Giả Vương Bình Thiên Hạ

Chương 93: 93: Nhân Sự Thịnh Yến






"Tiếp theo sau Bệ Hạ sẽ sắp xếp lại chức quan bên trong triều đình..!"
Đất nước tạm thời đã ổn thỏa, theo ý nghĩ của hắn, chức quan trong triều cũng nên xem lại.

Đại Thành Quốc sau đợt thanh tẩy lần này quan viên rơi đài quá nhiều, cũng để lộ ra quá nhiều vị trí làm cho người người thèm khát.

Ví dụ như vị trí Kỹ Bộ Thượng Thư của hắn một dạng.
"Phụ thân..! Chúng ta cũng nên..!"
Tào gia mình tuy là đã rơi rụng.
Nhưng rết cũng có trăm chân, gia tộc tồn tại mấy trăm năm nay không thể không có nội tình được.

Thịnh hội lần này, Tào gia không chính thức đi vào được, nhưng thế lực phụ thuộc sẽ thay bọn họ mà.
Nói thật ra mấy ngày hôm nay người đến tìm Tào Kính hắn cũng không có ít đâu.
"Kính nhi..! Nói lại cho người của chúng ta biết, lần này thịnh yến, chúng ta không có tham gia..!"
Triều đình chức vị thừa ra quá lớn, những vị trí kia là người khác mơ cả đời cũng không thể đạt được, Tào Hòa hắn cũng động tâm.

Nhưng nghĩ lại hậu quả một khi bị Bệ Hạ nhìn ra được, sẽ không còn phụ thân bọn họ xuất hiện ứng cứu lần nữa, lần này mới chân chính là Tào gia diệt vong.

Nói nữa lần này Tào gia không phải không đạt được cái gì, qua lần phản loạn vừa rồi, có mấy tên Tào gia con cháu ngụy trang đã lọt vào mắt xanh của Bệ Hạ.
Có người còn được phong chức Chưởng Vệ, đây là khởi đầu không hề tệ rồi.

Làm người không cần thiết phải quá tham lam.

"Phụ thân..! Như vậy..!"
Bên dưới thế lực phụ thuộc vào bọn họ cũng chỉ hy vọng một ngày có thể thăng quan tiến chức.

Bên nào giúp bọn chúng thăng quan tiến chức, bên nào bọn chúng nhìn thấy hy vọng này, bọn chúng sẽ theo bên đó.

Giờ Tào gia không thể giúp đỡ được, thế nào bọn họ cũng sẽ rời đi tìm cây đại thụ mới.
"Kính nhi..! Tào gia chúng ta đáng lý đã bị diệt một lần rồi..!"
"Phụ thân..! Con nghe lời của ngài..!"
Tào gia hiện tại đã suy vi, đây là sự thật không thể chối cãi.
Việc cần làm của Tào gia bây giờ là giấu mình chờ thời, mà không phải là trêu chọc mấy thế lực khác không vui, Bệ Hạ không vừa mắt.

Còn những người kia, nếu vì chuyện này liền bỏ Tào gia đi, vậy cũng không còn cách nào khác, đây là quy luật của tự nhiên.
...
Đại Thành Quốc Kỹ Bộ..!
Thế giới này rất giống Cổ Đại thế giới bên Địa Cầu, tuy vậy cũng không có giống hoàn toàn, có đôi chút hơi thở của thế giới hiện đại, là giống với thế giới hiện đại đôi điểm.

Các Bộ ngành nơi đây cũng vậy, quan chức có phần tương tự với lại địa cầu xã hội chủ nghĩa hiện tại, cách gọi có chút khác biệt, vẫn giữ theo cách xưng hô của thời xưa.

Thêm nữa những Bộ ngành nơi đây lại giống hiện đại, có khu nhà hoạt động riêng, được tự chủ rất là lớn, không thể so với cao ốc chọc trời của những tòa Bộ Ngành thế giới hiện đại, nhưng nó rộng lớn, tiện nghi là không kém mấy.

Nó như có chút pha trộn thế giới cổ đại cùng thế giới hiện đại bên địa cầu, nhưng vẫn là bộ dạng khá lạc hậu trước đó, ngoài quan chế ra, mọi thứ không có nhiều thay đổi.
"Trung Hàn Thị Lang..! Đây là trà tại Ngũ Liên Sơn thượng hạng, một chút lòng thành, mong ngài nhận cho..!"
Viên Ngoại Lang Chu Vĩ hai tay dâng lên một gói trà, thành ý nịnh hót người xung quanh ai cũng nhìn ra.
"Chu Vĩ ngươi thật có lòng..!"
Vân Trung Hàn gật đầu nhận lấy.
Ở Kỹ Bộ này ai cũng biết Vân Trung Hàn hắn xưa nay yêu trà hơn mạng.

Nói chi đây là loại trà trồng tại Ngũ Liên, là nơi rất khó trồng trà, nhưng nếu nó mọc lên, hương trà nơi đây đúng là cực phẩm.
"Trung Hàn Thị Lang yêu thích là được rồi..!"
Chu Vĩ xoa xoa đôi bàn tay, nói ra để được gói trà này, hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền bạc, cùng quan hệ nữa.

Nhưng không sao, chỉ cần mục đích mình đạt được, nhiêu đó tiền hắn cũng cam nguyện ra.
"Chu Vĩ..! Ngươi an tâm, lần này nếu như ta được vị trí kia, chức Thị Lang bỏ trống này của ta sẽ là của ngươi..!"
Vân Trung Hàn cũng biểu thị ra thành ý của mình, Chu Vĩ gia tộc cũng không tệ, nếu có y giúp đỡ, vị trí của mình sẽ ngày càng vững mạnh.
"Đa tạ Trung Hàn đại nhân..!"
Quan trường không cần nói quá rõ ràng, tự mình lĩnh hội là được rồi.

Hắn nhắm vào Vân Trung Hàn, là vì y là đệ nhất Thị Lang tại Kỹ Bộ, nghe nói Vân Trung Hàn đêm hôm qua còn đi đến nhà của Tư Cô đại nhân thăm bệnh.

Khi đi ra gương mặt rất rạng rỡ, hắn đoán chắc Vân Trung Hàn đã đi lên được thuyền của vị Lại Bộ Thượng Thư kia.
Cái vị trí Kỹ Bộ Thượng Thư mà Tào Hòa để lại, sẽ không thể nào thoát khỏi tay của Vân Trung Hàn.
"Trung Hàn Thị Lang..! Chưa đến bước cuối cùng thì đừng nên nói trước như vậy!"
"Cẩn thận nói trước sẽ bước không qua đó nha..! Ha ha ha..!".

"Liêu Dịch Phi..!"
Vân Trung Hàn gương mặt rất là khó xem.
Liễu Dịch Phi này là đệ nhị Thị Lang tại Kỹ Bộ, nhân mạch quan hệ rất là rộng.

Cũng là người có khả năng tranh đoạt vị trí Kỹ Bộ Thượng Thư lần này với hắn.

Nhìn tên này tự tin như vậy, chắc là có điều gì nắm chắc.
"Chu Vĩ Ngoại Lang..! Không giấu giếm gì ngươi, đêm hôm qua Dịch Phi Thị Lang của chúng tôi có đến nhà Kê Khá đại nhân chơi, còn trò chuyện rất tâm đắc..!"
"Ngươi hiểu.! Hắc hắc hắc."
Lô Hàng để lại một câu, sau đó liền là đi theo sau Liêu Dịch Phi, trông như một con chó không khác, nhìn vào sẽ không ai nghĩ hắn cũng là một vị Tứ Phẩm quan viên.
"Trung Hàn Thị Lang..! Chúng ta phải làm sao đây..?"
Chu Vĩ tràn đầy lo âu.

Trong triều hiện tại ngoài khuyết ra mấy cái vị trí Thượng Thư mà mọi người đang tranh phá đầu đây.

Nhưng vẫn còn một vị trí rất quan trọng mà ít người dám nghĩ, đó là chức vị Thừa Tướng.

Trong ngoài triều hiện tại người nào cũng biết, vị trí kia là thuộc về Kê Khá, người luôn sát cánh cùng với lại Bệ Hạ ngay từ ngày đầu đăng cơ.

Dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng chưa bao giờ thay đổi.

Với công lao đó, không có lý do gì chức vị Thừa Tướng lại có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Kê Khá.


Với địa vị hiện nay, Kê Khá chỉ cần nói với Bệ Hạ một tiếng, Kỹ Bộ Thượng Thư không phải là đã được định đoạt hay sao..

Nếu lời nói vừa rồi của Lô Hàng không sai, Lần này Vân Trung Hàn rất là khó khăn a.
"Hừ!"
Vân Trung Hàn gương mặt lúc xanh lúc trắng, hắn có cảm giác lần này mình đặt tiền lộn chổ rồi thì phải.

"Lạc Hóa Vân..! Ngươi đi chậm như vậy làm gì..! Nhanh chóng vào dọn dẹp vệ sinh phòng cho ta..!"
Vị trí Kỹ Bộ Thượng Thư của mình có biến cố, Vân Trung Hàn đang điên tiếc.
Không có nơi để xả ra, cái tên Lạc Hóa Vân này đến thật đúng lúc, làm nơi phát tiếc cho hắn cũng không tệ.
"Trung Hàn Thị Lang..! Ngài muốn nhân viên dọn dẹp vệ sinh hãy gọi Tạp Vụ đến, bản quan không có làm công việc này..!"
"Ngươi..! Ngươi..!"
Vân Trung Hàn tức giận không nhẹ, nhưng nghĩ lại Lạc Hóa Vân nói cũng không sai.
Lạc Hóa Văn là Thị Lang của Kỹ Bộ, đứng hàng thấp nhất, nhưng cũng không phải là hắn có thể sai bảo, với lại đây là việc làm cho hạ nhân.
"Một viên Thị Lang bị thất nghiệp thôi..! Có gì đáng lên mặt chứ..!" Chu Vĩ cười nhạt.
Làm công việc phân loại văn thư mà cũng có thể làm Thị Lang Kỹ Bộ cho đến giờ, sợ rằng tòa bộ Mễ Thành này duy nhất một mình Lạc Hóa Văn thôi.
"Rắc..!"
Lạc Hóa Văn hai tay nắm chắc lại thành quyền, gương mặt tỏ ra giận dữ.
Nhưng rất nhanh, hắn liền đem nó thả ra, mười năm sương gió ghẻ lạnh tại Kỹ Bộ này, có chuyện gì mà hắn chưa trải qua, có uất ức nào mà hắn chưa nếm trải.
"Trung Hàn Thị Lang..! Bên ngoài..! Bên ngoài có người của Nội Vụ Phủ đến..!"
"Nội Vụ Phủ..! Nhanh chóng theo ta ra bên ngoài nghênh đón..!".