6h30 sáng, ba đồng hồ báo thức thay phiên nhau kêu gào Tiểu Tiện đả kê huyết từ trong cơn mơ bật dậy.
Cậu từ trên giường nhảy xuống, nhanh nhảu rửa mặt đánh răng, mang theo hai vành mắt đen sì ra ngoài.
Vì để trận đấu bóng rổ lần này giành được thắng lợi, mỗi ngày Đỗ Hàng sáng sớm đều tới sân thể thao tập luyện.
Tiểu Tiện xun xoe mang theo điểm tâm đi vào sân tập, đặt mông ngồi trên khán đài, một bên ngủ gật một bên chờ Đỗ Hàng.
Khá lâu sau Đỗ Hàng mới tập xong, đi tới nhéo nhéo mặt cậu cười: “Còn chưa tỉnh ngủ a? Sao trông giống như gấu mèo vậy?”
Tiểu Tiện đánh cái xem thường, “Em ngủ ngon lắm, chính là chưa có hồi phục tinh thần thôi.”
Đỗ Hàng nheo mắt nhìn cậu từ trên xuống dưới một lượt, đột nhiên nhếch miệng cười.
Tiểu Tiện bị nụ cười (vô lại) làm cho kinh tủng (kinh ngạc + lo sợ), nơm nớp mà hỏi thăm: “Học trưởng, anh, anh đang cười cái gì ….”
“Nhìn thân thể cậu, tay nhỏ chân thon, bình thường không có rèn luyện gì đúng không?”
Tiểu Tiện gật gật đầu, “Em không thích vận động.”
“Như vậy sao được! Thân thể chính là tiền vốn cách mạng!”
Tiểu Tiện cảm thấy lời này có chút không hợp, trực tiếp hỏi: “Học trưởng, có chuyện gì anh cứ nói thẳng đi…..”
Đỗ Hàng xoa xoa đầu cậu, lộ ra biểu tình trẻ nhỏ dễ dạy, “Đem điểm tâm để đây, theo tôi cùng nhau tập luyện thể thao một chút.”
Tiểu Tiện cả kinh trừng to mắt, cái gì?! Tập thể thao?!
“Có gì phải ngạc nhiên.” Đỗ Hàng lôi kéo tay cậu ra đường biên, “Chăm tập thể thao thân thể mới có thể cường tráng, chúng ta trước chạy mười vòng sân tập.”
Không thể nào?! Trước chạy mười vòng?! Chạy xong chẳng lẽ còn tập cái gì khác?
Tiểu Tiện bi thúc (đau buồn+gặp khó khăn) nga, dưới đáy lòng kêu rên: học trưởng, người ta chỉ ngủ có ba giờ, thân hư thể yếu! Chạy xong mười vòng kia anh trực tiếp đem người ta mang tới nhà tang lễ hỏa thiêu đi! =)))))))