Giả Vờ Kết Hôn - Khuyển Thăng

Chương 32




Thường Vũ Hồng vừa đi du lịch về, tối nay Khương Thành phải cùng Thường Trạch về nhà họ Thường ăn cơm với người lớn, vì vậy hôm nay cậu không thể livestream, chỉ có thể chuyển thời gian phát sóng sang ban ngày.

Hơn 11 giờ sáng, Khương Thành đã thay quần áo ngồi trước máy tính. Vào giờ này, đa số mọi người vẫn đang làm việc, số lượng người trong phòng livestream chỉ bằng một nửa so với ngày thường. Khương Thành đoán rằng sau 11 giờ 30, số lượng truy cập sẽ dần tăng lên.

【Mịt mù thảo nguyên】: A đu, hôm nay có chuyện gì vậy? Sao phát sóng sớm thế?

【Mẹ tôi nói anh xấu quá】: Lúc nhận được thông báo livestream tui còn tưởng mình nhìn nhầm, hôm nay Đào Đào sớm quá

【Sống dưới đáy】: Tôi đang làm việc riêng trong văn phòng, đợi đến giờ cơm trưa

【Tối nay tôi còn cần anh Hiên】: Đợi ăn trưa +1





“Bởi tối nay tôi phải ra ngoài, không có thời gian livestream nên live sớm một chút.” Khương Thành mỉm cười giải thích với mọi người: “Chúng ta bắt đầu làm nhiệm vụ hằng ngày trước đã nhé.”

PK ghép đôi là việc đầu tiên mà Khương Thành luôn làm mỗi lần livestream, mỗi ngày ít nhất năm lượt, không giới hạn tối đa. Khương Thành chọn chế độ ngẫu nhiên, hệ thống sẽ bắt đầu tìm kiếm và ghép đôi với các streamer khác livestream cùng thời gian.

So với các khu như game, hoạt động ngoài trời, ẩm thực, khu beauty thường thiếu nội dung livestream, dù là số lượng người xem hay số lượng bình luận trong phòng livestream đều ít hơn nhiều so với khu khác. Tuy nhiên, điều thú vị là các anh lớn thường tặng quà cho các streamer trong khu beauty nhiều hơn các khu khác, đây là một hiện tượng phổ biến trên nền tảng Ngân Hồ.

Khu beauty không thiếu những mỹ nữ có vóc dáng nóng bỏng và gương mặt đẹp. Nhiều nữ streamer để thu hút sự chú ý thường cố ý mặc những bộ đồ gợi cảm, hở hang, cách làm này thực sự hiệu quả. Tuy nhiên, những nữ streamer có thể phát triển mạnh và thực sự nổi tiếng, hầu như không ai dựa vào việc bán thân mà đều có những điểm thu hút riêng.

Lần này, đối thủ PK của Khương Thành là nữ streamer cùng khu, Minh Nhi.

Cô là một trong bốn bông hoa nổi bật của khu beauty, xét về nhan sắc thì cô ở mức trên trung bình, không có trước lồi sau vểnh, có thể nói là vóc dáng kéo xuống. Tuy nhiên, điều đó không ngăn cản các anh lớn đến xem cô livestream mỗi ngày và tặng quà không tiếc tay.

Khương Thành chưa từng xem livestream của Minh Nhi, nhưng cậu thường xuyên nghe nói về nữ streamer này trên mạng, biết rằng cô rất thoải mái, có tinh thần tốt, suy nghĩ nhanh nhẹn hài hước, đặc biệt khi đùa giỡn về chuyện người lớn thì không ai sánh bằng.

“Chào chị, đây là lần đầu tiên em ghép đôi với chị.”

“Chào em.” Minh Nhi cười thoải mái, chào lại Khương Thành: “Đào Đào, chị đã từng xem livestream của em rồi, cảm giác em rất giỏi nói móc người khác, lúc đó cười muốn chết luôn.”

Khương Thành hơi kinh ngạc, cậu gãi đầu: “Hả? Em từng nói móc ai cơ? Em không nhớ rõ lắm…”

“Là cái ông Tiền Hoàng gì ấy, dạo trước anh ta thường xuất hiện trong phòng livestream của em mà.”

Khương Thành đảo mắt hai vòng, sửng sốt một hồi mới nhận ra Minh Nhi đang nói đến Ông chủ Tiền.

“Khán giả trong phòng livestream của em toàn gọi ổng là ‘Kẹt Tổng’, chị gọi ổng là ‘Tiền Hoàng’ nên em mới chưa nhận ra là ổng.” Khương Thành cười lớn: “Đúng rồi, chúng ta chơi gì đây?”

“Chơi nói thật nhé, nếu không muốn trả lời thì phải tặng đối phương một chiếc máy bay, thế nào?”

“Được.” Khương Thành quả quyết gật đầu: “Chị hỏi trước đi.”

Minh Nhi: “Nho của em có màu gì?”

Khương Thành suy nghĩ một chút rồi đáp: “Màu đỏ nâu.”

【Lạnh lùng như hoa cỏ】:???

【Chim mày quá dâm】:???

【Tài xế riêng của XƯơng Hoàng】: Vừa vào đã lái xe[1], kích thích vậy sao?



Đến phiền Khương Thành hỏi: “Lần cuối cùng chị vỗ yêu[2] là lúc nào?”

Minh Nhi: “Hai tháng trước. Cậu thích tư thế nào khi vỗ yêu?”

Khương Thành: “Kiểu đấu vật Thổ Nhĩ Kỳ.” Đây là kiểu cậu tình cờ thấy trên máy vài hôm trước, cảm giác rất kích thích, nếu có cơ hội cũng muốn thử.

【Lắc lư càng khỏe】:???

【Đào Đào luôn quyến rũ tôi】:???

【Lương Triều Vỹ ở Hương Sơn】: Mấy người đang lái xe đấy à

【Diễn viên trong phòng livestream】: Tôi sẽ đi tra Baidu xem kiểu đấu vật Thổ Nhĩ Kỳ là gì



Khương Thành: “Khi vỗ yêu, có bao giờ chị cúi đầu vì yêu[3] không?”

Minh Nhi nghe câu hỏi này không kìm được bật cười, cười xong vẫn thành thật đáp: “Từng có.”

【Chỉ đọc sách cấm】: Xe chạy càng lúc càng nhanh

【Trưởng nhóm Ngực ướt】: Cao thủ thách đấu cao thủ, từng chiêu đều chí mạng

【Mấy người trong phòng livestream của Đào Đào đều là đám cuồng sắc】: Thần tiên đánh nhau [cười khóc]



Minh Nhi: “Ngoài gương mặt ra, em nghĩ bộ phận nào trên cơ thể mình quyến rũ nhất?”

Khương Thành: “Mông và eo. Lần bép bép bép kích thích nhất của chị là ở đâu?”

Minh Nhi: “Trên xe. Em có vui lòng nói về kích thước của mình không? Ý chị là chiều dài.”

Khương Thành: “17.2”

【Anh chàng nhỏ bé của quốc dân】:???

【Người đàn ông ngay thẳng】: Chết tiệt!!!

【Gọi tôi là ba】: Xe chạy nhanh quá, tui không theo kịp rồi





【Quản lý】【Tiểu Bạch của Ngân Hồ】: Nhắc nhở streamer, không được có âm thanh hoặc thảo luận về chủ đề liên quan đến tình dục. Vui lòng điều chỉnh ngay, cảm ơn đã hợp tác.

【Tôi có một quả dưa chuột to】: Quản lý đến rồi

【Kẻ xấu xem livestream miễn phí】: Đào Đào, quản lý đến nhắc nhở rồi, chú ý đấy nhé

【Anh tôi dám ăn cứt】: Quản lý làm ơn nhẹ tay

【Bác gái trung niên bi thảm】: Quản lý làm ơn nhẹ tay

……

……

“Quản lý, xin lỗi nhé, tôi sẽ đổi chủ đề ngay.” Khương Thành đọc xong bình luận, vội vàng xin lỗi quản lý.

“Chị ơi, bên em có quản lý nhắc nhở rồi, chúng ta chuyển sang chủ đề tích cực hơn nhé.”

“Được, được.” Minh Nhi gật đầu, “Vậy em nói xem, em thích ai nhất trong số các anh lớn của mình?”

Vấn đề này thật khó trả lời trước công chúng, dù chọn ai cũng sẽ làm phật lòng những người khác trong bảng xếp hạng fan. Khương Thành nghĩ ra một cách trung dung: “Ai đang ở hạng nhất thì em thích người đó.”

Như vậy sẽ không làm mất lòng ai, cứ để tiền lên tiếng là xong chuyện.

Khương Thành: “Chị có sẵn lòng nói ra doanh thu tháng trước là bao nhiêu không?”

Điều này thực sự không thể tiết lộ trên livestream, Minh Nhi chọn cách gửi tặng cậu một chiếc máy bay, sau đó hỏi: “Vậy em có bao giờ nghĩ đến việc, nếu sau này không làm streamer nữa em sẽ làm gì không?”

Khương Thành im lặng hồi lâu rồi mới lên tiếng: “Câu hỏi này em chưa từng nghĩ tới…”

Sau khi livestream xong, Khương Thành thay một bộ quần áo bình thường, ra ngoài tìm một nơi ăn chút gì đó, rồi không có mục đích đi dạo xung quanh.

Trong đầu cậu vẫn văng vẳng câu hỏi mà Minh Nhi đã hỏi trước đó… nếu sau này không làm streamer nữa cậu sẽ làm gì?

Cậu cũng không có câu trả lời.

Cậu là cháu đích tôn của nhà họ Khương. Từ khi còn nhỏ ba cậu đã nói rằng, sau này khi cậu lớn lên, việc kinh doanh của nhà họ Khương sẽ được giao cho cậu quản lý. Khương Thành đương nhiên xem đó là trách nhiệm và nghĩa vụ của mình, nên đại học cũng chọn ngành liên quan đến tài chính, dự định sau khi tốt nghiệp sẽ tiếp tục du học nước ngoài đào tạo chuyên sâu.

Nhưng sứ mệnh gia tộc này đã tan biến cùng với sự phá sản của nhà họ Khương. Livestream là công việc chính thức đầu tiên trong đời cậu, nhưng đó không phải là kết quả của sự lựa chọn chủ động. Khi mới bắt đầu làm streamer, cậu thực sự không quen cũng không thích cách kiếm tiền này, nhưng sau nhiều trải nghiệm, dần dần cậu cũng bắt đầu chấp nhận.

Hiện tại mỗi tháng cậu đều có thu nhập khá, cũng không suy nghĩ quá nhiều về tương lai. Nhưng khi đối diện với câu hỏi ngày hôm nay, lúc này cậu cảm thấy cuộc sống như vậy đúng là được chăng hay chớ.

Đúng vậy, cậu không thể làm một streamer giả gái cả đời được.

Nếu không làm streamer nữa, mình muốn làm gì?

Hiện tại cậu vẫn chưa nghĩ ra.

Thường Trạch gấp tài liệu trên bàn lại, ngồi tựa vào ghế làm việc duỗi lưng một cái, bỗng màn hình điện thoại bên cạnh sáng lên, có cuộc gọi mới đến.

Hắn cầm máy lên, ấn nút nghe rồi “Alo” một tiếng.

“Anh tan làm chưa?” Khương Thành hỏi từ đầu dây bên kia.

“Vừa mới tan làm, có chuyện gì vậy?”

“Chúng ta cùng về nhà anh đi.”

“Tôi đang ở công ty, giờ tan tầm đang kẹt xe…”

Khương Thành ngắt lời: “Tôi đang ở dưới công ty anh rồi.”

Thường Trạch cúi đầu nhìn đồng hồ: “Được rồi, đợi tôi một chút.”

Khương Thành đứng chờ trước một cửa hàng tiện lợi gần đó, ước chừng năm phút, sau lưng đột nhiên nhiên có tiếng động cơ ồn ào truyền đến.

Cậu quay đầu nhìn, Thường Trạch đang lái chiếc Lamborghini mui trần màu đen của mình tiến đến, cuối cùng đỗ ngay bên cạnh Khương Thành.

“Lên xe.” Hắn hất cằm về phía ghế phụ.

“Sao cả đi làm mà anh cũng lái chiếc xe này, chẳng kín đáo chút nào hết.”

“Mua xe về để khoe mà, tại sao phải kín đáo?” Thường Trạch thản nhiên: “Sao cậu lại đến công ty tôi?”

“Không có gì… Buổi chiều không có việc gì làm, muốn ra ngoài dạo một chút, tình cờ đi đến gần đây thôi.”

Khương Thành im lặng một lúc, quyết định hỏi: “Công việc hiện tại của anh có phải là công việc mà anh thích không?”

“Gì cơ?” Thường Trạch đang mải lái xe nên không nghe rõ: “Cậu nói lại lần nữa coi?”

“Anh có thích công việc hiện tại của anh không?”

“Thích chứ.” Thường Trạch trả lời ngay không suy nghĩ.

“Tại sao?”

“Sở thích của tôi là kiếm tiền, giờ có một công ty để tôi quản lý, tôi có thể vận hành theo cách mình thích. Đối với tôi, kiếm tiền chính là một việc rất thú vị.”

“Anh đúng là thích tiền thật!”

“Đúng vậy, tôi thích tiền.” Thường Trạch thẳng thắn thừa nhận: “Sao tự nhiên cậu lại hỏi thế?”

“Không có gì.” Khương Thành thở dài: “Tôi chỉ cảm thấy tôi vẫn chưa tìm thấy thứ mình thích, điều mình muốn làm, thật mơ hồ.”

Khi xe dừng lại ở ngã tư đợi đèn đỏ, Thường Trạch như đang trêu đùa trẻ con, xoa nhẹ lên tóc Khương Thành rồi cười: “Cậu vẫn còn nhỏ, từ từ sẽ đến thôi, sau này còn nhiều thời gian mà.”

“Tôi năm nay 23 tuổi rồi, qua sinh nhật là 24 tuổi, làm gì còn nhỏ nữa?!”

“Dù sao thì cũng nhỏ hơn tôi.”

Hai người nói chuyện câu được câu chăng, mới lúc nãy trời còn nắng chói chang, giờ bỗng có một đám mây đen kéo đến, tiếng sấm đì đùng vang trên đầu, chẳng mấy chốc, mưa lất phất rơi xuống.

“Mưa rồi, mau mở mui xe đi.” Khương Thành lấy tay che đầu, giục.

Thường Trạch buộc phải tấp xe vào lề, “Khương Tiểu Thành, mau xuống xe.”

“Có chuyện gì vậy?” Khương Thành không hiểu hắn ta định làm gì.

“Mưa rồi, mau đến giúp tôi.”

Thường Trạch đi đến phía trước xe, mở nắp capo, lấy ra một tấm mui cứng màu đen, đưa cho Khương Thành một tấm, tự mình cầm một tấm khác: “Chiếc xe này là mui cứng, mưa xuống phải tự lắp.”

???

“Tôi không biết làm cái này…”

“Cậu phải làm như tôi này, trước tiên nhấc ghế lên.” Thường Trạch làm mẫu cho cậu xem.

“Chỗ này không cài được…”

“Sao lại không cài được, cậu phải chỉnh thẳng một chút, dùng thêm sức… Ấy, không phải như thế, sao cậu ngốc vậy?”

“Tôi đã nói là tôi không biết làm! Sao anh không mua một chiếc xe mui trần tự động ngay từ đầu?!!”

“Đừng nói nhảm, mau làm nhanh lên.”

“…”

Hai người vừa đấu khẩu vừa đội mưa lắp mui xe cho chiếc Lamborghini của Thường Trạch ngay bên đường, trông chẳng khác gì hai thằng ngốc.

[1] Lái xe: dirty talk

[2] Vỗ yêu: Làm tình

[3] Cúi đầu vì yêu: bú koo