Quan tài chín lớp ở thời đại thần thoại rơi xuống nhân gian, tự chủ bay đi, sắp sửa dọc theo con đường tắt nào đó đi tới trước, đây quả là một suy đoán kinh người!
Trong lòng Diệp Phàm không thể bình tĩnh, cảm thấy có thể còn có các quan tài cổ thần thoại khác ở trên đường phía trước, mà không chỉ một hai cỗ từ trên chín tầng trời rơi xuống trái đất.
Hắn nghĩ tới Hư Không Đại đế, quan tài đó cùng là quan tài đá, hẳn là quan tài chín lớp ở thời đại thần thoại Hư Không Đại đế thu được, rồi nhập chủ ở bên trong, táng vào trong vũ trụ u tối.
Diệp Phàm từng ở trong một tinh vực cổ xưa nhìn thấy qua, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ, truy tìm dọc theo con đường này là có thể lại nhìn thấy Hư Không Đại đế?
Quan tài chín lớp ở thời đại thần thoại đã đổi chủ, nhưng có lẽ còn có thể dọc theo quỳ tích đặc biệt đi tới trước, vẫn lại đi lên con đường trước kia, cô độc đi xa, đi tới mục đích.
Đại đế cổ đã chết đi, chư Thần trên chín tầng trời cũng diệt vong, trước phút lâm chung không cam lòng, muốn tranh nhau vượt qua bể khổ trần thế này, tới bờ đối diện, nhìn thấy trường sinh.
Bốn phương trên dưới viết vù, từ xưa đến nay viết trụ: Vũ trụ mờ mịt khôn cùng, không có cuối.
Vũ trụ, có một số khu vực quần tinh rực rỡ, tinh hà sáng lạn, tràn ngập hào quang. Mà có địa phương thì tối đen và lạnh như băng, bao la bát ngát khôn cùng, tình lặng như chết, không có cuối. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Diệp Phàm bọn họ ra đi hai tháng, sớm rời cổ tinh kia, đi tới trạm tiếp theo. Con đường này cùng với tinh vực trùng hợp cùng một phần với cổ lộ hoàng kim.
Cả tinh vực này không thấy tinh tú, chỉ có bóng tối và lạnh lẽo, như là một khu hắc động lớn, cắn nuốt hết thảy vạn vật sinh linh, may mà bọn họ đạo hạnh tinh thâm, từ rất xa đã tránh đi.
Cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp, vũ trụ lớn như vậy mà lão nhân kia cũng chỉ để lại một đồ hình cổ, cùng với một ít tọa độ tinh không, đó cùng chỉ là một vài khu vực đại khái.
Dì nhiên bọn họ cùng không xông xáo loạn bậy, dọc theo đường đi này vẫn như cũ với tu luyện là chính, không vội không chậm, cùng từng nghi chân lại trong Thánh thành trên cổ lộ Nhân tộc, tìm hiểu chân tướng.
Trên thực tế, từ trên con đường trong tinh vực này, bọn họ thật sự nghe biết không ít lời đồn có liên quan tới quan tài chín lớp của thời đại thần thoại, thậm chí có một ít truyền thuyết về chín con rồng kéo quan tài.
Trong năm tháng vô tận tới nay, không chỉ một vị thiên kiêu nhìn thấy qua quan tài của Cổ Thần, cùng từng truy đuổi theo nhưng đều không giải quyết được gì, không có người nào có thể thực sự mở ra quan tài.
Quan tài băng qua trong vũ trụ, táng trên một con đường cổ xưa mà thần bí, rốt cuộc có bí mật gì, có lẽ ở kỷ nguyên thật lâu sau này mới có thể công bố.
- Mấy người Đế Thiên, Thanh Thi tiên tử, Nhân Vương tiến vào cổ lộ hoàng kim rồi! Những năm gần đây đạo hạnh của họ dần dần tinh tiến, còn từng gặp chiến đấu với cường giả các tộc khác trên cổ lộ, tất cả đều thắng!
- Chí cường giả trẻ tuổi một thế hệ quả nhiên rất cao, dám đi lên cổ lộ hoàng kim sớm đã hoang phế, bị vứt bỏ nhiều năm, hơn nữa đều là cổ vực nguy hiểm nhất. Quả thực bất phàm!
Mọi người tán thưởng, đây là tin tức mấy người Diệp Phàm bọn họ nhận được ở trên đường: đám người Đế Thiên khổ tu, những năm gần đây dùng cảm tiến tới, một đường huyết chiến, đều đánh thắng các tộc khác đi tới trên cổ lộ.
- Ta từng nghe nói, chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch biết sỉ nhục rồi sau đó dùng cảm, đã tiến vào cổ lộ thời đại thần thoại, đến nay đã chinh chiến gần mười năm!
Bá vương. Đại Ma Thần đối với chính mình còn tàn khốc hơn, từ rất nhiều năm trước đã đi lên cổ lộ. Mà ở vô tận năm tháng trước kia những đoạn đường đó đã bị nhận định là hung lộ.
- À! Thì ra là thế, con đường chúng ta đi coi như là cổ lộ thần thoại!
Bàng Bác bọn họ sau khi nghe nói, trong lòng chợt bừng tinh.
Cổ lộ hoang phế phân tách từ thời kỳ thái cổ cùng với thời đại thần thoại, đường trước có thể coi là cổ lộ hoàng kim, đường sau có tên đơn giản là cổ lộ thần thoại. Đường này càng cổ xưa và đáng sợ hơn, rất nhiều gian khổ khó khăn, hơi có vô ý sẽ ngà xuống.
Cổ lộ như vậy, có dị thú vũ trụ thường lui tới, còn có các chủng tộc kỳ bí thăm dò. Tuy rằng rất thưa thớt hiếm thấy như lông phượng và sừng lân, nhưng mỗi một
con đều cực độ cường đại, khiến Thánh Vương đều phải sợ run.
Các sinh linh này trực tiếp sinh ra trong hư không u ầm, hàng năm đi lại trong tinh vực cổ, vô cùng cường đại, một khi gặp phải nhất định chính là đại họa.
Nửa tháng sau, đám Diệp Phàm bọn họ xuất hiện trong một mảnh tinh vực cổ xưa, là dựa theo tọa độ của lão nhân mà đến. Đột nhiên nhìn thấy một cái bóng đen thật lớn, che lấp cả ánh sáng tinh tú trên tinh không.
- Một con cổ thú, siêu cấp cường đại, hình thể sánh được với một tinh tú nhỏ!
Thánh giả Hắc Hùng cả kinh kêu lên.
Đây là một con dị thú, toàn thân bọc trong lớp vảy màu xanh lấp lánh, như là nước thép luyện chế thành, sáng bóng lãnh liệt, tràn ngập một loại lực lượng cường đại, đang từ xa tiến gần tới.
Diệp Phàm là người đầu tiên cất bước tới phía trước, chuẩn bị nghênh đón một hồi chiến đấu. Ngộ đạo cùng huyết chiến cùng tồn tại, như vậy mới có thể nhanh chóng tăng lên cảnh giới, hắn cần có những trận đại chiến như vậy.
- Không đúng! Nó đã chết rồi!
Khi bóng đen thật lớn tới gần, trên lớp vảy màu xanh kia vẫn còn sáng bóng, chỉ có điều ngay đỉnh đầu dữ tợn kia lại có một lỗ máu thật lớn, máu tươi đã sớm đóng băng.
Không ngờ là bị một lóng tay của người đánh chết. Đó là một cái lỗ ngón tay, vô cùng thô to, có thể so với một cái hố thiên nhiên, xuyên thấu qua xương trán của nó, máu tươi đã đông lại từ lâu.
Diệp Phàm bọn họ chưa từng nhìn thấy qua cổ thú lớn như vậy, đây là lần đầu tiên trong đời nhìn thấy. Nó vô cùng khổng lồ, so với vẫn thạch bình thường còn lớn hơn gấp nhiều lần.
Lớp vảy xanh cứng rắn lạnh như băng, lấp lánh ánh sáng lạnh, thân thể của nó giống như một con thiên cẩu, nhưng đỉnh đầu lại mọc một đôi sừng rồng, vảy xanh dày đặc, diện mạo dữ tợn dọa khiếp tâm hồn người.
- Đây là hậu duệ của một con Thôn thiên thú, không thể tưởng được thật sự có loại sinh linh này, hình thể thật lớn siêu cấp. Vũ trụ thật đúng là không thiếu điều kỳ lạ mà!
Diệp Phàm ngạc nhiên thán phục nói. Hắn từng ở trong sách cổ nhìn thấy qua ghi chép về loại cổ thú này, Thôn thiên thú chân chính vô cùng khổng lồ, quả thực giống như một mảng tinh vân, có thể nuốt thiên nạp địa, tự nhiên cũng khủng bố tuyệt thế.
Tuy nhiên, tục truyền vô tận năm tháng trước sau một trận Thần chiến qua đi, Thôn thiên thú gần như đã bị diệt vong, ngày nay chỉ có cá biệt hậu duệ huyết mạch không tinh khiết.
Con cự thú này cũng coi như rất cường dại, đạt tới cảnh giới Thánh thú Vương, nhưng lại bị người giết chết, gọn gàng lưu loát, hoàn toàn không thể chống cự mảy may nào.
Lỗ thủng trên trán nó thực khiến người ta kinh sợ, như là từng có một người khổng lồ thông thiên dùng một ngón tay, tạo thành một kết quả đáng sợ như vậy.
- Ngươi có thể làm được vậy không, một ngón tay lấy mạng nó!
Long Mã hỏi Diệp Phàm, nó không cần câu trả lời, chỉ là còn thật sự nhìn lại xem.
Bàng Bác bước lên trên thi thể khổng lồ, nhìn thân cổ thú lạnh như băng, cùng với lỗ máu nơi trán, nói:
- Khó lắm! Muốn một ngón tay lấy mạng nó, thật sự rất khó!
Đây cũng không phải là Thánh thú Vương bình thường, khẳng định nó vô cùng cường đại. Hiển nhiên là người kia ở trên hư không cách rất xa, điểm ra một ngón tay giết chết nó.
Loại cổ thú này quý báu nhất chính là Thôn thiên châu trong đầu nó, rõ ràng không chỉ bị người điểm một ngón tay đánh chết, còn bị lấy đi Thần châu, cả khối thi thể khổng lồ vì mất đi tinh hạch mà đang tan rà. cùng loại với hóa đạo gần như phế bỏ.
- Là Thần tộc làm!
Bàng Bác đứng trước lỗ thủng quan sát thật lâu sau, cho ra một cái kết luận như vậy. Bởi vì kia nơi miệng vết thương có lưu lại từng tia từng đợt Thần huy, rất giống với khí cơ của gã Thần tộc tọa hóa nhìn thấy bốn năm trước.
Thần tộc, trong cơ thể có chảy xuôi Thần huyết, đại biểu một trong chủng tộc mạnh nhất, được xưng là cao quý và vô địch, cường đại tuyệt đối! Nhiều năm qua gần như không thể nhìn thấy.
Chỉ trong bốn năm, Diệp Phàm bọn họ phát hiện hai người Thần tộc, coi như là một cái dị số, tối thiếu mấy vạn năm qua bọn họ rất an bình, hiếm thấy xuất thế.
Tại chỗ giao tiếp giữa cổ lộ hoàng kim và cổ lộ thần thoại này đã xuất hiện dấu hiệu báo trước mối nguy hiểm: Thần tộc biến mất đã lâu, nay xuất hiện, điều này nhất định là một đại sự.
Nửa tháng sau, một tin tức truyền khắp các Thánh thành trên cổ lộ Nhân tộc: Thần tộc tái hiện, đến cổ lộ thần thoại săn bắn! Điều này dẫn phát lên một hồi sóng to gió lớn.
Nhưng mà, sự tình cùng không qua bao lâu, trên cổ lộ thần thoại và cổ lộ hoàng kim lại truyền ra tin tức: Còn có một ít chủng tộc cường đại khác cùng lộ ra hành tung.
Mà làm cho người ta khiếp sợ nhất, là Đế Thiên, Nhân Vương... đã xảy ra một lần đại chiến thảm thiết cùng thí luyện giả của chủng tộc khác, tuy rằng đã đánh chết những người đó, nhưng cường đại như Đế Thiên đều bị thương.
- Thiên kiêu DỊ tộc là mấy chí tôn trẻ tuổi của các chủng tộc cường thế, không ngờ cũng xuất hiện ở khu vực này, nhất định là đã phát sinh ra thứ gì đó, bằng không đâu có dẫn tới cường giả trẻ tuổi bực này!?!
Tinh lộ chấn động, làm cho rất nhiều người kinh ngạc.
Thần tộc xuất hiện cũng không phải ngẫu nhiên, còn có kỳ tài ngút trời của các chủng tộc khác chạy tới đây chiến đấu trên cổ lộ thần thoại của Nhân tộc, khẳng định là phát hiện và đang truy tìm cái gì.
Rốt cục, có Hộ đạo giả Nhân tộc nhận được tin mật báo, từ chủng tộc khác nơi đó biết được: cổ lộ thần thoại xuất hiện quan tài chín lớp, từng bị mấy đại cường tộc nhìn thấy.
Điều này đương nhiên là một đại sự, những người đó chen chúc chạy đến, là hướng về phía cỗ quan tài Thần linh táng trên chín tầng trời mà đến, muốn dò xét xem đến tột cùng là gì. Những ngày này trong thiên địa cái gì hấp dẫn người ta nhất, tự nhiên là trường sinh.
- Thật sự đến đúng chỗ rồi! Tọa độ cổ lộ của lão nhân lưu lại có tác dụng, chỉ mới mấy tháng chúng ta đã có thu hoạch rồi!?
Bàng Bác có chút không tin nói.
- May mắn mà thôi!
Diệp Phàm chau mày nói. Hắn hoài nghi có thể là quan tài của Hư Không Đại đế xuất hiện ở tinh vực này, không biết huynh muội Cơ gia có một đường đuổi theo vào cổ lộ thần thoại hay không.
Đây khẳng định là một vùng cấm nguy hiểm siêu cấp, lúc này chuyện phát sinh cùng còn gần cổ lộ hoàng kim, còn không tính là tinh vực cổ lộ thần thoại chân chính, có lẽ hơn phân nửa sẽ phát sinh sự kiện khủng bố.
Nhiều năm trôi qua, Diệp Phàm dựa theo một ít manh mối biết được luôn tìm kiếm, nhưng thủy chung cũng không có truy tìm được hai huynh muội này, không biết lần này có tin tức gì hay không.
- Tin tức động trời đây! Chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch liều mạng huyết chiến trên cổ lộ, một người độc sát ba chí cường giả trẻ tuổi của ngoại tộc, danh chấn cổ lộ thần thoại!
Một ngày này, lại truyền đến tin tức kinh người, nhân vật tuyệt đại của Nhân tộc liên tiếp truyền tới tin chiến thắng, làm cho mọi người rất phấn chấn.
Bởi vì, sớm muộn gì phải có một ngày, nhân hùng các tộc sẽ tiến vào một cổ đạo duy nhất cuối cùng, tiến hành trận quyết đấu chung cực, tranh phong. Đây dĩ nhiên xem như một loại diễn thử.
- Không đúng! Như thế nào người đến cổ lộ thần thoại càng ngày càng nhiều, không chỉ có thí luyện giả, mà còn có một số cổ thú cường đại, không có khả năng đều là vì quan tài chín lớp mà đến!
Tới sau lại, người đến càng ngày càng nhiều, vượt qua dự đoán của mọi người, chiến đấu cùng càng ngày càng kịch liệt.
Cho đến nửa tháng sau, một tin tức kinh người rốt cục lộ ra, Hộ đạo giả các tộc đều bị kinh sợ: cổ lộ thần thoại xuất hiện đại cơ duyên, có một cây Bất tử tiên dược chân chính!
- Cái gì? Thời gian cách bao nhiêu vạn năm, rốt cục có một cây Bất tử dược xuất thế sao? Khó trách ngay cả Thần tộc đều xuất động!
Ngay cả một số người bế quan cả ngàn năm đều bị kinh động.
Diệp Phàm, Bàng Bác, Long Mã, Hoàng kim sư tử... tất cả đều giật mình, hai mặt nhìn nhau, không nghĩ tới còn có loại chuyện này. Khó trách cổ vực này càng ngày càng "náo nhiệt", tất cả mọi chuyện đều đuổi về cùng một mục đích.
- Là một loại Bất tử dược gì?
Đây là vấn đề rất nhiều người đều muốn biết.
Mấy ngày sau, truyền đến tin tức xác thực: là Sinh mệnh cổ thụ, một cây Bất Tử Thụ từng thuộc về Đại đế cổ, có thể sống lại da thịt xương cốt người.