Lúc này, Cung Ái Lâm ở trên lầu nhìn, khi nhìn thấy Lâm Tử Lam cùng Mặc Vũ cười, càng cảm thấy giả tạo.
Bà giả bộ ho khan một tiếng, "Mặc Vũ, tới đây!"
Nghe được tiếng nói này, mặt của Mặc Vũ trong nháy mắt sụp đổ, lưu luyến không rời liếc mắt nhìn một cái, gục đầu xuống, đi trở lại...
Lâm Tử Lam đứng ở nơi đó, nhìn nụ cười trên mặt Mặc Vũ dần dần biến mất, trong lòng cũng không nói ra được yêu thương, Mặc Vũ nhỏ như vậy đã không có ba mẹ, là Cung Ái Lâm khéo tay nuôi lớn bé, thế nhưng bà lại tước đoạt vui vẻ bé cần có.
Tuy rằng yêu thương, thế nhưng Lâm Tử Lam không có quyền nói cái gì.
Cô càng biết, Cung Ái Lâm dạy dỗ nghiêm túc đối với Mặc Vũ như vậy, cũng là bởi vì các cô, cho nên dưới tình huống như vậy, cái gì cũng không nói là tốt nhất.
Lúc này, vừa trở lại, nghỉ ngơi một chút, liền ăn cơm.
Trên một bàn, ngoại trừ Cung Ái Lâm ở ngoài, thoạt nhìn vui vẻ hài hòa.
Mặc lão cũng không có hỏi quá nhiều thân phận Tạp Ni, dù sao xem ra cũng không phải người bình thường.
Không phải Hi Hi, thì chính là bạn Mặc Thiếu Thiên.
Nếu có thể ở cùng nhau, cũng không tệ.
Lúc này, Mặc lão nhìn mấy người bọn họ, bưng chén lên, "Cảm on mọi người đã chiếu cố và giúp đỡ Hi Hi, Mặc lão tôi vô cùng cảm kích.
Mặc lão bưng chén lên, Hoa Hồng cùng Tạp Ni bọn họ còn giả bộ cái gì, cũng đều bưng chén lên, Tạp Ni mở miệng, "Hi Hi là chúng ta cùng chung hi vọng, chỉ cần bé có chuyện, chúng tôi sẽ giúp đỡ!”
"Tốt!" Nghe Tạp Ni nói, Mặc lão nói một tiếng.
Sau đó uống một hơi cạn sạch.
Nghe Mặc lão nói, sắc mặt Cung Ái Lâm cũng thay đổi, hiện tại, Mặc Ân Thiên càng ngày càng coi trọng Hi Hi đó là một vấn đề.
Nghĩ tới đây, trong lòng của bà khó chịu.
Chỉ là, nhiều người như vậy, bà không tiện phát tác, chỉ có thể cứng rắn chịu đựng.
Hi Hi ngồi ở một bên, mang trên mặt nụ cười nhợt nhạt, cũng không có náo nhiệt như trước, hiện tại an tĩnh rất nhiều.
An tĩnh, Mặc lão nhìn có chút đau lòng.
Chỉ là, Mặc lão cũng không có nói chuyện này trước mặt nhiều người như vậy.
Lúc này, Mặc lão nhìn Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên, "Thế nào, hai người dự định lúc nào hoàn thành hôn lễ?" Mặc lão nhìn bọn họ hỏi.
Nói lên cái này, Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên nhìn nhau, suy nghĩ một chút, Lâm Tử Lam mở miệng, "Vừa mới trở về, còn không có lo lắng cái này!"
"Cô không lo lắng, cũng phải vì đứa con trong bụng mà suy nghĩ, con càng ngày.......càng lớn, đến lúc đó làm sao mà mặc váy cưới?” Mặc lão nhìn bọn họ hỏi.
Nói lên cái này, Cung Ái Lâm sửng sốt.
Lập tức ngẩng đầu nhìn Mặc lão, "Có ý gì?"
Không nghĩ tới Cung Ái Lâm có phản ứng lớn như thế, lúc này, ánh mắt Cung Ái Lâm nhìn về phía Lâm Tử Lam, "Cô mang thai?"
Lâm Tử Lam ngồi đối diện Hi Hi, nhìn bà, cũng không có phủ nhận, gật đầu, "Đúng vậy!"
Sắc mặt Cung Ái Lâm, không nói ra được u ám.
Có chút không dám tin!
Không nghĩ tới, cô có thai!
Dựa theo phát triển như vậy, công ty không phải là của Hi Hi, cũng sẽ là con trong bụng bọn họ kia!
Chỉ cần nghĩ vậy, Cung Ái Lâm rất không cam lòng, thế nhưng nhiều người như vậy, cũng không tiện biểu hiện ra ngoài, nắm tay thật chặt, cứng rắn ngồi ở chỗ kia.
Mặc Thiếu Quần nhưng thật ra không có một ý tưởng gì, hiện tại đã sớm không quan tâm chuyện của công ty, với anh ta mà nói, có muốn công ty hay không đều giống nhau, chỉ cần có thể ăn chơi, so với cái gì cũng không quan trọng.
Trọng yếu nhất, bây giờ còn có một nhiệm vụ, đó chính là Hoa Hồng!
Hiện tại, tất cả tinh lực của anh ta đều đặt trên người Hoa Hồng.
Con của mình, tính cách gì bà lại không biết sao?
Cung Ái Lâm đã sớm biết Mặc Thiếu Quần không làm được, trước vẫn ép buộc anh ta, hiện tại cũng không buộc được, công ty có thể là của Hi Hi, cũng có thể là Mặc Vũ.
Bà hiện đang toàn lực bồi dưỡng Mặc Vũ, thế nhưng không nghĩ tới, Lâm Tử Lam lại mang thai.
Chứng minh, đứa bé trong bụng của cô ta, lại được cổ phần trong MK.
Nghĩ tới đây, trong lòng của bà không cam lòng.
Bà nghĩ như thế nào, Mặc Thiếu Thiên sao lại không biết?
Chỉ là đến bây giờ, anh cũng không có làm gì.
Thế nhưng anh chỉ có một chút, nếu như Cung Ái Lâm dám đối với Hi Hi cùng Lâm Tử Lam có suy nghĩ gì, anh nhất định sẽ không bỏ qua!
Tin tưởng, lần trước bà ta đã biết qua!
Chỉ là quét mắt nhìn Cung Ái Lâm, Mặc Thiếu Thiên liền rời tầm mắt, suy nghĩ một chút, "Con muốn mau sớm!"
Mặc lão nói không sai, bụng Lâm Tử Lam mỗi ngày càng lớn, tuyệt đối không thể đợi.
Thứ hai, anh sợ đêm dài lắm mộng, nếu lại xảy ra chuyện gì thì sao bây giờ, cho nên, anh muốn sớm một chút.
"Con tán thành!" Lúc này, Hi Hi mở miệng.
Tạp Ni cũng đương nhiên là tán đồng, chỉ cần Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam kết hôn rồi, như vậy anh có thể trực tiếp mang Hi Hi đi.
Sợ rằng toàn bộ người trên bàn, ngoại trừ Cung Ái Lâm ở ngoài, tất cả mọi người đều tán thành.
Nhìn dáng vẻ Hi Hi, Mặc lão suy nghĩ một chút, "Ngày mai cha pải đi coi ngày, gần đây thế nào?"
"Ừ, không thành vấn đề!" Mặc Thiếu Thiên lên tiếng.
Mặc dù bây giờ cùng Lâm Tử Lam cùng một chỗ, cùng kết hôn không có gì sai biệt, thế nhưng anh cũng muốn có một hôn lễ, một chứng minh, để duy trì tiếp tục sinh hoạt của bọn họ.
Lâm Tử Lam cũng gật đầu, "Tất cả tựu giao cho người làm chủ!" Lâm Tử Lam nói, cô hiện tại mệt chết đi, thầm nghĩ nghỉ ngơi cho khỏe một chút.
Thế nào cũng không nghĩ tới trở về thành phố A ngày đầu tiên, bữa cơm thứ nhất lại thảo luận chuyện hôn lễ!
Cũng may, cũng không cần cô quản, toàn quyền giao cho Mặc lão quên đi!
Hi Hi cũng gật đầu, "Mặc lão, ông nhất định phải chọn một ngày gần nhất!”
"Thời gian tới kịp sao?"
"Đó là dĩ nhiên, ông nội thân ái, nhất định có năng lực này!" Hi Hi cười nói, như vậy, dáng vẻ vuốt mông ngựa mười phần (nịnh nọt).
Chỉ là hiển nhiên, Mặc lão thích.
Nghe liền vui vẻ.
"Được, dựa vào câu này của cháu, ông nhất định tìm một ngày lành, gần đây!" Mặc lão nói.
Nghe Mặc lão nói, Hi Hi cười hắc hắc.
Nhìn Hi Hi cùng Mặc lão cao hứng như vậy, sắc mặt của Cung Ái Lâm càng kém hơn, thực sự rất muốn trực tiếp rời khỏi, thế nhưng muốn nghe nhiều tin tức hơn, chỉ có thể cứng rắn ngồi ở chỗ kia.
Mặc Vũ ngước mắt, nhìn Cung Ái Lâm một chút, cũng không dám nói nhiều, chỉ có thể yên lặng ăn.
Thế nhưng càng là cái bộ dạng này, Cung Ái Lâm càng là tức giận.
Nhìn Hi Hi có thể làm cho Mặc lão vui vẻ, mà Mặc Vũ...
Ngẫm lại, bà tức giận không ngớt.
Lúc này, Hi Hi chợt nhớ tới cái gì, "Được rồi, Mặc lão, ông đoán lần này ở Bermuda, còn có ai đi!" Hi Hi hỏi.
Nghe thế, Mặc lão nhíu mày, "Ai?"
"Cô Lưu Ly!" Hi Hi nói.
Nghe thế, Mặc lão sửng sốt, Cung Ái Lâm một bên cũng sững sờ.
"Lưu Ly?" Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.
"Ừ!" Hi Hi liên tục gật đầu, "Không sai!"
"Cô thế nào đi?" Mặc lão hỏi, đã thật lâu không có cùng Lưu Ly liên lạc.
"Đương nhiên là lo lắng cháu lạc, cho nên đến thăm cháu!”Hi Hi cười nói.
Đúng Lưu Ly tình cảm rất sâu, mặc dù cô là con gái Cung Ái Lâm, thế nhưng không ảnh hưởng chút nào tình cảm Hi Hi đối với Lưu Ly.
Đây chính là tình cảm tốt của bọn họ, đối với người khác, không liên quan đến nhiều lắm.
"Không nghĩ tới Lưu Ly cũng đi, cô đã thật lâu không trở về!" Mặc lão nói, đứa con gái duy nhất, ông như thế nào lại không nhớ nhung đây.
"Cô thế nào sao không trở về cùng mọi người?” Mặc lão hỏi.
Đây cũng chính là điều Cung Ái Lâm muốn hỏi, thế nhưng bà không muốn nói chuyện với bọn họ.
Con gái duy nhất, lại quanh năm không ở bên cạnh mình, mặc dù Cung Ái Lâm thoạt nhìn cũng không có chuyện gì, thế nhưng cũng rất nhớ Lưu Ly.
Nghe giọng Mặc lão mất mát, lúc này, Hi Hi mở miệng, "Ông yên tâm, cô Lưu Ly lập tức sẽ trở về, cô trước khi đi nói, trước hôn lễ của cha mẹ sẽ trở về!”
Nói lên cái này, Mặc lão còn cần nói gì nữa.
Nghe được tin tức Lưu Ly, Cung Ái Lâm có quá nhiều điều nói muốn hỏi, nhưng lại nhịn.
Lưu Ly quanh năm không ở bên cạnh mình, cũng không phải một ngày, bà cũng thói quen.
Chỉ là không nghĩ tới, con trai của mình, con gái, cháu, hầu như, là người thân nhất của bà, đều cùng Mặc Thiếu Thiên bọn họ, đối với bà mà nói, là một loại bi ai.
Có thời gian đến Bermuda, cũng không có thời gian bay trở về liếc nhìn bà một cái.
Lòng của Cung Ái Lâm, rất không có tư vị.
Đây là, Mặc Thiếu Thiên cũng mở miệng, "Ừ, không sai, Lưu Ly nói như vậy, đoán chừng sẽ thật nhanh trở lại!"
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Mặc lão an ủi một chút.
Cũng may, quan hệ Mặc Thiếu Thiên cùng Lưu Ly không tệ.
Mặc lão gật đầu, "Ừ, cha đã biết!"
Hiện tại, nói cái gì cũng phải để hôn lễ diễn ra trong một ngày gần nhất.
"Được rồi, vừa ăn vừa nói!" Mặc lão nói.
Vì vậy, mọi người đều động đũa.
Một bàn người, thoạt nhìn coi như là hòa thuận.
Chỉ có một người, toàn bộ hành trình không yên lòng, ngoại trừ Mặc nhị thiếu gia Mặc gia chúng ta, còn có thể là ai.
Vừa ăn, vừa chú ý nhất cử nhất động của Hoa Hồng, có đúng nhìn mình hay không.
Một bên Tạp Ni đều phát hiện, khóe miệng không khỏi gợi lên.
Mặc Thiếu Quần cũng vậy, coi trọng ai không coi trọng, hết lần này tới lần khác coi trọng Hoa Hồng như vậy, anh ta căn bản không phải là món ăn của Hoa Hồng!
Chí ít, Tạp Ni khẳng định một điểm, sớm muộn bị Hoa Hồng làm cho tàn phế.
Lúc này, Tạp Ni tiến tới, ở bên tai Hoa Hồng nói câu gì, Hoa Hồng sau khi nghe được, con ngươi bỗng nhiên hướng Mặc Thiếu Quần bên kia quét tới, Mặc Thiếu Quần bất ngờ, không nghĩ tới Hoa Hồng bỗng nhiên nhìn qua, thoáng cái khẩn trương, ăn được thứ gì đó trong miệng, cũng bị sặc, nhịn không được phun ra........
"Khụ khụ khụ..."
"Khụ khụ..."
Cử động này của Mặc Thiếu Quần, kinh động một bàn người.
Không ít đường nhìn đều hướng Mặc Thiếu Quần, Mặc Thiếu Quần càng thêm khẩn trương, không biết làm sao, đỏ mặt.
A a a a!
Một khắc kia, Mặc Thiếu Quần có loại xúc động muốn chết!
Lúc này, Mặc lão nhíu mày, căm tức nhìn anh ta, "Ăn cơm, anh làm cái gì vậy!?"
"Con...con, ho khan một cái cái..." Mặc Thiếu Quần không biết bị vật gì làm cho sặc, mặt đỏ bừng lên.
Còn một bên Lý Thuận tương đối thân thiết, bưng một chén nước lên đưa cho anh ta, Mặc Thiếu Quần cái gì cũng không nói, tiếp nhận liền uống vào...