Lời nói vừa rồi của anh đã hoàn toàn đắc tội với nhà họ Thời. Nếu giờ không làm gì đó thì anh ta sẽ thật sự tiêu đời.
Chắc chắn nửa đời sau sẽ rất khó sống.
Anh ta nghiến răng, trong lòng đưa ra quyết định. Anh giơ tay chỉ thẳng về phía Viên Thi Khanh, lớn tiếng nói:
"Chính là cô ta, chính người phụ nữ ác độc này đã sai bọn tôi làm thế. Cô ta hứa sẽ cho bọn tôi rất nhiều tiền nhưng chúng tôi vẫn chưa nhận được đồng nào!
Cô ta còn nói chỉ cần khiến Thời Mặc tiêu thư bị bẽ mặt thì sẽ thanh toán ngay khi bữa tiệc kết thúc!"
Thời An nhìn theo hướng phóng viên chỉ.
Chòi má! Cái qq gì dẫy? Sao lại là cô ta nữa rồi!
Thời An bất ngờ trông thấy một bóng dáng quen thuộc, hoá ra là Viên Thi Khanh. Thời An cạn lời.
Người phụ nữ này đúng là bám dai như đỉa, sao đi đâu cũng gặp cô ta hết vậy, chuyện nào cũng chõ mõ vào.
Giờ thì Thời An đã hiểu lý do, tại sao nữ phụ pháo hôi lại luôn c.h.ế.t sớm như thế rồi!
Bời vì mấy người này thật sự quá giỏi trong việc tự tìm đường chết..
"Ðúng! Đúng! Đúng! Chính là cô ta!"
Tên phóng viên như nắm được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, anh ta lắp bắp nói trong sự hoảng loạn.
Mấy thiên kim xung quanh thấy Viên Thi Khánh cũng ngây người. Trong lòng họ lấy làm ngạc nhiên.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Đây... Chẳng phải cô ta là bạn thân của Thời An sao? Sao chuyện này lại dính líu đến cô ta nữa vậy? Ủa là sao?
Trong đầu họ bắt đầu xuất hiện những suy nghĩ sâu xa hơn.
Phóng viên là do Viên Thi Khanh tìm đến, cô ta lại là bạn thân của Thời An. Trước đây Thời An lại rất ghét Thời Mặc, thậm chí còn nói sẽ làm khó dễ cô ấy...
Tất cả mọi chuyện đều hướng về Thời An.
Nhóm thiên kim thì thầm bàn tán:
"Tưởng thế nào, hóa ra màn kịch này là do Thời An tự biên tự diễn. Nếu phóng viên kia không khai ra thì vở kịch này đã kết thúc với phần thắng hoàn toàn thuộc về Thời An rồi! Thâm! Quá thâm!"
"Thủ đoạn của Thời An cao tay thật đấy! Trước tiên tìm người bôi nhọ nhân vật chính, sau đó lại giả vờ ra mặt bảo vệ người ta. Giải quyết mọi chuyện một cách hoàn hảo và sạch sẽ. Tất cả những gì đã xảy ra đều là do cô ta sắp đặt!"
"Ðúng là dân lãn lộn trong giới giải trí nó phải khác, e rằng cả đời chúng ta không học được mấy chiêu trò này đâu, ha ha ha!"
Những lời châm chọc đó lọt vào tai Thời Mặc. Đôi mắt lạnh lùng của cô hơi nheo lại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười mơ hồ.
Thời An nghe thấy những lời bàn tán, khẽ cau mày. Cô không ngờ trí tưởng tượng của họ lại phong phú đến thế, gần như nghĩ ra một bộ phim chủ đề thâm cung kế rồi.
Thời An liếc nhìn Thời Mặc một cái, tim cô chợt thắt lại.
【Ối giời ơi, sao chị đẹp lại nhíu mày thế này!】
【Lẽ nào chị ấy tin mấy lời đó rồi! Không thể nào, chị đẹp đừng tin vào một phía nha! Hổng lẽ chị đã quên, năm đó chúng ta từng nắm tay nhau đi dạo bên bờ sông duới cơn mưa rào sao... Hu hu hu】
【Chị gái xinh đẹp của em ơi, đã đến lúc em phải chứng minh sự trong sạch của mình rồi!】
Thời An bước lên, lạnh lùng nhìn Viên Thi Khanh.
Viên Thi Khanh trong lòng thầm kêu không ổn. Là bạn thân với Thời An nhiều nãm, cô ta biết rất rõ dáng vẻ này của Thời An.
Ðây là dấu hiệu sắp nổi giận.
Trước khi phóng viên kịp nói gì thêm, Viên Thi Khanh đã lên tiếng đính chính:
"Không phải tôi, chắc anh nhận nhầm người rồi! Tiền của tôi còn không đủ tiêu, sao lại đi phải đưa cho anh chứ!"
Cô ta cười nhìn Thời An, cố gắng kéo gần khoảng cách bằng kể lại một số chuyện nhỏ nhặt:
"An An, chẳng lẽ em quên rồi sao? Trước đây mỗi lần chúng ta ra ngoài mua sắm, chị luôn rất ít mua đồ, vì chị muốn tiết kiệm tiền mà."
Viên Thi Khanh oán trách nhìn Thời An, vừa cười vừa nói:
"Cũng vì chuyện này mà em còn nói chị là quỷ keo kiệt mà! Em không nhớ sao?"
Thời An im lặng, nhìn Viên Thi Khanh đang cố gắng biện hộ cho bản thân.
Thái độ của cô khiến Viên Thi Khanh càng hoang mang. Không hiểu sao, cô ta cảm thấy người đứng trước mặt bây giờ không còn là Thời An mà cô ta từng quen biết, giống như một người xa lạ hơn!
Thời An thầm cười khẩy, cô đương nhiên biết. Trước đây lần nào ra ngoài với Viên Thi Khanh, cô ta có trả tiền bao giờ đâu.
Tại sao ư...?
Vì tất cả đều do cô trả!
【Lúc đó mình chẳng khác nào máy rút tiền của Viên Thi Khánh, là cây ATM di động kiêm trợ thủ thân cận của cô ta.】
Thời An nhếch môi, giờ cô đã hiểu, đưa tiền cho người dưng xài đúng là hành động của kẻ ngốc.
Ngẫm lại, Thời An cảm thấy "Thời An real" quả thật ngốc hết chỗ nói!
Thời An cười ha hả hỏi lại:
"Chị nghĩ sao? Chị tưởng tôi sẽ khen chị vì đã tiêu tiền của tôi à! Bộ tôi ngu chắc?"
Viên Thi Khanh đứng hình trong mấy giây.
Thời An cũng không muốn giả vờ nữa. Nếu hôm nay đã nói thẳng như thế thì phải tính toán tất cả mọi chuyện đâu ra đấy hết một lần!
Hôm nay cậu thuê người đến xúc phạm và bôi nhọ gia đình họ Thời, sau ngày hôm nay sẽ có luật sư riêng đến kiện cậu, chuẩn bị mà đối phó
"Hôm nay cô đã thuê người đến xúc phạm và bôi nhọ gia đình tôi. Kể từ mai sẽ có luật sư riêng đến tìm cô để khỏi kiện, cô cứ chờ sẵn đi."
"Còn nữa, ngay mai tôi sẽ cho bộ phận tài chính của nhà họ Thời đến tìm cô, kiểm tra lại từng đồng mà cô đã tiêu xài trên danh nghĩa của tôi trước đây. Tất cả đều phải trả đủ cho tôi!"
"Đừng tưởng tôi không nói gì thì có thể xem tôi như kẻ ngốc. Trước đây là tôi hào phóng không thèm lên tiếng thôi!
Nếu không, cô thật sự cho rằng tôi không biết mấy hành vi hề hước của cô sao? Hừ! Thật nực cười!"
"Một khi đã động vào nhà họ Thời, cô chắc phải biết sẽ có hậu quả ra sao rồi đó!"
Thời An không quan tâm đến phản ứng của Viên Thi Khanh, cô liếc nhìn phóng viên đang đứng trước mặt mình, lạnh giọng nói:
"Những lời tôi vừa nói cũng dành cho anh đấy. Tất nhiên, đừng nghĩ mấy người trước đó đã bỏ đi là thoát được, tất cả đều bị xử lý cả thôi, không cần phải buồn đâu nhé~"
Trên người Thời An toát ra khí thế mạnh mẽ, từng lời cô nói đều mang theo uy nghiêm đúng chuẩn của gia đình danh giá.
Những người quen biết Thời An từ nhỏ đến giờ đều sững sờ, họ chưa bao giờ nhìn thấy Thời An với dáng vẻ như thế này.
Ở một góc xa, Thời Dung Cảnh vẫn đứng như người ngoài cuộc, khi Thời Mặc bị bao vây truy hỏi anh cũng không can thiệp, và khi Thời An xuất hiện, anh cũng chẳng bước tới.
Khi ấy trong lòng anh chợt nảy ra ý tưởng, anh muốn xem Thời An sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Nhà họ đã nuông chiều con bé từ nhỏ đến lớn, nhưng bây giờ đã đến lúc Thời An phải tự mình đối mặt với những sóng gió rồi.
Kết quả lại khiến anh rất bất ngờ, không ngờ An An nhà mình lại quyết đoán đến thế, xử lý vô cùng dứt khoát, rất tốt.
Trong mắt Thời Dung Cảnh lộ vẻ hài lòng, Anh cầm điện thoại lên chụp ảnh, gửi cho anh Cả.
Còn kèm theo đoạn tin nhắn:
【Anh à! Khi nào anh mới đến? Lẽ ra giờ này anh đã đến rồi mới đúng, sao mãi vẫn không thấy bóng dáng của anh đâu vậy?】
Viên Thi Khanh hoàn toàn không ngờ Thời An lại lạnh lùng như vậy, không thèm quan tâm đến tình cảm nhiều năm giữa họ. Uổng công cô ta cất công bày ra chuyện này để giúp cô.