“Hảo, lấy phòng đó.”
“Quên đi, chúng ta không cần.”
Đây là hai người song song mở miệng nói.
Đỗ Hàng liếc Tiểu Tiện, “Cậu hoảng cái gì?”
Bị nói trúng tim đen, Tiểu Tiện giống như con thỏ nhỏ bị chấn kinh, trở nên càng thêm hoảng loạn. Cậu vừa xua tay vừa lắc đầu, “Em không hoảng, chỉ là đột nhiên không muốn ngủ, chúng ta ra tiệm net ngồi được không?”
Đỗ Hàng đưa tiền cho ông chủ, quay đầu nói với Tiểu Tiện: “Tôi ngày mai còn muốn đấu cầu, một đêm không ngủ đánh cái rắm a!”
Tiểu Tiện vuốt gan đánh thương lượng: “Nếu không anh đi ngủ, em ra tiệm net ngồi một đêm?”
“Chơi cái gì suốt đêm.” Đỗ Hàng giận tái mặt, “Lẽ nào ngày mai cậu không tới xem tôi thi đấu?”
Tiểu Tiện liên tục xua tay, “Không có không có, em sẽ tới a.”
“Vậy còn dong dài cái rắm a!” Đỗ Hàng lấy chìa khóa trong tay ông chủ, không nói nhiều kéo cậu đi theo.
Tiểu Tiện khóc không ra nước mắt: cô nam quả nam cùng chung một phòng, khiến người không tưởng loạn cũng khó! Học trưởng, em sợ sẽ không nhịn được câu dẫn anh a!