn gọn, Dư tiên sinh sợ.
Cho nên cậu giao quyền chủ động cho Giang tiên sinh.
"Giang tiên sinh, em biết anh có ý gì, anh khả năng cảm thấy em không thân cận anh như trước kia, không thường hẹn anh ăn cơm, gặp mặt như trước kia gì đó. Đó là bởi vì em không biết ở trong lòng anh chúng ta làm thân mật của người yêu rốt cục tới mức độ nào. Em không muốn lúc em muốn ôm anh anh cảm thấy em tham luyến thân thể anh giống như bạn trai cũ của anh......"
Dư tiên sinh dừng một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Giang tiên sinh: "Nhưng mà, giữa người yêu không phải là muốn tới gần nhau kìm lòng không đậu sao?"
Giang tiên sinh cũng nhìn Dư tiên sinh, anh hiểu được lo lắng của Dư tiên sinh. Dư tiên sinh sợ mình ghét bỏ em ấy, vì vậy không dám tới gần, em ấy giao quyền chủ động cho mình.
Giang tiên sinh kéo tay Dư tiên sinh, đồng thời âm thầm trách mình không cho Dư tiên sinh cảm giác an toàn, khiến em ấy không dám quá mức tới gần mình, khiến hai người đều khó chịu.
"Cho nên em vẫn thích anh, đúng không, Ngư Ngư?"
Dư tiên sinh gật gật đầu.
Giang tiên sinh nhẹ nhàng nở nụ cười: "Ngư Ngư em muốn làm gì thì làm, hôn anh thì hôn, muốn ôm anh thì ôm, không cần lo lắng. Anh cực kỳ thích Ngư Ngư, luôn không tự chủ sẽ nhớ tới em, vô ý thức muốn đến gần em. Anh nghĩ khuyết điểm của anh trước kia không thích người khác chạm vào, hẳn là anh không đủ thích bọn họ đi."
"Mà anh hiện tại vô cùng thích em, Dư Chi."
Kỳ thực có lẽ Giang tiên sinh đúng là không thích người khác đụng vào anh, thậm chí là bạn trai cũ của anh. Nhưng chân tướng sự thật quả thực, anh không thích người khác, không thích cái người gọi là bạn trai cũ kia, thân thể và tâm linh anh chờ một người khác. Người kia nhận được đồng ý của trái tim mình, muốn tới gần người kia, muốn đụng vào người kia, cũng muốn người kia đụng vào mình.
Người kia hiện tại xuất hiện rồi, em ấy tên là Dư Chi.
Tình cảm Giang tiên sinh đối với Dư tiên sinh đại khái chính là.
Tất cả nguyên tắc của tui, tới chỗ người này toàn bộ mất đi hiệu lực.