Giả Thiên Kim Bị Cả Nhà Đọc Tâm, Bỗng Trở Thành Con Cưng

Chương 71




Thời An nhíu mày không nói gì. Đúng lúc đó, Thời Mặc xoay người lại, khiến không khí xung quanh lập tức lạnh lẽo hẳn.

Thời Mặc nghiêm mặt nhìn Thôi Kiều Kiều, lạnh lùng lên tiếng:

"Cút!"

Thôi Kiều Kiều sững người. Cô ta không ngờ mình vừa tới đã bị ném cho một câu như vậy.

Vốn định nhảy sồn sồn lên để phản bác rồi, nhưng chẳng hiểu sao lại im bặt.

Cô ta nhìn chằm chằm vào Thời Mặc rồi bỏ đi.

Dương Thiến vừa chạy tới lại phải vội vã đuổi theo Thôi Kiều Kiều, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.

Bạch Tĩnh đi tới khoác tay Thời An và Thời Mặc.

"Thôi nào, đừng giận nữa, cô ta chỉ là tên hề thôi."

Nói xong thì liếc nhìn theo bóng lưng Thôi Kiều Kiều.

Thời An bĩu môi đáp:

"Yên tâm, ai rảnh mà nổi giận vì cô ta chứ."

Chẳng bao lâu sau, người hầu đến chỗ Thời Mặc và Thời An, báo rằng Thẩm Ngọc Uyển gọi bọn họ qua.

"Mặc Mặc à, mau vào thay lễ phục, buổi tiệc sắp bắt đầu rồi."

Thẩm Ngọc Uyển đứng trong phòng Thời Mặc, nhìn thấy hai người bước vào thì dịu dàng nói với Thời Mặc:

"Mau thay đồ đi con."

Thời An thấy không có chuyện của mình nên tính ra ngoài đứng.

"An An!"

Một giọng nói trầm ấm vang lên, Thời An nhìn về phía người kia.

Anh mặc bộ vest đen tinh tế, tôn lên dáng người cao lớn của anh một cách hoàn hảo. Gương mặt cương nghị như được chạm khắc tỉ mỉ đến từng đường nét, toát lên vẻ uy nghiêm thanh lịch.

Thời An dựa vào trí nhớ liền biết, đây là anh cả Thời Phong Trạch của cô, người hiện đang điều hành công ty nhà họ Thời.

Trong ấn tượng của cô thì anh cả mặc dù nghiêm khắc nhưng rất yêu thương cô.

"Anh cả."

【Anh cả đẹp trai thật, đúng chuẩn đại boss luôn!]

Thời Phong Trạch: "???"

Gì thế này, sao anh lại nghe thấy giọng của An An. Anh luôn nhìn con bé nhưng có thấy miệng con bé cử động đâu nhỉ?

Chuyện gì thế này?

Lẽ nào... Thời Phong Trạch chợt nghĩ đến một khả năng: Đọc Tâm Thuật!

Anh vô cùng ngạc nhiên. Thật không ngờ mình lại có thể nghe được suy nghĩ của An An, chuyện này thật quá khó tin.

Thời Phong Trạch tiếp tục lắng nghe.

【Sao anh cả không nói gì mà cứ nhìn mình chằm chằm thế nhỉ.]

【Chẳng lẽ mặt mình dính gì à?]

Thời Phong Trạch cố gắng giữ bình tĩnh để Thời An không nhận ra sự khác thường, nhưng anh đã xác định được mình có thể nghe thấy suy nghĩ của cô.

Lòng thấy buồn cười, lạ lùng thật, không biết vì sao bỗng dưng lại có năng lực này.

"An An, đi thôi, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, chúng ta vào bàn nào."

Thời Phong Trạch không quên lý do mình tìm Thời An. Mặc dù việc có thể nghe thấy tiếng lòng của Thời An khiến anh rất ngạc nhiên, nhưng tiệc tối nhà họ Thời vẫn quan trọng hơn.

"Dạ."

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

Trên đường đến đây, Thời Phong Trạch đã nghe Thời Dung Cảnh kể lại mọi chuyện về Thời An và Thời Mặc rồi, khiến anh phải suy nghĩ khá lâu.

Anh rất khó hiểu vì sao An An lại bỗng nhiên đối xử tốt với Thời Mặc.

Lúc mới biết đến sự tồn tại của Thời Mặc, phản ứng của An An rất dữ dội, nhưng giờ đây lại có vẻ chấp nhận cô ấy.

Sau khi Thời An ngồi vào bàn, buổi tiệc chính thức bắt đầu.

Mở đầu là những lời chào mở màn thường thấy ở các buổi tiệc.

Kế đó, Thời Phong bước lên sân khấu, bắt đầu đi vào chủ đề chính của đêm nay:

"Đầu tiên, cảm ơn tất cả mọi người đã đến tham dự buổi tiệc tối nay của nhà họ Thời. Chuyện là gần đây tôi đã tìm thấy một con gái khác của mình.

Xẩu hổ thay vì mãi đến khi con bé trưởng thành thì tôi tìm ra. Cho nên hôm nay, tôi chính thức giới thiệu với mọi người con gái tôi, Thời Mặc!"

Ngay khi Thời Phong vừa dứt lời, Thời Mặc xuất hiện trong bộ lễ phục lộng lẫy.

Cô mặc chiếc váy sang trọng, vải lụa màu bạc lấp lánh dưới ánh đèn cộng thêm thiết kế dạng giọt nước càng tôn lên vóc dáng tuyệt đẹp của cô.

Khuôn mặt của Thời Mặc khiến mọi người phải kinh ngạc, đôi mắt sáng ngời, đường nét tinh tế, làn da mịn màng dưới ánh đèn dịu êm lại long lanh hơn bao giờ hết.

Thường ngày Thời Mặc chỉ để mặt mộc, trước khi mặc lễ phục cũng không trang điểm gì nhiều, cho nên mọi người không quá chú ý đến vẻ ngoài của cô.

Nhưng Thời Mặc lúc này thật sự khiến người khác không thốt nên lời, đẹp đến hút hồn.

Xung quanh vang lên những tiếng trầm trồ khen ngợi, Thời An cũng lớn tiếng hô:

"Chị ơi, đẹp xuất sắc luôn!"

Ngồi quanh cô là các anh em nhà họ Thời, mỗi người một vẻ mặt. Thời Phong Trạch hơi nghiêng đầu nhìn Thời An, Thời Dung Cảnh vẫn giữ vẻ mặt bình thản, như thể đã quen rồi. Ngươc lại, biểu cảm của Thời Diễm là phong phú nhất.

Anh nhăn mặt nhìn Thời An, miệng lẩm bẩm:

"Nhóc phản bội!"

Tiếng hò reo xung quanh không khiến Thời Mặc chú ý. Nhưng khi nghe thấy giọng của Thời An, cô cúi xuống nhìn em mình, trên gương mặt lạnh lùng bỗng có phần dịu dàng.

"Tôi là Thời Mặc, chị của Thời An!"

Trên đầu Thời An hiện ra mấy dấu chấm hỏi: "???"

【Ủa alo, chị đẹp định làm gì vậy, sao lại kéo em theo rồi?】

Chợt Thời An nhớ đến mấy người vừa nấu xói sau lưng cô.

"Công nhận Thời An mặt dày ghê, bị phát hiện là hàng dỏm mà vẫn lì lờm ở lại nhà họ Thời, không thèm trả chỗ cho tiểu thư hàng thật. Nếu là tôi thì tôi đã xấu hổ chạy từ lâu rồi."

"Có khi cô ta biết nhưng vẫn vờ vịt đấy! Cô nghĩ thử xem, nếu cô ta rời khỏi nhà họ Thời thì chẳng phải chỉ có nước về quê sống thôi à? Đã quen thói ăn sung mặc sướng thì sao chịu được cảnh sa sút chứ."

"Chắc Thời An không hiểu được hàng giả mãi mãi là vẫn là hàng giả rồi! Cho dù có cố gắng thế nào, cũng chẳng thể biến thành hàng thật được. Bây giờ cô ta chắc gì đã được đối xử như trước nữa ~"

Thời An cúi đầu nhìn chuỗi Phật châu mà Thời Mặc tặng, ngón tay trắng nõn mân mê từng hạt châu.

【Chắc chị đẹp sẽ không ra mặt bênh mình nữa đâu nhỉ!】

Trên sân khấu, ánh mắt Thời Mặc khẽ d.a.o động.

【Chị đẹp đúng là chuyên bảo vệ người nhà. Hu hu hu, cảm động khóc mất thôi, tìm đâu ra một chị gái xinh đẹp tốt bụng dường này cơ chứ!】

【Em sẽ cho chị hết mọi thứ, yêu chị Moah moah~】

"Trước đây Thời An là em gái tôi, sau này vẫn sẽ là em gái tôi!"

Câu nói kiên quyết của Thời Mặc khiến Thời An ngây người.

Mà Thời Phong Trạch ngồi cạnh Thời An, cũng khẽ liếc nhìn Thời Mặc đang đứng trên sân khấu.

Anh nhíu mày, sao anh có cảm giác giữa hai cô em gái này đã xảy ra chuyện gì đó mà anh không biết.

Thời Phong Trạch lại nhìn Thời Dung Cảnh một cái rồi dời mắt.

Em Hai đang trò chuyện với mấy cô gái bên cạnh, trông bọn họ cười nói không ngớt thế kia làm Thời Phong Trạch không khỏi nhớ tới biệt danh "con công diêm dúa" mà em ba đặt cho.

Xem ra về mặt này thì con mắt em Ba có vẻ khá chuẩn.

Sau đó, Thời Mặc được Thời Phong và Thẩm Ngọc Uyển dẫn đi gặp những người có liên quan đến nhà họ Thời, bốn anh em Thời An không có đi theo.

Bọn họ ngồi cạnh nhau trò chuyện vui vẻ.

————

Trong khi đó, Tạ Yến Lễ lười biếng nằm nghiêng trên giường. Bên cạnh còn có Bạch Tịnh đang kể lại những gì xảy ra bên ngoài cho anh nghe. Còn Rommi thì ở trong thư phòng giải quyết chuyện công ty.

"Thiếu gia, bên cạnh người phụ nữ xấu xa đó có một cô gái tên Bạch Tĩnh. Lúc ra ngoài thì người phụ nữ đó còn gọi một tiếng, báo hại tôi tưởng là đang gọi tôi cơ đấy."