Giải Mộng

Chương 55: C55: Chương 55




Lâu Lệ chưa từng nói dối một câu. Với bùa chú hoa trong gương trăng trong nước, anh trông Lâm Tùy Ý cả đêm chỉ tốn năm phút, video trong di dộng Lâm Tùy Ý cũng là năm phút, chỉ lệch nhau mười mấy giây.

Độ dài video tất nhiên không thể để Trương Tường Y thấy, Lâm Tùy Ý cũng không thể sóng vai xem video cùng Trương Tường Y. Cậu dùng lý do thoái thác cũ, cậu xem video trước, nếu nội dung video không có gì kinh khủng sẽ cho Trương Tường Y xem.

Trương Tường Y gật đầu đồng ý. Cô vốn không muốn xem video kinh khủng này, xem nó chỉ khiến yếu ớt thần kinh của cô càng thêm suy sụp. Cô nhìn chằm chằm Lâm Tùy Ý, chờ Lâm Tùy Ý nói cho mình đáp án: Vì sao nét bút của cô xuất hiện trong thư.

Lâm Tùy Ý nhìn màn hình.

Di dộng bắt đầu ghi hình từ lúc Trương Tường Y nằm trên giường, một đoạn rất dài là hình ảnh Trương Tường Y trằn trọc khó ngủ. Lâm Tùy Ý vừa định tua, màn hình bỗng xoay sang Lâm Tùy Ý ngủ dưới đất. Trong một giây ấy, Lâm Tùy Ý trong màn hình run lên một chút.

Cái run làm Trương Tường Y sợ hãi ngủ không được. Trương Tường Y liền gọi ra tiếng: “Tiểu Thanh?”

Tuy biết khôn phải tên thật của Lâm Tùy Ý, cô vẫn gọi ‘Tiểu Thanh’ theo thói quen.

Bản thân trong màn hình không đáp lại Trương Tường Y. Trương Tường Y gọi hai tiếng không được đành phải thôi, một lần nữa trằn trọc, màn ảnh theo động tác lăn qua lộn lại trên giường không ngừng lắc lư.

Tim Lâm Tùy Ý không khỏi đập nhanh hơn.

Cậu không hề có ấn tượng về việc Trương Tường Y gọi mình vài tiếng.

Hình ảnh vẫn đang tiếp tục. Lâm Tùy Ý hoảng sợ cỡ nào cũng chỉ có thể nhẫn nại.

Cậu tiếp tục xem video.

Đoạn video được tua nhanh, Trương Tường Y trằn trọc cuối cùng cũng bình tĩnh lại, chìm vào giấc ngủ.

Hình ảnh yên lặng quỷ dị.


Chẳng được bao lâu, di động truyền đến một tiếng ‘soạt’ rõ ràng, là âm thanh Trương Tường Y xốc chăn.

Lâm Tùy Ý phát hiện, Trương Tường Y giống như bị trúng tà hoặc triệu hoán, cô cứng đờ ngồi dậy.

Hình ảnh xóc nảy, Lâm Tùy Ý xem mà choáng đầu, cũng không khó tưởng tượng nguyên nhân hình ảnh xóc nảy… Trương Tường Y mất đi sự mềm dẻo của cơ thể nhân loại, động tác di chuyển giống như đúc người giấy, khi nâng chân trái vai trái cũng nghiêng theo, nâng chân phải thì vai phải nghiêng theo.

Khi Trương Tường Y bước ngang qua cậu đang ngủ dưới đất, Lâm Tùy Ý tắt tua nhanh, còn nhìn nhiều vài lần.

Trong màn hình, cậu đắp kín chăn, chăn phồng lên, hắn còn nằm trong đó.

Trương Tường Y bước qua người cậu không tạm dừng, đi thẳng tới cửa phòng, giơ tay mở ra.

Lâm Tùy Ý đang xem video ở góc nhìn thứ nhất Trương Tường Y. Cậu dùng góc nhìn quái dị này đi theo Trương Tường Y từ phòng ngủ chính vào phòng sách.

Cô mở cửa phòng sách, đi vào.

Phòng sách so với phòng ngủ tối hơn một chút. Khi Trương Tường Y đi vào, màn hình gần như đen nhánh, nhưng màu đen nhánh không duy trì lâu, mau chóng có ánh sáng… Đèn trên bàn bị Trương Tường Y bật lên.

Ánh sáng mạnh tỏa ra, Lâm Tùy Ý nhìn thấy hai tay Trương Tường Y. Cô đang sửa sang lại giấy bút.

Sửa sang xong, Trương Tường Y không động đậy, như bị dính chú Định Thân, dại ra đứng cạnh bàn, màn hình cũng theo Trương Tường Y lẳng lặng hướng về phía cửa ở đối diện.

Lâm Tùy Ý hơi căng thẳng.

Quá rõ ràng Trương Tường Y đang đợi một người khác đến, hai nét bút trên bức thư cũng đủ chứng minh, một mình Trương Tường Y không thể hoành thành bức thư.


Trương Tường Y trong màn hình không chờ lâu, Lâm Tùy Ý ngoài màn hình cũng không chờ lâu.

Ngoài cửa phòng sách có người, nhưng lại không tạo ra tiếng bước chân, thành ra sự xuất hiện của người tới khiến Lâm Tùy Ý bị bất ngờ… chính là cậu – Lâm Tùy Ý.

‘Lâm Tùy Ý’ đi vào phòng sách, có mục đích đi thẳng đến phía sau bàn. Trương Tường Y lui ra phía sau vài bước nhường ra vị trí, ‘Lâm Tùy Ý’ ngồi xuống ghế.

Màn hình quay gần sát, ‘Lâm Tùy Ý’ bị phóng to, hình ảnh chỉ quay được cánh tay ‘Lâm Tùy Ý’ cầm bút.

‘Lâm Tùy Ý’ viết lên giấy.

Ngòi bút chọc vào trang giấy, thanh âm ‘sàn sạt’ vang lên trong căn phòng yên tĩnh phá lệ đột ngột, khiến người ta lạnh khắp cả người.

‘Lâm Tùy Ý’ viết: Họ tên nó.

Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện.

‘Lâm Tùy Ý’ viết xong ném bút trên bàn. Ngay sau đó bàn tay Trương Tường Y xuất hiện trong màn hình. Cô cầm lấy bút, viết tiếp một dòng chữ bên dưới: Lâm Tùy Ý.

Viết xong, Trương Tường Y đặt bút lên bàn.

Động tác của cô cứng đờ nhưng không giống ‘Lâm Tùy Ý’ trực tiếp ném bút, mà nhẹ nhàng đặt xuống, còn đặt bút gọn gàng.

Động tác này để lộ một thông tin: Phân chia cấp bậc. ‘Lâm Tùy Ý’ là chủ nhân, Trương Tường Y là chấp sự.


Lâm Tùy Ý thấy ‘Lâm Tùy Ý’ một lần nữa cầm bút, hình như lấy được tên họ cậu mà hưng phấn, cánh tay trong video run bần bật, cũng bởi vậy dòng chữ kế tiếp càng thêm vặn vẹo.

‘Lâm Tùy Ý’ viết xuống từng nét ‘Sinh thần bát tự của nó’, rồi ném bút.

Nhưng Trương Tường Y không cầm bút viết trả lời, vì thế ‘Lâm Tùy Ý’ lại lần nữa cầm bút, viết đi viết lại câu: Sinh thần bát tự của nó sinh thần bát tự của nó sinh thần bát tự của nó sinh thần bát tự của nó, còn mười bốn ngày.

Lâm Tùy Ý nhìn chằm chằm ‘Lâm Tùy Ý’ trong màn hình. Cậu đã đọc thư trước khi xem video, biết nội dung bức thư đến đây là kết thúc, ‘Lâm Tùy Ý’ sẽ không viết nữa.

Phân đoạn viết thư kết thúc, kế tiếp ‘Lâm Tùy Ý’ sẽ cất thư vào trong túi, sau đó trở về phòng.

Lâm Tùy Ý muốn xem cảnh này.

Dựa vào nét bút trong thư, khả năng cao ‘Lâm Tùy Ý’ chính là bản thân cậu, nói đúng ra là cơ thể cậu.

Lâm Tùy Ý sốt ruột muốn biết có phải bản thân bị quỷ bám thân hay không.

Trong mộng Ứng Triều Hà, cậu bị hung thần tượng đá theo dõi. Lâu Lệ từng nói, khi âm khí áp đảo dương khí, hung thần liền có thể bám vào người sống. Đến lúc đó chọc hay không chọc hung thần không phải việc cậu định đoạt, bởi vì hung thần hoàn toàn có thể điều khiển cơ thể cậu đi chọc hung thần.

Con quỷ trong giấc mơ này cũng không khác gì hung thần.

Cậu ở bên cạnh lệ quỷ trong mộng khá lâu, tất nhiên trên người bị lây dính âm khí.

Nhưng sau khi tỉnh dậy cậu đã kiểm tra lòng bàn chân và giày, giày không bị đụng vào. Nếu bị quỷ bám thân viết bức thư này, dưới tiền đề không đụng vào giày, chỉ có thể là cậu không đeo giày.

Tuy nhiên lòng bàn chân cậu rất sạch sẽ, nếu không đeo giày, lòng bàn chân cậu không thể sạch đến vậy.

Cho nên Lâm Tùy Ý có một hy vọng xa vời, hy vọng mình đoán sai, hy vọng ‘Lâm Tùy Ý’ chỉ là lệ quỷ hóa thân, sở dĩ có thể sử dụng nét bút của cậu vì có nguyên nhân khác, bằng không dù cậu có tử thủ sinh thần bát tự, sớm muộn gì con quỷ bám vào người cậu cũng sẽ lấy được lông tóc máu thịt dễ như trở bàn tay.

Lần đầu tiên ‘Lâm Tùy Ý’ xuất hiện trong màn hình, mặt hướng camera. Xem từ chính diện, có vẻ ‘Lâm Tùy Ý’ không có gì khác thường, nhưng Lâm Tùy Ý không thấy sau lưng ‘Lâm Tùy Ý’, không biết tình huống phía sau lưng ‘Lâm Tùy Ý’ là như thế nào.


Lâm Tùy Ý cần phải thấy sau lưng ‘Lâm Tùy Ý’ cũng có không khác thường, cậu mới dám thở phào nhẹ nhõm.

Hiện tại ‘Lâm Tùy Ý’ trong video sắp rời đi, chấp sự cấp thấp hơn không được phép đi trước chủ nhân.

‘Lâm Tùy Ý’ sẽ đi trước, như vậy camera sẽ quay phía sau lưng ‘Lâm Tùy Ý’.

Lâm Tùy Ý nhìn chăm chú. Như dự đoán, ‘Lâm Tùy Ý’ rời đi trước, màn hình chậm rãi xuất hiện bóng lưng ‘Lâm Tùy Ý’.

Lâm Tùy Ý không dám chớp mắt. Ánh mắt cậu đóng đinh phía sau lưng ‘Lâm Tùy Ý’, bởi vì người không thể nhìn thấy sau lưng mình, nên cậu cảm thấy bóng lưng bản thân hơi xa lạ, nhưng cũng may Lâm Tùy Ý không phát hiện khác thường… Ít nhất không có quỷ bán vào lưng ‘Lâm Tùy Ý’.

Lâm Tùy Ý nghĩ, mình không bị quỷ bám thân.

Có lẽ ‘Lâm Tùy Ý’ không phải cậu, mà là lệ quỷ biến thành bộ dáng giống cậu, đánh lừa cậu. Giày không nhúc nhích và lòng bàn chân sạch sẽ có thể chứng minh, nếu như cậu bị quỷ bám thân, lòng bàn chân đi một chuyến đi tới phòng sách không thể nào sạch đến vậy.

Trương Tường Y trong video vẫn đứng tại chỗ, ‘Lâm Tùy Ý’ dần dần đi xa.

Bởi vì đi xa, toàn thân ‘Lâm Tùy Ý’ xuất hiện trong màn hình, từ đầu đến chân.

Lâm Tùy Ý nhìn nhìn, phát hiện một chi tiết bất thường.

Khi ‘Lâm Tùy Ý’ xuất hiện không có tiếng bước chân, khi rời đi cũng không phát ra tiếng bước chân, đi hay đứng đều duy trì sự im lặng quỷ dị, không giống Trương Tường Y một bước liền phát ra tiếng vang.

Lâm Tùy Ý ngẩn người, lập tức nhìn chân ‘Lâm Tùy Ý’.

Vừa thấy, Lâm Tùy Ý thoáng chốc lạnh sống lưng.

‘Lâm Tùy Ý’ bay lơ lửng.

Hai chân cách không rất cao, giống như dưới chân ‘Lâm Tùy Ý’ còn có một đôi chân khác.