Trong thiên địa vang lên những tiếng rầm rì, có người đồng tình, có kẻ vui sướng khi người khác gặp họa. Phản ứng của mỗi người đều không giống nhau, rất nhiều thế lực lớn đều thở phào một cái.
- Cạch.
Bỗng nhiên từ Hóa Long Trì kia truyền ra một tiếng vang nhỏ. Thân thể cháy đen như than củi bỗng nhúc nhích.
Diệp Phàm chậm rãi đứng lên, tuy rằng cả người cháy đen nhưng đôi mắt lại trong suốt vô cùng, thần quang bùng lên.
Tiếp theo đó là những tiếng tan vỡ truyền ra. Da dẻ bên ngoài thân thể hắn nứt vỡ, lớp da bị cháy đen bóc ra, cơ thể mới sinh lóe lên trong suốt.
- Hắn không chết.
- Thân thể được lôi điện thanh tẩy, trong tử lại đạt được sinh. Thân thể này của hắn nhất định càng cường đại rồi.
Mọi người kinh hãi, tuyệt đối không thể ngờ là Diệp Phàm còn sống được.
Làn da cũ cháy đen rơi xuống. Cơ thể Diệp Phàm tắm lôi điện mà sinh ra lóe lên ánh sáng như thần, tràn ngập lực lượng cường đại. Con ngươi hắn trong suốt, tóc đen tung bay, mặc vào một bộ áo trắng, trông như tiên linh sống lại.
Tất cả mọi người đều kinh sợ. Thánh thể không sao, đây có phải có nghĩa rằng hắn đã đột phá cửa ải thành công chăng?
Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, chỉ có sinh linh nhỏ màu vàng là còn sin động. Thiên kiếp vừa rồi dọa nó chạy, hiện giờ bình tĩnh lại rồi liền nhanh chóng tiến về, hút Nguyên khí đầy trời vào trong miệng.
Diệp Phàm cảm thụ biến hóa của bản thân. Thân thể của hắn đã tuyệt đối đột phá cửa ải thành công nhưng hắn lại không có cách nào thi triển được dị tượng, vẫn cảm thấy còn thiếu gì đó.
- Vì sao lại như vậy. vẫn chưa thể đánh tan nguyền rủa sao?
Hắn lẩm bẩm, sau đó nắm tay rất nhanh, tinh khí mênh mông như biển, có thần lực vô tận nhưng vì sao lại không có cảm giác phù hợp tự nhiên.
Tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh, hiểu được trật tự của thiên địa, thân thể ở trong không gian sẽ có những biến hóa kỳ diệu nhưng hắn lại không cảm thấy.
- Đúng rồi. Thần niệm của ta...
Diệp Phàm hiểu ra.
Hắn còn chưa dẫn động đại đạo, không có thể nghiệm gì, vừa rồi tất cả chỉ là thân thể mà thôi, thần thức còn chưa nhận tẩy lễ của thiên kiếp, vẫn chưa hợp nhất cùng thiên địa.
Ầm!
Bỗng nhiên trái tim mọi người gia tốc nhưng lại cảm thấy hít thở không thông, gần như thở không ra hơi.
Mọi người hoảng sợ, không kìm nổi nhìn lên trời cao. Tiếng sấm này giống như thiên quân vạn mã vọt tới, khiến sinh linh nhỏ màu vàng lập tức chạy đi như chớp.
- Tiểu tử cẩn thận.
Hắc Hoàng thầm hét lớn.
- ngươi rõ là số đen như chó mực, gặp phải thiên kiếp cực kỳ đáng sợ, khẳng định sẽ có năm cấp, mỗi cấp là chín lần tiểu kiếp.
- Còn nữa...
Diệp Phàm tràn ngập thần thái bất đắc dĩ. Hắn đã vượt qua hai cấp, tổng cộng là mười tám tiểu kiếp, căn bản còn chưa độ kiếp xong.
Ầm!
Lôi điện giáng xuống, lần này không phải là lôi hải mà là chín đạo hư ảnh tràn ngập điện quang giống như chín vị thần vậy.
- Cái gì thế kia? Sao trong lôi điện lại có sinh linh?
Tất cả mọi người đều ngây dại. Chín thân ảnh này hình thành từ lôi điện, có thân thể giống như con người, có kẻ lại giống Chân Long, cũng có kẻ giống điểu thú ngư trùng, chẳng ai giống ai.
- Đại thiên địa thật sự có ý chí sao? Lại có thể sinh ra thần minh bất hủ?
Rất nhiều tu sĩ hoảng sợ.
- Bọn họ không phải là thần linh mà chỉ là lực lượng lôi điện đan xen tạo thành, là một loại thiên kiếp đáng sợ.
Có vị Thánh Chủ bình tĩnh nói.
Cách nói trong sách cổ không đồng nhất. Thánh hiền thời cổ cho rằng lôi kiếp sinh ra do cảm ứng giữa thiên địa và con người, tương quan chặt chẽ với mức độ mạnh yếu của người độ kiếp.
Ầm!
Trong khi mọi người đang bàn luận thì Diệp Phàm đã sớm rơi vào hoàn cảnh đau khổ, đang đối đầu với mấy đạo hư ảnh kia, gần như bắt đầu đại chiến rồi.
Lần này không chỉ thân thể độ kiếp mà cả thần niệm của hắn cũng vọt ra, nhận lấy tẩy rửa của lôi quang, gần như chịu nỗi đau như thần thức bị đánh nát.
Thân ảnh thứ nhất rốt cục bị phá diệt nhưng tiếng nổ thứ hai lại truyền tới. Đây là một Thần Hoàng mang theo lôi điện màu đỏ thẫm đánh tới.
Sinh linh do lôi điện hóa thành có uy lực khó có thể tưởng tượng được, khủng bố hơn xa lôi hải.
Diệp Phàm bị Thần Hoàng bao phủ, thần niệm cường đại được rèn luyện, hóa thành chùm sáng mãnh liệt, gần như thiêu đốt. Hắn đau đớn vô cùng nhưng vẫn gắng chịu đựng.
Đạo thứ ba, thứ tư...
Thân ảnh giống như thần linh lần lượt vọt tới, tổng cộng có cửu kiếp. Thân thể và thần niệm của Diệp Phàm đồng thời độ kiếp, kiên trì sống sót thì đó là một lần thanh tẩy khiến hắn giống như được sinh ra một lần nữa.
Nếu không thể chống đỡ được thì hắn sẽ vĩnh viện bị hủy diệt, tan nát thành bụi phấn.
Đồng thời đỉnh của hắn cũng nhận lấy tất cả công kích này, hoa văn tiên thiên trên bề mặt càng nhiều.
Ầm!
Tiếng vang cuối cùng vô cùng lớn truyền ra. Thân ảnh thứ chín như Tiên Vương vọt tới, đánh Diệp Phàm bay tứ tung, sau đó lại đuổi theo rất nhanh, dùng lôi điện vô tận bao phủ hắn.
Hắn bị Tiên Vương nuốt vào miệng, khiến tất cả mọi người đều kinh hãi kêu lên, khẩn trương nhìn lại.
- Phụt.
Tiên Vương bị xé làm đội, gần như biến mất hoàn toàn. Thiên địa cũng yên tĩnh lại. Thần niệm của Diệp Phàm giống như một vầng thái dương màu vàng đang hừng hực thiêu đốt.
Trải qua sự tẩy lễ của lôi điện, thần niệm của hắn rõ ràng khác trước, có luồng khí tức gần như thần linh vậy.
Diệp Phàm hiểu ra quả đúng là như vậy. Thần thức của hắn trong lôi điện mới nắm giữ được quỹ tích của đạo, tay cầm Bồ Đề Tử, cảm ngộ được rất nhiều. Hắn cảm thấy sắp hoàn toàn phá vỡ được Tứ Cực Bí Cảnh rồi.
- Tiểu tử cẩn thận đó. Là Hỗn Độn Lôi Đình không có thiên lý kéo tới rồi.
Hắc Hoàng sợ hãi kêu lên.
Chín đạo lôi điện khổng lồ từ trên bầu trời đánh xuống, trong mỗi một đạo đều có khí tức hỗn độn lưu chuyển, khiến người ta cảm thấy khí tức giống như lúc mới bắt đầu khai thiên lập địa.
- Quả đúng là Hỗn Độn Lôi Đình, tuy rằng chỉ có một chút những cũng đã khủng bố khôn cùng rồi.
Các Thánh Chủ lần đầu biến sắc, sau đó ánh mắt trở nên hơi khác thường. Các nhân vật tuyệt đại của Hoàng triều bất hủ của Trung Châu và bách giáo chư tử đều thay đổi sắc mặt.
- Đại Đế trước khi tế luyện Thánh binh đều có Hỗn Độn Lôi Đình vô tận tới thanh tẩy thánh vật một lần.
Rất nhiều nhân vật cao tuổi đều thèm thuồng. Lấy lôi điện trong chín đạo thiên lôi này mà luyện binh khí thì tuyệt đối sẽ có diệu dụng vô tận, tăng phẩm chất của thần binh.
Nhưng Diệp Phàm lại dùng để luyện thể, cảnh tượng này khiến cho người hoảng sợ. Hắn phải chịu đựng nổi đau tới mức nào chứ.
Ầm!
Đạo sấm sét thứ nhất đánh xuống, khiến thân thể Diệp Phàm gần như dập nát. Lôi khí hỗn độn kia khủng bố quá mức.
Hắn đổ máu tươi đầm đìa, xương cốt rung động, thần niệm vỡ nát. Trên bề mặt đỉnh của hắn cũng đầy những vết tích. Toàn thân Diệp Phàm bị thương, lung lay sắp đổ, gần như không thể chống đỡ nổi.
Tuy nhiên ý chí của hắn như sắt thép, thần niệm tụ lại rất nhanh, hóa thành một cổ tháp, hấp thu khí hỗn độn kia, nhanh chóng luyện hóa.
Án ký của đạo.
Dấu ấn đại đạo tiên thiên ẩn chứa trong lôi khí hỗn độn khiến thể xác và tinh thần của hắn đều rơi vào trạng thái kỳ ảo, sau đó thương thế khôi phục rất nhanh, giống như trùng sinh từ bên trong lửa đỏ vậy.
Ầm!
Đạo đại lôi thứ hai giáng xuống đánh cho hắn suýt nữa thì phân thành nhiều mảnh nhưng cuối cùng vẫn tiếp nổi.
Ầm!
Đạo Hỗn Độn Lôi Đình thứ ba giáng xuống, Diệp Phàm ngửa mặt lên trời thét dài, thân thể, thần niệm, đỉnh đều chấn động, nghên đón lôi điện từ trên cao giáng xuống.
Khi đạo lôi điện thứ bảy đánh tới thì Diệp Phàm gần như tan nát, vô cùng thê thảm so với tất cả lôi kiếp mà hắn trải qua trong dĩ vàng còn đáng sợ hơn nhiều. Xương trắng lộ ra dày đặc, máu màu vàng nhạt gần như đã khô cạn.
Nhưng hắn vẫn gian nan tụ lại được một đám thần niệm, hóa thành một đám tụ giữa không trung, giữ khí hỗn độn kia lại, khiến nó tràn khắp thần thức, thân thể và đỉnh.
Ầm!
Đạo lôi điện thứ tám đánh tới. Thương thế của Diệp Phàm lại càng nghiêm trọng, gần như sắp thành thịt nát, xương cốt nát hơn phân nửa nhưng hắn vẫn chịu đựng được.
Thần niệm vỡ nát lại tụ lại, hóa thành một cái đỉnh, bao phủ lấy khí hỗn độn, cảm ngộ ấn ký đại đạo trong đó, dùng nó chữa trị thân thể và thần niệm, đồng thời tẩy rửa Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh.
Ầm!
Rốt cục đạo Hỗn Độn Lôi Đình thứ chín cũng giáng xuống. Thân thể của Diệp Phàm bị đánh xuyên mười mấy chỗ, suýt nữa bị chặt thành mấy mảnh.
Nhưng hắn vẫn cắn chặt hàm răng khiến bản thân giữ tỉnh táo, không bị ngất đi. Thần niệm lại tổ hợp, hóa thanh thân ảnh giống như Tiên Vương, bừng lên ánh sáng, nhìn kỹ thì thấy nó có thân thể giống hắn.
Tiên Vương do thần niệm hóa thành ngồi xếp bằng trong hư không, thu khí hỗn độn kia và trong lồng ngực để tẩm bổ, không ngừng phục hồi và lớn mạnh hơn.
- răng rắc rắc.
Xương cốt Diệp Phàm rung động, thân thể bắt đầu khôi phục, thần niệm giống như thái dương màu vàng tỏa ra hào quang bốc lên tận trời, treo trước mi tâm của hắn.
Mà Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh treo trên đỉnh đầu hắn, di động nặng nề, tỏa ra từng đạo Huyền Hoàng khí, thoạt nhìn giống như một vùng sương mù, tràn ngập đạo vận.
Vút!
Chín đạo lôi khí hỗn độn vờn quanh thân thể Diệp Phàm giống như chín con rồng nhỏ không ngừng bay múa, sau đó chìm sâu vào trong thức hải của hắn, cuối cùng tiến vào trong đỉnh.
Lúc này hắn mới bắt đầu cảm nhận khí tức của thiên địa, giống như thủa khai thiên, khó có thể dùng ngôn ngữ miêu tả được. Thể xác và tinh thần của hắn yên lặng, cảm giác tường hòa và kỳ ảo.
Chín luồng lôi khí hỗn độn ẩn chứa quý tích khiến Diệp Phàm không ngừng cảm ngộ, sau đó bắt đầu luyện hóa.
Thần thức của hắn hóa thành Tiên Vương ngồi xếp bằng, nổi lên trước mi tâm, trên đỉnh đầu có đỉnh lơ lửng. Mà thân thể của hắn cũng đang ngồi xếp bằng trong không trung. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ầm!
Hư không rung chuyển. Diệp Phàm đưa lạc ấn của chính mình vào trong thiên địa, luyện thành một thể với hư không. Chín luồng khí hỗn độn toàn bộ bị hắn luyện hóa, trở thành một thể với đỉnh của hắn.
Vút!
Diệp Phàm mở hai mắt. Hắn biết mình đã tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh, phá quan thành công.
Áo trắng của hắn tung bay, mái tóc đen phất phới, lẳng lặng đứng trong thiên địa. có cảm thụ hoàn toàn bất đồng.
- Thiên kiếp lần thứ năm đâu...
Diệp Phàm nhìn lên bầu trời nhưng mãi vẫn không thấy nó giáng xuống.
-o0o-