"Tiện nhân!"
Bằng một giọng nói hung hãn tràn đầy ánh giận, Tô Châu lên tiếng quát tháo vào Khiết Băng.
Khiết Băng luôn coi mẹ con cô ta là ân nhân vì đã cứu mình đợt cô bị bất tỉnh giữa đường nhưng thái độ càng quá quắt của họ khiến cô hận không thể mắng lai họ một lần.
Cô liếc nhìn mẹ con Tô Châu, Tô Mộc Lan.
Tô Châu chẳng qua chỉ là đứa con ngoài giá thú, vì không được người cha tài phiệt chấp nhận nên mẹ con cô ta đã lưu lạc đến thành phố M không mấy danh tiếng này.
Họ đem cô về nhà được 2 năm, ngoài mặt thì nhiệt tình, thân thiện, luôn miệng khen con nuôi - Khiết Băng là tài ba, luôn cho cô thứ tốt nhưng đâu ai biết rằng bà chỉ coi cô là ở đợ, làm trâu làm ngựa cho bà.
Mang trong mình nỗi hận thù nhưng Khiết Băng không thể làm gì, cô chỉ biết ngoan ngoãn để họ nói cho cô biết quá khứ của mình.
Vậy nhưng, không đơn giản như thế!
Họ liên tục chà đạp lên lòng tự tôn của cô.
Bây giờ vì chàng trai con gái bà yêu đem lòng thích cô, bà ta quát tháo, đánh cô dã man.
Toàn thân đầy thương tích, không rõ đã có từ lúc nào nhưng sau khi tỉnh dậy cô biết mình có nó trước đây.
Ngoài ra trong tay cô còn ôm khư khư một chiếc vòng tay giá cả bình dân, không biết vì sao nhưng cô lại mong biết sự thật và kí ức về nó.
Nếu không vì manh mối nhỏ nhoi ấy thì làm sao cô lại chịu sự nhẫn nhục này bấy lâu nay.
Người con gái của bà, bằng khuôn mặt giả tạo sau khi lớn tiếng thì nhỏ nhẹ giả vờ giải thích rằng không cố ý, muốn đưa cô đi ăn để chuộc lỗi.
Không biết Tô Châu toan tính âm mưu gì, cô gật đầu lấy lệ tỏ ý đồng ý về đề nghị này.
"Legend", quán bar sang trọng nhất trong thành phố M, ngoài ra nó còn là 1 trong top 20 quán bar có tiếng ở Trung Quốc.
Tọa lạc giữa trung tâm thành phố, một quán bar sang trọng, xa xỉ mọc lên thu hút vô vàn ánh nhìn của giới thượng lưu nơi đây và các thành phố lân cận.
Các thiếu nữ đến đây, người người ăn mặc thiếu vải, không hở lưng thì cũng để lộ đôi chân thon, trắng nuột nà.
Họ đa số đến đây để tìm cho bản thân một vị kim chủ có thể cho họ cuộc sống xa hoa ngàn người mong đợi.
Đàn ông? Không, nơi đây 70% là những con thú hung hãn tràn đầy dục vọng, hành động bằng nửa thân dưới.
Họ vào đây để tìm cho mình một cô gái vừa ý cho đêm xuân nồng nàn, thoát khỏi chốn ngục tù của bà vợ ở nhà mang lại hoặc tạm xa khỏi cảnh không có người yêu thương.
Phần còn lại là doanh nhân thành đạt, tuổi trẻ tài cao hoặc những lão trưởng bối quyền lực đến bàn chuyện làm ăn.
Nói đi nói lại nơi đây không phù hợp với một người như cô.
Cô khẽ lắc đầu, nhìn bộ đồ đang mặc có chút không quen.
Thay vì mặc áo vá, đồ thừa thì nay Tô Châu đưa cho cô một chiếc váy bó sát màu đen để lộ thân hình mảnh mai tuyệt đẹp của Khiết Băng.
Với chiều cao 1m68, mái tóc bạch kim tự nhiên cùng khuôn mặt tươi đẹp, vừa bước vào "Legend", cô đã bị bao kẻ "dê xòm" kia để mắt.
Thấy Khiết Băng tỏ ý không hài lòng, Tô Châu tốt xấu gì cũng là em nuôi của cô nhưng vì muốn thăng tiến, kiếm được bộn tiền cho việc mua sắm, cô đã sớm lên kế hoạch bán Khiết Băng cho vị kim chủ tên Chu tổng, ông là một lão già vừa béo vừa dê, vừa nhìn đã muốn nôn thốc nôn tháo.
Tô Châu cầm trên tay hai ly rượu lắc lắc rồi đưa một ly cho Khiết Băng
"Chị, chị uống cooktail nè? Blue island là loại rất ngon đấyyy!"
Nói xong cô cười cười, lắc lắc tay Khiết Băng kiểu nũng nịu, tỏ vẻ thân thiết đưa cho Khiết Băng chiếc ly đã bị bỏ một hàm lượng xuân dục hối thúc cô hãy uống đi.
Khiết Băng không muốn bất hòa với cô em gái nuôi này ở đây nên lấy tay cầm lấy ly một hơi uống sạch.
Đầu cô một lúc một choáng váng, nhận thức được chiếc ly này không đơn giản là ly cooktail bình thường mà còn bị bỏ thuốc.
Cô nhanh chóng chạy đi, Tô Châu cười đắc ý tỏ vẻ
"Xem cô trốn đằng nào"
Nói xong cô liền rút điện thoại từ túi xách ra gọi cho thuộc hạ của vị "Chu tổng" kia để đi bắt Khiết Băng.
Ai ngờ được, từ đầu đến cuối ở trên gian phòng ở lầu trên có một anh chàng mang khí chất hơn người, với khuôn mặt thanh tú, mái tóc đen truyền thống cùng với đôi mắt đen truyền thống theo dõi toàn bộ sự tình.
Thấy Khiết Băng bỏ đi, lòng anh nao nao ánh lên sự lo lắng.
Anh đứng dậy đi một mạch xuống dưới để lại đám bạn 5 người của anh há hốc trầm trồ, trong lòng họ bừng lên tia tò mò khó tả về cô gái vừa chạy đi kia.
Xuống dãy hành lang gần nơi Khiết Băng bỏ đi, "chàng trai" kia chạy đến vờ như không biết chuyện gì xảy ra, hỏi cô có chuyện gì.
Thấy cô thở dốc, anh cảm thấy vô cùng khó chịu, ngọn lửa mang sự giận dữ trổi dậy trong lòng anh
"Cứu tôi"
Hai chữ, chỉ hai chữ thôi mà lòng anh cảm thấy sự bất an khó tả.
Anh ôm cô, đưa cô vào phòng của mình.
Đằng sau có một đám vệ sĩ đuổi theo anh nhưng đều bị ngăn chặn bởi thuộc hạ của anh.
"Giết tận gốc"
Ba chữ mang ngữ khí lạnh lùng thốt ra từ anh ta khiến ai nghe cũng bất giác rùng mình.
Không biết cô gái này có quan hệ gì mà sao lão đại có vẻ rất quan tâm.
Ai nấy đều mắt nhắm mắt mở ánh lên vẻ băn khoăn nhưng họ không muốn lắm chuyện, đây là chuyện của lão đại nên chớ tò mò thì hay hơn.
Họ sống chưa đủ!
Sau khi anh đưa Khiết Băng vào phòng thì không ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Đây là bí mật chỉ họ mới biết mà thôi!!