Nghĩ tới đây, Hoa Hồng nắm chặt súng, bay thẳng đến hướng kia.
Quả nhiên, cách bên kia càng gần, tiếng nói càng rõ ràng, hơn nữa, còn là tiếng nói của Hi Hi, nghĩ đến đây, Hoa Hồng không có do dự chút nào, trực tiếp chạy tới!
Nhưng mà, vừa mới đi qua đến một bên góc, Hoa Hồng thấy được bọn họ!
Vi An đang cầm roi đánh Hi Hi, mà Hi Hi bị trói lại treo lên, cả người máu dầm dề, thoạt nhìn không đành lòng nhìn thẳng.
"Hi Hi..." Hoa Hồng nhìn bọn họ, tức giận dưới đáy lòng thiêu đốt.
"Dừng tay!" Hoa Hồng hét to một tiếng, nhìn Vi An, lập tức giơ súng lên, nhắm ngay Vi An!
Vi An đang chuyên tâm quất Hi Hi, căn bản cũng không có phát hiện Hoa Hồng đến, ngay khi nghe được tiếng nói của cô thì Vi An mới dừng lại.
Nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hoa Hồng, nhíu mày!
Hi Hi cũng nhìn Hoa Hồng, ngay cả khuôn mặt nhỏ nhắn đã sưng như đầu heo, thế nhưng bé hơi hí mắt ra, khi nhìn đến Hoa Hồng không nói ra được bao nhiêu kích động!
"Hoa Hồng..." Hi Hi cũng gọi là một tiếng.
Hoa Hồng nhìn Hi Hi, nếu như không phải căn cứ dáng vẻ, y phục, cô căn bản không có biện pháp phân biệt rõ bé chính là Hi Hi hay không!
Nhìn bé bị đánh thành như vậy, lòng Hoa Hồng có chút đau, thậm chí đôi mắt có chút ửng hồng.
Ánh mắt của cô từ trên người của Hi Hi dời đi, nhìn về phía Vi An, ánh mắt kia tràn đầy tức giận, hiện tại hận không thể giết chết cô ta!
Mà Vi An, đứng ở nơi đó, khóe miệng cô ta cười lạnh, nhìn Hi Hi, "Xem ra mẹ mày còn không có yêu thương gì mày, tao muốn chính mẹ mày tới, không nghĩ tới mẹ mày còn rất sợ chết không có tới..."
"Đối phó loại người như cô, không cần mẹ tôi phải xuất hiện!" Hi Hi nhìn cô ta hung hăng nói.
Đối với kế ly gián của cô ta, bé căn bản không tin tưởng.
Bởi vì Hi Hi tuyệt đối tin tưởng, mẹ sẽ vì bé làm bất cứ chuyện gì!!!
Tựa như bé đối mẹ là giống nhau!
Nghe Hi Hi nói, Vi An lạnh lùng cười.
Lúc này, Hoa Hồng giơ súng về quay cô ta, "Thả cậu ta ra, nếu không tôi sẽ giết cô!"
Nghe Hoa Hồng uy hiếp, Vi An hình như không chút lo lắng, cô ta mở miệng cười, "Tốt, cô nổ súng đi, xem một chút, là cô nhanh, hay là tôi nhanh!" Nói xong, Vi An trực tiếp cởi áo trên người Hi Hi ra, mà trên người của bé, có gắn một món đồ không lớn không nhỏ, còn đang sáng lên!
Đối với vật kia, Hoa Hồng không thể quen thuộc hơn nữa!
Bom!
Khi nhìn đến vật kia thì, mặt của Hoa Hồng cũng thay đổi, mắt cũng mở rất lớn, hình như không thể tin được sự thật này!
Lúc này, Vi An giơ tay lên, cho Hoa Hồng nhìn trong tay mình có điều khiển từ xa, "Đối với vật này, chắc cô cũng không thấy xa lạ gì, nếu như cô vô cùng tự tin súng trong tay cô nhanh hơn tôi, như vậy cô có thể thử xem một chút!"
Nhìn dáng vẻ Vi An, Hoa Hồng nắm chặt quả đấm, hận không thể đem Vi An xử tử lăng trì, "Cô rốt cuộc muốn thế nào?"
Nhìn Hoa Hồng, Vi An mở miệng, "Không muốn thế nào, vốn là hôm nay tôi chuẩn bị hết thảy là cho Lâm Tử Lam, không nghĩ tới cô lại đi tìm cái chết!"
"Người nào chết, còn chưa biết được!" Hoa Hồng nhìn cô ta nói, cho dù tình huống rất khẩn trương, nhưng tính bẩm sinh kiêu ngạo, không muốn bị khinh thường.
Nghe Hoa Hồng nói, Vi An nở nụ cười, "Thật sao? Như vậy chúng ta nhìn kỹ một chút!"
Lúc này, Vi An bỗng nhiên từ phía sau rút ra một con dao, từ từ hướng Hi Hi đi.
Hoa Hồng thấy thế, nhìn Vi An, "Cô muốn làm gì?"
Vi An quay đầu lại, "Cô có thể nổ súng, bốn phía tôi đã đổ đầy thuốc nổ, nếu như cô nổ súng như lời cô nói, như vậy kết quả chỉ có thể là đồng quy vu tận..."
Nghe Vi An nói, Hoa Hồng cùng Hi Hi nhất trí cho rằng, cô ta rất BT!
Không!
Cô ta đã điên rồi!
Không phải BT bình thường!
Lúc này, nhìn Hoa Hồng không có cử động nữa, Vi An cười cười, trực tiếp vươn tay cánh tay, cắt sợi dây đang treo Hi Hi!
"Phanh" một tiếng, Hi Hi từ trên cao rớt xuống, cả người cứng nhắc ngã trên mặt đất.
Hi Hi rơi xuống một khắc kia, Hoa Hồng nhìn thấy đau lòng!
"Hi Hi, cậu có sao không?" Hoa Hồng đứng cách đó không xa, nhìn Hi Hi hỏi.
Hi Hi quỳ rạp trên mặt đất, bị Vi An hành hạ lâu như vậy, giờ này khắc này, bé một chút khí lực cũng không có, thế nhưng biết Hoa Hồng rất lo lắng cho bé, bé mới giật giật, ý bảo mình không có chuyện gì.
Hoa Hồng nhìn, nhìn Hi Hi thương tích khắp người, trong lòng không nói ra được đau lòng, ngước mắt, hung hăng nhìn Vi An, "Cô rốt cuộc muốn thế nào?"
"Xem ra, cô rất lo lắng cho cậu ta!'Vi An nhìn Hoa Hồng hỏi.
Tuy rằng không biết Hoa Hồng là người như thế nào, thế nhưng thân phận Hoa Hồng, tuyệt đối không đơn giản, thế nhưng Hoa Hồng lại lo lắng cho Hi Hi như vậy, bọn họ có quan hệ như thế nào!?
Hiện tại, Vi An có chút tò mò!
Hoa Hồng nhìn Vi An, khóe miệng cười lạnh, "Vi An, đừng nói tôi không cảnh cáo cô, nếu như cậu ta có chuyện gì, trên thế giới này không có một nơi nào để cô sống yên ổn!"
Nghe Hoa Hồng nói, Vi An nhíu mày, "Có ý tứ gì?"
"Sợ rằng đến bây giờ, cô còn không biết cô đắc tội bao nhiêu người!" Hoa Hồng cười lạnh nói.
Vi An biết trong lời Hoa Hồng có ý gì, nhíu mày, nhìn Hoa Hồng, "Cô rốt cuộc muốn nói cái gì?!"
Hoa Hồng lạnh lùng cười, "Đến bây giờ, cô cũng không biết tại sao lại đắc tội với người của Hợp Tung phải không?" Hoa Hồng nhìn cô ta hỏi, nhân cơ hội kéo dài thời gian, hi vọng Mặc Thiếu Thiên có thể nhanh một chút chạy tới!
Hoa Hồng nói, một lời làm thức tỉnh Vi An, Vi An suy nghĩ một chút, nhìn bọn họ, "Ý của cô là?" Nói đến một nửa, cô ta dùng ánh mắt đặt biệt ngạc nhiên nhìn về phía Hi Hi.
Mà Hi Hi, khắp người đầy thương tích, té xuống đất, cũng không muốn nhúc nhích.
"Cậu ta là người của Hợp Tung sao?" Vi An hỏi.
"Cậu ta là em trai của Tạp Ni, cô chọc cậu ta, chẳng khác nào chọc Tạp Ni, cô nghĩ Hợp Hung trên dưới sẽ bỏ qua cho cô sao?" Hoa Hồng nhìn cô ta nói gằng từng chữ.
Đến bây giờ, cô không thể không nói Hi Hi cùng Hợp Tung có quan hệ, nhưng vì sợ người khác sẽ gây khó dễ Hi Hi, cho nên mới nói Hi Hi là em trai Tạp Ni.
Tạp Ni!
Tên này có sức ảnh hưởng lớn!
Phàm ai biết đến Hợp Hung, đều biết Tạp Ni!
Cũng có thể nói, ở trong hắc đạo, không ai không biết, không có người không hiểu!
Vi An có chút khó tin, một đứa bé nhỏ như vậy, làm sao có thể cùng Hợp Tung dính líu quan hệ? Như thế nào lại là em trai của Tạp Ni?
Nhìn Vi An do dự, Hoa Hồng biết, cô ta vẫn là có mấy phần kiêng kỵ Hợp Tung!
Dù sao, chọc Hợp Tung, chẳng khác nào đối đầu với toàn thế giới!
Tuy rằng thế lực trọng điểm của Hợp Tung không ở thành phố A này, thế nhưng phải biết rằng, Hợp Tung vài năm sau phát triển, thế nên mọi người ai cũng có phần kiêng dè, cho nên Vi An đắc tội Hợp Tung, chẳng khác nào tìm con đường chết!
Vi An vẫn không rõ, vì sao người của Hợp Tung cũng tìm cô ta, thế nhưng hiện tại lúc này, cái này hoàn toàn có thể!
Trách không được đứa bé này mạnh miệng như thế...
Lúc này, Vi An ngước mắt nhìn Hoa Hồng, "Cô cho là cô nói như vậy, tôi sẽ tin sao?"
Ngụ ý, cô ta không tin chuyện này!
"Có tin hay không thị chuyện của cô, hiện tại Tạp Ni đã đến A thị, chính là vì tự mình tìm cậu ta, nếu như cô không sợ chết như lời nói, thì cứ động thủ!" Hoa Hồng nói gằn từng chữ.
Tạp Ni đến A thị?
Nghe được tin tức này, Vi An cũng là sửng sờ.
Tạp Ni cái tên này, ở trong hắc đạo chính là một thần thoại, cô cũng chỉ là nghe nói qua, cho tới bây giờ chưa gặp qua!
Hiện tại, Tạp Ni lại muốn đến A thị!
Không thể không thừa nhận, khi nghe đến điều này, Vi An vẫn có một khắc khiếp sợ.
"Nếu như cô thả cậu ta ra, có lẽ, cô còn có thể sống một mạng!" Hoa Hồng nhìn cô ta mở miệng nói.
Nghe thế, Vi An ngước mắt, cặp mắt kia tràn ngập hận ý nhìn Hoa Hồng.
Hoa Hồng cũng nhìn cô ta, sau một lúc lâu, Vi An mở miệng.
"Nếu như tôi nói, tôi không có ý định muốn sống thì sao?" Vi An nhìn Hoa Hồng bỗng nhiên cười lạnh hỏi.
Nghe thế, Hoa Hồng sửng sốt.
Cô thật không hiểu Vi An!
Cô cho là vì muốn sống sót nên cô ta mới bắt cóc Hi Hi, không biết, cô ta là vì trả thù!
Giờ khắc này, Hoa Hồng mới biết được, khi một người liều mạng, thì không nên lấy cái chết ra uy hiếp!
"Vậy cô rốt cuộc muốn thế nào?" Hoa Hồng nhìn cô ta hỏi.
"Tôi lần này quay trở về, cũng không có tính toán là sẽ còn sống..." Vi An nhìn cô nói gằng từng chữ.
"Vì một Mặc Thiếu Thiên, cô cảm thấy làm như vậy, đáng giá không?" Hoa Hồng nhìn cô ta hỏi.
"Có đáng giá hay không, bây giờ, cũng không quay trở lại được..." Vi An nói.
Ban đầu ở Mafia, vì thay anh đỡ phát súng kia, cô không hối hận, chí ít cho rằng, anh sẽ nhớ kỹ cô, thế nhưng không nghĩ tới, anh lại yên tâm thoải mái hạnh phúc trôi qua như vậy!
Còn cùng Lâm Tử Lam kết hôn!
Chỉ cần nghĩ tới đây, cô ta không có cách nào nhịn được!
Dựa vào cái gì!
Vì anh, cô có thể đi tìm cái chết, mà anh, lại chưa từng có một chút gì nhớ thương cô!
Cô nghĩ chứng minh sự tồn tại của mình, chứng minh Mặc Thiếu Thiên nhớ kỹ cô, chứng minh bọn họ đã từng yêu nhau...
Thế nhưng, cuối cùng vẫn đi đến bước này!
"Đây là chuyện của cô cùng Mặc Thiếu Thiên, không có quan hệ gì với cậu ta, cậu ta chỉ là một đứa bé!" Hoa Hồng nhìn cô ta nói gằng từng chữ.
Nếu như không phải Vi An đang cầm trong tay điều kiển từ xa khống chế Hi Hi, cô sợ là đã sớm xông lên, giết cô ta!
Chứ hơi đâu ở chỗ này cùng cô ta nói lời vô ích!
Nghe được lời Hoa Hồng nói, Vi An bỗng nhiên quay đầu lại nhìn cô, "Cô hình như rất khẩn trương cho cậu ta..."
Lúc này, Hoa Hồng còn chưa mở miệng, Hi Hi lại ở một bên mở miệng.
"Hoa Hồng, giết cô ta... Giết cô ta..." Hi Hi từ từ chống lên, ngẩng đầu nhìn Hoa Hồng rất yếu đuối nói.
Cho dù nguy hiểm tính mạng, bé cũng muốn Vi An chết!
Nếu như cô ta không chết, như vậy mẹ cùng cha sau này cũng không có ngày nào yên lành!
Hoa Hồng đứng ở cách đó không xa, nhìn dáng vẻ Hi Hi, quả đấm nắm thật chặt.
Nếu như không phải là vì Hi Hi, cô đã sớm động thủ!
"Giết cô ta..." Hi Hi mở miệng.
Hoa Hồng đứng ở nơi đó, không nhúc nhích!
Cô tuyệt đối sẽ không mang tính mạng Hi Hi ra đùa giỡn!
Tuyệt đối sẽ không!
Lúc này, Hoa Hồng nhìn Vi An, "Cô rốt cuộc muốn thế nào?"
Vi An lại cười, "Xem ra, cô rất lo lắng cho cậu ta!"
"Hãy bớt sàm ngôn đi, cô rốt cuộc muốn thế nào!?" Hoa Hồng nhanh chóng hỏi ngược lại.