Già Thiên

Chương 1708: Hai Đình Quyết Đấu




Đây là một thời kỳ thịnh thế hoàng kim, cũng là một thời đại thảm thiết. Rất nhiều anh kiệt, xưng được với tư chất ngút trời, nhưng kết quả lại ở trước mặt cường giả mạnh hơn phải ảm đạm, đổ máu trên chiến trường.

- Bất Tử Thiên Hậu còn sống! Có người gặp được tổ phụng hoàng nhiễm máu tươi đỏ hồng trong truyền thuyết kia!

Một ngày này, lại truyền đến một tin tức kinh người, có Đại Thánh du hành trong vũ trụ, gặp được một tổ phụng hoàng cổ thật lớn, đó là từ một cây phượng hoàng thần mộc dựng thành, có dạng như một cái tổ chim, nhưng lại tản ra uy áp ngập trời, như có như không phát ra dao động sinh mệnh cường đại.

Tương truyền, đây là Thần sào của phu nhân Bất Tử Thiên Hoàng xây thành, nhuộm đẫm máu tươi, xưa nay chỉ ghi lại ở trong sử sách, quá khứ cũng không có người nào nhìn thấy qua.

Không nghĩ tới ở kiếp này nó xuất hiện! Có một vị Đại Thánh phát hiện đi tới gần thăm dò, nhưng chỉ kịp phát ra một tiếng kêu hoảng sợ, rồi từ đó không còn có động tĩnh.

Hai đệ tử của hắn sởn tóc gáy, hoảng sợ chạy trốn, rồi loan truyền ra tin tức đó.

- Bất khuất chiến đấu!

Nhân mã của Thiên Đình tác chiến với bên ngoài, mười năm nay đánh nhau chết sống với người của Thần Đình lớn có nhỏ có hơn một trăm trận. Chỉ cần không có liên quan đến vị sắp thành đạo kia, là Thiên Đình không sợ.

Mà người chủ Thần Đình, hơn ba trăm năm trước đã sắp thành đạo, nhưng sau hơn ba trăm năm vẫn như cũ như thế, cũng không thể bước ra một bước kia.

Ba trăm năm trước, thời điếm chí tôn cổ đại huyết tẩy vũ trụ bát hoang, Cái Cửu U, Khương Thái Hư, Cơ Tử, Diệp Phàm... và rất nhiều anh kiệt đến từ các tộc đều đứng dậy, mà cũng không thấy bóng dáng của hắn đâu.

Trôi qua hơn ba trăm năm nay, không biết có phải hắn vì trận chiến ấy mà dao động đạo tâm, hay là có duyên cớ gì khác, đạo hạnh thủy chung không hề có tinh tiến.

Cũng chính vì áp lực dư luận của các tộc, người chủ Thần Đình chưa từng xuất thể, không có tự mình đối phó với Thiên Đình, nhất là khi Diệp Phàm còn sống trở về, càng làm cho hắn không tiện ra tay.

Nếu hắn thật dám xuất hiện giết chết Diệp Phàm, có lẽ hắn phải mang trên lưng ô danh bị nguyền rủa trọn đời.

Cũng chính vì vậy, mặc dù Thần Đỉnh hoặc sáng hoặc tối chèn ép Thiên Đình, nhưng thủy chung không ép ngã, không thể ngăn cản tốc độ khuếch trương của họ.

Mười năm nay, Long Mã, Đại Bằng Vương đều tự phong Vương, đều tự thống lĩnh nhân mã một vực, đại chiến với Thần Đỉnh không ngừng nghỉ, uy danh chấn động tinh vực!

Đời người có thể có mấy cái mười năm, nhất là đối với phàm nhân mà nói, có lẽ sẽ làm cho anh hùng sinh đầu bạc, mỹ nhân sinh nếp nhăn.

- Thần Đình các ngươi xâm phạm ranh giới ta, đến tột cùng có ý gì, còn không mau mau thối lui!

Một nam nhân mặc áo lông chim màu vàng, có một loại uy nghiêm khó có thể nói nên lời.

Trong vũ trụ lạnh giá, đại quân mênh mông đang giằng co, nhân mã song phương đông nghìn nghịt, như núi như biển, phân biệt ở hai bên bờ dòng sông hỗn độn, áo giáp lấp lánh, đạo kiếm tỏa hàn quang chói mắt.

- Ngươi là ai?

Đối diện là một tráng hán cầm trong tay song kích quát hỏi. Hắn cao tới hai trượng, cơ thể bắp thịt nổi vồng, cánh tay đều phải lớn hơn mấy lần so với cái đùi của người thường, một đầu sợi tóc màu xanh, mắt to như chuông đồng, thật là hung mãnh.

- Ta chính là Thiên Đình Đại Bằng Vương!

Nam nhân vũ y màu vàng thân thể to lớn, hai hàng lông mày như hai thanh trường kiếm, con ngươi như hai ngọn kim đăng, có một loại anh khí khó tả khôn xiết.

Mọi người Thần Đình nghe được lời ấy, ai nấy đều hít ngược một hơi khí lạnh. Nhiều năm qua Đại Bằng Vương danh chấn tinh không, đối với mọi người Thần Đình mà nói là một hồi ác mộng.

Hắn khai sáng ra Đại Bằng Vương Quyền, thế ữầm lực mãnh, vô cùng cường đại, động một cái là có thể dập nát tinh hà, mặt trời trăng sao đều theo huy quyền của hắn mà rung chuyển. Đây là một nhân vật sớm đã phong vương một vực, quả thực là từ trong đánh giết tạo ra uy danh hiến hách, giết chết rất nhiều nhân mã của Thần Đình, rất nhiều Đại Thánh cũng không phải đối*thủ của hắn. Hắn chưa từng bại!

- Đại Bằng Vương, một nhân vật phong vương! Tốt lắm! Đê ta nhìn xem ngươi mạnh được bao nhiêu, không cần lẵng phí hư danh mới tốt!

Tráng hán đầu đầy sợi tóc màu xanh cười lạnh nói, cầm trong tay song kích đánh tới phía trước.

Hắn đến từ Thần Đình, là thống trị một vùng cổ vực biên hoang, lần đầu tiên đến chiến trường này, tự nhiên không phục, tràn ngập địch ý, đối với mấy nhân vật sớm đã phong vương của Thiên Đình, muốn đánh bại từng người.

- Người nói với ta những lời như vậy đều đã chết!

Đại Bằng Vương chắp hai tay sau lưng, thoạt nhìn thực vô tình, toàn thân được bao phủ trong kim quang hừng hực, con ngươi càng thêm khiếp người.

- Một con bằng điếu mà thôi, cũng dám phong vương ở một vực, hiệu lệnh sinh mệnh tinh địa. Đến đây nạp mạng đi!

Tráng hán rống to, lập tức trong miệng mũi phun ra từng đợt từng đợt khói trắng, đó là hỗn độn khí, cả thân thể hắn lóng lánh bảo huy, chiến lực tăng lên kinh người.

"Xoạt!"

Song kích xé rách toạt trời cao, kích nhận âm trầm kia xé ra vũ trụ, hắn như một Chiến Thần đánh tới, quanh thân đạo pháp mãnh liệt, văn lạc như sóng nước khuếch tán, rất nhiều vẫn tinh ở phụ cận toàn bộ nổ tung.

về phần đại quân của song phương thì sớm đã thối lui lại, e sợ bị ảnh hưởng lây lan tới. Tráng hán quá cường đại, có được lực lượng cực kỳ thô bạo, khi vung lên binh khí vạn vật đều vỡ nát, hóa thành bột mịn.

Đại Bằng Vương ra tay rất đơn giản, lách người tiến vào, cũng không lui ra phía sau. Bàn tay vỗ lên trên lưỡi kích, như cự chùy giáng xuống, chấn cho song kích kêu "ông ông", cơ hồ như sắp vỡ vụn.

Tráng hán tóc xanh run sợ, một cái vỗ nhìn như tùy tay kia làm cho cả cánh tay hắn đều run lên. Người được xưng là Thần Vương nhất bộ Thiên Đình quả nhiên đáng sợ, khiến trong lòng hắn sinh ra báo động, mí mắt co giật.

Hai người đại chiến tiếp, người cự hán cao hai trượng này toàn thân toát ra từng làn khói đen, như là ngọn lửa âm u dưới Địa Ngục, càng lúc càng cường đại hơn lên.

Nhưng, Đại Bằng Vương cũng không thèm để ý, áo lông chim màu vàng bay múa, mái tóc dài màu vàng trên đầu tung bay như ngọn lửa, khí thế cả người còn bức người hơn so với ngọn núi cao.

- Sát!

Cùng với âm thanh tiếng hô sát, Đại Bằng Vương hóa chưởng thành quyền, toàn thân nổ bắn ra kim quang, nhất là nơi nắm tay đó lại sáng lạn, dao động của lực lượng chấn khiếp bát hoang!

"Rắc rắc!"

Đôi kích lớn kia phát ra âm rung, xuất hiện từng vết rạn dầy đặc, rồi sau đó vỡ nát phân tán trong vũ trụ.

"Phốc!"

Đại Bằng Vương tung một quyền dũng mãnh thẳng tới, đánh vỡ nát song kích, đồng thời, cũng đánh trúng thân thể tráng hán. Thân thể cao tới hai trượng kia thật hùng tráng, nhưng hiện tại lại giống như con rối gỗ bị đánh bay tung lên, vả lại giữa ngực hắn xuất hiện một cái lỗ máu thật lớn.

"Ầm!"

Một hồi mưa máu rơi tầm tả, tráng hán vỡ ra, bị hủy ở dưới một quyền của Đại Bằng Vương, không có một chút trì hoãn.

Mọi người ồ lên, toàn bộ đều khiếp sợ, nhất là nhân mã một phương Thần Đình lại càng mất tinh thần. Người tráng hán này thực lực rất cường đại, xưng tôn làm tổ tông ở một vực, có thể đi tranh hùng trên chân lộ duy nhất kia nhưng bị Thần đỉnh chiêu an, liền dừng lại không đi. Không nghĩ tới một nhân vật cường đại như vậy lại trực tiếp bị người mặc áo lông chim màu vàng kia đánh cho nổ tung.

- Thật là đáng sợ! Loại Đại Bằng Vương Quyền pháp này quả thực vô địch, ngay cả một vị Đại Thánh chí cường đều có thể dễ dàng giết chết!

- Cường đại đến khó tin! Chuẩn đế không ra, còn có mấy người có thể chế phục! Thực không hổ là Thần Vương nhất bộ của Thiên Đình, thật sự có thể xưng tôn ở một vực!

Mọi người khiếp sợ, kẻ phong vương của Thiên Đình mặc áo lông chim màu vàng này quá cường đại, quả thực không thể địch lại, làm cho mỗi người đều hết hồn, nơm nớp lo sợ.

- Nghe nói, Đại Bằng Vương Quyền có bóng dáng của Thiên Đế Quyền, năm đó con kim bằng này dựng thân ở trên đầu vai Thánh thể Diệp Phàm, đã được dẫn dắt, cùng ngộ đạo ở dưới cây bồ đề!

Khi có người nói ra chuyện cũ này, mọi người đều chau mày, nghĩ tới chỉ riêng loại quyền pháp này đã vô địch, làm cho người ta bị khí tức áp bách không gì sánh nổi, vậy Thiên Để Quyền chân chính còn sẽ như thế nào? Trong lòng mọi người đều run lên.

- Sát!

Đại Bằng Vương vung tay lên, phía sau thiên binh thiên tướng bắt đầu khởi động, đông nghìn nghịt một mảng lớn tấn công tới phía trước, mà hắn lại phóng đi dẫn đầu, máu huyết và binh khí gãy đoạn cùng bay tung lên. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Ở một phiến tinh vực khác cũng đang đại chiến, Long Mã là một trong nhân vật Thiên Đình tự phong làm vương thống lĩnh một vực, ngày nay gặp phải bao vây tiễu trừ nó không một chút kinh hoảng, trực tiếp bày ra Bát Bộ sát trận thai, quét ngang bốn phương.

Đây là nó hao tốn nhiều nước bọt Hắc Hoàng mới đưa cho, sát trận được tinh nghiên rất nhiều năm, trở lại như cũ là Đại đế sát trận, tuy rằng chỉ có hai góc, nhưng lại đáng sợ kinh người.

Cả phiến tinh vực này rơi vào mưa máu gió tanh, Long Mã phản kích đến hứng khởi, trực tiếp mã đạp tinh không, thi triển ra bí quyết chữ "Hành" cùng với đại thuật sát sinh của Thiên Đình, ầm sát vị chí cường giả của lĩnh quân kia.

Lĩnh quân Đại Thánh vừa chết, mặc dù đối phương cao thủ ra hết, lần này là bao vây tiễu trừ mà đến, cũng hoàn toàn hỏng mất, Long Mã suất lĩnh đại quân phản công, huyết tẩy các lộ quân Thần Đình.

Ở Tử Vi Tinh vực, Yến Nhất Tịch và Lệ Thiên thì gặp phải áp lực cực lớn, bởi vì Thần Đình đối với nơi này nhớ mãi không quên, đây là Đế tinh lừng lẫy tiếng tăm, ngày nay trở thành một bộ phận lãnh thổ dưới khống chế thực tế của Thiên Đình.

Lần này, có cường giả quán thế đánh tới, cầm trong tay một thanh Thần khí của người chủ Thần Đình ban cho, là tự tay Chuẩn đế luyện chế thành!

Nơi này trở thành một trong chiến trường chính yếu và đáng sợ nhất, tỉnh thế phi thường nguy cấp, binh khí Chuẩn đế kia tản ra uy lực ngập trời trấn áp xuống, vô cùng khủng bố.

Không người nào có thể kháng cự!

Ai cũng không nghĩ tới, lần này Thần Đỉnh lại mãnh liệt như vậy, ngoại trừ Đế chủ chưa xuất ngoại, các bộ phận thế lực khác đã vận dụng hơn phân nửa, thật đúng là có ý một lần ra tay tiêu diệt Thiên Đình.

Năm xưa Nhân Hoàng tửng nhập chủ Tử Vi Tinh vực, sau đó mới quân lâm vũ trụ, bễ nghễ bát hoang, để lại rất nhiều truyền thuyết.

Lần này, gặp phải công kích quá mãnh liệt, Yến Nhất Tịch và Lệ Thiên đều bị trọng thuơng. Bọn họ người đơn thế cô, tuy rằng chỉnh hợp nhân mã cả vực này rất đông, nhưng vẫn không thể so sánh với Thần Đình.

Chủ lực của Thần Đình đánh tới, chỉ riêng Đại Thánh đã thấy có tám chín vị, trong bóng tối còn có thêm hay không cũng không thể biết hết được. Cộng thêm kiện thần kiếm Chuẩn đế chìm nổi kia, đánh xuống liên tiếp từng đạo từng đạo hàn quang, không thể chống lại.

"Rắc rắc!"

Rốt cục, Thần Nữ Lô bị hủy, bên ngoài nứt nẻ, mảnh nhỏ bóc ra, đắp lại một chỗ.

Yến Nhất Tịch với Lệ Thiên thần sắc trắng bệch, không kiên trì được nữa, bị một tia sáng của binh khí Chuẩn đế quét trúng, nguyên thần bọn họ đều bị thương.

- Tử Vi Tinh vực bị đảnh hạ chắc rồi!

Có Đại Thánh cười lạnh, cầm trong tay thanh Chuẩn đế kiếm, ngạo nghễ đứng dưới vòm trời cao, chỉ về phía sư huynh đệ hai người Nhân Dục Đạo, định tuyệt sát.

Thế nhưng, đúng lúc này đột nhiên một dao động phi thường đáng sợ tràn ngập ra, trong Thần Nữ Lô vỡ vụn kia lại phát ra tiên quang rực rỡ, có một cái tiểu lô bay lên, sáng chói.

Nó chỉ lớn bằng nắm tay trẻ con như vậy, trong suốt rực rỡ, khuếch tán ra từng đợt từng đợt Để uy, rúng động nhân gian!

- Cái gì? Đó là...

Thần Đình mọi người sợ run.

"Ông!"

Tiểu lô rung chuyển, chùm tia sáng ngút trời, xé mở vũ trụ hóa thành một đạo tiên quang tấn công tới trước, "rắc" một tiếng trực tiếp đánh đứt đoạn thanh Chuẩn đế kiếm kia, rồi làm cho nó vỡ vụn.

Đám người Thần Đình đều vô cùng kinh hãi, đây là loại binh khí gì? Chuẩn đế kiếm của Đế chủ luyện chế khủng bố biết bao, rõ ràng đã đánh nát Thần Nữ Lô, như thế nào từ trong đó lại bay ra một cái lô nhỏ?

- A...

Một vị Đại Thánh kêu lên thảm thiết, khi tới gần cái lô nhỏ liền bị nghiền ép thành thịt vụn, bị hào quang rực rỡ buông xuống đập nát vụn, đây là cảnh tượng kinh người biết bao!?

- Đây là một kiện pháp khí tiếp cận chiến binh của Đại đế. So với binh khí Chuẩn đế bình thường mạnh hơn không ít, gần như sắp hóa thành Đế binh, tại sao có thể như vậy?!

Mọi người của Thần Đình quá kinh sợ, rất nhanh thối lui ra sau nhưng chậm rồi, Lệ Thiên và Yến Nhất Tịch nhìn thoáng qua nhau, nắm trong tay cái lô này, đại sát tứ phương, quét ngang tinh không, lưu lại vô số máu và mảnh xương vụn.

Thẳng đến hôm nay, bọn họ mới biết được bí mật chung cực của Thần Nữ Lô, không hổ là binh khí của Hằng Vũ Đại đế tự tay luyện chế cho tổ sư Nhân Dục Đạo, quả thực dụng tâm lương khổ, bên trong lại ẩn chứa một kiện binh khí Chuẩn đế, một khi gặp nạn, tất nhiên sẽ tự chủ lao ra. Mà ngày thường thì sẽ không để cho người cầm Thần Nữ Lô quá phận ý lại binh khí này.

- Không ngờ Thần Đình động tác lớn như vậy, ba trăm năm qua ít thấy, dám đánh lén, bổn hoàng đến đây!

Đại hắc cẩu từ một vực khác chạy như điên mà đến, trên đầu có treo lơ lửng quyền trượng của Thiên Đình, trong mắt phát ra tia sáng dọa người.

Ở phía sau nó, Đoạn Đức cũng đến đây, là được bộ chúng Thiên Đình mời đến, bởi vì một lần tập kích này gặp phải áp lực quá lớn.

Ai ai cũng không nghĩ tới, Thần Đỉnh hưng sư động chúng, rất có khí thế muốn một lần hành động tiêu diệt Thiên Đình, mà nơi này là một trong chủ chiến toàng.

Khi bọn hắn chạy tới nơi, phát hiện Tử Vi Tinh vực đã không có việc gì, một cái lô Chuẩn đế chìm nổi, lập tức đều ngẩn người.

- Không xong! Mau mau đi Man Hoang Tinh! Đại quân đáng sợ nhất của Thần Đình đã nhằm về phía nơi đó, dã nhân không chống lại được!

Hắc Hoàng hét lớn.

Mọi người đều biến sắc, Man Hoang Tinh có bí trận có thể tiến vào tổng bộ Thiên Đình, vạn nhất bị phá được, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Giờ khắc này, không chỉ là bọn hắn, chính là Long Mã, Đại Bằng Vương, Hoa Hoa trấn thủ phật vực to như vậy, tất cả cũng đều xuất động nhân mã, đi cứu viện Man Hoang Tinh.

Khi bọn hắn đuổi tới, nhìn thấy máu và mảnh xương vô tận, trong vũ trụ phần còn lại của chân tay đứt đoạn, thi hài vô số, cảnh tượng nơi này hoàn toàn nhuộm máu đỏ giống như địa ngục.

Trong lòng mọi người đều chìm xuống, cảm giác vô cùng áp lực!

- Chẳng lẽ Đông Phương Dã bọn họ đều chết trận?

Mọi người vô cùng sợ hãi.

Thế nhưng khi buông xuống trọng địa Man Hoang Tinh, cảnh tượng trong dãy núi làm cho mọi người đều ngẩn ngơ, rồi sau đó cũng không biết nên nói cái gì cho phải.

Dã nhân vội trước lo sau, đang tự mình đốt nướng. Người chết quá nhiều, rất đông chủng tộc của Thần Đình đến xâm phạm, đủ loại tộc đàn. Hiện tại hắn đang làm bếp.

Ở bên cạnh hắn, Nhân Ma lão gia đang được hầu hạ ăn uống phi thường thoải mái, cũng không biết đã nuốt vào bao nhiêu thịt nướng.

- Lão tổ tông ăn thấy thế nào?

Đông Phương Dã hỏi. Lần này hoàn toàn là nhờ vào Nhân Ma! Khi chủ lực của Thần Đình đánh tới, nếu không có Nhân Ma Đông Phương Thái Nhất đột nhiên xuất hiện, địa phương này tất nhiên đã bị san bằng, hoàn toàn không có người nào có thể kháng cự lại đội quân Thần Dinh quá mạnh kia.

Nhân Ma tới nơi, toàn cục biến đổi hết thảy, những cường địch đó không thể buông xuống tinh vực này, mặc dù là Đại Thánh cũng không được. Rồi một trận chiến qua đi tất cả đều trở thành thức ăn của Nhân Ma lão gia.

- Mùi vị cũng không tệ! Đại khái ăn ng rồi!

Nhân Ma ợ một tiếng, rồi nói.

Mọi người đều chấn động! Tất cả đại quân phàm không phải là con người đều bị lão ăn sạch!

- Đây là món hầm chung giao, thần hổ, máu loan... cường giả của các tộc chưng trong một lò, sau đó cho thêm gia vị đặc biệt nhất của Man tộc ta, mùi vị thơm ngon... lần này chế thành một món canh cho ngài, mau mau nếm thử xem!

Đông Phương Dã ân cần mang tới một cái đỉnh lớn. Không ngờ là mô phỏng theo Vạn Vật Mẩu Khí Đỉnh của Diệp Phàm mà luyện thành, ngày nay trở thành cái nồi lớn nấu canh.

Mọi người đều không biết nói gì! Vừa rồi còn vô cùng lo lắng, không nghĩ tới dĩ nhiên là một kết quả như vậy. Đại quân vô số kể của Thần Đình tất cả đều trở thành con mồi của Nhân Ma lão gia, ngày nay đều chui vào trong bụng của lão.

Điều này thật cũng làm cho người ta không nói được lời nào.

Một trận chiến này, Thần Đình hưng sư động chúng mà đến, xuất động yô số kể đại quân, không nghĩ tới lại kết thúc như vậy, khiến lòng người cả kinh đồng thời cũng muốn cười to lên.

Đây là đại quyết đấu lần đầu tiên giữa Thần Đỉnh và Thiên Đình, vốn tưởng rằng sẽ cực kỳ quy mô hoành tráng, không nghĩ tới lại là đầu voi đuôi chuột, kết quả ra ngoài dự liệu của mọi người.

Nhưng chuyện này cũng khiến mọi người nảy sinh cảnh giác: mâu thuẫn giữa hai đại giáo này là không thể hòa giải, đạt tới mức độ nghiêm trọng nhất định, bằng không sao có thể có lần chinh phạt quy mô thế này.

Trong vũ trụ, bầu không khí đầy căng thẳng, đã có đại chinh phạt lần đầu tiên, nhất định sẽ có lần thứ hai. Có lẽ thời gian cũng không cách xa lâu lắm.

- Thiên Đình khinh người quá đáng, khiêu khích Thần Đình, diệt đại quân ta. Đây là muốn khai chiến toàn diện hay sao?

- Thần Đình các ngươi còn mặt mũi nói như vậy sao? Rõ ràng muốn càn quét chúng ta, kết quả bị đánh giết đại bại quay về, lại còn bày ra một bộ dáng khổ chủ!

Nếu đã xảy ra loại chuyện này, tự nhiên không thể thiếu các loại tiếng động lớn rầm rĩ, khắp tinh vực cũng không còn yên lặng, nơi nơi đều bốc mùi hỏa dược mười phần.

Ở khu vực giáp giới liền nhau giữa Thần Đỉnh và Thiên Đình, mọi người đều chấn động bất an, một số người thoát đi. Sợ bị hai tổ chức lớn chinh phạt nhau mà ảnh hưởng lây lan tới mình.

Đến lúc này, mọi người mới bỗng nhiên phát hiện: không ngờ Thiên Đình lại cường đại như vậy, dám chiến đấu chống lại Thần Đình.

Ở quá khứ, người chủ Thần Đỉnh rất hạ thấp, bởi vì chưa lần nào tham dự chống lại huyết chiến chí tôn, có lẽ là tự cảm thấy không có chút mặt mũi nào, nên thủy chung không xuất hiện. Thế nhưng tốc độ khuếch trương đại giáo của hắn thủy chung chưa từng yếu bớt, sớm đã trở thành một quái vật lớn, nhiều năm qua khiến mọi người sinh úy kỵ.

Ai cũng không nghĩ tới, hôm nay sau hơn ba trăm năm, Thiên Đình vô thanh vô tức phát triển lớn đến từng bước này, có thể chiến đấu ngang hàng với con quái vật lớn Thần Đình kia.

Khu vực tiếp giáp giữa hai bên rung chuyển, khó có thể yên lặng, mọi người đều đang chú ý theo dõi xem quyết đấu cuối cùng giữa hai tổ chức lớn sẽ như thế nào.

Thậm chí, những ánh mắt ngắm nhìn chân lộ duy nhất của mọi người, ngày nay nghiễm nhiên tạm thời trở thành tiêu điếm chú ý về nơi này.

- Diệp Phàm đi ra rồi!

- Cái gì? Ảm đạm rời khởi Đế lộ, quy ẩn mười năm sau, hắn lại xuất hiện ư?

- Hắn ở nơi nào?

- Đi tới phiến tinh vực liền nhau giữa Thiên Đình với Thần Đỉnh kia!

Mấy tin tức loại này như là mọc cánh trước tiên truyền đi khắp các nơi, thậm chí thông qua một ít con đường đặc thù truyền vào chân lộ duy nhất, dẫn động nỗi lòng mọi người khó bình tĩnh.

Diệp Phàm thân có bệnh kín, xuất hiện vấn đề lớn, ngay cả Đế lộ đều không đánh tiếp được, chỉ phải rời khỏi, nhưng thủy chung vẫn làm cho một số người cảm thấy là một nhân tố không thể xác định. Mặc kệ hắn ra sao, một khi xuất hiện nhất định là đã sẵn sàng trận địa nghênh đón quân địch.

Một con Huyết Nha bay ngang vũ trụ, dài đến mấy ngàn trượng, ở trên lưng nó đứng mấy người, trong đó một người đúng là Diệp Phàm đã quy ẩn mười năm lại xuất hiện.

- Thánh thể Diệp Phàm đến đây!

- Đúng thật là hắn!

Đây là một tòa cự thành tọa lạc trên một viên tinh tú hoang vắng. Viên tinh tú này cũng không có sinh cơ, vốn là một tử tinh.

Nhưng từ xưa đến nay tòa cự thành này lại rất phồn hoa, vẫn luôn có người đến người đi, bởi vì nó là một địa phương đặc biệt ở vào mảnh đất giao giới giữa mấy đại tinh vực.

Có rất nhiều tu sĩ cường đại thường lui tới, hoặc là trao đổi kinh văn, hoặc là bán ra Thần liệu, hoặc là thu mua bí khí... từ xưa đến nay, nó chưa bao giờ suy tàn.

Ngày nay, nơi này vẫn như cũ như thế, mặc dù ở giữa Thần Đỉnh và Thiên Đình, nhưng tu sĩ cường đại cũng không hề giảm bớt bao nhiêu, mà dân bản xứ thì rất nhiều.

- Diệp Phàm đến đây rồi! Tiếp cận với đại quân của Thần Đình như hổ rỉnh mồi bên kia, hắn thực dám xuất hiện ư!

Trên mảnh đất biên giới, Thần Đình tập trung rất nhiều hoả lực, áp bức người ta hít thở không thông, trong đó có chí cường giả, cũng có người cầm binh khí Chuẩn đế mà đến, thậm chí có một vị Phó giáo chủ của Thần Đình buông xuống.

Thế mà ở dưới loại áp lực này, Diệp Phàm xuất hiện, chạy tới biên cương, xuất hiện bên trong tòa cự thành, quả thực khiến lòng người kinh sợ.

- Hắn... hắn muốn làm cái gì? Chẳng lẽ định một mình chống lại với đại quân của cả Thần Đình hay sao?!