Giả Cán Bộ

Chương 598: Mất hết chức




Dương Tử Hiên vội vàng trấn an: "Bác Thái nói gì vậy, bây giờ là cháu gây phiền toái, ngài muốn trách cũng phải trách cháu!"

Đưa Thái Lãng Minh đi, Dương Tử Hiên tê liệt ngồi trên ghế, lần này Hoàng Văn Thanh thật sự đến rồi, muốn toàn diện đối phó với hắn, tên tiểu binh này rồi.

Tựa ở trên ghế, sắc mặt Dương Tử Hiên nặng nề, lần này Hoàng Văn Thanh cần ép hắn lên tuyệt lộ, cướp lấy thành quả tư tưởng của hắn, hắn nhất định phải cân nhắc đến chuyện phá vây rồi.

Hiện tại, vương bài, át chủ bài có thể lật ngược thế cờ trong tay hắn, chính là công ty Xuân Huy.

Công ty Xuân Huy là mặt mũi của Hoàng Văn Thanh, chỉ cần công ty Xuân Huy gặp chuyện không may, mặt Hoàng Văn Thanh sẽ bị xé toang.

Chỉ cần công ty Xuân Huy gặp chuyện không may, Hoàng Văn Thanh sẽ luống cuống tay chân, không rảnh bận tâm đến hắn.

Mỗi ngày văn phòng ủy ban tỉnh có hai ba mươi con người đang bận rộn ra vào, Trương Ôn tiêu sái tự nhiên chỉ huy, nhưng nhìn thân thể thuỳ mị của Thường Mai, Trương Ôn liền không có cách nào bảo trì tư thế tao nhã, cặp mắt to mị hoặc kia càng làm cho Trương Ôn không thể bỏ được.

Đáng tiếc, vật báu này, vô luận hắn đe dọa, uy hiếp thế nào, thậm chí còn uy hiếp sa thải nàng, cũng vô pháp nhìn thấy thân thể làm cho người tiêu hồn mê say kia lần nữa.

Đáy lòng Trương Ôn hận đến nghiến răng ngứa lợi, bình thường lúc đang làm việc cũng không thiếu lần đâm chọc Thường Mai, nhưng hết lần này tới lần khác, Thường Mai đều nhẫn nhục chịu đựng, đâm chọc thì có thể, nhưng không thể đụng vào người nàng nửa phần.

Trương Ôn cũng từng đồng ý, chỉ cần Thường Mai có thể tiếp tục làm tình nhân của hắn, hắn nhất định sẽ vận hành Thường Mai đến một ít vị trí tốt, đi sở giao thông làm phó trưởng phòng thực quyền, đi sở mậu dịch làm trưởng phòng thực quyền, cái gì cũng được.

Nhưng Thường Mai đều chẳng thèm ngó ngàng tới.

Trương Ôn lại bị Hoàng Văn Thanh gọi vào.

Hoàng Văn Thanh lớn giọng nói: "Buổi sáng, Dương Tử Hiên đi tìm phòng tuyên truyền, muốn đoạt trước một bước, phát biểu lý luận kia, bị Hoàng Trấn Đông trực tiếp cự tuyệt, tôi đã nói chuyện với Hoàng Trấn Đông, trong khoảng thời gian này, phải toàn diện phong tỏa con đường tuyên truyền của Dương Tử Hiên! Bất luận hắn về đưa tin cái gì, đều cấm! Cấm cả chụp ảnh!"

Trương Ôn vẫn là mang trên người một tư thế tao nhã, nói: "Từng bước một đùa chơi chết hắn mới đã ghiền!"

Hoàng Văn Thanh phất phất tay áo, khinh thường: "Tôi không có thời gian chậm rãi chơi cùng hắn, hắn vẫn chưa có tư cách!"

Trương Ôn cười nói: "Người còn trẻ như vậy, quá ngây thơ rồi, cho rằng dựa lưng vào Đại Danh hệ là có thể làm loạn, cho dù hắn có thể nghĩ ra lý luận toàn thể công nhân viên chức cầm cổ phần, liền coi mình trâu bò rồi.”

“Cũng không suy nghĩ một tý về sức nặng của hắn, không có ủy ban tỉnh ủng hộ, không có Tỉnh ủy ủng hộ, không có chủ tịch tỉnh ngài ủng hộ, cái lý luận gì của hắn cũng chỉ có thể là lý luận, chỉ có thể lý luận suông, chỉ có thể là không khí, không có cơ hội thực hiện...."

Trương Ôn là người xuất thân cầm bút, làm lý luận, đối với chút ít đạo lý thấm sâu trong người này, hắn hiểu rất rõ.

"Tôi có ý định…." Hoàng Văn Thanh đang muốn nói chuyện, cửa đột nhiên mở ra, Thường Mai bưng nước trà, tươi cười đi vào, nói: "Hai vị lãnh đạo muốn nước trà không?"

Hoàng Văn Thanh muốn phát tác, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ, vòng eo hết sức nhỏ của Thường Mai, ánh mặt trời thông qua cửa ra vào chiếu đến, có thể chứng kiến hình dạng chân thon, cái eo thẳng, bộ ngực cũng cao ngất.

Yết hầu Hoàng Văn Thanh liền nuốt mấy chữ “lăn ra" trở về, Trương Ôn vẫy vẫy tay, nói: "Để xuống rồi đi ra ngoài."

Thường Mai tiến lên dâng trà cho hai vị lãnh đạo, Hoàng Văn Thanh cùng Trương Ôn cũng không đề phòng nàng, tiếp tục nói chuyện với nhau: "Tôi ý định đưa ra ý kiến điều chỉnh công tác của Dương Tử Hiên với Tỉnh ủy, ít nhất cũng phải an bài đi làm chức quan nhàn tản."

Trương Ôn cười cười, nói: "Để cho hắn đi cơ quan trực thuộc tỉnh làm nhân viên được rồi!"

An bài đến cơ quan trực thuộc tỉnh làm nhân viên, vậy thì không khác gì toàn bộ quyền lực Dương Tử Hiên đều mất hết.

Hoàng Văn Thanh cười cười, nói: "Đồng chí Trì Khôn chắc sẽ đồng ý thôi!"

Thay đổi cán bộ cấp sở, đều phải đi qua Chu Trì Khôn, Tỉnh ủy bí thư này đồng ý.

Chỉ là, trong khoảng thời gian này Hoàng Văn Thanh đang liên thủ cùng Chu Trì Khôn, làm suy yếu thế lực Đại Danh hệ một cách quy mô, có thể nói hai người đều được không ít lợi ích, Hoàng Văn Thanh muốn làm thịt một cán bộ cấp phó sở, Chu Trì Khôn chắc chắn không có ý kiến gì.

Tay châm trà nước của Thường Mai run lên, đổ trà lên trên mặt bàn, nhưng nàng có nhiều kinh nghiệm, vội vàng lau sạch sẽ, không khiến cho hai đầu sỏ ủy ban tỉnh chú ý, lau xong vết trà, về sau, liền đi ra ngoài.

Nàng đột nhiên xông tới, là muốn thoáng nghe ngóng một tý tin tức, không nghĩ tới mình lại thăm dò ra tin tức quan trọng như vậy, vội vàng dùng điện thoại thông báo Dương Tử Hiên.

"Bọn hắn muốn điều chỉnh cậu đến vị trí nhân viên ủy ban tỉnh, làm sao bây giờ?"

Thường Mai biết rõ, nhân viên văn phòng, điều tra nghiên cứu viên, đều là hư chức, không phải chức vụ lãnh đạo, để cho những cán bộ sắp dưỡng lão, hoặc là đứng sang bên cạnh làm.

Dương Tử Hiên cau mày hỏi: "Chính tai cô nghe được?"

Thường Mai gật gật đầu, nói: "Bọn hắn không kiêng kị tôi."

Dương Tử Hiên cắt ngang câu chuyện của Thường Mai, nói: "Cứ để bọn hắn làm, để cho bão tố mạnh hơn một ít."

Thường Mai gấp đến dậm chân, nói: "Mũ cánh chuồn của cậu sắp không bảo vệ được rồi, làm sao cậu còn bình tĩnh như vậy được? Cậu tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp đi..."

Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Thuận theo tự nhiên đi, chủ tịch tỉnh và bí thư Tỉnh ủy liên thủ, muốn làm thịt một cán bộ cấp sở, tôi có thể ngăn cản sao?"

Cúp điện thoại xuống, về sau, Dương Tử Hiên có chút mờ mịt đi lên trên phố, nhìn người đến người đi, trong lòng bỗng nhiên hiện lên một ý niệm bi ai.

Hắn đã làm đến cấp phó sở, nhưng đối với vận mệnh con đường làm quan của mình, vẫn không thể khống chế được, chính mình vẫn là một con cờ trong tay người khác, nói lên liền lên, nói xuống liền xuống.

Một bàn tay tuyết trắng vỗ vỗ bả vai Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên quay đầu nhìn lại, là Lương Quân Mi.

"Tại sao lại mang bộ dạng mất hồn thế? Không hề giống nh phong cách của anh!"

Dương Tử Hiên thoáng chỉnh đốn tâm tình của mình một tý, khôi phục dáng tươi cười, hỏi: "Tại sao em lại ở chỗ này?"

"Đừng cho là cái gì em cũng không biết, phòng công an bọn em cũng là ủy ban tỉnh quản, chuyện của anh, em đã nghe nói rồi, hỏi thư ký của anh, nói anh không ở trong văn phòng, em liền đi ra ngoài tìm anh!"

Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Sợ anh làm chuyện điên rồ à? Yên tâm đi, anh không yếu ớt như vậy đâu, anh là Tiểu Cường bất tử, càng đành càng sống dai!".

…….

Ngày hai mươi chín tháng mười, Tỉnh ủy chính thức đưa ra quyết định, đồng chí Dương Tử Hiên không đảm nhiệm chức phó sở trưởng sở giám sát, không đảm nhiệm phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, chỉ lưu lại chức vụ thường ủy, uỷ viên Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.

Cái mệnh lệnh này nghữa là, toàn bộ chức vụ của Dương Tử Hiên tại ủy ban tỉnh đều bị triệt tiêu! Chỉ giữ lại chức vụ tại Tỉnh ủy!

Thời điểm Dương Tử Hiên thu được điện thoại thông báo điều chỉnh, vẫn đang tản bộ trên đường cùng Lương Quân Mi.

"Đã xảy ra chuyện gì? Sao sắc mặt khó coi như vậy?" Lương Quân Mi có chút lo lắng nhìn Dương Tử Hiên.

Tuy sớm chỉ sẽ có kết quả như vậy, nhưng thời điểm phát sinh, Dương Tử Hiên vẫn không nhịn được mà hít sâu một hơi, đám người kia quá độc ác, ngửa đầu thở dài, nói: "Tất cả chức vụ của anh tại ủy ban tỉnh đều bị mất, chỉ lưu lại chức thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, đối với rất nhiều người mà nói, răng nanh của anh đã bị rút hết! Đêm nay, rất nhiều có thể ngủ ngon giấc rồi!"