Già Thiên

Chương 584: Máu nhuộm Long Sào




Năm đó, lần đầu tiên nhìn thấy cổ quan tài màu đỏ thắm, Diệp Phàm liền mao cốt phát lạnh, mà nay nghe Đấu Chiến Thánh Viên đề cập tới bí tán của cổ tộc, lại càng kinh sợ.

Chủng tộc thái cổ căn bản không có dùng quan tài, nơi đây như thế nào lại hơn một cỗ quan tài màu đỏ thắm vậy chứ?

Nhìn theo vị trí của nó chính là ở trung tâm Vạn Long Sào, long khí thịnh nhất, vạn long lượn lờ, rực rỡ loá mát, bị các mảnh Thần Nguyên mai táng.

Biến hóa cùng thiên địa cực kỳ huyền bí.

Đây là cảm thụ của Diệp Phàm, nơi đây quá mức phi phàm, nói không rõ đạo lý, cổ quan tài căn bản nhìn không thấu.

Mỗi người đều có ảo giác sắp hình thần câu diệt, cả người xương cốt và máu thịt rung động "lốp lốp", hết thảy đều bởi vì sự tồn tại của cỗ quan tài kia.

"Grào..."

Một sinh vật thái cổ phóng tới đánh giết, móng vuốt vươn ra hàn quang lóng lánh, tạo thành chín tầng Chân Ma Lĩnh Vực cố định hai vị nửa bước đại năng trong đó.

"Vù!"

Cổ sinh vật đáng sợ vỗ vỡ tung sọ của một vị nửa bước đại năng, rồi sau đó "rột" một cái húp nào giống như là húp đậu, hút sạch sẽ óc trong đầu hắn.

"Phốc!"

Máu tươi phun trào, con cổ sinh vật này xé xác một vị nửa bước đại năng khác thành hai nửa, rồi sau đó chụp lấy một cánh tay máu chảy đầm đìa cho vào trong miệng.

"Rốp rốp..."

Răng nanh cùng máu thịt xương cốt va chạm phát ra thanh âm, nghe thấy mà khiến toàn thân người ta nổi da gà, Khóe miệng của hắn máu tươi chảy giọt, máu thịt cùng xương cốt đều bị nhai nát.

- Thật hung tàn!

Đại hắc cẩu đều cảm giác sợ hãi, tất cả lông đen rậm rạp trên thân nó đều dựng lên thật thẳng, trông đặc biệt giống như con nhìn lớn.

"Ầm!"

Thánh chủ Cơ gia ngự không bay tới, giống như một Thiên Thần siêu nhiên, áo choàng phần phật, tóc đen bay múa, đôi mắt sắc bén, trên đầu lơ lửng một mặt cổ Kính, quang hoa vạn trượng, bắn ra một đạo cầu vồng rực rỡ, đánh thẳng tới hướng con sinh vật khủng bố này.

"Grào..."

Con sinh linh thái cổ vứt bỏ cánh tay máu chảy đầm đìa trong tay, rít gào một tiếng, trong ánh mắt bắn ra hai đạo tử mang hừng hực mà đáng sợ, ngăn chặn cổ Kinh.

"Phốc!"

Máu tươi bắn tung toé, cổ Kính bắn ra thần quang xuyên thủng con sinh linh thái cổ, rồi lập tức nổ tung, thân thể khổng lồ tuôn ra rất nhiều máu, chết trên mặt đất.

Thánh chủ Cơ gia đứng giữa hư không, trên đầu cổ Kính chìm nổi, thần uy lẫm lẫm, tóc đen tung bay phất phới, ánh mắt sáng như điện, chấn nhiếp tâm hồn người.

Diệp Phàm kinh hãi, Thánh chủ tuyệt đỉnh quả nhiên sâu không lường được, so với những người khác phải cao hơn một mảng lớn

Vừa rồi, hắn chính mắt nhìn thấy hung uy của con cổ sinh vật kia, ngay cả hai vị nửa bước đại năng đều đánh chết ãn thịt, nhưng lại bị một kích của Thánh chủ Cơ gia tiêu diệt.

Một tiếng rống to, một con cổ sinh vật khác đánh tới, nửa thân dưới là thân rắn, toàn thân phủ kín vảy màu tím, nửa thân trên hình người ba đầu sáu tay, Sáu tay của nó lay động, dập nát hư không, đánh ra một cái hắc động muốn cắn nuốt Thánh chủ Cơ gia.

"Âm!"

Thánh chủ Cơ gia tóc đen tung bay, nhấc một bàn chán to đạp vào trong hắc động, chấn cho nó hỏng mất, biến mất trong không trung, rồi vươn ra một bàn tay to, đánh cho con sinh vật cổ này tan nát, máu tươi bắn tung toé.

- Đây là Thánh chủ tuyệt đỉnh, diệt đại năng binh thường không phí một chút lực nào, Mặc dù ở cùng một Bí Cảnh, nhưng lại có chênh lệch như trời và đất!

Đại hắc cẩu rùng mình một cái.

- Chó chết! Mau tế ra trận văn, chúng ta rời nơi này!

Diệp Phàm một khác cũng không muốn ở lại, nơi này như là cửa địa ngục, ác ma không ngừng lao ra.

Những sinh vật cổ này mỗi một con đều đáng sợ dọa người, ngay cả nửa bước đại năng đều dám ăn, máu tươi nhiễm đỏ nơi đây.

- Chờ một chút! Nói không chừng sẽ có thu hoạch lớn đấy!

Tật xấu tham lam của đại hắc cẩu lại tái phát, nó nhìn chằm chằm vào khối Thần Nguyên lớn trong Vạn Long Sào, nước dài tuôn trào.

"A..."

Bên kia, một ít Thái thượng trưởng lão đang tận lực phá vây, kết quả lại bị mười mấy con sinh linh thái cổ hành hạ đến chết, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi, xương ưắng đều vãng ra đầy đất.

Có không ít người bị mạnh mẽ đánh tan, xương vỡ thành bột trắng lẫn lộn máu óc rơi xuống khắp nơi nơi, Đây quả thực chính là tràng cảnh Tu La địa ngục, cực độ tanh máu và khủng bố.

"Ẳm!"

Thần hỏa sáng lạn trút xuống, bao phủ con đường phía trước, Thánh chủ Khương tộc ra tay, ở trên đầu lão lơ lửng một thần ló, cái nắp mở ra hỏa quang tuôn xuống như biển lửa.

Vài tên cổ sinh vật cường đại kêu gào thảm thiết, trong đó hai con bị thiêu đốt thành tro tàn, ba con khác bị cái lồng thần quang chụp xuống hình thể nứt nẻ, chết bất đắc kỳ tử trong thông đạo.

- Mau! Mở ra vực môn!

Có người kêu lớn, tình thế quá nguy cấp, phải mau mau chạy nhanh rời đi, bằng không có thể toàn bộ sẽ bị tiêu diệt trong này.

Sớm có người lấy ra Huyền Ngọc thai, thế nhưng không có cơ hội mở ra trận văn, bởi vì có một nhân vật vô cùng cường đại phá hủy hết thảy.

Nó như là một thần minh oai hùng, được bao phủ trong một vầng hào quang thần thánh, tóc dài màu tím che phủ hơn phân nửa gương mặt, chỉ có thể nhìn thấy một đôi đồng tử phát ra tia sáng màu tím sắc bén như đao.

Nó cũng không có cánh tay, chỉ có một đôi cánh thần màu vàng, như là thần kim luyện chế thành, dưới thân nó là thân rắn dài đến hơn mười thước, vảy màu vàng óng ánh, lãng không bay tới, nhanh như tia chớp.

"Grào..."

Sinh vật thái cổ này chi rống to một tiếng, đã khiến cho tất cả Huyền Ngọc thai trở thành bột mịn, tất cả đều bị sát niệm vô hình hủy diệt.

Nó phóng ra khí cơ cực kỳ dọa người, mấy vị Thái thượng trưởng lão Phong tộc hợp lực chống lại, đều bị áp bức đến khó có thể nhúc nhích mảy may.

"Ầm!"

Nó như luồng điện bắn tới phụ cận, thần diễm ngập trời, làm cho mấy vị Thái thượng trưởng lão nổ tung tại đương trường, tất cả đều hóa thành máu loãng, tiêu tan tại chỗ.

"Hừ!"

Thánh chủ Phong tộc ra tay, con ngươi lạnh như băng, tóc đen hôn loạn, từ thân thể oai hùng vĩ ngạn của lão bắn ra sát khí vô tận, trên đầu lơ lửng một Bát Quái Đồ đè ép xuống.

"Ầm!"

Đối kháng thật đáng sợ! Lão cùng với sinh vật thái cổ giống như thần linh này quyết đấu sinh tử, đại chiến kịch liệt, rất nhiều hang rồng sụp đổ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Bên cạnh, một ít Thái thượng trưởng lão của Nhân tộc cùng một số sinh vật cổ tất cả đều hình thần câu diệt, Một khi cuốn vào trong đó liền bị hắc động của bọn họ đánh ra cắn nuốt.

Tất cả mọi người đều đang phá vây, nhưng trên đường quay lại, một hàng ngang, ba gã sinh vật cổ cường đại ngăn cản đường đi, toàn thân đều bắn ra thần quang bốn phía.

Thánh Chủ Diêu Quang. Hoàng thúc cổ Hoa, Chiến Vương Nam Lĩnh, đều toàn thân bắn ra long hình huyết quang, tinh khí mênh mông quyết chiến sinh tử cùng các sinh vật cổ kia.

Cổ đỉnh màu đen, đại kích màu vàng, cổ tháp màu xanh biếc, phát ra dao động thần lực ngập trời, nhưng cũng không thể làm sụp đổ Vạn Long Sào, không thể tạo ra một con đường.

Ba con sinh linh thái cổ như ba vị Thần, buông xuống vạn đạo dải tơ, lại có từng tia từng tia hỗn độn khí, đánh cho mấy vị nửa bước đại năng định tới trợ trận, thân thể nát bấy tại đương trường.

"Grào.."

Lại là một tiếng rống to, thêm một con sinh vật thái cổ cường đại phóng vọt ra, cả người nó bao phủ vảy màu tím, như một đạo tử điện trong nháy mắt đánh tới.

"Phốc!"

Nó vừa phóng qua, liên tiếp chụp nát bảy Thái thượng trưởng lão của Tử Phủ, Vạn Sơ, Khương gia, từng mảnh thịt vụn, bột xương trắng bắn tung toé, máu tươi đọng thành vùng.

"Ẳm!"

Cùng lúc đó, những Huyền Ngọc thai kia lại đều dập nát, phiến hư không này bị giam cầm rồi, Nó phóng về phía chiến trường kịch liệt nhất, viện trợ cho ba gã sinh linh thái cổ giống như Thần linh kia.

"Phốc!"

Ở mi tâm nó xuất hiện một cái hắc động, làm cho trên người Thánh Chủ Diêu Quang bị hút bong ra từng mảng lớn da thịt, thiếu chút nữa cả cánh tay phải cũng bị chém rơi xuống.

Đây là một con sinh vật thái cổ cực độ mạnh mẽ, đã bước đầu có hình người, cả người vảy màu tím lóng lánh chói mắt, lượn lờ trên đó tám mươi mốt đạo long khí thô to.

- Con chó chết! Ngươi còn muốn ưi hoàn gì nữa! Còn không mau đi!

Diệp Phàm lo láng thúc giục.

Lúc này đại chiến phi thường thảm thiết, đã chết rất nhiều người, trên mặt đất có rất nhiều thịt nát cùng tơ máu, xương cốt nhuộm đầy dất.

- Hầu tử! Ngươi cùng bọn họ đều là sinh linh thái cổ, có đi vào được không, ôm một mớ tiên trân ra đi!

Đại hắc cẩu xúi dại hầu tử.

- Con bà nó...

Diệp Phàm không kìm nổi muốn mắng người, con chó chết này quá cực phẩm đi! Đã đến nước này mà còn nghĩ tới Thần Tàng của Vạn Long Sào nữa chứ.

Đấu Chiến Thánh Viên cùng muốn đánh chết tươi nó, Không ngừng có cường giả ngã xuống, thây chất đầy đất con chó này còn đánh chủ ý lệch lạc, Đây phải là tính tham lam cờ nào mới có thể như thế!

- Ngươi đừng đưa ra chủ ý hại người, mau mau khác trận văn cho ta đi!

Diệp Phàm không kiềm chế được, không kìm nổi tốn hơi thừa lời, chi muốn ăn sống nuốt tươi nó.

- Hiện giờ là cơ hội tốt ngàn năm một thuở, nhiều Thánh chủ như vậy còn có hùng chủ khắp nơi đều đang toàn lực chống lại sinh vật cổ của Vạn Long Sào...

Đại hắc cẩu ánh mắt như bốc lửa, nhìn chằm chằm vào chỗ sâu nhất.

- Con bà nó! Ngươi có muốn cùng đừng nghĩ nữa, mau mau khác trận văn đi!

Diệp Phàm gần như không kìm nổi muốn đá nó một đá.

- Có thể sinh vật thái cổ đều đi ra hết rồi, chỉ có Vương đang ngủ say, trong lúc nhất thời không tinh lại đâu!

Đại hắc cẩu chảy nước dài nhỏ xuống "lộp độp".

"A..."

Một vị đại năng sư đệ của Thánh Chủ Diêu Quang ngã xuống, nhân vật tuyệt đỉnh một thế hệ bị một con sinh vật màu vàng mới xuất hiện mạnh mẽ xé thành hai nửa.

"Răng rác..."

Đầu của hắn bị đánh thành tương chao, thần niệm căn bản chưa kịp lao ra đã biến thành tro bụi, Tất cả mọi người đều chấn động, đại nhân vật siêu cấp vẫn ngã xuống.

Con sinh vật màu vàng này trừ một thân vảy màu vàng, cùng với thêm một cái đuôi cá sấu ra, gần như giống nhân loại như đúc.

Toàn thân nó kim quang rừng rực, hừng hực thiêu đốt, đáng sợ đến tột cùng, ngay cả đại năng tuyệt đỉnh cũng không phải đối thủ của nó, Nó đang phóng vào giữa đám đông hùng chủ chém giết.

"Phốc!"

Lão Cung chủ Huyễn Diệt Cung bị nó tát một cái biến thành thịt nát, chết oan chết uổng, ngay cả kêu thảm thiết một tiếng cũng không kịp phát ra.

"Bốp!"

Con sinh linh thái cổ màu vàng, đầu đầy tóc vàng buông xuống đến đầu gối, dùng sức vung ra, mái tóc như hoàng kim thần hỏa thiêu đốt, quét sụp hư không, đánh cho bảy tám người toàn thân rách nát tả tơi.

"Phốc!"

Hắn hoành hành nhanh như tia điện, mạnh mẽ xé toạt chưởng giáo Tiêu Diêu Môn một hùng chủ như vậy, rồi móc ra một ưái tim còn đang đập, Thật cường thế mà khủng bố.

"Xoạt!"

Thánh chủ Cơ gia đụng đầu nó, cổ Kính ưeo trên đinh đầu lão, bắn ra hồng quang sáng lạn, phá hủy không gian, đánh xuyên qua tới.

"Âm!"

Con sinh vật khủng bố nhấc tay đón đờ, cả vật thể như kim loại hoàng kim đúc thành, hào quang mãnh liệt đánh tan hồng quang.

Cường đại như Thánh chủ Cơ gia cùng còn kém hơn một chút, cổ Kính dập nát hư không nhưng lại không thể đánh tổn thương được sinh linh màu vàng đáng sợ này. Hai người đại chiến sinh tử, hóa thành một đoàn hào quang chói mát.

- Gâu!

Đại hắc cẩu kêu to, thè lưỡi chó thật lớn mắt trợn trắng, thiếu chút nữa bị Diệp Phàm bóp ném đi.

- Con bà nó! Không phải bổn hoàng thuận tiện muốn đi lấy hai kiện tiên trân sao, ta có tùy tiện đâu?

Nó tức giận bất binh phản bác.

Giờ phút này, bọn họ không có bị công sát, hoàn toàn dựa vào hầu tử truyền âm dùng thái cổ ngữ, nói chuyện với những sinh linh cổ này.

Diệp Phàm hoàn toàn không còn cách nào khác, gặp gỡ một con chó cực phẩm, nó nhìn thấy bảo bối liền không đành lòng bước đi, thật đúng là hết cách!

- Hầu tử! Ngươi tuyệt đối có cơ hội, đi vào thu hai kiện tiênưân đi! Trừ bảo bối của sinh vật thái cổ, nói không chừng còn có thể tìm được tiên vật của Chân Long lưu lại đấy!

Đại hắc cẩu như lợn chết không sợ nước sói xúi giục hầu tử.

- Ngươi ít nói cho ta nhờ! Mau chạy cho ta đi!

Diệp Phàm đầy trán nổi gân xanh, kể hoạch quá tốt, lừa gạt một đám người cường đại vào trong này.

Nhưng, con chó chết này lại biến đổi kết cục, cực lực không phối hợp, bệnh cũ tham lam tái phát, có thể sẽ làm cho cả đám bọn họ cũng bị dính bẫy của chính mình.

- Bổn hoàng cũng không phải tham lam, chi khiêng đi cỗ quan tài lớn màu son kia là được rồi, thuận tiện bắt lấy cây Chân Long Bất Tử Dược là tuyệt vời!

Đại hắc cẩu nhe răng nói.

Diệp Phàm mặt đều tái xanh rồi, cảm giác thật có thể sẽ bị con chó chết này kéo sụp bẫy chết chùm.

- Đi! Thừa dịp Vạn Long Sào trống rỗng, chúng ta đi vét hang 0 của sinh vật thái cổ đi!

Đại hắc cẩu chúi đầu lủi tới phía trước, còn quay đầu lại nói:

- Không có việc gì đâu! Chúng ta bất cứ lúc nào đều có thể vượt qua hư không!

"A..."

Một tiếng hét thảm thiết truyền đến chấn động Vạn Long Sào, lại một vị đại nhân vật tuyệt đỉnh tử vong.

- Thánh chủ Vạn Sơ chết rồi!

- Cái gì... có Thánh chủ bắt đầu ngã xuống!...

-o0o-