Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc

Chương 322: Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi




“ Tư Tuyệt, nhất định tôi sẽ giết ông, nhất định sẽ!” Hi Hi nhìn Tư Tuyệt không ngừng gào thét, đôi mắt đỏ ngầu, vô cùng kích động.

Chỉ cần nghĩ tới mẹ phải chịu đựng thống khổ, Hi Hi không cách nào nhịn được!

Hoa Hồng thấy thế, chạy nhanh ngăn Hi Hi.

Bé không phải đối thủ của Tư Tuyệt.

Hoa Hồng lôi kéo Hi Hi, nhìn bộ dạng bé kích động, cũng nhịn không được vành mắt đỏ hoe.

Chưa bao giờ gặp qua dáng vẻ này của Hi Hi, giờ khắc này, nhìn thấy Hi Hi thương tâm tuyệt vọng, khiến cho người ta không nhẫn tâm khi nhìn thấy cảnh này.

“ Hi Hi, cậu bình tĩnh một chút!” Hoa Hồng lôi kéo bé nói.

Sau đó Hoa Hồng tiến đến bên tai Hi Hi nhẹ nhàng nói, sau khi Hi Hi nghe được, quay mặt đi, cặp mắt đỏ nhìn nhìn Hoa Hồng, thế này mới làm cho mình bình tĩnh xuống.

Lúc này, Hi Hi nghiêng đầu, cặp mắt kia hồng hồng, gắt gao nhìn Tư Tuyệt, hận ý trải rộng toàn thân, bé thề, bé nhất định phải giết Tư Tuyệt!

Nhất định phải giết hắn!!

Hai tay Hi Hi nắm chặt!

Tư Tuyệt đứng ở một bên, nhìn bộ dạng Hi Hi, trong lòng thập phần vui vẻ.

Nói vậy, trong lòng Mặc Thiếu Thiên cũng giống như vậy đi!

Bất qua, Tư Tuyệt nhìn Hi Hi, hơi nhíu mày, ánh mắt của bé, tràn ngập sát khí.

Dù sao oắt con đó cũng chỉ là một đứa bé, tại sao lại có sát khí lớn như vậy!

Xem ra, nó thật sự là phiên bản thu nhỏ của Mặc Thiếu Thiên.

Nhìn bộ dạng Hi Hi, Tư Tuyệt nhíu mày,”Xem ra, trước khi tao đưa cho Mặc Thiếu Thiên xem nên cho mày xem qua một chút!” Tư Tuyệt nhìn Hi Hi tự nhiên mở miệng.

Tư Tuyệt càng nói, Hi Hi càng tức giận, hai tay nắm thật chặt.

Ánh mắt gắt gao nhìn về phía Tư Tuyệt.

Bé nhất định, nhất định sẽ giết Tư Tuyệt!!

Hi Hi càng hận, Tư Tuyệt càng thích.

“ Như thế nào? Có phải hiện giờ mày rất muốn giết tao phải không? Mày có muốn biết, hiện tại mẹ mày ra sao không?” Tư Tuyệt nhìn Hi Hi hỏi, mỗi một câu, đối với Hi Hi mà nói chính là một sự khiêu khích, một loại tra tấn tinh thần.

Phải.

Hi Hi rất muốn xông lên giết chết Tư Tuyệt ngay lặp tức!

Nhưng Hoa Hồng nói đúng.

Bé không phải đối thủ của Tư Tuyệt, thậm chí nếu bé vọng động tiến lên, người bị thương chắc chắn không phải Tư Tuyệt mà là bé.

Bé không thể để cho mẹ lo lắng!

Vì thế Hi Hi cố nhịn xuống!

Mặc kệ Tư Tuyệt nói cái gì, hiện tại, Hi Hi phải bảo vệ mình!

Bé muốn kéo dài thời gian đến khi cha đến!

Nghĩ đến đây, Hi Hi nhìn Tư Tuyệt,” Ân, ông nói rất đúng, hơn nữa, sẽ có một ngày, nhất định chính tay tôi sẽ giết chết ông!” Hi Hi nhìn Tư Tuyệt tùng chữ một nói, phong thái rất giống Mặc Thiếu Thiên, ánh mắt tràn ngập hận ý.

Tư Tuyệt nhìn Hi Hi, nhếch miệng cười mỉa mai.

“Chỉ sợ một ngày như thế sẽ không bao giờ đến với mày!” Tư Tuyệt nói.

Hắn tuyệt đối không bao giờ lưu lại tai họa về sau cho mình.

Chờ Mặc Thiếu Thiên đến đây, hết thảy, đều sẽ chấm dứt!

…………

Trong khách sạn.

Lưu Ly một thân quần áo màu đen đứng ở cửa sổ.

Hai ngày, bọn họ tới nơi này.

Hơn nữa đi tìm một khách sạn gần Mafia nhất.

Mà Lưu Ly đứng ở cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, sau đó xoay người nhìn Tỉnh Nham thiếu tá.

“ Thu được tin tức, là tối này hành động!” Mặc Lưu Ly báo cáo nói.

Lúc này, Lưu Ly cùng người lúc trước có chút bất đồng.

Lúc trước, Mặc Lưu Ly im lặng giống thiên kim tiểu thư.

Mà hiện tại, Lưu Ly thoạt nhìn như một nư nhân cơ trí.

Nghe được âm thanh, Tỉnh Nham chậm rãi đi tới, trong tay cầm một li rượu đỏ, rất thân sĩ, chiều cao một mét tám, mặc trang phục màu xám, thoạt nhìn, thập phần đẹp trai, tuy rằng nói anh thật hỗn huyết, nhưng thoạt nhìn, càng giống như người Hàn Quốc.

Tựa như nam nhân thần tượng hay xuất hiện.

Bạch mã vương tử!

Bất quá, xưng hô thế này cùng thân phận của hắn không phù hợp.

Lúc này, Tỉnh Nham đi tới, trên cao nhìn xuống cảnh sắc bân ngoài, ánh mắt thâm sâu khó hiểu.

“ Tốt lắm, không sai!” Tỉnh Nham mở miệng, sau đó nhấp một ngụm rượu đỏ.

“ Chuẩn bị du thuyền, chờ thời điểm bọn hắn bị thương, chúng ta an vị làm ngư ông!” Tỉnh Nham nói.

Lưu Ly ngẩn người, sau đó gật đầu,”Dạ!”

Kì thật, Lưu Ly thật lo lắng.

May mắn hiện tại Tỉnh Nham không biết thân phận Hi Hi, nếu không mục tiêu của hắn sẽ nhắm ngay Hi Hi.

Nhìn Mặc Lưu Ly trầm mặc, Tỉnh Nham bỗng nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn cô.

Nhìn bộ dạng Lưu Ly nhíu mày, Tỉnh Nham nhíu mi, liếc cô,” Lưu Ly, ngươi là có chuyện gì muốn nói với ta phải không?” Tỉnh Nham nhìn Lưu Ly hỏi, thanh âm nhẹ nhàng, làm cho không người nào có thể nghiền ngẫm tâm tư của hắn.

Nghe được thanh âm của Tỉnh Nham, Lưu Ly sửng sốt, lập tức phản ứng lại, lắc đầu,” Không có!”

Kinh ngạc nhìn Lưu Ly, ở trong tổ chức chống khủng bố quốc tế, Lưu Ly là một người tuân thủ qui tắc, không nói dối, đó cũng là vì sao Tỉnh Nham mang theo Lưu Ly.

Tỉnh Nham nhìn cô,”Lưu Ly, ngươi ở trong tổ chức quốc tế, ngươi là người ta xem trọng, đừng quên ngươi đã đáp ứng ta chuyện gì!” Tỉnh Nham nói.

Nghe Tỉnh Nham nói, Lưu Ly suy nghĩ, gật đầu.

Đem cái ý tưởng trong đầu kia quên đi.

Quên đi!

Có thể giấu giếm được nhất thời thì liền giấu giếm.

Hi Hi là con trai bảo bối của anh, mặc dù là người của Hợp Tung, là mục tiêu số một truy kích trong tổ chức, nhưng là vì không muốn quan hệ thêm phức tạp, Lưu Ly chỉ có thể gạt.

Hơn nữa, cô cũng không muốn nhìn thấy Hi Hi như vậy bị bắt đi.

Bé còn nhỏ như vậy, nếu Tỉnh Nham thiếu tá bắt đi, thì phải là cả đời…………

Bé là tâm can bảo bối của anh, Lưu Ly không thể trơ mắt nhìn Tỉnh Nham nhắm vào Hi Hi!

Tỉnh Nham thiếu tá tuyệt đối là nói một không nói hai, cho nên Lưu Ly chỉ có thể gạt.

Nhìn Lưu Ly, tâm tư của cô không có tránh được đôi mắt thâm trầm của Tỉnh Nham thiếu tá.

Tỉnh Nham biết, Lưu Ly là một người quật cường, chỉ cần cô không chịu nói, vô luận nói cái gì, cô đều sẽ không mở miệng.

Khẽ chuyển động con ngươi, Tỉnh Nham nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, nghĩ nghĩ, chậm rãi mở miệng,” Lưu Ly, ngươi thích cái gì nhất?” Bỗng nhiên, Tỉnh Nham thiếu tá hỏi.

Lưu Ly vừa phục hồi lại tinh thần, gnhe được Tỉnh Nham nói, sửng sốt, không rõ Tỉnh Nham thiếu ta hỏi như vậy là có ý gì.

Suy nghĩ, Lưu Ly quẫn bách mở miệng,” Ngủ!”

Tỉnh Nham,”……”

Điều này cũng thích!

Tỉnh Nham ngẩn người, sau đó giả bộ ho khan, nghiêm trang hỏi,” Ý ta là, người hoặc là sựu vật!”

Lưu Ly thật là vẫn đang suy nghĩ,” Không có!”

Tỉnh Nham,”…”

Xác thực, từ đầu đến bây giờ, Tỉnh Nham không biết Lưu Ly thích cái gì.

Thời điểm ở quốc tế, cô đều là một bộ dạng chuyện gì cũng không ham không thích, nhưng mà chuyện gì cũng có thể làm tốt nhất, hơn nữa, không nói láo!

Nghĩ đến đây, Tỉnh Nham nhìn cô,” Lưu Ly, ngươi có biết vì sao lúc trước ta chọn ngươi không??”

Lưu Ly nhìn Tỉnh Nham, không biết vì sao hắn nhắc tới chuyện này, nhưng mà Lưu Ly suy nghĩ, vẫn lắc đầu.

Cô cũng không biết vì sao, cô theo gia nhập tổ chức chống khủng bố, Tỉnh Nham thiếu tá khiến cho cô đi theo, mãi đến hiện tại.

Tỉnh Nham nhìn Lưu Ly, nhìn cô lắc đầu, cô cũng không có sốt ruột nói, mà tiếp tục hỏi,” Ngươi có biết vì sao ta cho ngươi danh hiệu kêu Sơn Chi không?”

Mặc Lưu Ly vẫn lắc đầu.

Sơn Chi là tên thời điểm cô ra bên ngoài nằm vùng, cũng là Tỉnh Nham thiếu tá cho cô danh hiệu, tên rất kì quái, nhưng là, đây là Tỉnh Nham cho cô.

Nhìn Lưu Ly lại lắc đầu, Tỉnh Nham suy nghĩ, mở miệng, ” Ngày đó ngươi theo ta bắt đầu, ngươi đều hoàn thành nhiệm vụ ta giao!”

“ Hơn nữa, nhiệm vụ ta giao, ngươi cho tới bây giờ cũng không hỏi vì sao, mà ngay cả danh hiệu ta cho ngươi, ngươi chưa bao giờ hỏi vì sao, thậm chí, cũng không phản bác!” Tỉnh Nham nói.

Chính là rất trung thành, cho nên,Tỉnh Nham mới đem Lưu Ly thu làm thủ hạ của mình.

Nhưng cũng bởi vì điều này, làm cho cô có cảm giác bất an.

Bởi vì thoạt nhìn Lưu Ly, bộ dạng cái gì cũng không để ý.

Điều này làm cho Tỉnh Nham không thể nắm chắc, cô rốt cuộc để ý cái gì, cho nên, nếu có một ngày Lưu Ly làm phản, hắn căn bản không thể nắm trong tay.

Cũng may nhiều năm như vậy, Lưu Ly đều rất qui củ, đối với hắn rất trung thành và tận tâm!

Nhưng là Tỉnh Nham vẫn rất không yên tâm……..

Lưu Ly nhìn anh,” Chẳng lẽ như vậy không tốt?Tôi không phải nên phục tùng mệnh lệnh cấp trên sao?” Lưu Ly hỏi.

Tuy rằng cô không hỏi điều kiện phục tùng nhiệm vụ,nhưng mà Lưu Ly cũng có tư tưởng của mình, chỉ là có chút chuyện, Tỉnh Nham thiếu tá cũng không biết.

Chính là, Lưu Ly không biểu hiện ra ngoài mà thôi.

Một khi biểu hiện ra ngoài, về sau, còn muốn làm cái gì, cũng sẽ bị khống chế, sẽ không được tín nhiệm.

“Tốt lắm!”

“Cho nên, ta hiện tại muốn nói cho ngươi chính là, lúc trước lựa chọn ngươi chính bởi vì độ trung thành của ngươi, ta thực yên tâm!”

“Bao gồm danh hiệu của ngươi, Sơn Chi, đều là ý tứ trung thành của ngươi, ngươi hiểu ý tứ của ta không?” Tỉnh Nham nghiêng đầu sang chỗ khác, con ngươi thản nhiên quét mắt nhìn Lưu Ly một cái.

Lưu Ly sửng sốt, là hắn phát hiện cái gì sao?

Lúc này, Lưu Ly gật đầu,” Tôi biết!”

“ Lưu Ly nhớ rõ chuyện đáp ứng Tỉnh Nham thiếu tá, tuyệt đối sẽ không đổi ý!” Lưu Ly nhìn Tỉnh Nham, từng chữ một nói, giọng điệu, như là đang cam đoan.

Tỉnh Nham thế này mới vừa lòng gật đầu,” Ừ, ta tin tưởng, ngươi sẽ không để cho ta thất vọng!”

Lưu Ly gật đầu.

“ Tốt lắm, đi làm nhiệm vụ đi!” Tỉnh Nham nói.

Nói như vậy, hắn tin tưởng Lưu Ly hiểu được ý của hắn.

Lưu Ly gật đầu, vừa muốn đi, chợt nhớ tới cái gì.

“Đúng rồi, thiếu tá, có một chuyện……..”

“ Chuyện gì?” Tỉnh Nham hỏi.

Lưu Ly suy nghĩ mở miệng,” Ngay cả Đồng Minh, Tiêu Dậtcũng tới Italya!”

Nghe được tin tức, Tỉnh Nham sửng sốt, lập tức nhíu mày.

“ Không nghĩ tới, Italya nhỏ bé này, thế nhưng hội tụ nhiều người như vậy!” Tỉnh Nham khóe môi gợi lên.

Hơn nữa, đều là cho hàng lông này dậm run run.

Nay, đều tụ tập ở Italya!

Nơi này, thật náo nhiệt!

Nghĩ đến đây, Tỉnh Nham gợi lên chút cười, mê hoặc lòng người, lập tức, tự nhiên mở miệng,” Không nghĩ tới một nữ nhân, thế nhưng có thể hấp dẫn ba đại hắc bang, hồng nhan họa thủy, những lời này không sai!”

Nữ nhân của Mặc Thiếu Thiên, thế nhưng gián tiếp giúp hắn chuyện này!

Hiện tại bắt đầu có điểm………

Lưu Ly đứng ở một bên nghe Tỉnh Nham nói, sắc mặt cũng không có gì thay đổi, chăm chú nhìn Tỉnh Nham.

“Cần làm cái gì không ạ?” Lưu Ly hỏi.

Tỉnh Nham lắc đầu,” Không cần, cái gì cũng đừng làm, Tư Tuyệt bắt nữ nhân đó, Tiêu Dật cùng Mặc Thiếu Thiên nhất định phải đi cứu, chúng ta án binh bất động, chờ bọn hắn đánh nhau, sau đó chúng ta ngồi làm ngư ông thu lợi!” Tỉnh Nham nói.

Nhiều năm như vậy, hắn rốt cuộc có cơ hội thu thập bọn họ!

Hơn nữa vẫn là duy nhất!

Nhìn Tỉnh Nham, Lưu Ly gật đâu,” Tôi đã biết!”

Thương lượng xong, Lưu Ly trực tiếp đi ra ngoài.

……………..

Mà Tiêu Dật bên kia.

Đã đến Italya.

Nguyên nhân, anh cùng Tư Tuyệt làm một cái giao dịch, sau khi thành công sẽ mang Lâm Tử Lam đi.

Nhưng hiên tại, Tư Tuyệt hối hận!

Hơn nữa còn đối với Lâm Tử Lam động tâm tư không đúng đắn!

Nghĩ đến đây, Tiêu Dật có điểm không thể nào nhịn được!

Đứng ở cửa sổ khách sạn, Tiêu Dật nhìn xuống phía dưới, cảnh đêm Italya, thu hết vào mắt.

Nhưng nghĩ đến những lời Tư Tuyệt chuyển tới thì khuôn mặt anh tuấn một mảnh lo lắng.

Tư Tuyệt, thoạt nhìn, ngươi quên lúc trước như thế nào lên làm lãnh đạo Mafia!

Nghĩ đến đây, khóe miện Tiêu Dật lạnh lùng gợi lên!

Nếu biết sẽ có một ngày như thế, lúc trước, Tiêu Dật cũng sẽ không giúp hắn!

Nghĩ đến hôm nay Lâm Tử Lam ở trong tay Tư Tuyệt, Tiêu Dật hận không thể trực tiếp giết Tư Tuyệt!

Đang lúc này, Ảnh Tử đi tới,” Tiêu chủ!”

“ Thế nào?” Tiêu Dật hỏi.

“Tư Tuyệt nói, hắn không đáp ứng, tìm thời gian, hắn sẽ đem nhân tình trả lại cho ngài!” Ảnh Tử nói.

Nghe thế, khóe miệng Tiêu Dật lạnh lùng gợi lên.

Xem ra, Tư Tuyệt muốn trở mặt.

Bất quá, đáp án này, Tiêu Dật đã đoán trước trong lòng.

Đưa lưng về phía Ảnh Tử, Tiêu Dật mở miệng,” Bên Mặc Thiếu Thiên có động tĩnh gì không?”

“ Xế chiều hôm nay, Mặc Thiếu Thiên đi ra ngoài một chuyến, sau khi trở về, cũng không thấy đi ra!” Ảnh Tử nói.

Nghe vậy, Tiêu Dật nhíu mày.

Xem ra, hắn đợi không được đã muốn hành động.

“ Lại đi hỏi thăm, tìm người giám thị Mặc Thiếu Thiên hai mươi tư giờ!” Tiêu Dật nói.

Nếu lần này đi Italya. Hắn tuyệt đối phải chuẩn bị.

Hắn đã xuống quyết định dẫn Lâm Tử Lam đi rồi.

Mặc kệ là ai, cũng không thể ngăn cản.

Nghe Tiêu Dật nói, Ảnh Tử gật đầu.

“ Đúng rồi, triệu tập huynh đệ, tùy thời đợi lệnh!” Tiêu Dật lạnh giọng nói.

Ảnh Tử nghe nói, gật đầu, vừa muốn đi, Ảnh Tử chợt nhớ tới cái gì.

“ Đúng rồi, Tiêu lão phu nhân nói người, gọi điện thoại cho bà!” Ảnh Tử nói.

Nói vậy,Tiêu Dật ngẩn người,” Ta đã biết!”

Vì thế Ảnh Tử lui ra ngoài.

Tiêu Dật đứng ở cửa sổ sát đất, nhìn cảnh đêm, con ngươi từ từ âm u……….