- Cái gì? Rốt cuộc anh đang suy tính truyện gì vậy Kim Chí? Niên Vũ vừa bàng hoàng và sững sốt.
Kim Chí rất nghiêm túc, gật đầu mà nói:
- Anh không nghe lầm đâu, anh thật sự phải diễn thật tình giả với Minh Di, vì chỉ có anh mới có thể tiếp cận được cô ta.
- Vậy sao……nhưng…tôi thấy chuyện này thật ích kỉ khi làm như vậy. Niên Vũ nói bằng giọng điệu khá dè chừng.
- Tại sao vậy? Anh không có yêu ai và cũng không có bạn gái? Thật sự ích kỉ vậy sao, hay là anh với cô ta đã có chuyện gì.
Nói đến đây, Niên Vũ ấp úng, ngại ngùng, anh ta cứ chỉ chỉ hai đầu ngón tay trỏ lại với nhau, nói:
- Tôi có nói rằng cô ta không phải vị hôn phu của mình và có lớn tiếng một chút!!! Chỉ chút xíu thôi à!!!
- Niên Vũ ơi là Niên Vũ. Kim Chí thở dài trong bất lực không biết nói gì hơn, vỗ chán nghĩ cách, lúc này Dao Dao vỗ vai Niên Vũ:
- Niên Vũ, có phải em đã để ý ai rồi phải không, sao phản ứng của em với Minh Di lại mãnh liệt như vậy? Hửm? Nói chị em nghe nào!
Niên Vũ đẩy tay Dao Dao ra, trở về trạng thái nghiêm túc mà nói, bằng một giọng khẳng định:
- Tuyệt đối không có chuyện này….!
- Vậy thôi vậy! Nhưng nếu có chuyện gì hãy tìm chị nhé, chị sẽ bàn luận với em!
- Vâng! Cảm ơn chị! Niên Vũ nói.
*Bạch*Bạch*
Tiếng vỗ tay của Tiêu Ý làm mọi người tập trung:
- Chúng ta mau quay lại vấn đề nào. Tiêu Ý nói.
- Ừm! Niên Vũ anh có đồng ý không, nếu có thắc mắc gì hãy đến tìm Dao Dao.
Niên Vũ cứ ấp úng, băng khoăn, do dự, đột nhiên có một cuộc điện thoại reo lên
*Reng! Reng!*
- Khoan đã, để tôi nghe điện thoại. Niên vũ nói xong liền nhấc máy, bên kia là giọng của một người phụ nữ:
- Này cậu đang ở đây vậy? Nghe nói hôm nay cậu gặp mặt mẹ tôi sao? Mẹ tôi mời cậu về nhà tôi đây này! Thiệt tình vậy!
- Này! Trương Tuệ Anh, chuyện đó nói sau nhé, tôi đang bận một chút việc, xong rồi tôi sẽ gọi điện lại!
Bằng một giọng hằng hộc, Tuệ ANh nói:
- Nhất định anh phải đồng ý, đây là lần đầu có người đến nhà tôi, tôi không biết nói thế nào!
- Thôi được rồi! Tuỳ cô vậy!
- Mà nè! Niên Vũ!
- Chuyện gì mà cô cứ ấp úng vậy?
- “Cảm ơn anh!”
*Tít! Tít!*
Trong lúc đó có thể tôi đã ngượng một chút, hai mắt tôi mở to, người tôi như sững sờ, đến nỗi cô ấy tắt điện thoại lúc nào tôi cũng không hay, cả cơ thể tôi bao quanh bởi từ “cảm ơn” ấy, thật ấm áp!
- Niên Vũ, Niên Vũ, cậu sao vậy? Niên Vũ? Gia Hi dục Niên Vũ dậy.
- À! Ừm!…không có gì đâu.
Kim Chí thở dài, phẫy tay: Bây giờ anh hãy quyết định đi.
Niên Vũ quay sang, cười nhẹ:
- Tôi sẽ thử yêu một lần xem sao, nhưng không phải với Minh Di mà là với Trương Tuệ Anh!
- Cái gì?
Mọi người đồng thanh, sững sờ, hoảng hốt. Kim Chí nhất định không chịu:
- Tại sao lại với Tuệ Anh, nếu như vậy thì kế hoạch…
- Kim Chí! Niên Vũ yêu ai là chuyện của cậu ấy, kế hoạch của anh cũng có thể chuyển qua họ Trương, có chuyện gì khiến anh không đồng ý sao? Cảnh Vương sử dụng sát khí và ánh mắt viên đạn nhìn Kim Chí, Kim Chí đành bất lực:
- Thôi được rồi! Tôi sẽ kể chi tiết kế hoạch này cho mọi người sau đó chúng ta bàn về án mạng của A Cố!