Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 255: Trù Mưu




Bóng đêm mê người, sấm chớp bão bùng qua đi, thành Duy Tư Nạp hiện ra hết sức yên bình, cũng có lẽ là mấy ngày nay chính trị khí hậu biến hóa tỏ ra quá phức tạp, cho nên những cư dân của thành Duy Nạp Tư sớm đã đi vào giấc mộng, những còn đường từng huyên náo nhất thời sau khi trời tối lại nhanh chóng trở nên yên lặng. Cửa hàng phải đóng cửa đã đóng cửa, phải kéo lưới sắt đã kéo lưới sắt, trên đường người đi lại thưa thớt, chỉ có thỉnh thoảng binh sĩ vệ đội cung đình Tô Khắc La đi tuần tra qua.

Thành Duy Nạp Tư hiện ra sự yên bình trước nay chưa từng có, chỉ còn vầng trăng tàn phát ra ánh sáng trong mát.

Đêm khuya vắng lặng, chính là thời gian tốt để suy ngẫm.

Dương Túc Phong cuộn mình sâu trong chiếc ghế bành lớn, chìm vào trong suy nghĩ.

Cần phỉ trù tính cẩn thận một chút về nội chính tương lai của quân Lam Vũ rồi.

Trên chiếc bàn trước mặt hắn, vứt rải rác mấy tở giấy trắng bị bới bừa qua, bên trên còn có môt số tên người và danh xưng cơ cấu, nhưng mỗi cái tên đều bị gạch đi, cuối cùng bôi thành một mảng đen xì, giống như bị phủ định, lại giống như là vô thức vẽ bừa, ở giữa tờ giấy trắng, đặt quyển sổ ghi chép chuyên giải đáp vấn đề không lúc nào rời khỏi người. Trong khỏng thời gian gần đây, trừ trả lời vấn đề kỹ thuật ra, còn có rất nhiều vấn đề trên mặt quân chính cũng càn nó giải thích và chỉ dẫn.

Tốc độ phát triển quân sự của quân Lam Vũ quá nhanh, nhưng quản lý chính trị và kiến thiết thể chế kinh tế lại không đủ chặt chẽ để theo kịp, tạo thành bên trong một số mắt xích không ăn khóp, trước mắt đây là ẩn họa lớn nhất tồn tại của quân Lam Vũ, mà ẩn họa này xuất hiện quy cho cùng vẫn là vấn đề nhân tài. Nhân khẩu của đại lục Y Vân vốn ít hơn so với đại lục Y Lan rất nhiều, hơn nữa chính trị văn hóa cũng khá lạc hậu. Trừ vương quốc Cách Lai Mỹ ra, những địa khu khác thậm chí ngay cả một trường học trường học cho ra hồn cũng chẳng có, như vậy làm sao mà bồi dưỡng được nhân tài kia chứ? Từ Trước tới nay những người quan trọng trên đại lục Y Vân đều đưa con cái tới đế quốc Đường Xuyên hoặc nước Mã Toa trên đại lục Y Lan để học hành, nhưng có thể vượt qua khói nước mênh mông tới đại lục Y Lan xa xôi liệu có nổi mấy người?

Đại lục Y Vân thiếu nhất là nhân tài, nhất là nhân tài được tiếp thụ giáo dục cao đẳng.

Hiện giờ quân Lam Vũ thiếu nhất cũng là nhân tài, mà không phải là tiền tài, vật tư, trang bị vũ khí. Trừ mấy người Chu Đức Uy ra, thậm chí ngay cả nhân tài đảm nhận chức vụ quan viên cấp bậc tri phủ đều không đủ, càng đừng nói nói tới các huyện phía dưới. Hiện giờ trong khu vực quân Lam Vũ khống chế, quan viên địa phương được quân Lam Vũ trực tiếp bổ nhiệm căn bản không có, trên cơ bản đều là từ người bản địa chọn ra hương thân duy trì, bọn họ tạm thời còn có thể đối phó được một đoạn thời gian, nhưng học thực của bọn họ, năng lực của bọn họ, còn có thân phận của bọn họ hiển nhiên đều không đủ dảm nhiệm chức vụ đó thời gian dài.

May mà chính sách mua bán nhân tài của Đàn Mạn Ái thu được kết quả mỹ mãn, cũng cấp cho quân Lam Vũ cơ hội chỉnh đốn nội chính, chuyến này trong hơn ba nghìn tám trăm người tới địa khu Mỹ Ni Tư, có thể trải qua khảo sát thích hợp để đảm nhậm quan viên địa phương ước chừng có một nghìn sáu trăm người, đây là con số không thể nào dùng tiền bạc ra để tính toán. Bọn họ tới sẽ mang tới sự nâng cấp về chất cho nội chính của quân Lam Vũ, ở tương lai không xa, quân Lam Vũ chẳng nhưng ở trên mặt quân sự bỏ xa kẻ địch, mà ở trên chính trị quân sự cũng dần bỏ rơi kẻ khác.

Dương Túc Phong cho rằng, có đám nhân viên này gia nhập, rất nhiều ý tưởng ban đầu có thể dần dần triển khai rồi.

Đầu tiên là vấn đề thành lập ngành nội chính có thể giải quyết ổn thỏa rồi.

Dựa theo kế hoạch trước đó, cấp bậc quyền lực tối cao của quân Lam vũ chỉ có bốn ủy viên hội, nắm giữ tất cả quyền lực và sự vụ, lần lượt là lập pháp ủy viên hội, quân sự ủy viên hội, dân sự ủy viên hội, tài thuế và dự toán ủy viên hội. Nhưng tới ngày nay, bốn ủy viên hội được xây dựng đơn giản căn bản đã không thể thỏa mãn nhu cầu phát triển của quân Lam Vũ, nhất là ủy viện hội tổng quản dân chính và dân sự, thực là đã không thể kham nổi trọng trách, cần phải dựa theo biên chế khoa học của xã hội hiện đại đem công việc của bọn họ tách ra, thành lập các ban ngành khác nhau, tài thuế và dự toán ủy viên hội cũng gần như vậy. Công tác Tài Băng Tiêu chủ quản bao gồm các hạng mục thuế má, dự toán, hải quan, thống kê, thẩm kê, cũng cần phải phân ra các ban khác nhau. Vì tránh dẫn tới sự phản cảm của đế quốc, các ngành ngành này gọi là “bộ” hiển nhiên không thích hợp, chỉ có thể gọi là “cục” hoặc “sở”, như cục cảnh sát, sở ngoại giao gì đó.

Cân nhắc kỹ càng, Dương Túc Phong đưa ra quyết định cuối cùng, y lấy ra một tờ giấy trắng mới, bên trên ngay ngắn viết ra một loạt tên ban ngành đầu tiên cần thành lập, cùng với người phụ trách tạm thời của chúng, có những người phụ trách đằng sau tên đánh một dấu chấm hỏi, đó chính là ý muốn Tài Băng Tiêu đặc biệt khảo sát, nếu như Tài Băng Tiêu cảm thấy người này không thể đảm nhận chức vụ đó, thì có thể xin thay đổi.

Nhóm đầu tiên treo biển “cục” có mười sáu cái, “sở” có ba, lần lượt là cục cảnh sát, cục an toàn, cục giáo dục, cục thương vụ, cục hải vận, cục giám sát, cục sáng chế, cục kiến thiết, cực vệ sinh, cục nông nghiệp, cục bưu chính, cục đường sắt, cục tài chính, cục thuế vụ, cục thống kê, cục thẩm kê, sở ngoại giao, tổng sở hải quan, tổng sở tin tức xuất bản, bọn họ đều chính thực treo biển thành lập vào ngày mùng 1 tháng 10 năm 1728 thiên nguyên, phụ trách những công việc nội chính phức tạp. Trước lúc đó, thì do Tài Băng Tiêu bắt đầu phụ trách trù bị kế hoạch cụ thể, an bài nhân viên và xây dựng ban ngành, còn có phạm vi ban nghành quản hạt, kết hoạch chỉnh lý sơ bộ, cuối cùng giao cho Dương Túc Phong xác định.

Trong những cục này, Dương Túc Phong còn đặc biệt thông qua lời văn đơn giản rành mạch nói rõ tác dụng của cục giám sát, nó sẽ cơ cấu trọng yếu chế ước và giám sát quan vien quân chính quân Lam Vũ, cơ cấu này mặt dù thuộc về dân chính, nhưng cục trưởng của nó và cái cục an toàn thần bí kia giống nhau, chỉ phụ trách đối với Dương Túc Phong, bất kể ban ngành nào cũng không can thiếp vào công tác của cục giám sát, công tác chủ yếu của cục giám sát chính là kiểm tra quan viên có không làm tròn trách nhiệm cùng với tham ô nhận hối lộ hay không, đồng thời đưa ra xử lý tương ứng.

Là người hiện đại, Dương Túc Phong tỉnh táo nhận thức được, bất kỳ một chính phủ nào, bất kể nó tiến bộ thế nào, tham ô hủ bại đều không thể nào tránh khỏi, dựa vào tu dưởng cá nhân không thể có tác dụng trị tận gốc, chỉ có giám đốc,. nói trắng ra là giám sát mới có thể tận lực giảm thiểu phát sinh hành vi tham ô hủ bại. Mà cơ cấu giám sát này phải tương đối độc lập, nếu không thì không có được tác dụng lớn, mà công tác của cục giám sát phải do đông đảo quần chúng nhân dân tới giám sát. Đương nhiên, ngành giám sát còn có một công tác cần phối hợp với ngành an toàn đi làm, đó chính là phân biệt gián điệp của kẻ địch, quân Lam Vũ mở rộng thu hút các loại nhân tài, khó trách được một một số gián điệp kẻ địch chuyên môn an bài, bọn chúng hết sức hứng thú với kỹ thuật của quân Lam Vũ.

Vì để đảm bảo các ban ngành này được thiếp lập thuận lợi, tri phủ Phù Phong phủ Chu Đức Uy phải rút ra, tổ chức nhân lực bắt đầu biên soạn chế độ điều lệ của các ban ngành, hình thành cấu trúc sơ bộ, đồng thời dần hoàn thiện trong vận hành thực tế. Khi bộ khung các ban ngành vừa bắt đầu thiết lập, khẳng định sẽ xuất hiện rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, quá trình cọ sát sẽ là một quá trình thống khổ. Y là nhân tài chuyên ngành pháp luật, tài hoa của y càng nên phát huy ở phương diện này, đồ đệ của y - Nha Thiên Tiên đương nhiên sẽ giúp đỡ y, vè phần chỗ khuyết ở phủ Phù Phong, Uyển Lăng Nguyên là một nhân tuyển không tệ. Trên vị trí trọng yếu này, cần một người đặc biệt có tài hoa, Dương Túc Phong cũng hi vọng Uyển Lăng Nguyên có thể phát huy năng lực hắn thể hiện ở Vân Xuyên đạo.

Trừ chiếu theo xã hội hiện đại đem bàn ngành nội chính của quân Lam Vũ tiền hành phân công hợp lý, trên mặt chỉ huy quân sự của quân Lam Vũ cũng phải bắt đầu cải cách cùng hình thành chế độ. Do quân Lam Vũ trước mắt đang dần mở rộng, đã có lục quân và hải quân, vì thế, chỉ bám vào mỗi một cái quân bộ của quân Lam Vũ đã không thể tiến hành quản lý hữu hiệu, cần phải thiết lập bộ tư lệnh tối cao quân Lam Vũ, dưới sự quản lý của bản bộ tham mưu hải quân và bản bộ tham mưu lục quân, chia ra chưởng quản lục quân và hải quân. Dương Túc Phong làm quan chỉ huy tối cao của quân Lam Vũ, không thíc hợp lại trực tiếp đảm nhiệm chức chỉ huy quan nào đó của lục quân, cũng chính là nói, sư đoàn 101 quân Lam V ũ phải có một sư trưởng chính thực, ví như sư trưởng sư đoàn 102 là Phượng Thái Y, sư trưởng của sư đoàn 103 là Lam Sở Yến vậy. Bất quá trước khi chiến sự ở liên bang La Ni Tây Á hoàn toàn kết thúc, chuyện này còn chưa phải gấp.

Trừ hợp lý hóa quan hệ chỉ huy của nội bộ quân Lam Vũ ra, kiến thiết quân giáo luc quân quân Lam Vũ và quân giáo hải quân cũng hết sức cấp bách, cùng với việc quân Lam Vũ không ngừng lớn mạnh, binh sĩ tăng lên, nhu cầu có quan quân chỉ huy tài hoa càng ngày càng nhiều. Nhưng đại lục Y Vân mặc dù là một địa phương sản sinh ra dũng sĩ, tuyệt đối không thiếu người dũng mãnh không sợ chết, nhưng đối với một quan chỉ huy xuất sắc mà nói, dũng cảm chỉ là một yêu cầu cơ bản, thậm chí là một yêu cầu rất nhỏ, mà không phải là toàn bộ yêu cầu. Phương thức tác chiến của quân Lam Vũ và quân đội khác không giống nhau, chỉ dựa vào mỗi dũng mãnh căn bản là không thể thủ thắng, phải nắm vững nguyên tắc sử dụng vũ khí hiện đại, đồng thời lợi dụng hợp lý ưu thế vũ khí, đem khaỏng cách giữa nó và kẻ địch kéo dài tới mức lớn nhất, đó mới là một quan chỉ huy hợp cách.

Nhưng ở trên phương diện này, hiện giờ quân Lam Vũ hết sức không đủ, hơn nữa theo việc chiến dịch ngày càng có quy mô lớn hơn, loại thiếu sót quan quân có đầu óc chẩn mật tố chất cao cũng bắt đầu xuất hiện tổn thất. Cho dù là những quan quân lục quân ưu tú vốn từ quân đội đế quốc tới đầu kháo như Mông Bách, Ngạo Linh, Ma Lạc Sa, Hàn Nam Phi cũng chỉ là am hiểu đối với chiến tranh thời đại binh khí lạnh mà thôi. Nhưng đối với vũ khí hiện đại của quân Lam Vũ lại hết sức xa lạ, hiện tại còn ở trong giai đoạn mò mẫn học tập, càng khỏi nói tới người khác nữa.

Những quan quân này nếu như không trải qua huấn luận hợp cách thì không cách nào thỏa mãn được nhu cầu của chiến tranh.

Hơn nữa, cùng với việc đội ngũ mở rộng, quân Lam Vũ cần quan quân cũng ngày càng nhiều. Trong kế hoạch khuếch quân sơ bộ của quân Lam Vũ, ở cuối năm nay và đầu năm sau, liên đội lục quân quân Lam vũ sẽ mở rộng toàn bộ là doanh bộ binh hoặc là doanh pháo binh, từ mỗi liên đội hơn hai trăm người tăng lên một nghìn người, gần như là phát triển gấp bốn lần. Tới lúc đó, tân binh gia tăn ào ạt, loại quan quân dựa vào cướp đoạt về căn bản không thể thỏa mãn nhu cầu mở rộng, tuyệt đại đa số quan quân vẫn phải cần đề bạt từ binh sĩ ưu tú, như vậy mới có thể kích thích sĩ khí, càng tốt việc kích thích sức chiến đấu của binh sĩ. Nhưng một binh sĩ ưu tú cũng không nhất thiết là một quan quân ưu tú, bồi dưỡng bọn họ cần tiêu phí rất nhiều thời gian và tinh lực, hơn nữa phải có cơ cấu chuyên muôn phụ trách, không ngừng tổng kết kinh nghiệm và giáo huấn, liên tục tiến bộ, mới có thể bồi dưỡng ra càng nhiều quan quân ưu tú.

Hải quân cũng như vậy, cùng với việc hải quân quân Lam Vũ từng bước lớn mạnh, hải quân cũng cần lượng lớn quan quân. Quân hạm của hải quân quân Lam vũ hiện giờ đều trang bị hỏa pháo hiện đại đường kính 100 mm, nguyên lý xạ kích và phương pháp thao tác của chúng và pháo đường trượt trong quá khứ có khác biệt rất lớn. Trong tương lai không xa, quân Lam Vũ sẽ từng bước trang bị sử dụng chiến hạm mới sử dụng động cơ máy hơi nước và buồm liên hợp, đồng thời hai bên chiến đấu hạm sẽ được bọc sát, giảm thiểu tổn thật của pháo thanh trượt của kẻ địch, đối với việc vận dụng và điểu khiển chiến đấu hạm bọc thép sử dụng động cơ hơi nước đều là khái niệm hoàn toàn mới, chỉ có từ quân giáo mớ có thể có được.

Trước mắt quân Lam Vũ đã có một quân giáo đơn giản ở pháo đài Đông Nhật, vị trí địa lý ở nơi đó rất thích hợp thiết lập quân giáo, địa hình cũng có lợi cho phát triển huấn luyện các loại chiến thuật khác nhau. Trường học quan quân lục quân quân Lam Vũ hoàn toàn có thể mở rộng thêm trên cơ sở ở đây mà thành, chỉ cần rót vào đủ tiền bạc và nhân lực, tin tưởng rằng kiến thiết trường học quan quân lục quân quân Lam Vũ có lẽ khá thuận lợi.

Nhưng trường học quan quan hải quân thì lại không giống vậy.

Trên cả đại lục Y Vân, trừ Cách Lai Mỹ do nhu cầu của hải vận, thành lập một số tổ chức dân gian huấn luyện thủy thủ ra, trường học thuần chính huấn luyện quan quân hải quân căn bản là không tồn tại. Bởi thế, kiến lập trường học quan quân hải quân quân Lam Vũ hoàn toàn là một quá trình từ không tới có, may mắn lần này trong số nhân tài mà Đàn Mạn Ái mua bán về, có mấy chục giáo viên thất nghiệp của đại học hải quân đế quốc, cấp thời cơ cho việc thành lập quân giáo hải quân quân Lam Vũ. Do hải quân đế quốc chiến bại, bộ phận người dân đế quốc không hiểu lý lẽ đem trách nhiệm quy cho đại học hải quân đế quốc, tạo thành khủng hoảng tín nhiệm với đại học hải quân đế quốc, rất nhiều giáo viên thất nghiệp, không thể nào duy trì cuộc sống, không còn cách nào hơn bị ép tới Mỹ Ni Tư tranh thủ con đường sống.

“Giáp giác An Đông Ni “ trên tở giấy trắng của Dương Túc Phong viết xuống địa chỉ trường học quan quân hải quân quân Lam Vũ.

Giáp giác An Đông Ni chính là một cửa cảng ăn sâu vào biển ni tử ở phia nam cảng Ni Tư vương quốc Cách Lai Mỹ, nơi đó xung quanh đều là một màu sanh thẳm của biển Ni Tư, bề ngoài nhìn qua thì gió yên sóng lặng, nhưng thực tế thì dưới nước đá ngâm giăng khắp nơi như quân cờ trên mặt bàn, cho dù đối với những thuyền trưởng hết sức thuần thục mà nói, điều khiển thuyền cơ lớn đi qua đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Không có đủ can đảm, tỉ mỉ và có sức nhẫn nại kiên cường thì không được. Nếu như nhưng quan quân hải quân của quân Lam Vũ có thể thuận chinh phục vùng biển này, tin tưởng rằng sau này khi đối kháng với kẻ địch, cũng biểu hiện được sự kiên cường bất khuất.

Do hải quân lục chiến đội là một binh chủng mới, trừ Dương Túc Phong ra người khác đối với việc xây dựng và vận dụng củ thể của lục chiến đội, đều là không hiểu rõ lắm, bởi thế trường học quan quân hải quân lục chiến đôi của quân Lam Vũ cũng là ở thế bắt buộc phải xây dựng. Dương Túc Phong thậm chỉ phải tự mình đảm nhận giáo trưởng, bất qua do hải quân lục chiến đội bình thường đèu theo hải quân hành động, hoặc là hải quân theo hải quân lục chiến đội hành động, cho nên, trường học quan quân lục chiến đội kế sát bên trường học quan quân hải quân cũng là chuyện đương nhiên. Phụ cận giáp giác An Đông Ni đá núi lớm chởm, sóng hải dương đánh mạnh vào bờ biển, chính là địa phương tốt huấn luyện đảm lượng và nghị lực của quan binh hải quân lục chiến.

Nói tới Cách Lai Mỹ, Dương Túc Phong lại nhớ tới vấn đề nghiên cứu điện lực ở nơi đó. Nghiên cứu điện lực ở Cách Lai Mỹ đã triển khải một thời gian không ngắn, thậm chí có hai ba mươi năm rồi, nhiều người làm công tác khoa học đã phát minh ra nguyên lý cơ bản của điện lực, nhưng đối với việc đưa điện lực ứng dụng vào thực tế còn chưa mò ra được, bọn họ cũng không ý thức được tầm quan trọng của điện lực. Cho nên, bọn họ không cũng không gấp vén tấm khăn che ở trước mặt. Dương Túc Phong tới đây, tức thì đem miếng khăn che đó xét nát, y không chút do dự cung cấp tiền lượng lớn tiền bạc cho nhân viên nghiên cứu điện lực, đồng thời đem kiến thức cơ bản về trạm phát điện, truyền điện và ứng dụng nói cho bọn họ, mở ra một thế giới mới trước mặt bọn họ, khiến nghiên cứu điện lực lập tức khải triển bước tiển điên cuồng.

Căn cứ vào tin tức mới nhất, Cách Lai Mỹ đã có người chế tạo đèn chân không, người thế giới này lần đầu tiên nhìn thấy một loại hình thái khác của ánh sáng. Trong điện báo Phượng Thái Y cao hứng nói với y, trụ sở của nàng ở Cách Lai Mỹ đã không cần phải thắp nên nữa. Nhưng Dương Túc Phong lại không tỏ ra vui mừng, điện lực dùng để phát sáng chỉ là bộ phận không đáng nói đến, nó phải dùng để tiến hành sản xuất công nghiệp, sự xuất hiện của nó sẽ mang đến cho thế giới này cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ hai.

Có ứng dụng của điện lực, lực lượng sản xuất của khu vực dưới sự khống chế của quân Lam Vũ sẽ lại lần nửa đạt được sự tăng trưởng lớn lao. Hơn nữa rất nhiều sản phẩm mới cũng sẽ xuất hiện, ví như xi măng, ví như thép đặc biệt, ví như ắc quy khổng lồ v…v.. những sản phẩm này đều sẽ mang tới ảnh hưởng trọng đại cho sinh hoạt xã hội. Sự xuất hiện của xi măng sẽ gia tăng sức cực lớn chống chịu của các công trình kiến trúc, nếu như dùng trên mặt quân sựu, sẽ làm pháo đài càng thêm kiên cố. Đồng thời, xi măng cũng là vật liệu phải có cho các công trình dưới nước, nó sẽ khiến việc xậy dựng cơ sở thủy lợi càng thêm dễ dàng. Xây dựng cầu lớn cũng không không còn là hình thức cầu đá cong duy nhất nữa, sẽ đề cao rất nhiều chất lượng sản xuất và hiệu suất vũ khí trang bị của quân Lam Vũ, đồng thời cũng khiến nghiên cứu các vũ khí khác trở thành có thể.

Bất quá, ứng dụng quy mô lớn điện lực còn cần thời gian đi tìm tòi, nhất là ứng dụng công nghiệp, đó tuyệt đối không phải là một ngày hoặc một hai tháng là có thể làm được, cần phải tích lũy kinh nghiệm và mạo hiểm.

Chậm rãi đem tờ giấy có ghi chép suy nghĩ của bản thân gấp cẩn thận lại, Dương Túc Phong cầm lấy một quyển sổ ghi chép bìa đã có chút mục nát, bắt đầu tiếp tục vất vả suy nghĩ hồi đáp vấn đề liên quan tới kỹ thuật. Đây đã là quyển sổ tay thứ một trăm linh bảy rồi, đã giao tới tay mình nửa tháng, nhưng vì thế cục chính trị của Tô Khắc La cứ luôn bất ổn, cho nên y cũng không thể hoàn toàn bình tâm hồi đáp, bởi vì vấn đề kỹ thuật liên quan bên trên đó đều hết sức quan trọng, hơn nữa quan hệ tới phát triển hải quân tương lai của quân Lam Vũ.

Những vấn dề này đều liên quan tới chiến đấu hạm kiểu mới.

Hiện giờ hải quân quân Lam Vũ có đều là long nha chiến hạm chỉ có trọng tải chừng sáu trăm tấn. Trong hải quân của thế giới này, nó chỉ có thể tính là chiến đấu hạm cỡ nhỏ hoặc trung, bất kể là đế quốc Đường Xuyên hay là nước Mã Toa, trọng tải của chiến đấu hạm hải quân chủ lực đều vượt quá hai nghìn tấn, số pháo lớn pháo nhỏ mỗi chiếc chiến đấu hạm trang bị cộng lại cũng có hơn 100 khẩu. Bởi thế, cho dù chiến hạm Long Nha của hải quân Lam vũ có ưu thế áp áp vè hỏa pháo, nhưng đối hiện với địch hạm trọng tải và số lượng đông đảo như thé, cũng là chuyện hết sức cật lực. Cho dù có thể giành được thắng lợi trên chiến trường, nhưng muốn khống chế một vùng hải vực, đảm bảo sự an toàn tuyệt đối của nó, lại phải có chiến đấu hạm cỡ lớn riêng của quân Lam Vũ.

Bắt đầu từ đầu năm, ngành đóng thuyền của quân Lam Vũ đã bắt đầu nghiên cứu chế tạo chiến đấu hạm cỡ lớn, đồng thời động viên nhân viên kỹ thuật đề xuất rất nhiều kiến nghị mang ý nghĩa thực tế, cuối cùng tổng hợp thành hai phương án khác nhau. Phương án thứ nhất là trực tiếp sử dụng chiến đấu hạm cấp Ngũ Đài Sơn của đế quốc Đường Xuyên làm bản mẫu, sau đó thay đổi đại pháo bên trên là được, đây là biện pháp đơn giản mau lẹ nhất, hơn nữa chi phí thấp, tốc độ chế tạo nhanh. Phương án thứ hai lại là quân Lam Vũ tự mình chế tạo chiến đấu hạm kiểu mới, bất kể là ở phương diện công kích hay chống chịu đều ưu việt hơn so với tất cả các chiến đấu hạm tren thế giới này. Cuối cùng, trải qua thảo luận kịch liệt, quân Lam Vũ nghiêng về phương án lựa chọn thứ hai, bởi vì hải quân quân Lam Vũ nền móng mỏng, tạm thời va chạm với kẻ địch không nhận nổi tiêu hao, năng lực chống chịu của chiến đấu hạm cũng phải tăng cường cố gắng hết sức làm được cho dù bị thương cũng không chìm.

Cứ như thế, lắp đặt trên hai mạn thuyền của chiến đấu hạm những tấm thép mỏng chuyên dụng đã là chuyện ở thế không thể dùng lại rồi, loại tấm thép được nghiên cứu chế tạo hoàn toàn mới này độ dày không lớn, nhưng độ cứng và độ bền đều rất cao, có thể hiệu quả giảm thấp thưởng tổn của pháo rãnh trượt của kẻ địch với thân thuyền. Thậm chí có thể làm cho vị trí trọng yếu không tổn thương tới lông tóc. Nhưng,trên mặt chiến đầu hạm lắp đặt tấm thép với diện tích lớn như thế, sẽ làm trọng tải của chiến đấu hạm tăng mạnh, chit ít trọng tải cũng phải tăng thêm năm trăm tấn. Điều này cũng có nghĩa là phương diện tốc độ sẽ xuất hiện sự sụt giảm có thể dự kiến được, bởi vì trước mắt trên thế giới này động lực buồm gió đã phát triển tới mức cực hạn, không có khả năng mở rộng thêm nữa, nếu không cột buồm quá cao, cánh buồm quá lớn, rất dễ tạo thành sự cố thuyền hủy người chết.

Là người hiện đại Dương Túc Phong đương nhiên sẽ không bị cái vấn đề nhỏ nhoi này làm khó. Theo cách nhìn của hắn, lắp đặt động cơ hơi nước trên chiến đấu hạm, sử dụng than đá làm nhiên liệu, chân vịt làm lực đẩy, thúc đẩy chiến đầu hạm tiến lên, chính là biến pháp quá ư là bình thường, cho dù là trong tình huống ngược gió hoặc là không có gió, cũng có thể bảo trị được tốc độ nhất định. Điều này đối với sự thần tốc cơ động của chiến đấu hạm sẽ là một bước tiến nhảy vọt. Trong chiến đấu, cũng sẽ thể hiện càng thêm linh hoạt, chiếm trước tiên cơ, đi trước người khác một bước.

Nhưng việc nghiên cứu đem động cơ hơi nước sử dụng trên thuyền, người Cách Lai Mỹ mặc dù đã bắt đầu có người tiến hành, nhưng lại còn chưa có được tiến triển đáng kể nào cho tới tận khi Dương Túc Phong và mọi người cùng nghiên cứu, trừ kết cấu của chân vịt, hơn nữa còn chế tạo ra một ít bản mẫu. Nghiên cứu chiếu đấu hạm kiểu mới của quân Lam Vũ mới chính thức được lên chương trình, tới tháng năm sau khi hải quan được thành lập, dưới sự thục giục của Vũ Phi Phàm và Phất Lai Triệt, tốc độ nghiên cứu cũng gia tăng cực nhanh, nếu muốn thực sự chế tạo ra chiến hạm trước nay chưa từng có, ít nhất còn cần thời gian hơn nửa năm. Vào năm 1728 thiên nguyên, quân Lam Vũ có thể dựa vào vẫn làm mấy chục chiéc Long Nha chiến hạm trang bị hỏa pháo hiện đại nòng 100 mm.

Vũ Phi Phàm gửi thư cho Dương Túc Phong nhắc tới vấn đề chiến lược của hải quân.

Mặc dù trước mặt hải quân quân Lam Vũ thực lực còn chưa đủ cường đại, chiến hạm còn chưa đủ nhiều, hạm đội hải quân còn chưa thể bao chùm hải vực quân Lam Vũ khống chế. Nhưng dù sao hải quân quân Lam Vũ đã bước bước đầu tiên tranh bá hải dương cùng hải quân nước Y Mộng xung đột cũng đã dành được thắng lợi cuối cùng. Tranh bá hải dương không thể tránh được sẽ dãn tới kẻ địch công kích thương thuyền của phe mình. Điều này đối với hải quan quân Lam Vũ thực tế chỉ có hai hạm đội cỡ nhỏ mà nói, bảo vệ thương thuyền buôn bán bình thường so với chiến đấu cùng kẻ địch còn khó khăn hơn.

Đại hải, thật sự là quá lớn, bất kể địa phương nào đều có khả năng kẻ địch tíến hành công kích với thương thuyền của bên mình.

“Tôi cho rằng, chuyện phát triển hải vực tuyệt đối an toàn chúng ta tạm thời còn chưa làm được, nhưng chúng ta có thể làm được là ăn miếng trả miếng, dùng bạo lực chế ngự bạo lực, nếu như thương thuyền của chúng ta bị kẻ địch công kích, như vậy chúng ta không cần khách khí, chúng ta cũng không cần tìm kiếm hạm đội của kẻ địch, điều chúng ta phải làm là trực tiếp xông vào bến càng của bon chúng, tiến hành pháo kích tất cả các phương tiện thiết bị của chúng, bất kể là quân dụng hay là dân dụng, đều phá hủy hết. Tôi tin rằng, ngoài xạ trình của pháo đài điẹch, hỏa pháo của hải quân chúng ta hoàn toàn có thể làm được điều này. Bọn chúng hủy thương thuyền của chúng ta, chúng ta sẽ hủy cửa càng của bọn chúng, đây chính là sách lược của chúng ta.” Ở cuối thư của Vũ Phi Phàm, Dương Túc Phong không cần suy nghĩ thêm vào một đoạn như thế, coi như là phúc đáp y, cũng chỉ ra sách lược chiến đấu sau này của hải quân quân Lam Vũ.

Ngươi hủy thương thuyền của ta, ta hủy cửa càng của ngươi, như nhau mà thôi.

Nếu như nói hải quân phát triển chiến đấu hạm kiểu mới dùng động cơ hơi nước là một thử nghiệm vĩ đại, như vậy kế hoạch phát triển khí cầu và tàu bay của không quân đối với người của thế giới này mà nói chính là một giấc mộng rồi, gần như không một ai có thể tin tưởng trừ chim ra, còn có cái gì có thể bay tới tren chin tầng trời, cho dù là Phượng Thái Y và Vũ Phi Phàm, cũng đều đối với ý nghĩ viển vông của Dương Túc Phong tỏ ra kinh ngạc không nói lên lời, khi bọn họ lần đầu tiên nghe tới kế hoạch này thậm chí còn cho rằng Dương Túc Phong bị sốt.

“Trừ chim ra, bầu trời không hoan nghênh bất kỳ vật thể nào khác, dù là con diều, cũng chỉ quanh quản sát bên dợi dây ở dưới đất. Vũ Phi Phàm mờ mịt nói, hắn tuyệt đội không tin thứ không có cách gì có thể bay trên trời.

Bất quá cuối cùng cũng có một cuồng nhân khoa học sẵn lòng tin vào tưởng tượng của Dương Túc Phong, đó chính là Tây Môn Tử Thi Mật Đặc, thanh niên thiên tài đã phát minh ra vô tuyến điện báo, trong khi đang đồng thời tiếp tục hoàn thiện vô tuyến điện báo, đã đem bản thân chìm sâu vào trong nghiên cứu tới tàu lượn, Dương Túc Phong có đầy dủ lý do tin tưởng dưới sự chỉ điểm của mình, dưới sự hiệp trợ của dạng thiên tài khoa học như Tây Môn Tử Thi Mật Đặc, tàu lượn xuất hiện sẽ là chuyện không còn xa xôi nữa, khong có lẽ trong tương lai không xa, người trên cái thế giới này sẽ phát hiện, cho dù quái vật không có cánh, cũng có thể trở thành khách của bầu trời…

“Phong, tới uống canh đi, là nước đường đu đủ hạt sen ngân nghĩ, ta thêm vào đá nữa.” Suy nghĩ của Dương Túc Phong đột nhiên bị nhẹ nhàng cắt đứt, ngẩng đầu lên chỉ thấy Tô Phỉ Thải Vi cười duyên dáng tiến vào, trong tay bê một cái khay, bên trên đặt một chén nước đường xanh biếc lóng lánh, ân cần giống như thê tử đang hầu hạ trượng phu thân ái.