Quân cũng không có nhiều thì giờ để đau buồn, hắn đang bị bủa vây trong một núi những vụ án hóc búa, cái mà đã chấm dứt quãng thời gian ở ẩn bình yên của hắn. Điều đó cũng lý giải cho việc tại sao Quân lại thoắt ẩn thoắt hiện ở khắp nơi, đã từ mười ngày nay hắn thường xuyên nhận được những trọng án, kì quái là, Quân biết rõ hung thủ của những vụ án đó là ai!
Ngày 13 tháng 9, khoảng 19h30 phút tối, có người báo tin cuối đường Xuân Đỉnh xảy ra án mạng, Quân lập tức được điều tới hiện trường, Đại Ca cho Thiện đến hỗ trợ hắn. Hiện trường là phía trước một khu nhà trọ, từ đường chính đi sâu vào trong ngõ, diện tích xung quanh khá hẹp, theo lời khai của những người chứng kiến, ban đầu họ nghe thấy những tiếng la hét rất lớn, sau đó nạn nhân bị lôi từ trong khu trọ ra và đánh chết ngay tại cổng.
Lúc Quân và Thiện đến nơi, cảnh sát đã có mặt để phong tỏa hiện trường, nạn nhân chết ở tư thế ngồi dựa vào tường, bên trên tường có một mảng gạch vữa bị dập nát, vệt máu trượt dài từ trên xuống dưới, máu cũng bắt tung tóe ra xung quanh, chứng tỏ nạn nhân bị đập vào tường trước khi chết.
Khám nghiệm tử thi cho thấy, nạn nhân bị vỡ quai hàm trái, dập sọ sau đầu, dập xương lồng ngực, gãy toàn bộ xương sườn và xương chậu. Khuôn mặt đã biến dạng tới mức không thể nhận diện, lục phủ ngũ tạng xác định cũng vỡ nát, da trên người nạn nhân tím đen do tụ máu, ấn vào cảm giác nún như bao cát, không còn dấu hiệu của cơ thịt bên trong.
Phải đánh với lực như thế nào mới có thể dần nhừ cả xương cả thịt của một người như vậy, hoặc là hung thủ đã dùng búa tạ, có điều nếu là búa tạ thì da trên người sẽ không còn nguyên vẹn, đánh với một lực chuẩn xác, vừa phá vỡ cấu trúc cơ xương bên trong, lại không làm rách lớp da bọc bên ngoài, phương thức giết người này không phải tầm thường. Quân nhìn đi nhìn lại tử thi, tự nhiên hắn cảm thấy rất quen mắt, cái cách mà hung thủ ra tay, hình như trong quá khứ hắn đã từng gặp qua một lần, ấn tượng đến nỗi chỉ cần nhìn nạn nhân liền đoán được kẻ gây án là ai.
Trong khi Quân khám nghiệm tử thi, Thiện đã đi lấy lời khai của các nhân chứng, thời gian gây án là từ 7h đến 7h15, vì lúc đó là giờ ăn cơm nên không có nhiều người ngoài đường, nhân chứng chủ yếu là người thuê trọ. Họ cho biết lúc án mạng xảy ra, có một người đàn ông to cao, phải cao tới 2m gì đó, trông như một con gấu đuổi theo một người mới tới thuê trọ cách đây hai hôm.
Do trời khá tối nên không ai để ý đã xảy ra chuyện gì, chỉ sau khi có tiếng người gào lên kêu cứu, họ mới đổ dồn ra cổng, thấy người đàn ông to cao dúi nạn nhân vào tường và dùng tay không đấm liên tiếp xuống đầu và ngực người đó. Nghe tiếng xương gãy lắc rắc gai người, máu từ miệng và đầu nạn nhân phun ra thành tia, thoạt nhìn ai nấy đều sợ chết khiếp, được vài phút hung thủ thả tay cho người đó trượt từ trên tường xuống, lúc bấy giờ nạn nhân đã nhũn như cọng bún, thế mà hung thủ còn dùng chân đạp thêm mấy cái, khiến cho xương chậu người đó vỡ nát hết rồi mới rời đi.
Khi được hỏi là vì sao lúc đó không ai ngăn cản hung thủ giết người, những nhân chứng cho biết, mới đầu khi trông thấy cảnh tượng dã man đó người nào người nấy đều khiếp đảm, hành động của hung thủ là rất tàn bạo, nếu ngăn cản có thể gây thiệt hại cho bản thân, thêm nữa nạn nhân là người mới chuyển tới, những chuyện như thế này là thù hằn cá nhân, bọn họ không tiện xen vào. Càng không ai dám đứng ra bắt giữ hung thủ bỏ trốn, một kẻ vừa giết người thì sẽ táo tợn đến thế nào, cứ gọi điện báo cảnh sát đến giải quyết, làm một công dân bình thường vẫn tốt hơn một công dân anh hùng, ngộ nhỡ trở thành liệt sĩ thì lại oan gia.
Nhưng mà trong mấy người có ai nhìn thấy mặt hung thủ không? Tất cả nhân chứng đều lắc đầu, lúc đó thật sự rất tối, trong ngõ thì không có đèn, mặt hung thủ chỉ là một màu đen thôi.
Thiện báo cáo sơ qua tình hình cho Quân biết, lại thấy hắn trầm ngâm không nói, mắt dán vào vết lõm trên tường, được một lát mới gật gù quay lại cái xác, chỉ vào đó nói:
– Mày thấy quen không? – Thiện lắc đầu, hắn nhăn mặt tiếp – tao nhớ từng phá một vụ giống thế này, hai hay ba năm trước, thằng hung thủ bị tuyên án tử hình, chẳng biết đã thi hành án chưa đấy.
– Ý anh là hung thủ trong vụ này với tử tù kia… là một? – Thiện nghi hoặc hỏi – sao có thể, đó là khu biệt giam đấy!
Quân không đáp, trong đầu vẫn mơ hồ, hắn kiểm tra tử thi lại một lần nữa, thầm chửi, mẹ kiếp, cái cảm giác này giống như dejavu vậy, rõ ràng là từng gặp ở đâu rồi mà không nhớ. Bấy giờ xác chết liền được đặt nằm ra đất, nơi vừa rồi nạn nhân tựa vào máu đã thấm đỏ một khoảng lớn, nếu chỉ là do vết thương trên đầu thì không thể chảy nhiều máu như vậy, Quân liền lật úp xác chết xuống, quả nhiên phát hiện trên lưng nạn nhân có dấu vết để lại.
“B̶ N”
Một chữ B được khắc xuống lưng của nạn nhân, nét khắc đã liền da, nhìn như một cái sẹo lồi, nhưng lại xuất hiện một vết rạch ngang đè lên chữ B, kèm theo chữ N rất to bên cạnh, máu vẫn còn đang chảy ra từ những vết rạch nham nhở, đây rõ ràng là chủ ý của hung thủ.
Ý nghĩa của hai chữ cái này là gì, Quân lập tức đưa ra hai giả thiết, một là hung thủ và nạn nhân đều có liên quan tới một tổ chức, trong đó vị trí của mỗi thành viên đều được đánh thứ tự từ A đến Z, có thể là để phân biệt cao thấp, và N giết B để giành vị trí. Giả thiết này khiến hắn liên tưởng tới hội phản thánh, nhưng thay vì giết người chúng lại tàn sát lẫn nhau, điều này Quân không thể lý giải được. Giả thiết thứ hai là B và N là chữ cái đầu trong tên của hung thủ và nạn nhân. Dù không nghiêng về giả thiết nào nhưng hắn chắc chắn giữa hai người này có mối liên hệ.
Theo phán đoán của Quân thì đầu tiên nạn nhân bị rạch vào lưng, người đó đã đau đớn la hét, hung thủ liền đấm vỡ quai hàm đồng thời đập đầu đối phương vào tường, khiến cho nạn nhân im miệng, tiếp theo thì lần lượt tới xương lồng ngực và xương sườn bị đánh gãy, cuối cùng là xương chậu. Có vẻ hung thủ là một kẻ thích khoe mẽ sức mạnh, chỉ cần vỡ sọ và dập xương lồng ngực là nạn nhân đủ chết rồi, việc đánh nát người nạn nhân là không cần thiết, trừ khi hung thủ còn nhằm một mục đích nào khác. Để làm rõ ý nghĩa của hai chữ cái này, Quân và Thiện đã hỏi người trong khu trọ, họ đều nói rằng chưa từng tiếp xúc với nạn nhân, người này tới đây hai ngày nhưng hầu hết thời gian đều không ở phòng, đi đâu thì không rõ.
Trong phòng nạn nhân không hề có giấy tờ tùy thân, đồ dùng cá nhân ngoài vài bộ quần áo và ít tiền thì không còn gì khác, cảnh sát liền triệu tập chủ khu trọ đến để lấy thông tin, phải biết là những khu trọ như này thông tin cũng không chính xác, chủ trọ nói rằng không có hợp đồng thuê nhà chính thức, nạn nhân tên là Thường, quê QB, 32 tuổi, đã trả tiền thuê nhà một tháng.
Với lượng thông tin ít ỏi như vậy, Quân nghi ngờ nạn nhân cũng có thân thế không bình thường, hắn để Thiện quay về phòng lưu trữ tìm kiếm hồ sơ theo mô tả về hung thủ, chắc chắn hắn từng phá một vụ có liên quan tới phương thức giết người này, còn bản thân sẽ đi theo giám định pháp y để xem nạn nhân này là ai.
Kết quả vô cùng bất ngờ, nạn nhân tên thật là N.V.Bình, có ba tiền án tội chống người thi hành công vụ và một tiền sự tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản và giết người, đang thụ án tù chung thân tại trại giam phía bắc. Gã là tội phạm cao cấp, bị xét vào diện nguy hiểm cấp S3 vì có khả năng lách luật và tự bào chữa, gã đã chiếm đoạt hơn ba mười tỉ gồm cả tiền mặt và các tài sản có giá trị, đồng thời gián tiếp giết mười lăm người để trục lợi, đáng ra Bình đã phải chịu mức án cao nhất là tử hình, nhưng do lý lẽ bào chữa và bằng chứng hắn đưa ra trước tòa quá sức thuyết phục nên hắn chỉ phải nhận án chung thân cho những tội lỗi của mình. Câu hỏi đặt ra là tại sao một tù nhân đang lĩnh án trong trại giam lại bị giết ở ngoài xã hội?
Để trả lời cho câu hỏi này, phía sở đã nhanh chóng đưa ra thông cáo tù nhân bỏ trốn khỏi trại giam, theo đó vào ngày 10 tháng 6, trại giam đã phát hiện N.V. Bình đào tẩu thành công khỏi trại giam phía bắc, lực lượng điều tra đã phát lệnh truy nã suốt thời gian qua, song tới ngày 13 tháng 9 phát hiện ra gã đã bị sát hại, kết thúc lệnh truy nã.
Đọc công văn trình bày mà Quân cười suýt thì sặc, nghĩ hắn trẻ con hay sao mà bịa ra cái lý do như thế, trại giam nào có thể đào tẩu được chứ riêng trại giam phía bắc thì không nhé, hắn từng bị tống vào đấy nên hắn biết, muốn thoát ra khỏi đó khác gì lên trời. Còn vụ truy nã hắn tuyệt nhiên không biết, cũng chẳng ai biết, truy nã lúc nào vậy? Quân lờ mờ đoán ra môn đồ thâu tóm trại giam phía bắc có liên quan tới chuyện này, để xổng một tội phạm nguy hiểm ra ngoài xã hội, nếu không bị giết thì gã đó sẽ gây ra những chuyện khủng khiếp gì, trừ khi họ chắc chắn gã sẽ bị giết nên mới thả gã ra, phía sau vụ này hẳn là có mục đích.
Lại nói nạn nhân là một tù nhân cấp S3 vậy hung thủ lai lịch cũng phải dữ dội không kém, B là chữ cái đầu trong tên của nạn nhân, tương tự N chắc cũng là chữ cái đầu trong tên hung thủ, Quân nghĩ mãi không ra, đầu óc hắn dạo này không được linh hoạt lắm, dù có ấn tượng sâu đậm với hung thủ nhưng nhất thời không thể nhớ ra đó là ai. Đây chính là trọng án đầu tiên châm ngòi cho chuỗi những vụ giết người liên tiếp sau đó, dày đặc tới độ Thiện không có thời gian để tìm kiếm hồ sơ.
Khoảng 9h sáng ngay 15 tháng 9, tức hai ngày sau vụ thảm án đường XĐ, Đại Ca lại nhận được tin báo có án mạng xảy ra ở khu tập thể ĐC. Anh trực tiếp tới hiện trường điều tra, đó là bãi phế liệu phía sau khu tập thể, nhân chứng cho biết, vừa rồi có dùng xe nâng để chuyển một lượng phế liệu sau gia công vào bãi, khi đã hạ hàng xuống mới phát hiện bên dưới có người, dù ngay lập tức nâng khối phế liệu lên nhưng từ đầu tới ngang thân của người đó bị làm cho biến dạng.
Tại hiện trường không tìm thấy dấu hiệu ẩu đả, nạn nhân nằm trong một khoang chứa phế liệu gia công, chủ xưởng xác nhận đó không phải người làm ở đây, rất có thể là trộm cắp trốn vào để tránh bị nhân viên trong xưởng bắt được. Song khi khám nghiệm tử thi, phát hiện ở một bên tay còn nguyên vẹn của nạn nhân có để lại ký hiệu:
“̶G̶ X S”
Kết quả giám định pháp y cho thấy, nạn nhân tên là Đ.H. Giang, nguyên quán NĐ, 33 tuổi, có một tiền án tội trộm cắp và một tiền sự tội giết người, bị tuyên án tù chung thân ba năm trước, thụ án tại trại giam HD, cùng trong năm đó y đã sát hại thêm hai tù nhân và làm bị thương một quản giáo, xét hành vi không thể cải tạo nên Giang đã bị chuyển sang trại giam phía bắc và lĩnh án tử hình.
Y là phạm nhân côn đồ bậc nhất trại HD, độ nguy hiểm nâng từ S lên bậc S3, chưa cần biết hung thủ của vụ án là ai, nhưng việc một tử tù bị biệt giam đợi ngày thi hành án lại xuất hiện ở sau một khu tập thể là quá nguy hiểm cho người dân, Đại Ca lập tức đệ đơn lên sở để yêu cầu trại giam phía bắc làm rõ vụ việc. Đáp lại yêu cầu của đội trưởng tổ trọng án, sở đã thanh tra lại hệ thống an ninh của trại giam phía bắc, nhưng không phát hiện ra sai sót, vụ việc vẫn đang được điều tra, chưa thể vội vàng kết luận được.
Không giống như vụ án trước, ngoài ký tự bị gạch đi còn có tới hai ký tự nữa, bước đầu xác định phạm nhân Giang đã bị giết trước đó, nhưng do cơ thể đa phần đã dập nát nên không thể xác định được phương thức gây án. Tạm thời kết luận hung thủ của hai vụ án không phải là một, xung quanh hiện trường không có dấu hiệu xô xát, khả năng hung thủ đã giết người tại một nơi khác rồi đem xác giấu vào đây để phi tang, không ngoại trừ khả năng có hai người tham gia gây án, tương ứng với số ký tự để lại ở hiện trường.
Khi mà hai vụ án còn chưa có kết luận chính thức thì một ngày sau, khoảng hơn 15h chiều ngày 16 tháng 9, lại có án mạng xảy ra. Một người đàn ông bị chém chết trên phố, hung thủ ngang nhiên dùng mã tấu xông vào đám đông, khiến ba người bị thương nặng, kẻ đó điên cuồng chém một người, xong xuôi lập tức bỏ chạy vào con ngõ gần đó. Nạn nhân tử vong tại chỗ, cổ và mặt bị bằm nát, hai tay bị xẻ rời, máu me lênh láng, trên ngực nạn nhân cắt thành ký tự:
“T̶ V”
Qua camera an ninh có thể thấy hung thủ là một người cao gầy, ăn vận kín kẽ, khuôn mặt được che đậy cẩn thận, gã ra tay dứt khoát, sử dụng thành thục vũ khí gây án, có khả năng là dân giang hồ thanh trừng lẫn nhau. Nhưng qua điều tra, xác định được nạn nhân là T.V.Thắng, 29 tuổi, có hai tiền án trộm cắp và hai tiền sự, một là đánh bạc năm 25 tuổi, đi tù mười sáu tháng, và một là giết người, Thắng lĩnh án chung thân và bị đưa vào trại giam phía bắc đầu năm ngoái.
Chưa dừng lại ở đó, vào khoảng 7h tối ngày 20 tháng 9, tức bốn ngày sau vụ chém nhau kinh hoàng trên phố, hung thủ giết Thắng đã bị sát hại dã man trong một con ngõ trên đường ĐT. Trên xác nạn nhân tìm thấy vết khắc:
“V N”
Người bị giết được xác định là một tử tù nguy hiểm cấp S2, tên là L.T. Việt, chính y là hung thủ trong vụ án giết T. V. Thắng bốn ngày trước. Tại hiện trường cảnh sát phát hiện rất nhiều dấu vết ẩu đả, rõ ràng là gã đã chống trả quyết liệt với N, dù có vũ khí trong tay nhưng Việt vẫn không thoát được cái chết. Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy Việt bị đa chấn thương toàn thân, gãy cổ, nứt sọ, xuất huyết máu nội tạng dẫn đến tử vong.
Lại nói Việt không phải là một tù nhân hạng xoàng, y đã từng giết ba cảnh sát trước khi bị bắt, năm ngoái y lĩnh án tử hình và bị tống vào phòng biệt giam trong trại giam phía bắc, y vẫn tiếp tục gây án, đầu năm nay y giết một quản giáo và hai bạn tù bằng chính song sắt của trại giam. Nghe nói Việt đã nhổ một song sắt rồi nuốt vào bụng giấu đi, y đâm chết quản giáo và cướp chìa khóa mở hai gian khác ra để xiên hai tử tù vì đã nhạo báng nghề nghiệp của y, trước khi vào tù Việt là một luật sư.
Cũng giống như vụ án đầu tiên mà Quân thụ lý, phương thức ra tay của hung thủ rất tàn bạo, hoàn toàn không dùng tới vũ khí, gã chỉ dùng tay không để dần nhừ xác đối phương. Không còn nghi ngờ gì nữa, hắn nhìn cái xác nhũn như cao su dưới chân, chậc lưỡi nói:
– Thằng khốn đó, ngay từ đầu tao đã nghĩ đến nó, mà mãi không nhớ ra, đáng nhẽ nó phải bị xử bắn rồi mới phải.
– Anh biết hung thủ là ai? – Thiện đang ghi chép bỗng dừng tay hỏi.
– Thằng Neo, tao từng suýt chết vì bắt nó, thế mà giờ nó lại xổng khỏi trại, mẹ kiếp, biết thế tao giết quách nó đi cho xong – Quân cay cú đáp.
Neo, biệt danh “Neo lợn”, là tay sai khét tiếng của anh cả HP cách đây ba năm. Gã giết người như ngóe, từng dính lệnh truy nã suốt một thời gian dài, xét về độ nguy hiểm gã thuộc cấp S1, năm đó dám một mình đơn phương lên HN theo lệnh của anh cả, muốn dọn đường để tuồn hàng từ biên giới về thủ đô, nhưng lại gặp phải đợt càn quét của một đội trinh sát, trong đó có Quân và bảy chiến sĩ cảnh sát khác, ngày ấy Đại Ca còn đang đi học cảm tình đảng bên Nga nên hắn tạm thời chuyển qua tổ trinh sát làm nhiệm vụ.
Kết quả hai chiến sĩ bị Neo sát hại, Quân cùng những cảnh sát còn lại bao vây gã, hoàn cảnh giống như trong một cuộc săn lợn rừng, gã vừa trốn chạy vừa tấn công, quần nhau một ngày một đêm sáu người mới bắt sống được gã, Quân đến giờ vẫn không quên được mình đã từng bị đánh bầm dập thế nào.
Neo lợn bị tuyên án tử sau đó ba tháng, Quân đã tưởng gã đi dựa cột rồi, không ngờ lại có ngày gã tái xuất giang hồ. Chuyện này khốn nạn thực sự, xã hội bây giờ chưa đủ loạn hay sao mà còn thả thêm lũ tù nhân ra nữa, đã thế còn đem thả toàn những tội phạm nguy hiểm, xong lại để chúng chém giết lẫn nhau, không biết hội phản thánh đang có ý đồ gì? Quân giao cho Thiện bằng mọi cách phải tìm được thông tin về vụ này, hắn đoán không chừng bọn chúng đang tổ chức nghi lễ gì đó, kiểu như kích động dân chúng, gây bạo loạn hoặc lôi kéo các phần tử chống phá nổi dậy vân vân.
Quân không phải chờ lâu, tối hôm sau Thiện liên lạc với hắn, báo đã có kết quả điều tra, hẹn hắn tới quán cà phê đầu đường trao đổi. Thiện đem theo một cái laptop, vừa thấy hắn bước vào cậu liền hấp tấp nói:
– Chuyện này không xong rồi, bọn chúng muốn giết anh!
– Lúc nào chúng nó chả muốn giết tao, có gì mà mày phải cuống lên thế – Quân nhíu mày đáp.
Thiện liền đẩy chiếc laptop qua chỗ hắn, nói tiếp:
– Em có lên mạng tìm hiểu về đạo thờ Satan, kết quả là ra cái deepweb này – Thiện chỉ vào trang web nền đen chữ đỏ, trang chủ tên là Satanic, trên màn hình hiện ra mấy đồ hình ma quái, tiếp – đây là deepweb có lượt người truy cập cao nhất hiện nay, mỗi ngày tăng hàng nghìn người tham gia, có điều deepweb này mới được lập gần đây thôi, em đoán là nó thuộc hội phản thánh.
– Có gì thú vị à? – Quân lướt lướt chuột, hắn thấy cái giao diện này có phần quen thuộc, chẳng phải hội 11 Âm binh của hắn cũng có một deepweb giống vậy sao.
– Anh không thấy sao, chúng đang tổ chức một trò cá cược – Thiện kéo chuột lại, cậu click vào một đường link, màn hình liền hiện ra rất nhiều chữ – Một cái sân chơi mà ai cũng có thể tham gia vào ấy, đúng như anh suy đoán, chúng đang lôi kéo người bình thường vào hội, con số lần này không phải là trăm người mà là hàng nghìn người!
Quân đọc qua một lượt, đại loại là nó nói về một cuộc đi săn, có 26 cái tên tương ứng với 26 chữ cái, đó được coi như những con “quỷ sống” đáng sợ nhất của địa ngục, chúng đều là tù nhân nguy hiểm được thả ra để “săn bắt” lẫn nhau, và chỉ có một kẻ mang sức mạnh bất khả chiến bại mới được quyền sống sót. Những người truy cập deepweb có thể tự do đặt cược cho kẻ mà họ tin rằng sẽ chiến thắng, mỗi người chỉ được lựa chọn một lần, cuộc đi săn sẽ kéo dài trong vòng ba mươi ngày, nếu đặt càng sớm thì số tiền nhận về càng cao, ví dụ đặt ngày đầu tiên thì nếu thắng, số tiền nhận về sẽ gấp ba mươi lần, ngược lại nếu thua thì chỉ mất số tiền ban đầu bỏ ra.
Quào, nghe có vẻ thú vị đấy, để tham gia người chơi chỉ cần đăng ký và bắt đầu đặt cược, kèm theo 26 cái tên còn có thông tin cá nhân, chi tiết bao gồm: tội ác là gì, đã giết bao nhiêu người, đánh giá năng lực, triển vọng trong tương lai và đặc biệt là thứ hạng của con quỷ đó. Nhìn vào số lượt truy cập có thể thấy cuộc “săn người” này thu hút như thế nào, mỗi giờ tăng vài ngàn view, hàng triệu bình luận, cuộc sống đối với những con người này hẳn là nhàm chán đển mức họ phải tìm niềm vui trong việc giết chóc đồng loại.
Chưa kể hoạt động này là phạm pháp, giống như cờ bạc và cá độ, thậm chí nó còn thu lời nhiều hơn nữa, người nghĩ ra trò này không ai khác chính là môn đồ đứng đầu trại tạm giam phía bắc, mục đích vừa để làm tiền, vừa để mua vui cho đám nhà giàu lắm tiền dửng mỡ, đúng là khi một người thi hành pháp luật mà phạm pháp thì đủ biết đầu người đó lắm sạn thế nào.
Quân nhìn ảnh và tên của 26 tù nhân, vài kẻ trong số đó hắn biết, thì hắn cũng từng phá được vài vụ án nghiêm trọng, rồi cũng có đọc hoặc nghe tiếng của mấy tử tù này, hắn không biết mới vô lý! Bỗng tay Quân khựng lại, hắn vừa lướt tới một người, tên và ảnh người này thoạt nhìn như tát vào mặt hắn.
Hoàng Đình Quân (Q)
Nghề nghiệp: Điều tra viên.
– Ủa, có tên tao này – Quân gần như reo lên, vẻ hớn hở ra mặt.
– Tệ là ở chỗ đấy đấy – ngược lại với tâm trạng phấn khích của hắn, Thiện lại thở dài, nói – điểm chung của tất cả những cái tên trong danh sách này là đều đã hoặc đang thi hành án tại trại giam phía bắc, nơi đặt căn cứ nguy hiểm nhất của hội phản thánh. Chúng gộp cả anh vào cuộc đi săn vì anh từng tham gia nghi lễ nhập môn của chúng, có thể anh không biết, nhưng hiện giờ anh đã bị coi là một con chiên của hội. Đồng nghĩa với việc anh không thể bỏ trốn hoặc đứng ngoài cuộc chơi, vì những tên sát nhân còn lại sẽ tìm và giết anh bằng mọi cách.
Thấy Quân cứ chúi mũi vào máy tính, mấy lời vừa rồi dường như không lọt ta hắn, Thiện liền kéo máy về phía mình, nhấn mạnh:
– Anh phải nghe em, đây là cái bẫy! Xã hội bây giờ đã biến thành một trường săn, những tù nhân được thả ra sẽ tàn sát lẫn nhau để mua vui cho bọn bề trên, không những thế, em đoán là đã có rất nhiều quan chức cũng tham gia vào trò cá cược này, cái mà chúng ta thấy ở đây chỉ là bề nổi của nó, bên dưới thâm sâu thế nào thì không ai biết được.
Chính đống dây mơ rễ má đó mới là những kẻ thao túng toàn cục, bọn tù nhân chỉ là công cụ, hoặc đúng hơn là món đồ chơi trong tay những kẻ nắm quyền hành kia, cuộc đi săn này ngoài mục đích tiêu khiển thì còn để rửa tiền, dẫu sao cũng chỉ là tử tù, so với xử bắn thì để chúng chém giết nhau vẫn hay ho hơn. Cũng không phải ngẫu nhiên mà tất cả những trọng án liên quan đến cuộc săn người đều được chuyển về tổ điều tra của Đại Ca, khi mọi đầu mối tìm được đều bị bưng bít, thì việc phá án không còn quan trọng nữa, quan trọng là tung tích của mấy người bọn hắn kia.
Ở đâu có án mạng, ở đó có Quân, không phải Quân thì Đại Ca hoặc Thiện, đánh hơi được bọn hắn rồi tiếp theo chỉ cần giết thôi, chuyện này đối với đám tử tù được nuôi dưỡng trong trại giam phía bắc hóa ra lại đơn giản, cứ nhìn Quân sau mười ngày ở tù đã thành cái dạng gì, bọn chúng còn phải sống trong đó hàng năm trời không thành quỷ thì cũng chẳng phải người. Hội phản thánh chính là muốn dùng cách này để trừ khử gọn gàng những kẻ chống đối, với cả một hệ thống kiên cố phía sau, e là còn nhiều nan đề tiềm ẩn chưa tính đến, phen này bọn hắn khó mà thoát được.
– Rồi rồi, trình bày để sau, xem chúng nó đánh giá tao thế nào, đứng hạng mấy? – đang lúc nước sôi lửa bỏng, Quân bỗng ngắt lời Thiện, hắn không cần biết bẫy bủng gì cả, nãy giờ hắn đang tính mình có khi đứng hạng nhất trong đám ô hợp kia, nếu vậy thì lại nhàm chán quá.
– Anh Quân, anh đang nghĩ cái… – Thiện nhíu mày gắt.
– Xem đi – Quân cũng gắt theo.
Hắn hào hứng quái gì chứ, đua nhau với một đám tử tù thì vui lắm hay sao, đáng ra hắn phải cảm thấy tức giận vì bị đánh đồng với đám sát nhân này mới đúng. Thiện không hiểu nổi Quân nghĩ cái gì trong đầu, có tên trong danh sách đồng nghĩa với việc bản thân sẽ trở thành kẻ đi săn hoặc là con mồi, liên quan đến cả tính mạng mà có thể để sau được sao? Thường thì những lúc thế này hắn rất nghiêm túc, sau có mấy hôm không gặp mà hình tượng đã biến thành cái dạng gì rồi, nếu không vì Đại Ca đang khó ở, chắc chắn cậu sẽ lôi hắn về để anh ấy chỉnh hắn. Thiện hừ lạnh một tiếng, nói:
– Thời gian ở tù ngắn nên kỹ năng còn tiềm ẩn, đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, khả năng sát thương cao, phù hợp cận chiến, đánh được trên nhiều địa hình,đặc biệt lẩn trốn rất tài tình, công 60, thủ 80, xếp hạng 11.
– Hả? – nụ cười vụt tắt, hắn tưởng mình nghe nhầm, 1 hày 11?
– Đấy là anh còn tăng một bậc so với ngày đầu, vì tính tới nay đã có bốn người chết – Thiện tiếp – đáng ra anh xếp ở vị trí 12 cơ.
– 12/26? Thậm chí còn không vào top hạt giống? Đùa tao à, đứa nào nghĩ ra cái bảng này? – Quân nổi đóa lên, hắn lập tức kéo máy tính về phía mình, lướt lướt mấy cái, mặt sa sầm lại.
– Anh Quân, cái đó không quan trọng… – Thiện xuống nước khuyên nhủ hắn.
– Chúng nó dựa vào cái gì mà xếp tao tận số 12? – Quân tìm loạn một hồi, thấy có nội quy, hắn đọc thành tiếng – ba tiêu chí đánh giá và xếp hạng thí sinh, thứ nhất là thành tích cá nhân, thứ hai là khả năng bản thân, thứ ba là số lượt bình chọn. Ngoài khả năng ra thì tao đang thiếu trầm trọng hai tiêu chí, tao thiếu thành tích cá nhân bao giờ? Không biết thì phải tìm tao mà hỏi chứ!
– Anh à… – Thiện muốn can hắn không làm ầm lên, nhưng Quân không chịu im miệng, hắn vẫn tiếp tục la bai bải:
– Tao mà bắt được đứa nào làm ra cái bảng xếp hạng này thì tao phải nhai đầu nó, cho chừa cái thói coi thường người khác đi – nghĩ ra cái gì Quân quay sang bảo Thiện – thế giờ là kẻ nào đứng nhất bảng?
– Tất nhiên là Neo, tên đó giết được hai người, màn thể hiện của gã cũng được đánh giá rất cao – thấy không khuyên nhủ được gì, Thiện đành xuôi theo Quân.
– Thể hiện thế nào? – hắn lấy làm lạ hỏi.
– Trong cái deepweb này có đủ mọi thứ để giúp cho những con bạc có thể đưa ra sự lựa chọn đúng nhất, bao gồm cả phần video tự quay lại quá trình giết người, càng thể hiện tốt thì điểm bình chọn sẽ càng cao, kéo theo đó là thứ hạng cũng tăng lên. Đây là lý do vì sao tên Neo lại ra tay dã man như vậy, gã muốn chiếm ngôi đầu bảng để dằn mặt đám tử tù còn lại – Thiện click vào một đường link, trên màn hình liền hiện ra rất nhiều đoạn video, bất ngờ là lượt xem không hề ít.
Quân thử mở một video ra xem, vid do một tài khoản tên xsbro đăng tải, thời gian vào ngày 15/9, cùng ngày diễn ra vụ trọng án tại xưởng phế liệu. Mở đầu vid là một màu tối đen, có tiếng thở gấp, tiếng bước chân dồn dập, khả năng người quay đang chạy, máy quay giấu trong túi hoặc tạm thời bị che đi. Chưa đầy một phút sau trên màn hình xuất hiện một khoảng sáng như đèn cao áp, máy quay rung lắc dữ dội, tiếng thở xen lẫn với tiếng cười ngắt quãng, chờ thêm một lúc thì máy quay được đặt xuống đường, tình hình liền trở lên rõ ràng.
Trời có vẻ tối, cách đó không xa là hai người đang giằng co với nhau, một người bị trùm túi bóng đen lên đầu, hai tay đều đã bị người còn lại khóa ra sau lưng. Tiếp theo liền xuất hiện một người nữa, chình là người vừa cầm máy quay đuổi theo, có thể thấy người này cố tình lộ mặt trước máy quay, vừa chạy người đó vừa nhìn vào ống kính, mặt ra vẻ cười cợt nhăn nhở.
Vừa chạy tới nơi, người kia liền rút trong túi ra một con dao, liên tiếp trong năm phút đâm vào bụng và ngực của người bị trùm túi bóng, thấy rõ máu phun ra thành tia, bắn cả vào máy quay, màn hình rất nhanh liền bị nhòe đi. Vừa đâm người kia vừa cười lên sằng sặc, vẻ mặt khoái tợn, trong túi bóng có tiếng người ú ớ nghe không rõ, sau mỗi nhát dao người bị đâm lại giật lên một cái, hai chân chao đảo muốn chạy nhưng không cách nào vùng ra được, lặp đi lặp lại như vậy tới khi máu đã chảy lênh láng dưới đất. Ngồi trước một màn hình đỏ mờ mờ nhìn ba bóng người đâm chém nhau, bên trong vọng ra thứ âm thanh điên loạn, cảm giác não dần căng lên, dù là thần kinh thép cũng phải dao động.
May là cảnh tượng chỉ kéo dài năm phút, Quân đã định tắt vid nhưng lại thấy ai đó bỗng tiền về phía màn hình, cầm máy quay lên và vuốt hết máu dính trên ống kính. Khuôn mặt người đó nhìn gần mới thực sự ám ảnh, chính là điệu cười ngoác miệng không thành tiếng, trên nền mặt bê bết máu, toát ra một vẻ vừa điên dại vừa âm độc. Cùng lúc người trùm túi bóng đen phía sau được thả ra, cả thân hình lập tức đổ ập xuống vũng máu, người cầm máy quay cười rú lên một tiếng làm cả Quân và Thiện phải giật mình, vid kết thúc.
Thiện nói qua về lai lịch hai kẻ gây án trong vid, đó là một cặp sinh đôi, tên lần lượt là Xuân và Sơn, trước đó họ từng bị chuẩn đoán là mắc chứng rối loạn tâm thần sau khi giết hai người thân trong gia đình. Xuân và Sơn bị phát hiện đã dùng dao đâm chết em họ và dì ruột tại nhà của mình năm 15 tuổi, nguyên nhân là do người em họ gây gổ với Sơn, Xuân thấy thế liền cầm con dao gọt hoa quả đâm vào ngực nạn nhân, dì ruột của hai người, tức là mẹ của đứa trẻ kia nghe thấy tiếng gào thét nên đi tới, Xuân cũng dùng dao đâm chết cô ta sau đó. Qua giám định nhận thấy Xuân và Sơn có dấu hiệu bệnh lý, cụ thể là chứng tâm thần dẫn đến không kiểm soát được hành vi, vụ án kết thúc khi gia đình đưa hai người vào bệnh viện để điều trị.
Chưa dừng lại ở đó, ba năm sau Xuân lại một lần nữa gây án, y đâm trọng thương một bác sĩ, khi thấy người này ép Sơn uống thuốc, hai người sau đó bỏ trốn khỏi viện tâm thần và chỉ bị bắt khi họ giết một người đàn ông được cho là cố ý tấn công họ trên đường. Nhìn vẻ ngoài của Xuân và Sơn, ít ai ngờ được đó là hai kẻ giết người, Xuân có ngoại hình cao ráo mặt mũi sáng sủa, thoạt nhìn rất lanh lợi, trong khi Sơn tuy gương mặt không khác Xuân một nét nào nhưng nhìn lại thấy vẻ hiền lành, thân Thiện. Cùng với phương thức giết người bài bản và có tổ chức, các bước đều được cả hai tính toán khá chi tiết, cách phi tang vô cùng gọn gàng, rất khó để khẳng định Xuân và Sơn giết người vì bệnh, kết quả là cả hai lĩnh án tù chung thân và bị đưa vào trại giam phía bắc.
Có thể liên hệ với vụ trọng án ở khu phế liệu, sau khi giết chết nạn nhân, hai kẻ đó lợi dụng đêm tối đem xác giấu vào khoang chứa phế liệu đã qua gia công. Những khối phế liệu lởm chởm sắc nhọn sau khi thả xuống sẽ đâm nát thi thể của nạn nhân, cùng với sức nặng không dưới một tấn đè lên, khiến cho xác chết bị biến dạng nghiêm trọng, bằng cách này có thể khiến cơ quan chức năng gặp khó khăn trong quá trình xử lý vụ án. Đầu óc của hai tên này không phải tầm thường, qua video thì có thể thấy chúng máu lạnh thế nào, đặc biệt là tên cầm dao, nhìn tên đó giống như bị điên thật vậy.
– Tên Xuân là chủ mưu giết người, y rất táo tợn, còn tên Sơn thì thân thủ tốt và tuyệt đối nghe lời thằng anh, kể cả khi đã vào tù anh em bọn chúng là cũng thứ dữ, công 80, thủ 80, xếp hạng 5 – Thiện nói.
– Đợt tao ở trong đấy không gặp mấy thành phần biệt giam thế này, nếu chỉ như tao thấy thì trại giam phía bắc cũng chưa phải ghê gớm lắm, hóa ra hàng ngon đều đã giấu đi – Quân cười lạnh đáp.
– À, em quên không bảo anh, có người gửi lời nhắn đến anh đấy – Thiện click vào một video, sau đó đưa cho Quân xem.
Nội dung video là cảnh Neo giết con mồi, cũng chính là vụ án xảy ra hôm qua, Quân vừa xem vừa nhớ lại, có vẻ như so với trong quá khứ thì hiện tại gã đã mạnh hơn rất nhiều. Cứ nhìn cách gã đánh với một đối phương Thiện chiến, sử dụng thành thạo vũ khí, thậm chí còn nhanh hơn gã vài lần, vậy mà qua đúng năm chiêu đã bị gã dần cho ra bã. Sức lực của Neo hiện tại chỉ bằng cảm quan thì Quân khó mà đoán chắc được, mỗi đòn gã đánh ra đều tăm tắp, không mạnh cũng không nhẹ hơn một chút nào, giống như mỗi ngày gã đều luyện tập, mười chiêu như một, phá hủy cấu trúc bên trong mà không là vỡ vỏ bọc bên ngoài.
Đối đầu với Neo ngoài kỹ năng thì còn phải có một tinh thần thép, gã có một ngoại hình rất đáng sợ, khuôn mặt sệ chằng chịt sẹo, mỗi khi hăng lên mặt gã sẽ đỏ như gà chọi, gân guốc nổi quanh hai bên thái dương, trán hắn dô ra phủ bóng lên hai con mắt, chả thế mà lúc nào trông gã cũng lầm lì khó ở. Điểm cộng lớn nhất của Neo chính là ở vóc dáng cao to gấp rưỡi người bình thường, với sải tay rộng, hắn không cần dùng vũ khí cũng có thể quật chết được đối phương trong phạm vi hai mét, kể cả đối phương có nhanh thì chỉ cần trúng một đòn của gã coi như đã cầm chắc cái chết.
Quân kiên nhẫn xem tới khi cái xác rũ ra như một bao cát, khiến cho hắn không thoải mái là bởi, Neo không giết đối phương ngay, gã vờn qua vờn lại, đánh tới nát nhừ cả người xong mới bóp chết, nhìn cái xác giống như bao thịt lùng bùng, ngũ quan ứa máu mà hắn ghê tởm tận họng. Neo bị chém hai nhát ở tay và ngực, nhưng gã không lấy làm đau đớn, chơi chán gã xồng xộc lao về phía máy quay, cảm giác như gã sắp xông ra khỏi màn hình đề vồ lấy hắn, trên khuôn mặt bất nhân lộ ra một tia sung sướng, gã ồm ồm nói:
– Tiếp theo sẽ đến lượt mày, Quân ạ! – video kết thúc.
– Tình hình là như vậy, anh tốt nhất nên có chuẩn bị – Thiện ái ngại nói.
– Tao ngứa ngáy quá, phải làm sao bây giờ, thật là khó chịu mà – Quân bỗng ngồi phịch xuống ghế, hắn ngửa cô than, rồi bất thình lình gào lên – TÌM THẰNG KHỐN ĐẤY CHO TAO, ĐEM NÓ ĐẾN ĐÂY, MẸ KIẾP!
Thiện không giấu nổi ánh mắt kinh ngạc mà nhìn Quân, có gì đó trong con người hắn đã thay đổi, không phải chỉ là hứng thú nhất thời, mà giống như hắn đang nhập hội với lũ sát nhân kia. Từ khi nào Quân lại trở thành một kẻ khát máu như vậy, Thiện không nhận ra khuôn mặt phấn khích của hắn, cậu từng thấy hắn giết người, từng thấy hắn điên cuồng đánh nhau, nhưng không phải là biểu cảm này. Bản thân Quân không thấy đó là bất thường, chỉ là hắn muốn khóa mõm những kẻ khinh miệt mình, muốn tất cả bọn chúng phải nếm mùi sợ hãi, dục vọng ấy bộc phát một cách mãnh liệt, khiến cho con người bên trong hắn bùng nổ, khuôn mặt hưng phấn này vốn là do trước nay hắn giấu đi thôi.
Cầu được ước thấy, tối ngày hôm sau qua đường dây nóng liền có người báo tin, một nam thanh niên bị đánh gục trước con ngõ dẫn vào đường HM. Quân được phân công tới hiện trường giàn xếp, Thiện đã có mặt trước đó lấy lời khai, theo những người chứng kiến thì lúc đó nam thanh niên này có va phải một người đàn ông cao lớn, cậu ta đã to tiếng với người đàn ông kia, kết quả bị người đó đấm cho một phát hộc máu ngất ngay tại chỗ. Vừa tới nơi Thiện đã cấp báo phát hiện được tung tích người hành hung nam thanh niên, có người nhìn thấy gã chạy vào con ngõ dưới khu TĐ, vụ việc xảy ra cách đây chưa lâu nếu đuổi theo hẳn là vẫn kịp.
Quân lập tức chạy thẳng về khu TĐ, Thiện bám theo, trên đường đi cậu có phân tích tình hình một chút, dựa vào những vụ án gần đây có thể thấy, bọn tử tù sẽ tránh gây án bừa bãi, vì chúng một lúc phải đóng hai vai, vừa là con mồi vừa là kẻ đi săn, nếu gây án bừa bãi có thể làm lộ nơi ẩn náu, dẫn dụ kẻ thù tới, do đó dù được thả ra thì chúng luôn chọn cách giấu mình trong những khu dân cư đông đúc. Sự việc lần này không ngoại trừ khả năng là một cái bẫy, Thiện níu Quân lại, nói:
– Không được bất cẩn, thông tin nhanh chóng như vậy, em e là có n…
BỐP!
Quân chỉ kịp thấy Thiện bay người văng ra xa, bên tai hắn còn chưa dứt lời cậu, âm tiết cuối bị tiếng va đập làm cho tắt lịm. Đồng thời trước mặt hắn liền có kình phong ập đến, một bên tai lập tức ù đi, chớp mắt đã thấy bóng đen trùm lên thân ảnh hắn, sát khí tỏa ra bức người.