Giai Thoại Tình Yêu Hades

Chương 42: Giải thích




P/s: Ờ, chương này thì mọi người thích anh Hades lại chưa?~~~

Màn đêm yên tĩnh như nước.

Sau khi rời khỏi thần điện không lâu, Hades kéo Persephone đến trước mình, mà Persephone nhìn hắn với ánh mắt phức tạp. Ánh trăng đem bóng hai người kéo dài trên mặt đất, sau đó vừa giao nhau cùng một chỗ.

Persephone nhìn Hades với ánh mắt tham lam. Cô biết mình có rất nhiều lời muốn nói với hắn, nhưng bây giờ lại không thể thốt ra lời. Cô cứ yên lặng đứng nhìn Hades, mặc kệ hắn đưa bản thân đến nơi cô không biết.

“Persephone…” Hades dừng lại, thân hình của hắn dưới ánh trăng hóa ra lại cao và thon như vậy.

Hắn giống như muốn nói với Persephone cái gì đó. Persephone nhìn hắn chờ mong, nhưng sau khi hắn nhìn cô với ánh mắt phức tạp lại thở dài nói.

“Ta đưa nàng trở về đảo Sicilian.”

Đưa cô trở về đảo Sicilian? Persephone đen mặt nhìn Hades, cô nắm chặt áo choàng cúi đầu. Cô cùng hắn chia tay đã lâu, cô cứ nghĩ Hades sẽ đem mình trở lại địa ngục, nhưng không ngờ hắn lại muốn đem cô trở về đảo Sicilian? Bởi vì cô đánh hắn sao? Hay là hắn làm theo nguyện vọng lúc đầu không muốn trở về địa ngục của cô? Hay do cô làm mất mặt hắn? Tại sao hắn lại tới đỉnh Olympus cứu cô? Còn cảnh cáo các vị thần không cho phép làm cô tổn thương? Lúc này đầu óc của Persephone trống rỗng không thể suy nghĩ gì được!

“Ta không hiểu……”

Sự tuyệt vọng cũng như đau lòng khiến nước mắt chảy dài trên khuôn mặt của Persephone.

“Hades, ta không hiểu, ta biết ta làm chàng tổn thương, còn đánh chàng nữa, nhưng mà chàng không thể vì vậy mà bỏ ta! Chàng có biết ta nhớ chàng đến phát điên rồi hay không?” Persephone hét to với hắn.

“Ta chưa từng nói sẽ không cần nàng, nàng là vợ của ta mà! Ta chỉ có nàng là người vợ duy nhất, làm sao có thể bỏ nàng đây?”

Hades nắm chặt tay, giống như đang kiên nhẫn đợi cái gì đó.

“Vậy sao chàng không thèm tới tìm ta? Còn muốn đem ta trở về đảo Sicilian?”

Đôi mắt đầy nước mắt của Persephone nhìn hắn chằm chằm.

“Nàng không biết ta đang cho nàng cơ hội tạm biệt mẫu thần của mình sao?” Hades gào lên với Persephone, sau đó cầm chặt vai cô, hôn lên môi của cô nhưng lại bị Persephone né tránh.

“Chết tiệt! Persephone, nàng muốn ta làm gì hả? Ta muốn nàng cùng ta trở về địa ngục, nàng nói ta ích kỷ, ta cho nàng với mẫu thần có thời gian ở cạnh nhau thì nàng bảo ta không cần nàng, bây giờ ta hôn nàng, nàng lại né ta. Nàng rốt cuộc muốn cái gì đây hả?” Hades nổi giận.

Thì ra… hắn vì nguyên nhân này nên mới không tới tìm cô! Hắn muốn cho cô thời gian tạm biệt mẹ, thế mà cô tưởng hắn không cần mình. Persephone cảm thấy một sự uất ức dâng trào, cô kéo tay Hades đặt trước ngực mình.

“Hades, xin lỗi……”

Cô chân thành xin lỗi, nước mắt lại rơi. Persephone biết mình từ khi tới nơi này đặc biệt hay khóc, nhưng thật sự không có cách nào khác, tình yêu vốn dĩ là một loại tình cảm hai phía gì gì đó, nhất là trước mặt người mình thích, đối với mặt sự chăm sóc của hắn, cô càng thích khóc như vậy -_-

“Ta hiểu lầm chàng, ta cho rằng mình làm tổn thương tự tôn của chàng cho nên chàng không thèm để ý ta. Nhưng bây giờ vấn đề đã được giải quyết, chúng ta cùng nhau về nhà thôi!” Persephone cố ý dùng từ “về nhà”, bởi vì địa ngục rất lạnh lẽo, nhưng chỉ cần có Hades thì đó là nhà của cô.

Đôi mắt tối tăm của Hades hiện lên sự kinh ngạc.

“Nàng không cần chào Demeter sao? Ta có thể…”

Persephone che miệng hắn.

“Được rồi, Hades… Chàng vì ta mà làm rất nhiều thứ, hãy cho ta ích kỷ một lần đi”

Hades nhìn đôi mắt của Persephone, tay hắn vươn ra chậm chạp kéo cô vào lòng.

“Persephone… Nàng có biết, những lời này của nàng, ta đợi rất lâu…” Hắn thở dài trên đầu cô. Persephone lại cảm thấy được nội tâm cô độc và đau lòng của hắn, nhưng mà không sao, chờ khi cô trở về địa ngục, cô sẽ làm cho hắn vui vẻ mỗi ngày.

Hades nâng cằm Persephone, ép cô ngẩng đầu.

“Bây giờ ta hôn nàng được chứ?”

“Không cần…” Persephone lắc đầu.

“Vì sao?!” Đôi mắt Hades hiện lên tia khó hiểu và tức giận.

“Bẩn… Nơi này đã bị Ares chạm qua… Ta không nghĩ để chàng hôn nó…” Persephone khóc nức nở, có chút hận bản thân.

Hades đau lòng ôm cô, cúi xuống hôn lên môi của Persephone. Lúc này hắn có chút thô bạo, nhưng vẫn có rất nhiều sự đau đớn, hắn cắn môi của cô, sau đó lại dùng lưỡi của mình liếm đi, Persephone chỉ có thể yên lặng để hắn tùy ý dẫn dắt.

Hades dịu dàng mà cẩn thận, giống như Persephone là bảo bối trân quý nhất thế gian này của hắn.

“Bây giờ đã rất sạch” Hắn dịu dàng nói

Persephone ôm chặt eo hắn, vùi đầu vào trong lòng của hắn.