"Ai, không cần hâm mộ nữa, loại đơn vị tốt như cục công an này, cả đời này chúng ta muốn cũng không thể tiến vào."
"Hôm nay thời điểm đi lấy dụng cụ vệ sinh, nghe đại ca trong đơn vị nói tối hôm qua cục công an bắt rất nhiều người."
"Là những người nào?"
"Nghe nói có ông chủ quán bar Phương Đông, còn có ông chủ quán matxa Tân Giang, đều là một ít nhân vật một tay che trời trong thành phố chúng ta."
"Stop đê..! Cái gì một tay che trời, chỉ là mấy thủ lĩnh của thế lực xã hội đen, thoáng bắt nạt chúng ta, những dân chúng tóc húi cua này một tý thì còn được, muốn xách giày da cho những quan lớn kia, bọn hắn không đủ cách."
"Hư! Chớ nói lung tung! Chú ý tai vách mạch rừng!"
"Tôi nói sự thật, anh tưởng tượng mà xem, cục công an không động đến bọn hắn thì thôi, thật sự động rồi, không phải tận diệt tận gốc hả?”
“Tôi thấy mình phải cảm tạ Hồ cục trưởng cục công an chúng ta, cuối cùng cũng làm một chuyện thật sự tốt cho dân chúng chúng ta, đánh tan một đám người phạm tội như vậy, về sau, lúc buổi tối, chúng ta đi dạo dọc theo đường, cũng an toàn hơn nhiều."
"Sớm nên động những người này rồi, con gái ông già bên cạnh nhà tôi kia, bởi vì ông già thiếu một đống nợ đánh bạc, đã bị kéo đến Phương Đông Ngu Nhạc Thành bán mình.”
“Thật đáng thương, một năm qua, ngày nào cũng phải ở đấy tiếp khách, chưa từng thấy ánh mặt trời.”
“Những người này hoành hành ngang dọc ở trong thành phố chúng ta, một mực không để dân chúng yên bình, quả thực chính là sự sỉ nhục, khối u ác tính của Tử Kim chúng ta.”
……
Phú Khang treo biển số Tỉnh ủy tại chậm rãi đi về phía trước, lăn bánh trên đường lớn màu đen đã được quét sạch sẽ.
Hồ Khải nghe công nhân tụ tập tốp năm tốp ba ven đường, thảo luận về chuyện tối ngày hôm qua, liền cười nói: "Tối hôm qua đúng là thanh thế to lớn, nhìn qua có vẻ những dân chúng này đều rất hài lòng đối với chuyện tối ngày hôm qua.”
“Chỉ là, hành động đánh thế lực đen tối hôm qua xảy ra vào thời điểm đêm khuya, tại sao truyền đến tai người dân nhanh như vậy?"
"Nhất định là có người ở cục công an cố ý nói chuyện!"
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Hồ Tự Lập này cũng là người sĩ diện, yêu thích làm một vị quan tốt, hành động đánh thế lực đen thanh thế to lớn như vậy, đương nhiên phải từ từ truyền bá trong dân chúng một tý, giúp hắn dựng nên hình tượng quan tốt, loại vật danh tiếng này, đôi khi rất quan trọng."
"Hồ cục thật là trong thô có kỹ, trí tuệ chính trị không thấp!"
"Đương nhiên! Không phải người cảnh sát nào cũng có thể làm đến cục trưởng cục công an của một thành thị cấp phó tỉnh, Hồ Tự Lập có thể từ một người cảnh sát bình thường, một đường leo lên vị trí hôm nay, trí tuệ chính trị tự nhiên là không nhỏ.”
“Ví dụ như đánh thế lực đen lần này, lập tức tuyên truyền ra ngoài, nói đã bắt bao nhiêu đại ca thế lực xã hội đen, chính là cách tạo thế tốt nhất."
Dương Tử Hiên hơi híp hai con mắt lại, nói: "Hơn nữa, hành động đánh thế lực đen lần này, ngoại trừ được chính phủ thành phố cho phép và Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đồng ý, tại các cơ quan tầng trên như chính pháp ủy tỉnh, Tỉnh ủy ủy ban tỉnh, đều không có được câu trả lời khẳng định thuyết phục gì.”
“Nếu nghiêm khắc mà nói, vẫn thuộc về phạm trù cục công an thành phố Tử Kim tự ý hành động!”
“Hồ Tự Lập tất nhiên phải vội vàng tuyên dương chiến quả tối hôm qua ra ngoài dân chúng, hình thành ảnh hưởng dư luận nhất định, tránh để cho Tỉnh ủy tỉnh, chính pháp ủy tỉnh, những cơ quan cấp trên này tính toán cái sai của hắn."
"Chỉ một lần đã bắt được nhiều người như vậy, chẳng phải là sẽ đắc tội rất nhiều người sao? Liên lụy tới lợi ích rất nhiều người? Áp lực trên bờ vai Hồ cục đúng là không nhỏ!"
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Hồ Tự Lập gian xảo giống như hồ ly, lần này hắn bắt người, tuy thanh thế to lớn, nhưng ra tay rất có chừng mực, một ít người không quan hệ đến Hà Khôn, căn bản là hắn không hề bắt.”
“Người bị bắt, đều là dạng bị Hà Khôn khống chế, hoặc là kết giao mật thiết với Hà Khôn, nếu có áp lực mà nói, cũng là chính pháp ủy gây áp lực cho hắn, người khác không biết nhúng tay loạn vào vũng nước đục này!"
…..
Thuộc Bình nhìn thấy xe của Dương Tử Hiên ngừng lại tại đại viện Tỉnh ủy, vội bước nhanh đi vào, không muốn chạm mặt với Dương Tử Hiên, đổi lại trước kia, hắn nhất định sẽ hùng hổ tiến lên chất vấn tại sao Dương Tử Hiên tự chủ trương, cầm đầu hành động đánh thế lực đen ở thành phố Tử Kim.
Nhưng đã làm người, không phải mọi chuyện đều thuận lợi, Thuộc Bình tự biết thân phận của mình, hiện giờ, hắn đã không có cách nào đi lên chỉ trích Dương Tử Hiên.
Điều duy nhất để cho Thuộc Bình cảm thấy vui vẻ, chính là tin tức bị truyền ra rất nhiều lần gần đây, Dương Tử Hiên sẽ điều đi.
Hiện tại hắn chỉ muốn cái tên ôn thần này nhanh rời khỏi Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, chỉ cần nhìn thấy Dương Tử Hiên, hắn đã cảm thấy toàn thân không thoải mái.
Đương nhiên, Thuộc Bình không dám hy vọng xa vời, sau khi Dương Tử Hiên điều đi, hắn lập tức có thể khôi phục địa vị tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh trước kia, dưới một người trên vạn người, bởi vì Dương Tử Hiên đã cải biến cách cục quyền lực Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh rất sâu.
Dương Tử Hiên liên tục dùng Phan Bách Văn, Sài Quá Long, Trần Tây Trữ, những đại tướng đắc lực này, nghiễm nhiên đã muốn tạo thành một cỗ thế lực cường đại bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.
Nhất là Phan Bách Văn, còn được tham dự vào bản án điều tra Trương Ôn của Ủy ban Kiểm tra Trung ương, năng lực nghiệp vụ và trình độ phá án đã lọt vào mắt một ít lãnh đạo Ủy ban Kiểm tra trung ương.
Rất có thể ngay sau khi Dương Tử Hiên dời đi, hắn sẽ tiếp nhận vị trí thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh của Dương Tử Hiên.
Nghĩ đến những việc này, sự căm hận của Thuộc Bình đối với Dương Tử Hiên càng sâu thêm vài phần, nhưng cũng chỉ là hận mà thôi, hắn không thể làm gì được Dương Tử Hiên, dùng thế bay lên của Dương Tử Hiên hiện tại, hắn tiếp tục làm ra cái gì đó mờ ám, cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.
……
Đến văn phòng, Dương Tử Hiên đầu tiên nhận được điện thoại của Thạch Phong Tín.
"Tối hôm qua thành phố Tử Kim hành động lớn, cậu có tham dự không?" Thạch Phong Tín vừa tỉnh dậy, liền thu được báo cáo, chính là hành động đánh thế lực đen ở thành phố Tử Kim khuya hôm qua, thoát khỏi ngạc nhiên, hắn lập tức liên tưởng đến Dương Tử Hiên, đợi Dương Tử Hiên vừa vào phòng, liền không thể chờ đợi được, nhanh chóng gọi điện thoại tới.
"Đây là chuyện tôi và Hồ Tự Lập mưu đồ đã lâu, tối hôm qua tôi phụ trách gánh áp lực từ bên trên cho hắn, hắn tự mình phụ trách bắt người..."
"Cậu tham dự vào là có ý gì?"
"Ông anh cậu không biết sao?" Dương Tử Hiên có chút ngoài ý muốn, nói: "Người lão Hồ bắt tối hôm qua, đều là đàn em của Hà Khôn..."
Thạch Phong Tín như được nhìn thấy ánh sáng, vội hỏi: "Các cậu muốn liên thủ bức lão Hà đến tuyệt lộ sao?"
"Không! Không phải là bức lão Hà đến tuyệt lộ! Buộc hắn lên tuyệt lộ mà nói, tôi sợ hắn sẽ chó cùng rứt giậu, cho nên, chúng tôi dùng một chiêu trí mạng, triệt để bắt được cái đầu hắn, làm cho hắn không thể động đậy! Chỉ có thể ngoan ngoãn tiếp nhận hiện thực!" Dương Tử Hiên cầm lấy nước trà, uống một ngụm.
"Tại sao lại nói vậy?"
"Thời điểm lão Hồ niêm phong chỗ ăn chơi của những tên đàn em Hà Khôn kia, liền mượn gió bẻ măng, lục soát mấy chỗ tụ tập của thế lực xã hội đen, những bên trong nơi này đều giấu một chút sổ sách bí mật, những sổ sách bí mật này đều ghi chép về nơi những số tiền ăn chơi phi pháp kia chuyển đến..."
"Cậu nói về rửa tiền?"
"Đúng vậy, hiện tại trong tay tôi đầu có ba quyển sổ sách bí mật, là tối hôm qua, sau khi lão Hồ điều tra ra được, liền để cho người ta đưa tới, đều dùng mật mã ghi chép.”
“Tôi đã để cho Hồ Khải cầm đi cục mật mã bên kia phá giải rồi, chắc chắn rất nhanh có thể hóa giải hoài nghi trong lòng tôi, con đường bọn hắn rửa tiền, là thông qua tập đoàn Càn Khôn."
Chương 646: Trao đổi(2)
"Hả!" Trên mặt Thạch Phong Tín khó nén được sự kinh ngạc, trầm mặc nửa ngày, mới ý thức được tính nghiêm trọng bên trong: "Cậu sẽ không cầm mấy quyển sổ sách này đả đảo lão Hà chứ?"
"Không! Loại nhân vật đạt đến đẳng cấp như lão Hà, vô luận tại trung ương hay địa phương, đều có thế lực khổng lồ, tôi vẫn chưa ngây thơ đến mức cầm được mấy quyển sổ sách này, đã nghĩ đến việc đả đảo lão Hà, nhưng không làm được việc lớn, vẫn có thể làm mấy việc nhỏ mà."
Lúc này Thạch Phong Tín mới thở dài một hơi, nếu thật sự đánh đến dập đầu với Hà Tân Nghi, bí thư chính pháp này, chỉ sợ chính đàn cả La Phù tỉnh đều phải lay động.
Dùng năng lực cá nhân của Dương Tử Hiên, căn bản không có khả năng dao động căn cơ của Hà Tân Nghi, lần trước đả đảo được Trương Ôn, đã là cố hết sức rồi, còn phải nhờ lực lượng Ủy ban Kiểm tra Trung ương, chấn động của Tỉnh ủy, mới miễn cưỡng bắt được Trương Ôn.
"Đả đảo không thực tế, nhưng có thể bức lui lão Hà." Dương Tử Hiên chậm rãi cười nói: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lão Hà rất nhanh sẽ tìm chúng ta đàm phán điều kiện, ông anh, ông anh cứ đợi để ngồi trên vị trí sở trưởng sở công an tỉnh đi..."
Trước mắt, xếp hạng của Thạch Phong Tín trong các phó chủ tịch tỉnh không cao, muốn trực tiếp từ chức vị phó chủ tịch tỉnh, tiến vào bộ máy thường ủy là rất không thực tế, hơn nữa, hắn chỉ được phân công quản lý công tác chính pháp, mà không phải là công tác kinh tế, hạng mục có thể làm ra thành tích thật sự không nhiều lắm.
Chẳng bằng tiến theo đường thẳng, dứt khoát đi con đường chính pháp này, đi lên từ sở trưởng sở công an tỉnh.
"Cậu đang xếp đặt thiết kế con đường làm quan cho tôi sao?" Thạch Phong Tín cười nói: "Đi con đường chính pháp này cũng không tệ, nhưng làm sở trưởng sở công an tỉnh xong, về sau, về sau phải phát triển theo con đường chính pháp ủy."
"Chưa hẳn!" Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Anh làm sở trưởng sở công an tỉnh, có thể thông qua chính pháp ủy, bắt được một cái danh ngạch Thường ủy tỉnh ủy, cầm lấy mũ thường ủy, về sau đường đi sẽ rộng rãi.”
“Nhưng anh muốn thông qua phó chủ tịch tỉnh, bắt được danh ngạch thường ủy, độ khó rất lớn, ở bên trong phó chủ tịch tỉnh, trong ngắn hạn, Trương Á Đông khẳng định phải chiếm lấy một cái danh ngạch thường ủy.”
“Phía trước anh còn có Lâm Bái, Lâm Bái tiền đồ rộng lớn, tất nhiên cũng sắp chiếm lĩnh một danh ngạch thường ủy, rất khó đến phiên anh, nhưng anh làm sở trưởng sở công an tỉnh, chỉ cần đợi Hà Tân Nghi về hưu, hoặc là Hà Tân Nghi điều đi, anh có thể trực tiếp bắt được một cái danh ngạch thường ủy rồi!"
"Cậu nói cũng có đạo lý." Thạch Phong Tín trầm ngâm trong chốc lát, bỗng nhiên cảm thấy con đường phía trước rộng mở trong sáng, liền cười nói: "Tôi sẽ dốc toàn lực tranh thủ..."
"Lần này lão Hà sứt đầu mẻ trán, muốn lấy lại được những sổ sách này, tất nhiên sẽ phải tráng sĩ chặt đứt cổ tay, nhường một bộ phận lợi ích ra."
Dương Tử Hiên cười nói: "Tôi chắc chắn Hồ Tự Lập cũng lưu lại một chiêu phòng thù, khẳng định là chưa đưa toàn bộ sổ sách cho tôi, còn có giữ lại một ít cho mình, như vậy hắn mới có vốn liếng đàm phán với Hà Tân Nghi!".
Tráng sĩ chặt đứt cổ tay.
Điều Dương Tử Hiên phán đoán hoàn toàn trùng hợp với cách nghĩ của Hà Tân Nghi rồi.
Ở phía trong nhà giam.
Giam giữ đầy mấy người phạm tội, đều là người vừa mới bắt được ở tối hôm qua, những người này đều đang chờ Hà Khôn đến cứu bọn họ.
"Hồ Chiêu đại ca, anh nói xem, vị đại ca phía sau màn kia có tới cứu chúng ta ra hay không?" Một người hỏi Hồ Chiêu.
Bình thường đều là Hồ Chiêu liên lạc với Hà Khôn, rất nhiều người bên dưới căn bản là chưa từng thấy qua Hà Khôn, cũng không biết Hà Khôn là thần thánh phương nào, chỉ biết đây là một người đàn ông thanh niên quan hệ rất sâu với cảnh sát.
Hồ Chiêu chính là người phát ngôn của Hà Khôn tại thế giới dưới lòng đất, gần đây đều là hò hét quát tháo, lúc này cũng vẫn đang mang một bộ tư thế không ai bì nổi, hắn bị cảnh sát bắt tại chỗ tại thời điểm đang đánh bạc.
"Yên tâm đi, cậu không biết sự cường đại của hắn đâu, cục công an thành phố Tử Kim ở trong mắt hắn, còn chưa đủ tư cách so găng." Trong giọng nói Hồ Chiêu vẫn tràn đầy tự tin.
Nhưng hắn không biết, trong lúc cao tầng đang đánh cờ, Hà Khôn hắn thờ phụng sùng bái, lúc này đã rơi vào hoàn cảnh khó bảo vệ bản thân.
Hà Tân Nghi nhìn bộ dạng mất hồn của đứa con trai, ngoài đau lòng ra, cũng hiểu con mình không bỏ xuống được những thế lực dưới mặt đất kinh doanh nhiều năm kia.
"Không bỏ xuống được cũng phải bỏ xuống, bằng không thì cả cha và con đều bị cuốn vào trong!" Thời điểm nên quyết đoán, Hà Tân Nghi chưa bao giờ do dự.
"Cứ như vậy mà buông tha cho mạng lưới quan hệ con nhiều năm kinh doanh? Vhững người như Hồ Chiêu này, đều đã theo con rất nhiều năm, con mắt nhắm lại, chẳng quan đến bọn họ tâm như vậy, tùy ý để đám người cục công an thành phố Tử Kim kia bắt nạt, về sau Hà Khôn cũng khó có thể tiếp tục lăn lộn tại thành phố Tử Kim nữa rồi, chẳng còn mặt mũi đâu."
Hồ Chiêu là nhân vật mấu chốt trợ giúp Hà Khôn gián tiếp khống chế thế giới dưới lòng đất thành phố Tử Kim, Hà Khôn cực kỳ giữ mình trong sạch, chưa bao giờ tham dự vào hoạt động nào trong thế giới dưới lòng đất, tất cả đều thông qua Hồ Chiêu, tiến hành chỉnh đốn và khống chế thế lực dưới lòng đất.
Hà Khôn có thể còn trẻ như vậy, liền khống chế hơn phân nửa thế lực xã hội đen thành phố Tử Kim, ngoại trừ có gia thế xuất chúng và tài nguyên chính pháp, trợ giúp rất nhiều thành viên thế lực xã hội đen giảm hoặc lột bỏ bản án trên người ra, bản thân Hà Khôn cũng là rất hay nói nghĩa khí với mấy người thế lực xã hội đen này, bằng không thì cũng không thể làm mọi người khâm phục.
Chỉ là, khẩu khí của Hà Tân Nghi, rõ ràng là muốn hắn không cần phải để ý tới những người kia chết hay sống.
Hà Khôn lập tức rơi vào sự quằn quại khi phải lựa chọn.
"Không cần có cái gì gọi là phụ người!" Tính nóng của Hà Tân Nghi cũng bốc lên tận đầu, nói: "Lúc đầu cha đã cảnh cáo con, không nên đi lại quá thân cận với những người xấu kia, con không nên làm những chuyện đường ngang ngõ tắt này, hiện tại đã làm ra một cái phiền toái lớn rồi..."
Hà Khôn không sợ trời không sợ đất, nhưng vẫn sợ ông bố, hắn hiểu hơn tất cả mọi người, nếu không có ông bố hắn ủng hộ, hắn không phải là cái gì hết, bị Hà Tân Nghi răn dạy như vậy, liền không dám nói tiếp.
"Hiện tại có thể khẳng định trên tay Hồ Tự Lập có nhược điểm của con, chắc trên tay Dương Tử Hiên cũng có, lúc này đây, cha và con phải nghĩ cách an toàn chạm đất, thương lượng với những người này, vẫn chưa biết những người này sẽ đưa ra yêu cầu gì nữa." Hà Tân Nghi đau đầu một hồi.
"Được, cha! Tất cả nghe lời cha!"
"Con trở về, thoáng sửa sang lại sổ sách Càn Khôn một tý, còn cả những vật khác, tùy thời làm tốt chuẩn bị buông tập đoàn Càn Khôn ra, không cần phải buồn rầu, chỉ cần một ngày cha tại vị, không sợ không có cơ hội Đông Sơn tái khởi, lần này là chúng ta đánh giá thấp đối thủ Dương Tử Hiên!"
Hà Tân Nghi lần đầu tiên hẹn Hồ Tự Lập nói chuyện, dù sao thì Hồ Tự Lập mới đúng là người chấp hành chủ yếu trong hành động lần này, mặc dù có Dương Tử Hiên làm quân sư quạt mo ở sau lưng khoa tay múa chân, nhưng những đàn em của Hà Khôn đều bị Hồ Tự Lập cầm trên tay, Hà Tân Nghi đương nhiên phải đàm phán cùng Hồ Tự Lập đầu tiên.
Bí mật đàm phán, ai cũng không biết, địa điểm thiết lập tại một quán trà bí mật, đợi hai người từ quán trà đi ra, đã là buổi tối.
Trên mặt Hồ Tự Lập luôn mang theo một điểm vui vẻ, quay đầu lại cáo biệt Hà Tân Nghi: "Hà bí thư, lần này chúng ta nói chuyện coi như vui vẻ, mấy cái gì đó trong tay tôi, tôi sẽ tuân thủ lời hứa, sẽ tiêu hủy cho ngài, về phần đám người Hồ Chiêu kia, tôi cũng sẽ mau chóng đưa tới chương trình tư pháp, dù sao thì bọn hắn cũng làm nhiều việc ác, tạo thành ảnh hưởng tương đối tồi tệ trong dân chúng, phải trừng phạt."
Hà Tân Nghi thầm mắng một tiếng, Hồ Tự Lập này thật đúng là không nể tình, không buông tha đám thủ lĩnh xã hội đen kia, nhưng hiện tại hắn có nhược điểm bị Hồ Tự Lập nắm ở trong tay, cũng chỉ có thể chấp nhận.