Gia Tộc Ma Cà Rồng 4: Sứ Mệnh Của Dòng Họ Van Alen

Chương 61: Schuyler




Cô đang ở trong thế giới trí tâm thuật và cô đang rơi, rơi, rơi mãi. Con quỷ túm chặt lấy cô, lôi cô xuống vực sâu. Dưới sâu tâm điểm tận cùng bóng đêm của thế giới tối tăm. Cuối cùng khi Schuyler cũng mở được mắt ra, cô thấy mình đang bị xích vào một thứ giống như cái cổng, có hai người đàn ông đứng hai bên. Một bên là người đàn ông đẹp trong bộ trang phục trắng.

Cô nhận ra ông ta ngay lập tức. Lucifer, cựu Hoàng tử của Thiên đường. Ngôi sao mai. Cô chưa bao giờ nghĩ một người đàn ông có thể đẹp trai đến thế, vẻ đẹp của ông ta rực rỡ tới chói mắt. Giống như con dao cắt sâu vào da thịt, vẻ đẹp của ông ta xứng đáng một cái giá để được chiêm ngưỡng. Cô đã hiểu ra sự khác nhau giữa ông ta và hình ảnh lầm lẫn ở Corcovado. Ngôi sao mai thực sự sáng bừng lên rực rỡ với một thứ ánh sáng tinh khiết không thể lờ đi.

Ông ta đứng trên con đường bằng dung nham nóng chảy, những hòn đá rít lên cùng hơi nước, Schuyler biết rằng: đây là con đường dẫn tới cái chết. Họ đang đứng trước cánh cổng của thời gian, Lucifer đã bị giam phía sau nó.

Đứng một bên cánh cổng là Leviathan, kẻ đã giết ông ngoại cô. Một con quỷ mặc áo choàng, đội mũ chùm đầu, nên Schuyler chỉ thấy được lờ mờ làn da loang lổ và đôi mắt đen ánh lửa. Cô nên sợ, nhưng thay vì sợ hãi cô chỉ cảm thấy cơn giận dữ chết người. Cô không biết làm thế nào, nhưng cô sẽ ra khỏi chỗ này và cô sẽ khiến bọn chúng phải trả giá. Điều đó nghe thật ngớ ngẩn và yếu đuối, nhưng Schuyler biết rằng chừng nào cô còn sống, chừng nào cô còn hít thở trong cơ thể này, cô sẽ làm mọi việc cô có thể để chiến đấu chống lại kẻ mặc đồ trắng sáng đang đứng trước cô đây, vẻ ngoài thì đẹp đẽ như mặt trời, nhưng bên trong tâm hồn bất tử của hắn ta là cả một ổ sâu giòi ung nhọt.

Rồi Schuyler thấy còn có ai đó khác mà bọn chúng đã mang cùng xuống chỗ tối tăm này, một người đàn ông thứ ba đang nằm thành một đống dưới chân Leviathan.

Kingsley Martin rên rỉ.

- Gemellus. Dĩ nhiên. Ta lẽ ra phải biết - Lucifer nói. Giọng ông ta vang vọng nhẹ nhàng, như thôi miên và đang điều khiển. Giọng ông ta nghe như một ngôi sao phim truyền hình.

Kingsley chớp mở mắt và ho.

- Nhưng ông đã không. Không trong một thời gian dài. Thật tốt khi gặp lại ông, người anh em. Ông không phiền bảo người anh em đần độn của ông thả tôi ra chứ? Ở dưới này khá là không thoải mái.

Để trả lời, Leviathan đá một cách man rợ vào cạnh sườn Kingsley. Kingsley thở hổn hển và nín lặng, Schuyler nhăn mặt.

- Kể cho ta, Gemellus. Kẻ không bị vấy bẩn vẫn có anh trong cái chuỗi câm lặng đó chứ? Vẫn nghe theo mệnh lệnh của Michael, phải không? Thậm chí khi chính ta mới là người đã tạo ra anh ngày hôm nay. Ta chính là người đã chỉ cho anh thấy chúng ta có thể mạnh hơn nhiều thế nào khi lấy dòng máu bất tử của chính chúng ta - Lucifer dựa vào cánh cổng, nhìn qua những thanh chăn. Một con thú đang ở trong lồng.

- Tôi đã không biết... Tôi đã không hiểu thứ mà ông gợi ra mời mọc - Kingsley thì thầm - Tôi chỉ là một cậu bé. Những người mà tôi đã lấy cạn - họ vẫn ở bên trong tôi. Tôi nghe thấy họ. Tôi sống với nỗi đau đớn của họ. Điều đó... thật không thể chịu đựng được.

- Ngươi là kẻ yếu đuối nhất trong số chúng ta! Nỗi nhục nhã với các ma cà rồng. Ngươi chẳng là gì cả! - Lucifer rít lên giận dữ.

- Và bây giờ tôi chẳng tệ hơn thứ gì cả - Kingsley trả lời.

- Thật đáng thương cho ngươi khi nghĩ thế. Ngươi chẳng bao giờ có thể hiểu được chút gì những tham vọng của ta - Lucifer thở dài - Mặc dù ta phải thừa nhận rằng di chuyển cánh cổng từ Lutetia là một hành động sáng suốt. Chỉ để lại giao lộ như một cái bẫy.

- Tuyệt, đúng không? Đó là ý tưởng của tôi - Kingsley cười tự mãn.

- Ta cũng nghĩ thế - Lucifer gật đầu, như thể hài lòng - Michael cần một kẻ nói dối cho mình để nghĩ ra trò lừa gạt đúng đắn. Một con quỷ sẽ nghĩ giống một con quỷ.

Kingsley cười khoái trá.

- Ông luôn luôn có cách chơi đùa với từ ngữ.

Lucifer đón nhận lời khen bằng một cái cúi chào.

- Đúng như ngươi đã nhận thấy, ta đã chờ đợi khá lâu để tới thời khắc này. Và cuối cùng thì cánh cổng cũng ở đây rồi. Chúng ta sẽ mở nó chứ?

Schuyler hiểu ra chuyện gì đang diễn ra. Theo lời của Allegra, cánh cổng được bao chùm bởi một sức mạnh thiên đàng. Nguồn sức mạnh của các Thiên thần. Nó giữ Lucifer và ác tâm của hắn tránh xa khỏi mặt đất. Cùng với nó, Ngôi sao mai đã bị cầm tù dưới đất sâu. Nhưng một khi nó mở ra...

Kingsley cười lớn.

- Ông biết mỗi cánh cổng yêu cầu một mạng sống còn trong trắng, ngây thơ. Và tôi thì còn lâu mới ngây thơ, trong trắng.

- À, dĩ nhiên. Chúng ta đã mang theo một đứa - Lucifer nói, rồi Schuyler thấy Kingsley ngẩng lên và thấy cô bị xích vào cánh cổng. Khuôn mặt anh ta gục xuống, tất cả sức lực chiến đấu rời bỏ anh ta.

Giờ thì Schuyler đã hiểu tại sao cô có mặt ở đây.

Cô là vật hy sinh.