Già Thiên

Chương 403: Đấu Chiến Thánh Viên




Vị đại năng Cơ gia là người đầu tiên ra tay, năm ngón tay giương lên, năm đạo điện mang bắn ra, đan vào cùng một chỗ hình thành một tấm lưới thần, bao bọc Tiên Phần như muốn nhốt đánh trận văn vào trong đó.

Đó là đạo văn bọn họ đã khắc sẵn cho Huyết Tế Thai, nhưng kỳ thạch này cũng không có cắt ra Vương còn sống, mà Tiên Phần lại xuất hiện kinh thiên ngoài ý muốn.

"Phốc!"

Điện mang vỡ vụn, thanh âm cũng không lớn, nhưng có dao động năng lượng hủy diệt khiến người khiếp sợ, trong Tiên Phần chỉ thò ra một bàn tay lập tức liền xé nát lưới thần.

Vị đại năng Cơ gia một kích phí công, không thể nhốt đánh trận văn vào trung ương, Tiên Phần không nhúc nhích chút nào, một đôi tay hữu lực bám vào Tiên Phần, vạch ra một khe lớn.

"Rắc!"

Tiên Phần toàn diện nứt nẻ, một đôi cánh tay trước hết thò ra ngoài, đồng thời cặp mắt kia càng thêm rực rỡ, như hai ngọn đèn pha nhấp nháy tòa ánh sáng.

- Cánh tay mọc lông, đây khẳng định không phải là tiên linh gì, đây là một con quái vật?

- Bộ lông màu vàng, cánh tay hình người, đây là sinh linh gì đây?

Mọi người bay ngược lại, trong miệng kêu to, rất nhiều người tốc độ mau đến sớm đã không thấy bóng dáng. Tuy nhiên cũng còn nhiều người lựa chọn từ xa trên không trung quan sát.

Thạch phường của các Thánh địa có văn bản quy định rõ ràng không thể phi hành, nhưng giờ phút này ai cũng không cần, tánh mạng quan trọng hơn hết, tất cả đều nhảy vọt bay trên trời cao.

"Keng!"

Đại Hạ hoàng thúc ra tay, chín đạo Chân Long khí xuất thế, chen chúc lao xuống tê rống; giống như chín con rồng lớn chân thật, thoáng chốc liền lượn quanh ở phụ cận.

Chín con rồng cuốn lấy quấn quanh phần mộ, nhốt đánh vào giữa đạo văn vừa tách khỏi mặt đất, muốn truyền tống nó vào Thần Thành Thiên Lao.

"Ông!"

Hư không như một mặt trống lớn bị người vỗ động rung chuyển cả lên, tiếng "ong ong" kêu vang không ngừng. Ở trong Tiên Phần bắn ra hai chùm tia sáng, cắn nuốt long khí, chậm rãi phân giải chín đạo chân long, tan biến giữa không trung.

- Đó là ánh mắt của nó, đã vậy còn quá khủng bố!

- Hai mắt có thể luyện hóa rồng! Đây rốt cuộc là sinh vật gì mà cường đại như thế?

ngay cả là một ít nhân vật lớp người già cũng đều lộ vẻ sợ hãi, kết quả này thật khiến cho bọn họ toát ra từng cơn ớn lạnh.

Chư Thánh tử cùng các Thánh nữ đều lộ thần sắc ngưng đọng, đứng trên không trung, không hề chớp mắt ngóng nhìn. Nhất là Đại Hạ hoàng tử, biểu tình vô cùng ngưng trọng, hai mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Tiên Phần.

"Ầm!"

Đột nhiên, Từ Thiên Hùng đại cường đạo thứ ba ra tay, nâng lên một chưởng vỗ xuống dưới, một phương đại ấn hiện ra ở dưới lòng bàn tay, mặt trên long hổ tranh bá, đạo văn dầy đặc.

Đại ấn cổ sơ, không biết trầm trọng tới bao nhiêu, chậm rãi áp xuống hướng Tiên Phần. giờ khắc này mọi người đều có cảm giác hít thở không thông, gần như sắp nghẹt thở.

"Ầm!"

Sinh linh trong Tiên Phần kia không có động tác võ thuật gì đẹp mắt, trực tiếp tung một quyền đánh ra, bàn tay màu vàng mọc đầy lông kia lóe ra kim quang, hình như có lực lượng xé rách bầu trời.

Nó đánh ra một quyền, hư không như bức họa đồ, "rầm rầm" rung chuyển, giống như bất cứ lúc nào sẽ bị xé rách, bày ra khí thế dương cương và khí phách đến mức tận cùng.

"Ầm!"

Nắm tay lông vàng đánh lên trên đại ấn phong cách cổ xưa, phát ra một tiếng vang lớn, ông ông vang dội trong màng tai mọi người. Từ xa trên không trung, rất nhiều người không đứng vững thân mình, thiếu chút nữa rơi xuống dưới trời cao.

Đại ấn chậm rãi biến mất, vô thanh vô tức dập nát, nắm tay lông màu vàng kia cũng hơi có chút run rẩy, một mình đứng giữa không trung chốc lát, sau đó chậm rãi thu lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ba nhân vật cấp Thánh chủ lần lượt ra tay, hiển nhiên đã nhìn ra gì đó. Thân là đại năng ngạo nghễ chưa bao giờ vây công, lúc này lại tách ra vây quanh nó.

Mà sinh linh bên trong Tiên Phần cũng không có nóng vội nhảy ra, dường như nó đang cân nhắc, quyết không có khả năng là một hung vật chỉ biết giết chóc.

Xích Long lão đạo bước hai bước về phía trước, sinh linh trong Tiên Phần dường như không còn bình tĩnh được nữa, ầm một tiếng hoàn toàn phá nát phần mộ cổ, rất nhanh đi ra.

- Loại sinh linh này là..

Từ không trung xa xa, truyền đến một tràng tiếng kinh hô, loại sinh linh hình người này khí thế phi phàm, có một loại chiến ý ngẩng cao.

Nó cũng không cao lớn bao nhiêu, không tới năm xích, nhưng phi thường rắn chắc, có thân thể người, bộ lông màu vàng dầy đặc, phát sáng lấp lánh.

Mặc dù nó cũng không phải oai hùng vĩ ngạn, nhưng có cảm giác lực lượng cường đại, giơ tay nhấc chân dường như có thể hái sao lấy trăng trên trời, trong động tác nhẹ nhàng lại áp bức hư không phải vặn vẹo.

Nó như là con viên hầu, nhưng trông như cùng loại với người, chỉ có điều là lông vàng dày đặc, khó có thể gọi nó là nhân loại. Nó đứng ở nơi đó, lại có một khí thế ngoài ta ra không có ai, duy nhất chỉ có ta độc tôn.

Đây là một loại uy áp trời sinh, dường như là kẻ bề trên đứng sừng sững trên đám mây, bễ nghễ sinh linh trong thiên địa, một cặp mắt kim quang bắn ra bốn phía, như ánh lửa trong ngọn đuốc.

"Là con khỉ Tôn ngộ Không trong truyền thuyết?" Diệp Phàm cũng sinh ra ý niệm trong đầu như vậy, đương nhiên hắn cũng chỉ là nghĩ trong lòng mà thôi, cũng không cho là thực.

Tại dưới chân sinh linh này, có một đống Thần Nguyên vỡ tan, xen lẫn nhiều màu sắc, hào quang đẹp mắt, nhưng khó có thể che giấu uy thế của nó, hoả nhãn kim tinh nhìn quét qua mọi người, khiến tâm thần người ta rúng động.

giờ phút này nó là duy nhất trong thiên địa, bất kể là Thần Nguyên vỡ nát, hay là Thần nữ cách đó không xa đều bị người ta bỏ qua, tất cả đều căng thẳng nhìn chằm chằm vào nó.

Đây là mười mấy vạn năm lại có người cắt ra một sinh linh chân chính còn sống, một kẻ bề trên thời thái cổ cường đại, thậm chí rất có thể là một Vương của thái cổ.

người của Diêu Quang Thánh địa đều biến sắc, không chỉ có bị tổn thất thảm trọng, còn vì sinh linh cường đại này xuất thế khiến cho bọn họ thấp thỏm không yên, thực rất có thể sẽ phá hủy thạch phường.

Tiên Phần trưng bày ở trong này cũng không biết đã bao nhiêu năm, từ khi bị Nguyên Thuật tông sư phủ quyết, vẫn không ai để ý tới, không ngờ bên trong lại có sinh linh còn sống.

Vả lại, thực hiển nhiên sinh linh này đã sớm thức tỉnh, chỉ là vẫn chưa xuất thế mà thôi, cũng may mắn là hôm nay cắt ra nó, bằng không tương lai nó tự mình đột nhiên nhảy ra, không chừng sẽ gây ra đại loạn khó bề tưởng tượng.

"Ầm!"

Bỗng nhiên, vị đại năng Cơ gia lại ra tay, hóa ra một bàn tay to tối đen, bao phủ bầu trời che lấp mặt đất, khắp thạch viên đều bị bao phủ trong đó.

Bàn tay to màu đen úp ngang trời, như mảng mây đen đè ép xuống dưới, đúng là Hư Không Đại Thủ Ấn, đè ép hư không không ngừng sụp đổ.

Sinh linh thân khoác bộ lông màu vàng, phát ra một tiếng rít gào trầm thấp, há mồm phun ra một luồng kim quang, khí thế ngút trời, khí tức cường đại khiến mọi người đang xem cuộc chiến tất cả đều run rẩy một trận.

Kim quang trong miệng nó phun ra chặn lại bàn tay to màu đen, như sấm sét nổ vang trời, vang vọng khắp Thần Thành, giống như là một đại tinh cầu bị phá hủy ở trong tinh vực, khủng bố đến mức tận cùng.

Đạo bào cũ kỹ của Xích Long lão đạo phất phơ theo sió, từng bước một đi tới phía trước, lộ ra vẻ mặt kinh sợ, nói:

- Đây là Vương tộc của thái cổ!

- Vương tộc?

nghe tới những lời này, rất nhiều người thật hít một hơi khí lạnh, thêm nhiều người cấp tốc bay ngược lại, hận không thể trốn vào chân trời. Vương của thái cổ rất hiếm thấy như lông phượng, sừng lân, có khả năng luận bàn cùng Đại đế.

- Đạo huynh! Huynh tin tưởng nó là một Vương tộc?

Từ Thiên Hùng đại cường đạo thứ ba hỏi.

Xích Long đạo nhân gật đầu, nói:

- Nó là một Vương tộc, nhưng không có nghĩa là nó đã trở thành Vương của thái cổ, nếu ta không nhìn lầm nó còn chưa có trưởng thành.

- Vương tộc thái cổ còn chưa có trưởng thành...

Mọi người càng thêm giật mình kinh sợ, vậy mà còn có thể có không gian trưởng thành ư! Còn chưa đạt tới đỉnh phong mà đã có chiến lực kinh người như vậy, nếu thực trở thành Vương của thái cổ, sẽ có uy thế như thế nào đây?

- Đây là Đấu Chiến Thánh Viên trong Vương tộc thái cổ, là thánh giả đấu chiến trời sinh, cho dù là ở thời đại thái cổ cũng tìm không được hai ba con!

Xích Long lão đạo nói ra một câu như vậy, khiến mọi người ở đây càng thêm hết hồn, Thánh Viên chuyên đấu chiến mà sinh ra, nghe thấy tên liền biết địa vị của nó.

giờ phút này, thần thái của Đấu Chiến Thánh Viên này cũng biểu lộ ra vẻ siêu nhiên của nó, hoả nhãn kim tinh, chiến ý ngẩng cao, bễ nghễ tứ phương, nhấc tay giơ chân dường như có thể xé tung bầu trời.

Vương chưa trưởng thành, một thánh giả đấu chiến trời sinh, làm cho mấy vị đại năng đều động tâm, nếu trước mắt có thể thu phục, tương lai sẽ có nội tình mạnh đến mức nào? chỉ nghĩ tới đã khiến người ta khiếp sợ.

Vị đại năng Cơ gia ra tay, Tiệt Thiên Chi bắn ra, hóa hình thành năm đạo chân long, đánh về phía trước muốn trói buộc Đấu Chiến Thánh Viên lại.

"Ầm!"

Con Thánh Viên này cả người nở rộ kim quang, mỗi một sợi lông đều phát sáng lóng lánh, lại có một cỗ thần vận bảo tướng trang nghiêm, nó đơn giản mà lại trực tiếp, tung một quyền đánh ra.

"Đùng!"

Trong thạch viên truyền đến tiếng vang hủy diệt. Con Đấu Chiến Thánh Viên còn chưa có trưởng thành này chỉ tung một quyền liền dập nát năm con chân long, phá giải bí thuật vô thượng ghi lại trong Hư Không cổ kinh.

- Quả nhiên là thánh giả đấu chiến trời sinh!

Mọi người đều kinh hãi, con Thánh Viên này lực có thể xé tung bầu trời, cũng không khôi vĩ mà đã có khí thế dời núi lấp sông.

Xa xa, Diệp Phàm không có bay lên trời cao, mà cùng với Lý Hắc Thủy ở ngoài rừng trúc quan sát, hắn cảm nhận được tốc độ máu chảy trong cơ thể mình có chút nhanh hơn, vội vàng áp chế che giấu xuống.

Xích Long đạo nhân tiến lên, vươn một bàn tay to đỏ thẫm như máu chụp xuống hướng Đấu Chiến Thánh Viên.

Hắn vừa ra tay, mấy vị đại năng đều biến sắc, sợ Vương tộc thái cổ này bị hắn thu phục.

Đấu Chiến Thánh Viên cũng biến sắc, bộ lông màu vàng toàn thân dựng thẳng đứng, thần lực cửu chuyển trong cơ thể, bên ngoài thân thể có chín đạo thần quang hiện lên, càng ngày càng mãnh liệt.

- Cửu Chuyển Thiên công của bộ tộc Đấu Chiến Thánh Viên!

Xích Long đạo nhân không dám sơ suất, trên bàn tay to có Xích Long lượn lờ, phát ra tiếng long ngâm vang vọng khắp thiên địa.

Mọi người thực kinh ngạc, không biết Xích Long lão đạo vì sao hiểu biết rõ về Vương tộc thái cổ như vậy, tuy nhiên lúc này không ai nghĩ nhiều làm gì.

Cửu Chuyển Thiên công một khi vận chuyển lên, có thể so cao thấp cùng Thiên Thần. Mỗi một sợi lông của Đấu Chiến Thánh Viên đều như điện mang lóe ra, rực rỡ chói mắt, chiến ý cường đại, sát ý khủng bố, như sóng thần tấn công.

"Ầm!"

Hoả nhãn kim tinh của nó đánh ra một kích bá tuyệt thiên địa, nắm tay đầy lông màu vàng, lập tức đánh lên bàn tay to màu máu.

Thần lực cửu trọng một trọng tiếp theo một trọng, trước sau phóng tới phía trước, có thể nói chín kích chấn động trời cao, uy thế không gì sánh nổi

Cường đại như Xích Long đạo nhân cùng lộ thần sắc ngưng trọng, Xích Long trên bàn tay to ngẩng cao đầu, hợp nhất cùng bàn tay máu, long ngâm vang động thiên địa, không ngừng chấn động ráng mây đỏ chói mắt.

Hắn không thể không như thế, bởi vì Cửu Chuyển Thiên Công đánh ra thần lực chín trọng không ngừng chồng lên nhau, trọng sau còn khủng bố hơn trọng trước, chín kích hợp nhất có thể xé nát thiên địa.

"Ầm!"

Như là di sơn đảo hải, lại như hồng thủy ngập trời, chín kích kinh thế của Cửu Chuyển Thiên công vừa ra, xưng được với gió mây biến đổi, thiên địa thất sắc.

Nếu để mặc cho nó đi ra, không chỉ nói thạch viên hiệu chữ Thiên, chính là toàn bộ thạch phường đều khó tránh khỏi trở thành tro bụi.

Đây là thủ đoạn kinh thiên của bộ tộc Đấu Chiến Thánh Viên trong thời thái cổ.

-o0o-