Yêu Hoàng đại chiến với ai?!
Ở niên đại đó, Yêu Hoàng có thể trấn áp vạn giới chư thiên, còn có người nào có thể bức hắn tới nông nỗi này? Thật là khó tin, vượt qua lẽ thường!
Hình ảnh trong chiến đấu quá mức khủng bố làm cho Đại Thánh đều sợ run, rốt cuộc không kiềm nổi, toàn bộ nằm phúc xuống hô to: Yêu Hoàng.
Đó là một đạo tiếp một đạo tiên quang diệt thế, nổ tung vũ trụ, dập nát trời xanh muôn thuở, vạn vực đều trong nháy mắt vỡ nát, tuyệt đối có thể giết chết tất cả thánh hiền trên thế gian.
Duy chỉ có một thân ảnh áo trắng đứng sừng sững dưới bầu trời, mặc cho tinh tú tiêu tan, xem biển cả bốc hơi, nhìn thiên vực trở thành tro bụi, thủy chung chỉ có hắn bất hủ, chịu đựng uy áp lớn lao này.
Đó là Yêu Hoàng cái thế, một thân áo trắng hơn tuyết, con ngươi sâu sắc, ánh mắt khai thiên lập địa, bên trong ẩn chứa cảnh tượng tinh hà hủy diệt, hắn vẫn không nhúc nhích, trường tồn với thế gian.
Tai nạn lớn như vậy, hạo kiếp lớn như vậy, bất kỳ một tia hào quang nào chiếu trúng đều có thể giết chết ngay cường giả chư thiên, có thể làm cho trong phút chốc trên đời không còn Thánh, chỉ có xương trắng.
Yêu Hoàng quá mức cường đại, hoàn toàn không có phòng ngự, trong con ngươi bắn ra tia sáng sắc bén, dường như vượt qua muôn đời truyền tới kiếp này, xâm nhập sâu trong tâm linh mỗi người.
"Ầm!"
Ở trên đỉnh đầu hắn có một thanh Thanh Kim Tiên Xích xé nứt thiên địa, chém thần diệt tiên, nghịch hư không mà lên đánh cho càn khôn vỡ nát.
Ở giờ khắc này, mọi người rõ ràng nhìn thấy tinh không muôn đời kia vỡ nát, cái gì cùng không còn lại, lực lượng một kích này của Yêu Hoàng có thể nói vang dội cổ kim, thiên hạ không người nào có thể kháng cự!
Đại Thánh sợ run, đây chỉ là một kích Yêu Hoàng tùy tiện ra tay, cũng không phải là lực lượng đại tuyệt sát chân chính, vậy mà đã có thể diệt thế, hủy diệt vạn vực chư thiên.
Nếu như bọn hắn ở đương trường, một trăm, một vạn người cũng không đủ để bị giết. Bất kỳ một tia sáng thật nhỏ nào đều có thể hủy diệt mọi người bọn họ ngàn vạn lần.
Con kiến nhìn lên Thương long, đều không đủ để miêu tả cái nhỏ bé của bọn họ. Chênh lệch đến mức này quả thực khiến người ta tuyệt vọng, cùng so với Đại đế kém quá xa, chỉ có tự mình nhìn thấy tự mình hiểu.
- Yêu Hoàng đang tấn công Tiên vực, hắn muốn thành tiên!
Ngưu Ma Vương run run giọng nói.
Đây là nguyên nhân làm cho Tiên Xích gày thành năm đoạn sao?!
Yêu Hoàng quá cường đại, mà đích xác tinh khí thần hắn lại vừa mới bắt đầu tăng lên, so với vừa rồi lập tức khủng bố hơn tới mấy chục lần, càng thêm cao sâu không lường, mọi người không thể đo lường được, ngay cả nhìn lên cùng không thể.
Cái gì cũng không còn tồn tại, nơi đó chỉ có một thân ảnh áo trắng, cô độc đứng trong cổ tinh, tiến quân Tiên lộ, chinh chiến con đường trường sinh, hắn muốn thực hiện bất hủ!
- Đây là Đại đế, chân chính Đại đế ra tay chiến một trận, đáng tiếc chúng ta không được chứng kiến!
Mỗi người đều cảm xúc mênh mông, chư hùng đều quỳ rạp trên mặt đất, ngẩng đầu thì thào.
Đại đế uy chân chính vừa mới bắt đầu! Đáng tiếc vũ trụ xuất hiện sương mù hỗn độn mờ mịt, che chắn hết thảy tầm nhìn, bọn họ không thấy được cảnh tượng Yêu Hoàng chân chính phát uy.
Mọi người đều rung động, lần đầu tiên nhìn thấy Đại đế cổ ra tay, mà lại là chinh chiến Tiên vực, muốn cường thế đánh tạo ra tương lai cho bản thân, đánh ra một bầu trời sáng sủa.
- Tiến quân Tiên vực... Yêu Hoàng quá cường đại! Thế gian đã không có gì để theo đuổi, hắn đang tấn công con đường trường sinh!
Trong quá trình thân ảnh áo trắng kia chinh phạt Tiên lộ, ngàn vạn đạo tiên quang rực rỡ chiếu xuống, có thể giết chết vạn vật sinh linh chư thiên, mà hắn lại hồn nhiên không sợ, vẫn độc tôn ở trong hỗn độn.
Yêu Hoàng rống to muốn tiến vào Tiên vực, có một loại tiên quang cực lớn ngăn cản, quét ngang hết thảy kẻ phạm nghịch. Loại lực lượng Tiên đạo này hủy diệt càn khôn, tinh vực nát tan.
- Vì sao không thể nhìn thấy... đây chính là Đại đế chân chính ra tay, chúng ta ngay cả tư cách chứng kiến cũng không có sao?!
Có Đại Thánh run run nói, coi như nói thay tiếc nuối cả đời của chư Đại Thánh.
"Ầm!"
Ở bên trong hình ảnh, Yêu Hoàng Xích bay thẳng lên trời, mang theo hỗn độn khí ngập trời, phóng thích tiên lực như là đã đánh vỡ cái gì.
- Thấy rồi... ta nhìn thấỵ rồi! Yêu Hoàng ra tay công kích Tiên lộ!
Ngay lúc này, Bách Kiếp đạo nhân đột nhiên kêu lớn, thần sắc phi thường kích động.
Hắn thân là Đại Thánh, vả lại có được một đôi mắt cực kỳ quỷ dị, giúp hắn bắt giữ được cảnh tượng mơ hồ, nhìn thấy một bức hình ảnh Yêu Hoàng đang tấn công con đường trường sinh.
Bách Kiếp đạo nhân thể xác và tinh thần sợ run, quỳ rạp xuống đất, trong miệng lẩm bẩm, không ngừng dập đầu, biểu hiện của hắn khác nhau rất lớn với ngày thường, hiện tại dáng vẻ hắn thành kính như là một tín đồ.
- Yêu Hoàng vĩ đại! Mang đến cho thế hệ chúng ta một tia sáng hy vọng, chứng kiến tồn tại của Tiên vực, ta tin tưởng nhất định là nó gần như sắp mở ra rồi!
Bách Kiếp đạo nhân kêu to, hình dạng như điên cuồng, không còn có một chút tâm tính vui đùa cối trần, như là một tên điên cuồng, gương mặt đều vặn vẹo.
- Tiên vực, bước trên con đường trường sinh, đánh ra một bầu trời sáng sủa, thật sự có thể thấy được Tiên vực tồn tại sao?
Những người khác cùng đều khiếp sợ, tâm thần đều đang run rẩy.
Giống như chuyện thần thoại, hình ảnh trên Tế đàn Thần Ma vừa chuyển, đúng lúc này rất nhiều người đều nhìn thấy trong thiên địa vỡ nát kia như là xuất hiện một con đường trường sinh.
Yêu Hoàng tuyệt đại áo trắng nhuộm máu đang đi tới từng bước một, cất bước về hướng bất hủ, hướng về một cái bờ đối diện không biết, hướng về tương lai của hắn!
Mọi người không biết Yêu Hoàng đã trải qua trận chiến trước đó như thế nào, phải trả cái giá như thế nào mới đánh ra một con đường như vậy.
Mọi người đều ngây người như tượng đất, đó là Đại đế chân chính ra tay, khai sáng thần thoại vô thượng, đánh ra một con đường như vậy, rồi từng bước một đi tới trước, ánh mắt kiên định.
Cường đại như Yêu Hoàng vì chinh chiến con đường này cũng phải bị trọng thuơng. quần áo trắng nhuôm đầy vết máu, làm cho tư thế oai hùng của hắn càng thêm nổi bật xuất chúng, siêu trần thoát tục.
Yêu Hoàng tuyệt đại tư thế oai hùng vĩ ngạn, mái tóc đen tung bay tự nhiên, trên áo trắng hơn tuyết kia nở rộ điểm điểm hoa máu, khí chất siêu phàm, phong thần như ngọc, đây là một nam nhân giống như một vị Thần.
Đánh ra Tiên lộ, đánh ra một mảng bầu trời sáng sủa!
Mọi người đều kinh sợ đến ngây người, toàn bộ đều rúng động... đây là sáng tạo lịch sử, khai sáng một thần thoại chưa bao giờ có! Mọi người gần như hít thở không thông, tất cả đều huyết khí sôi trào, không kiềm nổi muốn rống lên.
Quá khứ không có, hiện tại không có, tương lai cũng không nhất định có... chưa bao giờ nghe nói qua, có người muốn bước vào Tiên vực, đánh ra con đường trường sinh!
Yêu Hoàng thành tiên rồi sao? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mọi người nhiệt huyết sôi trào, dường như là chính mình đang trải qua đoạn thần thoại này, khai sáng ra sự kiện vô thượng trọng đại xưa nay chưa từng có, họ muốn la to để cho thiên địa vũ trụ biết.
Chư thánh run rẩy quỳ xuống, vô cùng thành kính phát ra từ nhiệt tâm. Đây là Yêu Hoàng áo trắng tuyệt đại, nam nhân như một vị Thần này dường như đang quan sát mọi người nhiệt tình tôn kính.
"Phốc!"
Lúc này trên con đường vô tận mà xưa nay anh kiệt mong được, cực kỳ bi ai, trên Tiên lộ tuyệt vọng, Yêu Hoàng há mồm phun ra một búng máu, là tươi đẹp thê lương như thế, nhưng lại làm cho tâm thần mọi người cùng thống khổ theo hắn.
Thân thể Yêu Hoàng loạng choạng thiếu chút nữa ngã xuống trên đường, máu đỏ tươi ướt đẫm áo chiến màu trắng, điểm điểm nở rộ, là đẹp mắt như thế nhưng lại làm cho lòng người rung động.
Mọi người không nghĩ tới Yêu Hoàng bị thương nặng như vậy, vượt qua tưởng tượng. Đây chính là một vị Đại đế, không ngờ bước chân trên đường đều loạng choạng, gian nan cất bước trên Tiên lộ.
- Đại đế cổ bị thương rồi...
Linh hồn mọi người sợ run, điều này đối với họ mà nói đúng là sự kiện không có thể tưởng tượng: Đại đế đại biểu cho Cực Đạo của thế gian, có thể trấn áp trời xanh muôn thuở, chưa bao giờ nghe nói bọn họ sẽ bị thương nặng.
Dưới tình huống bình thường mà nói bọn họ là vô địch thế gian, là độc tôn chín tầng trời mười tầng đất, sẽ không bị mảy may thương tổn mới đúng, cho dù một vết rất nhỏ cũng không có khả năng.
- Ta cuối cùng già rồi, không còn sôi nổi như năm xưa...
Yêu Hoàng lẩm bẩm nói, có một loại cô đơn hiu quạnh.
Tuy rằng tư thế oai hùng vĩ ngạn, khuôn mặt Yêu Hoàng vẫn con trẻ như trước, nhưng trong con ngươi lại là muôn đời tang thương. Đây là hắn lúc tuổi già, đã sớm mất đi thời điểm cường thịnh đỉnh phong.
Dù tồn tại có vĩ đại mấy đi nữa, cuối cùng cũng có một ngày già đi, đây là chuyện không làm sao được, đây là nỗi bi ai của Đại đế.
Nguyên thần bọn họ sắp bị hủy diệt, ảnh hưởng toàn thân các nơi huyết khí khô cạn, rồi sẽ mất đi ánh sáng huy hoàng vô địch ngày xưa... đây là một ngày sớm muộn gì cùng sẽ tới không thể tránh né.
Mọi người đều rất khẩn trương như ngừng lại hô hấp. Địa phương này, lúc này lặng ngắt như tờ, tâm hồn mọi người đều đang run rẩy, chú ý theo dòi không hề chớp mắt, Yêu Hoàng có không đi đến cuối con đường, có không khai sáng con đường trường sinh bất hủ đi tới đỉnh cao?
Nếu như trở thành sự thật, thì sẽ đảo điên nhận thức của mọi người từ xưa đến nay!
Mọi người gần như nín thờ chờ đợi kết quả cuối cùng, đây là một loại giày vò, là Yêu Hoàng trở thành tiên hay là kết thúc trong ảm đạm?
Yêu Hoàng tuyệt đại cất bước, hắn khó có thể ổn định thân hình, lắc lư kịch liệt, vài lần thiếu chút nữa té lăn trên đất... đây chính là Đại đế cổ chưa từng bị khốn đốn như vậy...
Một nhân vật không gì làm không được, trấn áp chín tầng trời mười tầng đất, lúc này lại lung lay sắp đổ, gian nan bước tới trước, sắp té ngã trên con đường kia.
"Ầm!"
Đột nhiên, con đường đứt đoạn, phía trước không thấy tiên, sau lừng không thấy lối về, cái gì cùng không còn tồn tại, Yêu Hoàng bay tung đi, máu tươi nhuộm đỏ hư không.
- BỊ đánh bại...
Trong lòng mọi người căng thẳng, như là bị một bàn tay to nhéo một cái, theo đó là thống khổ, đây... là một loại đại hận muôn đời!
Hỗn độn như thác nước vô tận buông xuống bao phủ nơi đó, chôn vùi Yêu Hoàng một thế hệ, không còn nhìn thấy gì nữa, chỉ có thanh âm truyền ra.
- Muôn đời a! Chỉ hiện ra trong một chớp mắt địa điểm chính xác duy nhất. Với chiến lực đỉnh phong phân tranh một trận cùng trời, cộng với rất nhiều nhân tố cùng một chỗ, có lẽ ta có thể phá tan... thăng hoa cực hạn... Đáng tiếc, ta già rồi, không còn chiến lực đỉnh phong nữa rồi!
Yêu Hoàng cô đơn hiu quạnh, nói lời thê lương mang theo vô tận tiếc nuối: chỉ kém một chút, lại ngã xuống trên Tiên lộ.
Giờ khắc này, suy nghĩ của Yêu Hoàng dường như xỏ xuyên qua cổ kim tương lai, làm cho mỗi người đều cảm nhận rõ ràng loại tâm tình của hắn lúc đó.
Một con thỏ tuyết vốn là một sinh linh nhỏ yếu nhất, nhưng nó lại từng bước một đi tới trước, cuối cùng hóa thành Yêu Hoàng vô địch trên trời dưới đất, danh chấn muôn đời, khai sáng ra một thời thịnh thế rực rỡ nhất.
Tuyết Nguyệt Thanh hắn kỳ tài ngút trời, tung hoành cả đời, ở trong khoảnh khắc muôn đời vừa hiện kia, chiến mỡ ra Tiên lộ xông lên, nhưng cuối cùng vẫn không thể đi tới được chung điểm.
Năm tháng nhẹ lướt qua "thời gian điểm" tới quá muộn, khi đó Yêu Hoàng đã không còn trẻ tuổi, với năm tháng Đại đế cũng có lúc suy yếu, chỉ thiếu chút nữa nhưng chung quy không thể tiến quân tới điểm cuối của Tiên lộ.
Chư hùng rơi vào trầm mặc, từng người lòng có cảm thán, là thờ dài than tiếc cho Yêu Hoàng tuyệt đại, chỉ kém một bước như vậy, chung quy vẫn thất bại.
Mọi người vì Yêu Hoàng mà nuối tiếc, trong lòng có ưu tư có bi ai! Thật sự rất tiếc nuối, nam nhân như một vị Thần này không phải không đủ mạnh, nhưng trạng thái mạnh nhất của hắn đã trôi qua rồi.
Yêu Hoàng rốt cuộc có bao nhiêu thần vĩ? Nếu là huyết khí tràn đầy, đúng thời điểm chiến lực đỉnh phong, có lẽ đã thành công!
Đáng tiếc, kết quả như vậy làm cho trong lòng mọi người chỉ có thể tiếc hận, lặng lẽ cảm thán. Khuyết điểm của Yêu Hoàng có một loại cộng minh, ghi dấu sâu trong lòng mỗi người.
- Lại đến một lần, với mạng ta chống đỡ!
Tại trong thần thác nước hỗn độn chôn vùi Yêu Hoàng kia, một thanh Lượng Thiên Xích vọt lên, thay mặt Yêu Hoàng tuổi già mà chiến! Nhằm về phía Tiên lộ bị cắt đoạn kia muốn một lần nữa đánh ra một thông đạo.
- Bỏ đi! Thời gian đã qua rồi...
Yêu Hoàng thì thào.
Tiên Xích nghịch thiên không cam lòng, vì Yêu Hoàng mà bi ai, nó huy động lực lượng Cực Đạo, tấn công vào hướng chung điểm thần thoại kia, muốn thay đổi kết cục lấp đi khuyết điểm này.
Thần uy của Đại đế chân chính! Ở nơi đó, thời gian hỗn loạn, không gian tan vỡ, hoàn toàn đại loạn, mọi người đều không nhìn thấy gì nữa.
Cuối cùng kết quả đã sớm chú định, Yêu Hoàng Xích thất bại, thân cây thước từ Thanh kim luyện chế thành bị gãy đoạn, thần niệm ẩn chứa bên trong gần như tan biến hết. Nó bị hủy trên Tiên lộ, bị gãy thành năm đoạn.
- Tiên lộ không được thì thôi! Sao ngươi lại mất đi...
Yêu Hoàng tuyệt đại áo trắng nhuộm máu, một mình cô độc thở dài bay theo gió, đứng trên đống đất vàng, tự tay chôn binh khí đã làm bạn chinh chiến cả đời với mình.
Yêu Hoàng đã già rồi, không còn đủ sức để chữa trị cho Yêu Hoàng Xích.