Giá Trị Của Thanh Xuân

Chương 135: Lễ hội Chương Vũ Đài




Hôm nay, tôi là người đại diện cho người họ Ngô tổ chức Chương Vũ Đài năm nay, đặt biệt hôm nay ba mẹ tôi đều tới dự. Tôi đã trang trí buổi tiệc bằng rất nhiều bong bóng toàn là màu vàng, có một tấm thảm đỏ trải trước cửa, phía trên tràn ngập ánh đèn chùm chiếu sáng xuống dưới, phía trên sân khấu tôi có đặt một tấm màn trắng ngăn hậu trường phía sau với đại sảnh, tấm màn ấy có một điều đặc biệt rằng khi tắt hết đèn chúng sẽ phản quang lại hình mặt trời. Thêm cả những đèn ngôi sao phía trên mà tôi cất giấu khôn khéo đằng sau những đèn chùm, đến lúc đó chắc hẳn cả bữa tiệc sẽ như một bầu trời.

Tôi lái xe đến đón ba mẹ tôi, chắc rằng họ cũng đã chuẩn bị xong, nhớ lại lúc trước Thân Cảnh Vương đã cầu hôn Doãn Mộc Mộc ngay tại lễ hội này, họ Thân đã phải khốn khổ lắm sau loạt scandal đó.

- Ba mẹ, con đến rồi!

- Niên Vũ, hôm nay con thật điển trai!

- Dạ vâng, chúng ta bắt đầu đi ngay chứ ạ!

Hôm nay chỉ có mỗi ba tôi tham dự, bởi vì mẹ tôi không muốn xuất hiện trước công chúng. Đây là lần thứ 2 tôi gặp họ sau khi nhớ lại mọi chuyện, bây giờ đột nhiên có cảm giác là lạ gì trong lòng. Tôi chưa bao giờ hỏi rằng bản thân mình có phải là con ruột của họ hay là không bởi vì tôi vẫn muốn họ là ba mẹ mình.

Chủ tiệc như tôi phải đến bữa tiệc trước tầm 1 tiếng để chuẩn bị và sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, còn phải sắp xếp cho cái kế hoạch mà chúng tôi lập ra nữa. Ngày hôm nay, sau khi kế hoạch hoàn thành, Kim Chí sẽ kí tên thực hiện việc chuyển nhượng cổ phần cho tôi, đến lúc ấy tập đoàn Ngô gia sẽ do tôi làm chủ, chuyện tôi tham gia vào kế hoạch này và chuyện Kim Chí hiện tại là cổ đông lớn nhất tập đoàn ba mẹ tôi chẳng hay biết gì.

- Con trai, năm nay có những tập đoàn nào tham dự?

- Dạ nay con mời rất nhiều tập đoàn, chủ yếu là những tập đoàn có tiềm lực cạnh tranh thôi ba ạ. Con nghĩ rằng hôm nay sẽ đông vui lắm.

- Nếu vậy thì tiếc thật, mẹ con rất thích nói chuyện với bạn bè, hôm nay bà ấy đí không được.

- Ủa không phải mẹ không thích xuất hiện trước công chúng hay sao ba?

- Không phải đâu con trai, ba sống chung với bà ấy mấy chục năm rồi, bà ấy nghĩ gì ba còn không biết sao, bà ấy luôn là người như vậy có chuyện gì cũng chẳng nói ai nghe...

Nghe giọng điệu của ba, tôi biết rằng ngày hôm nay mẹ không đi là có lí do khác, tuy chỉ là mẹ nuôi nhưng bà ấy rất thương tôi, luôn rất ân cần và chu đáo. Tôi biết điều đó nhưng mà lúc nào giữa tôi và bà ấy cũng chẳng thoát khỏi rào cản mẹ nuôi-con nuôi. Trong lòng bà ấy lúc nào cũng vướng bận một cái gì đó mà thứ đó thì lại không liên quan đến tôi.

Đến nơi, tôi và ba xuống xe tiến vào đại sảnh

- Này Niên Vũ!

Kim Chí đến sớm hơm tôi, chắc hẳn anh ta xem xem kế hoạch diễn ra tới đâu.

- Kim Chí, sao đến sớm vậy?

- "Chuyện đó" tôi đã chuẩn bị ổn thỏa hết rồi, anh không cần lo.

- Ừm, vậy tôi sẽ lo phần lễ hội vậy.

- Niên Vũ đây là bạn con à? Ba tôi hỏi.

- Vâng, con chào bác! Con là bạn của Niên Vũ, con tên Kim Chí.

- À, ta nhớ rồi ta đã gặp con ở bệnh viện đúng không?

- Vâng ạ, gặp lúc Niên Vũ ngất xỉu đó bác.

- Ô, con là bạn của nó, con hãy giúp đỡ nó nhiều hơn. Con đẹp trai và chững chạc thế này chơi với nó làm gì nó con nít muốn chết.

- Hahaha, con không cảm thấy vậy đâu bác!

Tôi không ngờ ba và Kim Chí lại hợp nhau như vậy. Nhớ lúc đầu Kim Chí còn nói với Tiểu Hi rằng cậu ta là anh trai, em trai nuôi gì của tôi, mà bây giờ chuyển sang bạn rồi, đúng là xảo quyệt thật. Tôi còn chẳng biết vì sao anh ta lấy được cổ phần công ty của tôi nữa.

Loay hoay một lúc cũng đến giờ buổi tiệc bắt đầu, tôi nhìn Kim Chí, cậu ấy gật đầu, đã đến giờ thực hiện kế hoạch rồi.

Từ xa tôi nhìn thấy Tiêu Ý bước vào, đúng là tiểu thư nho nhã mà, khí chất tiểu thư họ Trần vẫn ngời ngợi như vậy. Họ Trần nổi tiếng về sản xuất nhạc cụ đương nhiên một lúc nữa cô ấy sẽ lên đánh một bản piano rồi.

Thân Cảnh Nam đại diện cho họ Thân tham gia, chắc Cảnh Vương đang nằm ở nhà rồi, cậu ta quyết định từ bỏ chúng tôi thật à? Cảnh Nam rất ít khi dự một buổi tiệc nào đó, chỉ toàn là Cảnh Vương tham dự, cậu con trai út này không nổi bật bằng người anh trai của mình. Thật là chỉ dám đi sau Trần Tiêu Ý, chắc là sợ cô ấy bị dính scandal đây. Máu si tình di truyền thật đấy.

Gia Hi bước vào, là người đại diện cho Hà gia một trong tứ tộc không ngai tham dự, sự xuất hiện của anh ta đã làm điên đảo mấy cô phóng viên bên cạnh, đầu mọc trái tim hết.

Chị Dao Dao đã cải trang thành phục vụ để thuận tiện đưa "vật đó" lên sàn. Chị ấy đi cùng Kim Chí nhưng chẳng xuất hiện được. Nhã Giao cũng đã cải trang thành khách mời tham dự, năm ngoái cô ấy đi cùng tôi, hình như năm nay đi cùng Tiêu Ý, dạo này mối quan hệ của họ rất tốt.

Và đây rồi, thứ tôi đang đợi xuất hiện, tam tộc đã đến, năm nay có sự xuất hiện của tam tộc chắc hẳn ai cũng rất bất ngờ, vì những lễ hội thế này năm nào họ cũng đều không tham gia. Năm nay sở dĩ tôi mời được Trương gia bởi vì lúc tôi tiếp cận Trương Tuệ Anh thì tôi đã đưa thiệp mời cho Trương Quân Nhân. Để xem nào vào cái lần bữa tiệc gì gì ấy*, tôi quên mất rồi. Tôi không ngờ ông ta nhìn tôi và cười hà và còn bảo tôi rằng "cậu rất hợp" rồi bỏ đi. Đúng là lạ.

- "Này, bọn họ là ai vậy? Sao tôi chưa bao giờ gặp qua?"

- Người con gái tóc xanh dương đó là Bằng Minh Di, tiểu thư nhà họ Bằng. Còn cái anh chàng phía bên đó và còn hai ông bà già kia thì tôi không biết!"

Ai cũng bàn tán về Lưu Dương Giai, Trương Quân Nhân và Ninh Lệ bởi vì ai mà biết được mặt mũi của Trương gia và Lưu gia cơ chứ. Nói mới nhớ cả cái người bí ẩn đứng sau điều khiển tất cả nhà họ Bằng, ba của Minh Di tôi cũng chưa gặp bao giờ. Rốt cuộc ông ta là người thế nào chứ?

Kế hoạch này toàn bộ đều là Kim Chí làm chủ, chúng tôi chỉ là những con cờ trên bàn cờ chẳng cách nào giẫy giụa được, hi vọng Bằng Minh Di sẽ không bị ảnh hưởng. Chuyện chị Dao Dao là người của Trương Tuệ Anh Kim Chí đã biết ngay lúc đầu. Cậu ta đã biến chị ấy từ gián điệp của Trương Tuệ Anh sang gián điệp của Tô Kim Chí. Kế hoạch này Kim Chí đã chuẩn bị chu toàn đến mức không có sơ hở nào. Bây giờ đến lúc thực hiện nó rồi, kế hoạch lật đổ Bằng gia.

*Chap 83: Cô rất giống một người tôi quen