Già Thiên

Chương 411: Thánh binh Đại đế thức tỉnh




Hóa Long Trì là một mảnh lóng lánh, nước ao màu trắng ngà, có thanh hương bay ra, thân thể khô héo kia vẫn không nhúc nhích, toàn bộ sinh cơ gần như hoàn toàn tuyệt diệt.

Từ xưa tới nay, mỹ nhân thán tuổi già, anh hùng thán đầu bạc!

Khương Thái Hư đang vận mệnh suy yếu, như anh hùng tới đường cùng, không còn nữa tư thế oai hùng, chấn nhiếp thiên hạ mà tràn ngập bi thương vô tận.

Diệp Phàm nhận đại ân của hắn. biết được bí chữ "Đấu" trong Cửu Bí, hiện giờ thấy chân thân hắn như vậy, trong lòng có chút chấn động! Thần Vương đã như đèn cạn dầu, ngày xưa thấu bích truyền pháp, ý chí phải mạnh mẽ thế nào mới chống đỡ được cho hắn!

Hết thảy đều là vì muốn truyền thừa Cửu Bí, không muốn nó thất truyền. Sau khi nghĩ thông suốt vấn đề này, từ trong đáy lòng Diệp Phàm sinh ra một cỗ kính ý với lão Thần Vương này.

Thân thể hắn gần như đã héo rũ, thần niệm cũng đã ma diệt, ai có thể làm được như vậy! những điều Khương Thái Hư làm được có thể nói là kỳ tích, dám hóa hình trên thạch bích, truyền ra bí pháp vô thượng!

- Thần Vương hắn bộ dạng này...

Diệp Phàm nhíu mày, ngay cả có Thần Tuyền, có thể cứu mạng nhưng thoạt nhìn tình thế cũng không quá khả quan.

- đã nhiều ngày, chúng ta luôn dùng linh dược điều trị cho người nhưng gần như không có hiệu quả gì.

Khương Vân nhíu mày nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Bọn họ đã định dùng tới hạt giống thần dược, nhưng lại sợ dược lực quá mạnh, lão Thần Vương suy yếu như vậy sẽ không chịu nổi, nhất thời lâm vào thế cách nào cũng khó.

Hắn lại được báo cáo rằng chủ nhân của hạt giống thần dược lại là thánh thể Thái Cổ, chấn kinh Thần Thành, giờ lại bị người ta đuổi giết, không biết tung tích, việc bán đấu giá lại tiếp tục bị trì hoãn.

- Dùng Thần Tuyền đi!

Diệp Phàm mở miệng. Không ai có thể rõ hơn hắn về kỳ hiệu của Thần Tuyền mạnh tới mức nào.

Ngày xưa, hắn ở trong cấm địa Thái Cổ, thọ nguyên hao hết, cũng như cây chết héo. Sau đó hắn bổ nhào vào trong ao Thần Tuyền, chỉ qua hơn nửa ngày đã chậm rãi sống lại, khôi phục sinh cơ.

- Loại nước suối này...

Trong lòng Khương Vân không thể bình tĩnh được.

Đông Hoang có bảy đại cấm địa sinh mệnh, chỉ ở sâu trong loại địa phương này mới có thể có Thần Tuyền, gần không thể lấy ra được.

- Đây là đại ân!

Khương Vân còn chân thành chắp tay nói. Ai có thể vô tư giao Thần Tuyền cho người khác dùng đây?! Đây chính là loại nước cứu mạng hi thế, có thể dùng để bảo mệnh.

- Tiền bối không cần phải như vậy, mau cứu Thần Vương!

Diệp Phàm đáp lại.

Ở sâu trong Địa Cung, vô thanh vô tức xuất hiện chín đạo thân ảnh, mỗi người đều vô cùng già nua, tóc trắng như cước, khó có thể phán đoán ra tuổi thật của bọn họ.

Chín lão nhân này lần lượt xem xét Thần Tuyền, sau đó tất cả gật đầu, lộ ra thần sắc vui mừng, vây quanh Hóa Long Trì, chậm rãi ngồi xuống.

Ngọc hồ lô lơ lửng trên Hóa Long Trì, nhỏ xuống từng giọt trong suốt. Chín lão nhân đồng thời bắn ra một cỗ thần quang tiên thiên, tiến nhập vào trong từng giọt chất lòng, luyện hóa thành tinh khí tiên thiên, dung nhập vào thân thể khô héo lão Thần Vương.

Thần Tuyền quá ít, chỉ còn lại nửa bát, bọn họ không muốn lãnh phí chút nào cho nên chín lão nhân hợp lực ra tay, môi lần luyện hóa từng giọt một, dung nhập vào cơ thể Khương Thái Hư.

Diệp Phàm nhìn thấy cảnh này không khỏi xấu hổ. Trước đây hắn thật sự quá lãng phí, coi Thần Tuyền thành nước uống, uống từng ngụm lớn, làm gì tính toán tỉ mỉ như lúc này.

Nửa bát Thần Tuyền này luyện hóa tới giữa đêm mà còn chưa hao hết, vẫn thong thả tiến nhập vào thân thể lão Thần Vương. Chín lão nhân kia, người nào sắc mặt cũng tái nhớt, lung lay muốn đổ.

Bọn họ thật sự rất dụng tâm, thúc giục ra mệnh Nguyên tiên thiên của mình, dung nhập vào Thần Tuyền để cứu mạng Thần Vương. Bởi vì dù sao nước suối này cũng không phải là thần dược, dùng để chữa trị thân thể mà không chân chính là thánh vật có thể cải mệnh.

Đang!

Một tiếng nổ lớn vang lên, tiếng hét dài chói tai không dứt, vang vọng thiên địa. Địa Cung bị chấn động, những người nơi Hóa Long Trì này đều biến sắc.

- Có cao thủ tuyệt đỉnh tới!

- Đây là người phương nào?! Hằng Vũ Thần Lô trấn áp Hóa Long Trì, hắn còn dám tới giết Thần Vương sao?! Đây rốt cục là nhân vật khủng bố nào?

Đại năng Khương Vân biến sắc, địch thủ dám tới khẳng định không hề sợ hãi, có phương pháp toàn thân đi ra.

Diệp Phàm cũng kinh hãi. Trên đời này quả thật có rất nhiều ngoan nhân, không muốn cho Khương Thái Hư sống lại, dù có binh khí Cực Đạo trấn thủ mà cùng dám tới xâm phạm.

- Tế ra Hằng Vũ Thần Lô, Khương Vân truyền lệnh.

Mà chính hắn lại đứng trước Hóa Long Trì, không hề nhúc nhích, thủ hộ nơi này, không chịu rời đi. rõ ràng có cao thủ cái thế chuyên môn nắm thần lô trong tay.

Ông!

Hư không nổ vang, một tấm phá bố bị mãnh lực làm cho rung chuyển, ngay cả Địa Cung cũng bị công kích, như đã xảy ra động đất. chỉ có Hóa Long Trì là vân coi như yên lặng.

giờ khắc này, tất cả mọi người ở Thần Thành lại phải chấn kinh, từ xa nhìn lại, mây đỏ trùng tiêu, phượng mình động thiện, như có một con Thần Hoàng dục hỏa trọng sinh, bay lượn chín tầng trời.

Một cỗ uy áp không thể tưởng tượng được nháy mắt bao phủ toàn thành, không ai có thể kháng cự, rất nhiều người gần như đồng thời ngã rạp xuống.

Rất nhiều tu sĩ linh hồn run rẩy, không kìm được phải quỳ xuống cúng bái. Đây là một điều hoàn toàn không thể tự chủ được, như đối mặt với thần minh, tràn ngập sự kính sợ trời sinh.

Cực Đạo thần uy!

Tất cả mọi người khiếp sợ, căn bản không thể nói nên lời, rất nhiều lớp người đều run rẩy.

Hằng Vũ Thần Lô được luyện chế từ Hoàng Huyết Xích Kim trở thành thứ duy nhất trong thiên địa, không ai nhìn thấy hình dáng của nó nhưng uy áp lại truyền tới trong lòng mỗi người, cả đời đều khó có thể quên được.

Nhân lực dùng cái gì để chống lại thần uy loại này?! Huyết nhục thân thể căn bản không thể chịu đựng được, không ai có thể ngăn cản.

Phong tư Đại đế cổ vô thượng có thể thấy rất rõ ràng, chỉ vẻn vẹn là binh khí bọn hắn cũng không thể đại biểu được cho bọn họ.

ở sâu trong Địa Cung, bên cạnh Hóa Long Trì, Diệp Phàm cũng bị kinh sợ, tuy nhiên cũng không bị áp chế. Nơi này vô cùng bình tĩnh, nhưng hắn vẫn vô cùng rung động.

- Đây là thần uy Cực Đạo...

Hắn thì thào tự nhủ.

- Đây cũng không phải là thần uy Cực Đạo, chỉ vẻn vẹn là để thần lô sống lại mà thôi, chưa xuất ra chút lực đạo nào!

Khương Vân nói.

- Lực lượng khủng bố của Hằng Vũ Thần Lô còn chưa được phát ra?!

Diệp Phàm thật sự bị chấn nhiếp. Hắn giờ đã không thể tưởng tượng được binh khí Cực Đạo rốt cục mạnh mẽ tới mức nào!

Trước đây nghe người ta nói có thể đánh nát thiên địa, chưng khô đại dương mênh mông. hắn còn tưởng đây chỉ là cách nói khoa trương, hiện tại xem ra cũng không quá phận, thật sự có được lực lượng vô thượng, khó có thể đo lường được.

- Thánh binh Cực Đạo nếu lọt vào tay người bình thường thì chỉ là vật chết mà thôi, chỉ có đại năng mới có thể khiến bọn họ sống lại, mà muốn khiến nó phát ra thần uy lại càng cần thần lực khổng lồ!

Khương Vân nói.

- Cái này...

Diệp Phàm suy nghĩ tới xuất thần, nhân vật cấp Thánh chủ nếu cầm một kiện binh khí như vậy quả thật có thể tung hoành thiên hạ, căn bản không sợ bất kể kẻ nào.

- Kẻ tới xâm phạm bị hủy diệt, hóa thành bột mịn, nhưng không phải chân chính là người mà là bốn bộ cổ thi!

Bên cạnh Hóa Long Trì có người đi vào bẩm báo.

- những bộ cổ thi kia có gì đặc biệt không?!

Khương Vân hỏi.

- phỏng đoán ban đầu thì đều là đại năng thượng cổ đã qua đời, có một nhân vật khủng bố đã khống chế chúng!

Tất cả mọi người nơi này đều hít sâu một hơi khí lạnh. Thi hài của đại năng thượng cổ cũng không phải có thể tìm được dễ dàng, mà người này lại có bốn bộ, tuyệt đối là một cường giả vô cùng đáng sợ.

Khương Vân cảm giác được được sự nghiêm trọng của vấn đề, nói:

- Không tiếc hủy diệt bốn đại hóa thân cường đại, hoàn toàn chỉ để thăm dò mà thôi! Đây đúng là một địch nhân rất khủng bố!

Bên cạnh có người hoài nghi nói:

- Chẳng lẽ hắn tin tưởng có thể công phá binh khí Cực Đạo sao?! Trừ khi Đại đế hồi sinh!

Sắc mặt Khương Vân trầm trọng quát:

- Truyền lệnh mọi người đề phòng cao độ, nhất là những người ở cạnh Hằng Vũ Thần Lô, những người khác bất kể là ai, dám tới gần đều dùng thần uy Cực Đạo hủy diệt!

- Nếu là...

Có người sợ hãi muốn nói điều gì.

- Ta đã nói bất kể hắn là ai, dám can đảm tới gần, giết sạch!

Thần sắc Khương Vân lạnh như băng, vô cùng nghiêm túc.

Sau nửa đêm, tiếng chuông lớn lại vang lên, cả Thần Thành bừng tỉnh, Đại Cung lại là một mảnh đại loạn.

Lại có người tới xâm phạm, đây là một đôi binh khí hình người dùng huyết tinh bồi dưỡng. đã dưỡng xuất lực lượng pháp tắc, bị Hằng Vũ Thần Lô đánh thành tro bụi.

- Không phải cùng một nhóm người nhưng đáng sợ như nhau! ngay cả loại binh khí này cũng bỏ được, ít nhất là cường giả cấp Thánh chủ.

Trong Địa Cung là một mảnh khẩn trong, như một hồi trước bão, tất cả mọi người đều cảm giác sự việc rất nghiêm trọng, không ngừng có người tới thăm dò, gần như có thể kết luận sớm muộn gì cũng sẽ có một kích lôi đình vạn quân.

- Bọn họ cậy vào cái gì mà đối kháng với với Hằng Vũ Thần Lô, làm sao có thể đối kháng Thánh binh Đại đế!?

người Khương gia khó hiểu.

- Chỉ sợ có phiền toái lớn...

Khương Vân lộ ra vẻ lo lắng nói:

- Có thể có người sẽ mang theo vũ khí Cực Đạo tới đối kháng với thần lô của Khương gia ta!

- Cái gì?! Điều này sao có thẻ!? Bọn họ rốt cục là ai, chẳng lẽ muốn bùng nổ đại chiến giữa các Thánh địa sao?!

Tất cả lão nhân ở Hóa Long Trì đều bị kinh sợ.

Diệp Phàm cùng nghẹn họng, trân trối, không ngờ diễn biến tới tận thế này, có thể phát sinh Thánh binh đấu Thánh binh. Đây là một tin tức kinh thiên, đủ để chấn thế.

- đã bao nhiêu năm rồi mà chưa phát sinh Thánh địa khai chiến! Bọn họ thật sự muốn trên thế giới này máu chảy thành sông sao?!

- Một vị Thần Vương của Khương gia ta sống lại thật sự cần phải gây chiến như vậy sao?! Bọn họ sẽ không sợ đại địa này biến thành một mảnh hắc ám sao?!

những lão nhân Khương gia cũng bị kinh sợ, tất cả đều hiện ra thần sắc ngưng trọng.

- Một là vì Cửu Bí, hai là vì có người muốn cố ý dấy lên Thánh địa đại chiến!

Khương Vân nhíu mày.

người ra tay không nhất thiết là cường giả tuyệt đỉnh cho Đông Hoang, thậm chí có thể là nhân vật cái thế của địa vực khác. Đây chính là điều Khương Vân chân chính lo lắng nhất.

Một đêm này vô cùng khẩn trương! Địch nhân cường đại vượt xa dự đoán, nếu là có người dùng Thánh binh Cực Đạo tới, đại chiến phát sinh thì cả Thần Thành cùng sẽ không còn tồn tại nữa!

Khi trời sắp sáng, từ sâu trong Địa Cung đột nhiên truyền ra một cỗ uy áp khủng bố, mọi người Khương gia đều biến sắc, bọn họ đã rất quen thuộc, đây chính là Thánh binh Đại đế đang thức tỉnh.

- Mau, tế ra Hằng Vũ Thần Lô!

Khương Vân hét lớn!

- Bọn họ điên thật rồi, thật sự dùng tới Thánh binh Cực Đạo tới đánh, rốt cuộc đó là ai?! Hắn không biết như vậy sẽ tạo ra hậu quả đáng sợ sao?!

người Khương gia biến sắc.

Ông!

Hư không rung chuyển, thiên địa bị đánh xuyên qua, một cỗ uy áp mênh mông mãnh liệt vọt thẳng vào sâu trong Địa Cung.

Hằng Vũ Thần Lô lập tức sáng bừng lên, đã thức tỉnh, một con Thần Hoàng trùng thiên, tiếng phương minh chấn động cửu thiên, vang tận mây xanh!

- Đến tột cũng là kiện Thánh binh Cực Đạo nào?

người Khương gia kinh hãi.

ở trên Địa Cung, một kiến Thánh binh nhanh chóng thức tỉnh, thần uy bằng bạc như đại dương mênh mông chấn động, khiến Hóa Long Trì cùng sục sôi, nước ao bốc lên rất cao!

- Bảo vệ Thần Vương lão tổ!

- Thật sự là điên rồi, không tiếc khai chiến Thánh địa, bọn họ đây là muốn trở lại thời kỳ hắc ám sao?! Khương gia ta cũng không hề e ngại!

Rất nhiều người hét lớn, quyết định tử chiến tới cùng, bất kể địch nhân cường đại như thế nào cũng sẽ không lui bước.

-o0o-