Giả Quý Tộc

Chương 20: Chương 20:




Tống Triết đợi trong chốc lát, Cao Lâm cầm máy tính tiến vào, điều chỉnh cho Tống Triết một tư thế dễ chịu , đem máy tính mở ra, đưa tai nghe cho Tống Triết.
 
Video của Dương Vi là từ khi Hướng Duy bắt đầu chú ý đến cô ấy, lúc trước cô nói chuyện cùng cư dân mạng về vấn đề cá nhân của mình , dường như không được ghi lại.
 
Tống Triết nhìn Dương Vi trên màn hình, ngay từ đầu cô còn có chút thận trọng, lời nói còn mang theo sự kiềm chế như khi còn ở Tống gia, rất nhiều thời điểm cô sẽ do dự, từ lúc đầu cô cái gì cũng không biết, là cư dân mạng dạy cô làm rất nhiều chuyện.
 
Dậy cô download ứng dụng gọi cơm hộp, dạy cô trầm mê các loại trò chơi, dạy cô sử dụng các gói biểu cảm……
 
Fans của cô có độ dính cao hơn rất nhiều so với những streamer khác, kỳ thật nó có liên quan đến phương thức “Dưỡng thành”lúc ban đầu. Đối với những người quen biết theo dõi cô từ ngày đầu tiên mà nói, trên thực tế nữ streamer này là do một tay bọn họ bồi dưỡng ra , những người hâm mộ này đều là mẹ của cô, ở trong mắt bọn họ, Dương Vi không khác gì con của bọn họ.
 
Tống Triết nhìn chăm chú vào Dương Vi ở bên trong, lẳng lặng nhìn, anh không biết vì sao, nhìn Dương Vi thay đổi từng bước, đi ra, cười rộ lên, anh cũng nhịn không được mà cười theo .Sau này khi Dương Vi bắt đầu làm một streamer thực sự, mỗi ngày một chủ đề, anh bắt đầu phát hiện ra Dương Vi rất hài hước.
 
Nhiều lần anh không thể nhịn được cười ra tiếng, nhưng lại e ngại mặt mũi không muốn cười trước mặt người ngoài.
 
Anh cảm giác xem Dương Vi livestream, giống như đang đi xem mội vị tướng nhà Thanh nói chuyện, cho dù muốn anh mua vé, anh cũng vui lòng.
 
Chỉ là xem mãi , cuối cùng anh cũng phát hiện ra cái gì đó sai sai.
 
Người có ID “anh Văn là anh trai bạn” tần suất xuất hiện quá cao, trong lòng anh có chút không thoải mái, một lát sau, anh rốt cuộc nhịn không được gọi Cao Lâm tiến vào, nói: “Cậu giúp tôi điều tra,” Tống Triết chỉ vào tên “anh Văn là anh trai bạn” nói “Người này là ai?”
 
Cao Lâm ngẩn người, sau đó gật đầu, một lúc lâu sau, anh ta vẫn nhịn không được nói: “Cái kia, tiên sinh, kỳ thật phu nhân làm streamer mà nói, có mấy người thích phu nhân và tặng quà là chuyện quá bình thường……”
 
“Tôi bảo cậu tra tại sao cậu nói nhiều như vậy?”
 
Vừa nghe đến chữ “Thích” này, ngay tức khắc Tống Triết liền cảm thấy càng bực bội hơn.
 
Cao Lâm phát hiện cảm xúc Tống Triết không đúng, nhanh chóng lên tiếng và rời đi. Chờ Cao Lâm rời khỏi, Tống Triết lẳng lặng nhìn Dương Vi trên màn hình, nhịn không được cong khóe miệng.
 
Anh giơ tay vuốt ve màn hình, nhỏ giọng nói: “Còn khá xinh đẹp.”
 
Tống Triết xem từ ban ngày đến buổi tối, đôi mắt đều đã có chút nhức mỏi, Giang Hoài An giải quyết công việc ở công ty xong, dẫn theo Hạ Pi Pi tới bệnh viện thăm anh.

 
Nghe thấy Giang Hoài An lại đây, lúc này Tống Triết mới đóng máy tính lại, duỗi cái eo lười biếng, nhìn Giang Hoài An cùng Hạ Pi Pi đi vào.
 
Hạ Pi Pi không mấy ưa thích anh, nên chỉ đứng ở phía sau Giang Hoài An, Tống Triết nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô một cái, cười nói với Giang Hoài An : “Cậu tới là được, còn dẫn vợ theo làm gì?”
 
“Pi Pi quan tâm cậu,” Giang Hoài An ôn hòa nói, “Tới đây nhìn xem.”
 
“Ồ, Giang phu nhân sẽ quan tâm tôi?” Tống Triết đặt tay ở sau đầu gối lên, nhướng mày nói, “Tôi sẽ cảm thấy thụ sủng nhược kinh đấy?”
 
“Tống Triết, anh không thể câm miệng được à.” rốt cuộc Hạ Pi Pi cũng mở miệng, trong thanh âm mang theo vài phần trẻ con, tức giận nói, “Anh há mồm ăn mệt còn ít sao?”
 
“Tôi ăn mệt cái gì?” Tống Triết cười nhạt ra tiếng, “Đầu cô không lớn, nhưng sức tưởng tượng lại rất phong phú?”
 
“A Triết.” thanh âm Giang Hoài An có chút thấp. Tống Triết giơ tay bày ra tư thế đầu hàng, ngắt lời nói, “Được được được, nhà cậu nhiều người, tôi không thể trêu vào, tôi không nói, được chưa?”
 
“Tôi không nói chuyện với anh nữa,” Hạ Pi Pi thở dài nói, “Hai người tự mình nói đi!”
 
Nói xong, Hạ Pi Pi xoay người ra ngoài, Tống Triết cười nhạt một tiếng, quay đầu nhìn về phía Giang Hoài An nói: “Gỉai quyết xong chuyện công ty rồi?”
 
“Ừ.” Giang Hoài An nói “Hôm nay gọi điện thoại cho Dương Vi chưa?”
 
Cả người Tống Triết cứng đờ, Giang Hoài An bình tĩnh nói: “Tối hôm qua tôi chưa gọi cho cô ấy, vì nghĩ chờ cậu tỉnh lại sẽ gọi cho cô ấy.”
 
“Tôi gọi điện thoại cho cô ấy làm cái gì?”
 
Tống Triết cười hất tóc: “Lại không phải không có ai chăm sóc, việc gì phải trông cậy vào cô ấy?”
 
“A Triết,” Giang Hoài An mím môi, rốt cuộc nói, “Cậu đừng ép cô ấy.”
 
Nghe được lời này, Tống Triết giương mắt nhìn về phía Giang Hoài An: “Cái gì gọi là tôi ép cô ấy?”

 
“Tôi đã nói chuyện với Pi Pi,” Giang Hoài An châm chước mở miệng, “Lần này Dương Vi quyết tâm phải rời đi, sau khi cô ấy rời đi cuộc sống cũng rất khá.”
 
Tống Triết không nói chuyện, anh rũ đôi mắt xuống, theo bản năng đặt tay lên máy tính ở bên cạnh .
 
Giang Hoài An nói tiếp: “Cậu làm mọi thứ không phải chỉ hy vọng cô ấy có thể sống tùy ý một chút sao?”
 
“Tôi khi nào……”
 
“Khi đó cậu nói với tôi,” Giang Hoài An trịnh trọng mở miệng, “Cậu nói chờ cậu trưởng thành, cậu có năng lực, cậu sẽ để cô ấy muốn làm gì thì làm, muốn sống như thế nào thì cứ sống như vậy. Cậu nhìn bộ dáng tính tình cô ấy bị người đè nặng, cậu cảm thấy trong lòng khó chịu.”
 
Tống Triết ngẩn người, Giang Hoài An nói tiếp: “Hiện tại cô ấy đã trưởng thành, có sự lựa chọn, tôi hy vọng cậu tôn trọng sự lựa chọn của cô ấy.”
 
Tống Triết trầm mặc, trong đầu hiện lên hình ảnh của cô trong video. Giang Hoài An biết anh đang suy nghĩ, cũng không nói lời nào, một lúc sau, anh đột nhiên nói: “Cậu nói, con người tôi, có phải tính tình của tôi thật sự rất thối nát hay không?”
 
Giang Hoài An không nói chuyện, Tống Triết giương mắt nhìn anh: “Tại sao không nói lời nào?”
 
“Cậu đang bệnh,” Giang Hoài An thành thật nói, “Tôi sợ cậu tức giận.”
 
Nghe được lời này, Tống Triết vui vẻ: “Cậu sợ tôi tức giận, vậy cậu còn nói chuyện Dương Vi với tôi?”
 
“Tôi biết cậu tức giận, cho nên tôi sợ tôi nói thật, cậu sẽ dậu đổ bìm leo.”
 
Tống Triết bị Giang Hoài An làm cho nghẹn lời, anh khẳng định người anh em này đến không phải muốn thăm anh. Anh thở dài, sau đó mới nói: “Được rồi, tôi biết ý cậu, cậu chính là sợ tôi tìm Dương Vi gây phiền toái cho cô ấy.”
 
“Tôi không sợ cậu tìm Dương Vi gây phiền toái,” Giang Hoài An ăn ngay nói thật, “Tôi là sợ cậu tìm đường chết cho chính mình. Nếu cậu thật sự chọc tới vẩy ngược của Dương Vi, cô ấy sẽ xé rách da mặt với cậu, cậu hài lòng chưa? Năm đó thời gian cô ấy đi theo mẹ cậu xử lý chuyện Tống gia còn dài hơn so với cậu, nếu cô ấy quay đầu đi nhờ cậy chú ba cậu, tôi sợ cậu ăn không hết gói đem đi đấy.”
 
Tống Triết nghe những lời này, tỏ vẻ không thèm để ý mỉm cười. Giang Hoài An biết mình chưa thuyết phục được anh, người như Tống Triết , nhìn qua có vẻ hợp lý nhất trong 3 người bọn họ, nhưng kỳ thật anh chính là người miệng không nói đạo lý. Nếu anh muốn làm cái gì, thì sẽ bướng bỉnh đến mức không chịu được, nói là phải làm được. Anh nói sẽ không để Dương Vi rời đi, thì không có khả năng buông tha cho Dương Vi.

 
Giang Hoài An trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc nói: “Vậy cậu tính toán làm gì bây giờ?”
 
“Cứ bấu víu như vậy.” anh trả lời không chút để ý,sau đó nói, “Được rồi, cậu cũng đừng nhọc lòng, tớ hiểu rõ.”
 
“A Triết, cậu hỏi tôi có phải tính tình cậu không tốt hay không” Giang Hoài An rốt cuộc mở miệng, “Làm anh em thì rất tốt, nhưng nếu làm chồng, cậu thật sự không tốt.”
 
Anh ta nhìn Tống Triết, nghiêm túc nói: “Tôi nói thật, trong ba năm Dương Vi kết hôn với cậu, đổi lại thành bất cứ người bình thường nào, đều không thể chịu được. Cậu có từng đối xử kiên nhẫn với cô ấy chưa, cũng không thèm quan tâm cô ấy, cả ngày ở bên ngoài truyền ra tai tiếng, muốn lấy lòng cô ấy thì đi mua châu báu. Nhưng cậu cảm thấy Dương Vi thiếu những cái đó sao?”
 
Tống Triết mím môi, không nói gì, Giang Hoài An nói tiếp: “Dương Vi thật sự thích cậu, điểm này không sai. Nhưng tình cảm rồi sẽ bị tiêu hao, cậu phung phí tình cảm của cô ấy trong suốt ba năm, là ai đều sẽ bị tổn thương, mà đã bị tổn thương thì phải có thời gian trị liệu.”
 
“Cho nên ?” Tống Triết giương mắt nhìn về phía Giang Hoài An, cười như không cười, “Cậu có ý gì? Bảo tôi buông tay, hay là có ý tứ khác?”
 
“Cậu nên cho cô ấy thời gian khép lại miệng vết thương.” Giang Hoài An nghiêm túc mở miệng, “Cậu nên tôn trọng cuộc sống của cô ấy, cho cô ấy quyền lựa chọn . Cô ấy lựa chọn ly hôn, cậu không nên quấy nhiễu cô ấy. Cứ dây dưa đi như vậy, quá khó coi. Nếu cậu thật sự thích cô ấy, cậu nên để miệng vết thương của cô ấy khép lại, sau đó hãy theo đuổi lại một lần nữa.”
 
“Cậu yên tâm.” Tống Triết dường như cực kỳ chán ghét hai chữ ‘ dây dưa ’, anh ghét bỏ nói, “Tôi sẽ không dây dưa với cô ấy, cũng sẽ không theo đuổi cô ấy.”
 
“Vậy là tốt rồi.” Giang Hoài An gật đầu, thở dài một hơi. Tống Triết nói tiếp: “Những điều cậu nói tôi đều hiểu.”
 
Anh rũ mắt, vẻ mặt mang theo chút bình thản: “Cô ấy vẫn luôn như một con chim, bị nhốt lâu quá, nên luôn cảm thấy bên ngoài đặc biệt tốt. Cô ấy muốn đi cứ đi, tôi sẽ đóng cửa lại, cô ấy sẽ nhớ mong tôi cả đời.
 
“Hiện tại cô ấy đi ra ngoài bay lượn cũng tốt.” Tống Triết cười ra tiếng, có chút trào phúng nói, “Nhìn xem bên ngoài gió táp mưa sa, chắn chắn cô ấy sẽ nhận ra rằng vị trí Tống phu nhân là tốt nhất.”
 
Giang Hoài An lẳng nghe anh nói, rất lâu sau, anh đột nhiên hỏi một câu: “Thừa nhận mình đối xử tốt với người khác khó như vậy sao?”
Tống Triết hơi sửng sốt, Giang Hoài An lẳng lặng nhìn anh: “Cậu thừa nhận cậu muốn đối xử tốt với cô ấy, có khó như vậy sao?”
 
Tống Triết không nói chuyện, hai người lẳng lặng ngồi đối diện nhau. Rất lâu sau, ánh mắt anh quay sang hướng khác, bình thản nói: “ Giang ca, đêm đã khuya, cậu trở về đi, tôi ở đây không có việc gì.”
 
Dương Vi chơi đến hơn 8 giờ tối mới trở về, cô đã đến Qingba và uống một chút rượu, vừa uống vừa trò chuyện cùng anh Văn.
 
Chu Văn cũng đi Qingba uống rượu, anh uống rất ít, chỉ cần uống thêm một chút xíu nữa là cảm thấy đau đầu.
 
Hai người vừa kể chuyện khi mình còn nhỏ , vừa trở về nhà.
 
Thời điểm ngã lên giường, Dương Vi đột nhiên nói: “anh Văn , nếu ở ngoài đời tôi quen biết anh, chúng ta chắc chắn sẽ là bạn khá tốt.”

 
Nghe được lời này, Chu Văn hơi sửng sốt, sau đó anh cười rộ lên, trầm thấp trả lời một tiếng: “Ừ.”
 
“anh Văn,” Dương Vi hít sâu một hơi, “Cảm ơn anh, về sau có một ngày, nếu chúng ta gặp mặt, tôi nhất định sẽ mời anh ăn một bữa thật ngon.”
 
“Được.” Chu Văn cũng không từ chối , chỉ nói, “Sau đó tôi mời cô chơi tàu lượn siêu tốc.”
 
Dương Vi cười ra tiếng , cô vùi đầu trong gối đầu.
 
Cô cảm giác như mình lại được sạc đầy điện một lần nữa, ngày mai cô sẽ quay trở lại công ty, cho dù Tống Triết muốn như thế nào, cô cũng không sợ.
 
Trong lòng cô cân nhắc, buổi sáng ngày hôm sau, cô vẽ một lớp trang điểm rất xinh đẹp, ý đồ tạo cho Tống Triết một chút cảm giác uy hiếp từ bên ngoài.
 
Cô chuẩn bị tốt mọi thứ, hùng hổ tới công ty. Hướng Duy thấy cô, vẫn chào hỏi giống như chưa từng phát sinh chuyện gì.
 
Dương Vi có chút nghi hoặc, cô nhịn không được túm lấy Hướng Duy dò hỏi: “ anh Hướng,” cô nghiêm túc nói, “Ông chủ đâu? Có tìm tôi hay không?”
 
“Yên tâm,” Hướng Duy lập tức nói, “Gần đây ông chủ sẽ không tìm cô, cô chỉ cần livestream thật tốt là được.”
 
Dương Vi có chút kinh ngạc, vốn dĩ cô cho rằng, dựa theo tính tình Tống Triết, nói ra lời tàn nhẫn như vậy, hôm nay cô đến đây, đoán chừng sẽ phải đối mặt với thông báo kết thúc hợp đồng.
 
Chẳng lẽ……
 
Dương Vi nhíu mày, Tống Triết so với trong tưởng tượng của cô còn ác hơn, tính làm khó cô, phong sát cô?
 
Nếu là cái dạng này ……
 
Dương Vi cười lạnh ra tiếng tới, hai người cùng ngáng chân nhau thì tốt rồi.
Ai sợ ai ?
 
 
Tác giả có lời muốn nói: mọi người cứ yên tâm mà mắng Tống Triết, mắng đến khi kết thúc sẽ phát hiện……
 
Thật quê.