Giám Đốc Vương Thật Thảm

Chương 23: Chương 23






Nhà dột gặp trời mưa, chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới.
Vương Lâm Vân đang sứt đầu mẻ trán giữa trận cãi lộn của hai phe, Đoạn Siêu lại đạp hắn xuống hố lửa.

Không biết từ khi nào, trên hot search đột nhiên xuất hiện một cái hashtag là #Vương Lạc Thần Vương Lâm Vân hẹn ăn cơm, mấu chốt là hắn lên hot search thì lên, nhưng còn quang minh chính đại treo ở vị trí thứ năm, chỉ sợ người khác không nhận ra đây là hotsearch mua.
Từ khi “Bản tình ca mùa hè” đóng máy, các diễn viên chính vẫn thường xuyên qua lại với nhau, nhất là “son Vương” quan hệ cũng rất thân thiết.

Hai người thường xuyên muốn hẹn ăn cơm, nhưng Vương Lạc Thần quá bận, luôn cho hắn leo cây.
Tới giai đoạn tuyên truyền, tổ sản xuất “Bản tình ca mùa hè” thăm hỏi không ngừng, các diễn viên chính cũng liên tục phải đi event.

Vì thế Vương Lâm Vân oán hận nói Vương Lạc Thần quá bận, chưa cùng hắn ăn được bữa cơm nào.

Độ nhạy cảm của những lời này nhanh chóng bị Đoạn Siêu nhân cơ hội tận dụng.

Ngay từ đầu hắn vẫn luôn muốn để Vương Lâm Vân cọ fame của Vương Lạc Thần, hắn không đáp ứng nhưng không tiến vào đoàn làm phim lại bất giác cùng Vương Lạc Thần trở thành bạn tốt, trời xui đất khiến giúp Đoạn Siêu đạt được mục đích.

Hiện tại Vương Lâm Vân cũng có chút nổi tiếng, Đoạn Siêu dĩ nhiên không buông tha cơ hội tốt như vậy.
Fans Vương Lạc Thần có sự tự phụ của đỉnh lưu, không để ai vào mắt, ghét nhất là idol nhà mình bị kẻ khác cọ fame.

Nhưng mà liệt nữ sợ triền lang, Đoạn Siêu cứ như kẹo mạch nha bám dính không nhả, fans Vương Lạc Thần muốn nuốt trôi cũng không được.

Nhất là lúc account marketing share hashtag này lại còn tag Vương Lạc Thần, nói Vương Lâm Vân đang đợi cậu về ăn cơm này!
Fans Vương Lạc Thần như gặp giọt nước làm tràn ly, xuất kích CAPSLOCK điên cuồng dưới comment: “Không ăn! Không ăn! Không ăn!”

Không cần fans Vương Uẩn Lai fans ra tay, fans Vương Lâm Vân gặp phải đại quân trăm vạn của địch liền không còn chút sức phản kích nào, nháy mắt quân lính tan rã.

Vương Lâm Vân ngược lại nhẹ nhàng thở phào, hắn vốn không muốn phân thắng bại gì, cũng chẳng muốn không tự lượng sức mà cọ fame người khác, đừng cãi lộn nữa là được rồi.

Đối với thủ đoạn hèn mọn của Đoạn Siêu, Vương Lâm Vân sinh ra tức giận.
Đoạn Siêu đi vào văn phòng, bắt đầu sửa sang tư liệu.

Khi Vương Lâm Vân hot lên, thương vụ kéo tới không ngừng, hắn phải tranh thủ ra giá, ai đưa ra cát xê cao thì mới diễn.

Đoạn Siêu đang gày bàn tính hăng hái, thình lình cửa bị đá văng ra, hắn kinh hoảng ngẩng đầu, nhìn cây rụng tiền số 2 đang đằng đằng sát khí tiến vào.
Đoạn Siêu lập tức tươi cười: “Ai da Lâm Vân, sao lại tới? Hôm nay không họp mà?”
Vương Lâm Vân đen mặt không nói gì, chậm rãi đến gần Đoạn Siêu.
Đoạn Siêu thân cao chỉ có 1m75, lại đang ngồi, Vương Lâm Vân vóc dáng to cao đi đến, lại còn đang nổi nóng, khác hẳn bộ dạng mềm mỏng mọi khi, Đoạn Siêu liền cảm thấy áp lực ập xuống trước mặt.
“Rầm——”
Vương Lâm Vân đột nhiên cầm lấy điện thoại của Đoạn Siêu ném mạnh vào người hắn, lạnh giọng hỏi: “Tôi với Vương Lạc Thần lên hot search có phải do anh mua không?”
“Ôi giời! Cứ tưởng chuyện gì…” Đoạn Siêu thả lỏng thân thể, “Cái này mà còn phải hỏi sao? Hiện tại là thời cơ tốt để tăng fans cho cậu, không lên hot search còn chờ đến bao giờ? Cậu không biết vì cậu mà tôi phải hao tâm khổ tứ…”
“Ai kêu anh mua hot search!” Vương Lâm Vân đột nhiên phát rồ, túm cổ áo hắn nhấc lên ném xuống ghế.
Đoạn Siêu chưa từng thấy Vương Lâm Vân như vậy, nhất thời câm lặng, hơn nửa ngày chưa hoàn hồn: “Không phải chứ… Làm sao vậy? Đây chẳng phải phương pháp thông thường thôi sao? Cậu định đem chút tình cảm trong giới giải trí ra làm thật lòng sao? Mọi người đều vì ích lợi mà thôi, ít nhất tôi làm gì cũng đều vì tốt cho cậu…”
“Tôi không cần!” Vương Lâm Vân hét lên, âm thanh khủng bố vọng khắp tầng lầu.
“Tôi cảnh cáo anh, Đoạn Siêu.” Vương Lâm Vân đâm ngón tay vào ngực Đoạn Siêu, “Vương Lạc Thần là bạn tôi, nếu anh lại lợi dụng hắn để lăng xê tôi,” Vương Lạc Thần quay đầu nhìn kệ sách, túm lấy một cái bút ký, dùng sức bẻ đôi, “Đây sẽ là kết cục của anh!”
Vứt cây bút gãy vào ngực Đoạn Siêu, Vương Lâm Vân nghênh ngang đi, cửa phòng đóng đến rung cả sàn nhà.
Cảnh cáo xong Đoạn Siêu, Vương Lâm Vân rời khỏi công ty.


Hắn không thể đi thang máy, chỉ đành đi vào cầu thang thoát hiểm, thấy không có camera theo dõi—
“Ai da mẹ tôi ơi~~” Vương Lâm Vân nhỏ giọng kêu lên, cong lưng ôm tay tê liệt ngồi phịch xuống bậc thang.

Bút của Đoạn Siêu mẹ nó làm bằng cái gì mà cứng như vậy!
Giả vờ thị uy xong, Vương Lâm Vân cũng đã bình tĩnh lại.

Hắn quả thật tức giận, uy hiếp một chút, chẳng ngờ Đoạn Siêu bị dọa ngây ngốc, chờ hắn bình tĩnh lại thì không biết là kết cục của ai thảm hơn.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, trên tay Đoạn Siêu nắm giữ tài nguyên của hắn, Vương Lâm Vân cũng ỷ vào chuyện mình đang hot, Đoạn Siêu còn cần mình để kiếm chác, ắt không dám làm gì hắn, nhưng nếu thật sự chọc cho Đoạn Siêu nóng lên thì Vương Lâm Vân cũng không được sống yên.
“Aizz! Thật là khó sống quá mà~” Vương Lâm Vân thở dài, viết một post xin lỗi dài dằng dặc up Weibo, lại gọi cho Vương Lạc Thần.
Vương Lạc Thần là idol tuyến 1, mỗi năm bị ăn vạ không biết bao nhiêu hiệp, đã sớm trơ như đá.

Vương Lâm Vân và hắn cùng ở chung vài tháng, nhân phẩm thế nào Vương Lạc Thần rõ ràng, biết chắc không phải Vương Lâm Vân cố ý nên hắn cũng đã trấn an fans hòm hòm.
“Cơ mà lão Lâm này…” Vương Lạc Thần cũng họ Vương, gọi người ta lão Vương thì cứ quái quái, vì thế hắn gọi lão Lâm, “Với xu thế hiện tại của cậu, Ngân Hà Entertainment chỉ là cái ao làng, không giúp được cái gì đâu, nếu không ngại cưỡi lừa tìm ngựa thì cậu thử tham khảo các công ty quản lý khác xem họ có định mời chào cậu không, công ty mới hay cũ đều được, cơ chế ổn và tài nguyên tốt là được.

Để tôi giúp cậu chú ý coi sao.”
Cảm ơn Vương Lạc Thần xong, Vương Lâm Vân cúp máy.
Hắn gần đây cũng suy xét đổi công ty, nếu muốn ở lại đây cả đời thì hắn ắt sẽ bị kéo chân.

Chỉ là Vương Lâm Vân ký hợp đồng mười năm, tiền vi phạm hợp đồng cũng cao đến dọa người, hắn hiện tại một nửa thời gian cũng chưa hết mà muốn đi thì không biết công ty nào chịu tình nguyện ứng ra số tiền vi phạm hợp đồng trên trời như thế.
Đoạn Siêu an phận một khoảng thời gian, không lăng xê bừa bãi nữa, nhưng cũng dở chứng phát tiết tất thảy bất mãn lên Vương Lâm Vân, bắt hắn làm đại sức cho một đống thương hiệu, quay quảng cáo, lên tạp chí,… Nếu không phải Vương Lâm Vân liều chết không từ, hắn thậm chí còn muốn bắt Vương Lâm Vân ra album nhạc cách mạng.


Vương Lâm Vân bận sấp mắt, một ngày 48 giờ chạy show.
Cuối năm nay các lễ trao giải rốt cuộc có ghế của Vương Lâm Vân.

Hắn và Trần Thiên Khoát thường xuyên trùng hợp đi dự trao giải, Đoạn Siêu liền cho hai người bọn họ kéo thêm ba gã còn lại của band nhạc nhát kia cùng nhau bước trên thảm đỏ, nhân cơ hội mua cái hotsearch “GMFIVE tái hợp”.
Đêm nay đi dự trao giải, Vương Lâm Vân đã không còn là con gà công nghiệp ngây thơ vô tộinăm xưa.

Năm nay, dưới tay áo tây trang hắn trộm giấu hai miếng bánh quy.
Trong bữa tiệc xã giao, hắn từng không quen biết ai, năm nay hẵn đã có thể dọc đường chào hỏi mọi người.

Hắn nâng ly cùng vài vị đạo diễn, vài nhà làm phim, còn tiện thể giới thiệu đồng đội heo, thật sự là tận chức tận trách.

Cười giả lả thăm hỏi một vị biên kịch xong, Vương Lâm Vân thở phào một hơi, quay người lại, liền thấy đạo diễn Chu đứng chung một chỗ nhận phỏng vấn cùng Tiêu Hạo.

Khác với năm ngoái, Tiêu Hạo thần thanh khí sảng, vô cùng hăng hái.

Ai cũng đã ngầm hiểu năm nay cúp diễn viên chính xuất sắc nhất cơ bản đã nằm trong tay y.
Tiêu Hạo hôm nay mặc một bộ tây trang vải nhung sẫm màu, khí chất cao quý, trên cổ áo phản xạ ra một vầng sáng.

Ánh mắt Vương Lâm Vân sáng lên, dưới ống tay áo vô thức mân mê cổ tay trái, chiếc vòng tỳ hưu Tiêu Hạo đưa tặng an tĩnh giấu bên trong.
Thầy Tiêu hôm nay đeo kim cài áo hắn tặng nha! Như vậy cũng giống như tình nhân mặc đồ đôi nha~ Vương Lâm Vân lén lút tự phát đường cho mình.
“Vân Vân ~”
Vương Lâm Vân vừa nghe giọng đã đoán được chương trình.

Hắn quay đầu lại, Nhạc Hâm Trì xán lạn tươi cười, xách váy đi tới.


Nhạc Hâm Trì không hổ là nữ thần quốc dân của giới trạch nam, hôm nay mặc lễ phục mạ vàng, phối với trang dung tinh xảo, đẹp như là công chúa đang lẩn trốn vậy.

Khi cô tiến đến chỗ mình, Vương Lâm Vân cảm giác ánh mắt toàn hiện trường đều dồn tới theo.
“Hâm Hâm, hôm nay em thật xinh đẹp.” Vương Lâm Vân vui vẻ chạm ly, thật lòng tán thưởng.
Nhạc Hâm Trì phối hợp xoay một vòng, ngọt ngào cười.

Vương Lâm Vân nghe thấy xung quanh mọi người hít vào một trận khí lạnh.
“A phải rồi, giới thiệu cho em một chút, đây các đồng đội của anh.”
Nhạc Hâm Trì lễ phép gật đầu đáp lại từng người.

Giới thiệu xong, Vương Lâm Vân thấy ánh mắt nóng bỏng của các đồng đội đang nhìn về phía Nhạc Hâm Trì, thầm nghĩ kéo nàng đi chỗ khác.

Vừa lúc Nhạc Hâm Trì tựa hồ cũng định như vậy, tiến lên kéo tay Vương Lâm Vân lôi ra ngoài.
“Lạc Lạc ở bên kia kìa, chúng ta đi xem hắn đi ~”
Nghe được tên Vương Lạc Thần, ánh mắt Vương Lâm Vân nhìn Nhạc Hâm Trì không khỏi phức tạp, không biết vị anh em tốt này đã vượt qua bóng ma thất tình hay chưa.

Vương Lạc Thần ở hàng phía trước đang cùng ai trò chuyện, Vương Lâm Vân định chờ chốc lát nhưng Nhạc Hâm Trì lôi kéo hắn lập tức tiếp cận, người chưa tới đã nghe giọng, phất tay hô: “Lạc Lạc ~”
Vương Lạc Thần nghe được thanh âm, nghiêng đầu nhìn, người đối diện hắn cũng nhìn theo sang phía này.

Trong nháy mắt, Vương Lâm Vân cảm thấy như có hào quang từ chỗ người nọ mãnh liệt tỏa ra, khiến hắn không mở được mắt.

Hào quang tan đi, lộ ra một gương mặt đẹp trai đến mức khiến thế gian bi phẫn.
Móa ơi!
Vương Lâm Vân lảo đảo bước chân, suýt thì quỳ xuống.
Vậy mà gặp được ảnh đế Vương Tụ!.