Cô là ai? Cô là ai? Cô là ai? Cô là ai?…………
Persephone kinh ngạc nhìn hắn. Trong nháy mắt cô cảm thấy mình rơi vào nhà băng ngàn năm, cả ngươi rét lạnh.
“Hades, chàng nói cái gì?” Persephone cầm lấy tay áo của hắn, nhìn vào trong mắt hắn, nơi đó vẫn sâu như trước, nhưng cô không thể thấy được sự thâm tình của hắn.
Thấy Persephone bắt lấy ống tay áo của hắn, Hades phất tay rời khỏi cô.
“Cút! Đừng chạm vào ta!”
Hắn ôm lấy Minthe, lướt qua Persephone đi về tẩm cung, không thèm lưu luyến mà đi như vậy. Trong nháy mắt bọn họ đã trở thành người xa lạ!
“Hoàng hậu…” Diana từ đâu bước tới.
Persephone cầm chặt vai của cô ấy, vẻ mặt đau lòng.
“Diana, cô đã đáp ứng tôi sẽ mang Hades bình an trở về, tại sao hắn lại thành như thế? Tại sao?”
“Persephone, tôi không biết…” Diana cắn môi dưới, trong mắt có chút sợ hãi.
“Cô không biết? Cô không biết?” Persephone lạnh lùng lặp lại lời của Diana “Tôi tin tưởng cô, giao Hades cho cô chăm sóc, nhưng cô lại trả cho tôi một câu “tôi không biết”? Diana, tôi mù mắt nên mới tin tưởng cô” Persephone thả hai vai của Diana.
“Không phải thế, tôi thề tôi luôn ở cạnh Hades, không rời mắt khỏi hắn, cầu ngài tin thần, Persephone, tôi vẫn luôn ở cạnh Hades, hắn ở Olympus không có gì kỳ lạ, nhưng tôi không hiểu tại sao hắn không biết cô, tin tôi, tôi nói thật”
“Thật ư?” Persephone cười lạnh “Cảm ơn sự bảo vệ của cô, từ nay trở về sau, tôi không muốn thấy cô”
Persephone lạnh lùng xoay người làm khuôn mặt của Diana trắng bệch.
Persephone không có thời gian để ý cô ta, cô phải làm rõ Hades đã có chuyện gì. Cô đi tới tẩm cung của Hades, hắn không đến phòng của Persephone mà đưa Minthe về phòng hắn.
Persephone ở ngoài cửa đã nghe tiếng trêu đùa của họ. Không biết Hades đã nói gì mà Minthe cười rất vui vẻ. Persephone đặt tay ở chỗ nắm, sau đó nhanh chóng đi vào.
Minthe nhào vào lòng Hades cười. Đôi mắt của cô mang theo tia khiêu khích nhìn Persephone.
“A, Persephone, cô đến rồi. Tôi đang nói chuyện với Hades về phòng ngủ, tôi rất thích phòng của cô, hi vọng cô có thể nhường nó cho tôi”
Thích phòng ngủ của tôi? Tôi thấy cô thích địa vị của tôi mới đúng!
“Mơ đấy à?” Persephone nghiến răng nhìn cô.
Minthe cười âm hiểm, sau đó nắm chặt cánh tay Hades.
“Hades?” Cô ta cắn môi, điềm đạm đáng yêu nhìn Hades.
Hades lạnh lùng nhìn Persephone.
“Cô là Persephone? Nói cho ta biết tại sao cô lại ở địa ngục?”
“Hades, là chàng bắt em từ đảo Sicilian đến địa ngục, bây giờ chàng dám nói chàng không biết em?” Persephone tức giận, cho tới giờ cô vẫn cảm thấy hắn đang cùng cô trêu đùa, không lẽ hắn ngại cô ở địa ngục chờ hắn rất lâu nên cho cô một màn hài kịch?
Hades chậm rãi đứng dậy, đi tới cạnh Persephone.
Persephone hi vọng hắn nở một nụ cười thâm tình với cô như trước, nói “Persephone, đây là mòn quà để em vui vẻ”
Hắn thật sự vươn tay, nhưng lại bóp lấy cổ của cô, sắc mặt giống như ác quỷ!