Trước lúc đi, Tiêu Dật đưa cho Hi Hi một tấm thẻ, bởi vì hắn biết rõ, nếu đưa cho Tử Lam nàng nhất định sẽ không nhận lấy..vì vậy cách tốt nhất đó là đưa cho Hi Hi bảo bối.
Hi Hi bộ dáng rất rộng rãi thu ngay..
Ngu sao mà không lấy!
Cuộc sống thì làm sao có thể thiếu tiền.. ai lại đi chê tiền trong khi tự dâng đến cửa.
Huống chi, nếu như bé không thu, Dật thúc thúc nhất định sẽ nghĩ ra nhiều cách ép buộc bé phải nhận lấy.
Cho nên bé chọn cách nhanh gọn, trực tiếp thu ngay khỏi phải vòng vo chi cho mệt!
Hi Hi cũng không hiếm lạ gì với số tiền này, nhưng đây là chút tâm ý mà Dật thúc thúc dành cho mẹ bé, nếu như bọn họ không nhận Dật thúc thúc cũng sẽ cho người quan sát hai mẹ con họ!
Hi Hi cũng là vạn bất đắc dĩ mà thôi!
Tiền, đối với Hi Hi rất dễ dàng kiếm được, cách thức không khác Dật thúc thúc và cha bé là bao, nhưng Hi Hi phải cố gắng tiếp tục che giấu mẹ dù biết rằng giấy không gói được lửa.
Dật thúc thúc còn để lại cho bé một vật vô cùng đặc biệt..
Là một sợi dây chuyền..
Dật thúc thúc nói đây là một sợi dây chuyền cảm ứng..
Nếu bọn họ gặp phải chuyện gì mà không thể liên lạc được với thúc ấy, Dật thúc thúc sẽ lần theo manh mối lợi dụng cảm ứng của sợi dây chuyền mà tìm được.. ( sợi dây chuyền giúp Lam tỷ thoát một kiếp tử nạn)
Mặc dù hiện tại mẹ và bé vẫn bình yên vô sự, nhưng bé lại cả giác được cuộc sống sau này của hai mẹ con sẽ trãi qua rất rung động lòng người, khiến Hi Hi cảm giác thật hưng phấn!
Trực giác của Hi Hi luôn luôn đúng không sai bao giờ..
Bé cảm thây vật này rất hữu dụng có thể lưu lại.
Ít nhất hiện tại bé cảm thấy Dật thúc thúc không bao giờ làm bất cứ chuyện gì tổn thương đến mẹ bé, có lẽ thúc ấy thật lòng quan tâm đến mẹ!
Vì vậy, Hi Hi rất sảng khoái nhận món quà này.
Hi Hi còn dùng bộ dáng đáng yêu dễ thương của trẻ con nhìn Tiêu Dật " Dây chuyền này bảo bối nhất định sẽ đeo trên người của mẹ, cám ơn Dật thúc thúc! "
Đúng là một đứa bé ngoan!
Tiêu Dật ôm Hi Hi hôn một cái " Bảo bối, con thật là hiểu chuyện! Hôm nào xong việc Dật thúc thúc sẽ lại đến thăm con! "
" Vâng, đến lúc đó bảo bối nhất định sẽ làm thật nhiều món ăn ngon chiêu đãi thúc nha " Hi Hi cười nói như một đứa trẻ.
Tiêu Dật cười nhìn Hi Hi dặn dò thêm mấy câu " Chăm sóc mẹ con thật tốt, có chuyện gì xảy ra phải nhanh chóng gọi cho Dật thúc thúc biết không "
Hi Hi khẽ mỉm cười " Ân, bảo bối nhất định ghi nhớ! "
Mẹ bé, bé nhất định phải hảo hảo bảo vệ..
Tiêu Dật sắp đến giờ lên máy bay nên nhanh chóng bước ra không quên dặn Hi Hi thêm một số chuyện, lúc đi, Tử Lam muốn đưa Tiêu Dật ra sân bay nhưng Tiêu Dật từ chối, khuya rồi hắn phải để nàng nghĩ sớm, hắn không muốn có người phát hiện ra hai mẹ con bọn họ có liên quan đến hắn, như vậy sẽ nguy hiểm cho mẹ con Tử Lam rất nhiều. Cuối cùng, Tiêu Dật một mình cất bước rời đi, trong lòng mang theo thật nhiều tiếc nuối bất an, giống như hắn sắp mất đi vật gì đó rất quan trọng.
Tiêu Dật đã nói như vậy Tử Lam cũng không kiên trì muốn đưa hắn đi nữa, trong người nàng có chút rượu nên cảm thấy có chút buồn ngủ. Sau khi Tiêu Dật đi, nàng nhanh chóng tắm rửa, leo lên giường gặp Chu Công ngay!
Đợi tất cả yên tĩnh trở lại...
Trong phòng ngủ Hi Hi đèn vẫn sáng nhàn nhạt.
Máy vi tính trên bàn mở ra, con người nho nhỏ ngồi trước máy tính, mới vừa rồi còn bộ dáng cười ưu nhã giờ phút này trên mặt đầy vẻ nghiêm túc, nghiêm nghị phiên bản thu nhỏ của Mặc Thiếu Thiên.
Ngón tay quen thuộc linh hoạt điều khiển trên bàn phím, nhập vào liên tục dãi số, sau đó tiến vào không gian của một tổ chức.
Vừa mới tiến vào liền thấy ghi chép vô số chuyện phiếm, bon họ đang trò chuyện những vấn đề nóng bỏng.
" Tạp Ni, vụ buôn bán thuốc nổ lần trước như thế nào? Bên cảnh sát Quốc Tế đuổi kịp anh chưa? "
" Con mẹ nó, nếu như đuổi kịp, tôi còn là Tạp Ni sao? Chỉ là Quốc Tế bên kia còn nhìn chằm chằm vào tôi, hiện giờ tôi đang suy nghĩ biện pháp thoát khỏi hắn. Mẹ nó! " Chuyện này khiến Tạp Ni cực kỳ khó chịu.
******
Tổ chức khủng bố bắt đầu quẩy....Sát thủ hàng đầu thế giới xuất hiện...