Giả Cán Bộ

Chương 564: Bình tĩnh đáng sợ




Đường Tập tiếp nhận vải trắng, băng bó đơn giản một chút, Dương Tử Hiên cũng đã băng bó xong rồi, Dương Tử Hiên đã là học qua một ít tri thức trị liệu cơ bản, có thể tiến hành sơ cứu.

Hồ Tự Lập hiện tại vẫn chưa biết làm sao hai người lại đánh nhau, tiến lên ôm bả vai Đường Tập, giới thiệu Dương Tử Hiên: "Đây là đồng chí Dương Tử Hiên, cũng là bạn bè rất tốt của tôi, tin tưởng lão Đường cậu không tính lạ lẫm đối với cái tên này, cán bộ cấp sở trẻ tuổi nhất ủy ban tỉnh và Tỉnh ủy, phó sở trưởng sở giám sát tỉnh, phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh..."

Hồ Tự Lập thoáng cái đã nói tất cả quan hàm của Dương Tử Hiên một lần, Đường Tập thoáng thất thần một tý, trước kia hắn thấy Dương Tử Hiên trẻ tuổi, dù oai phong thế nào cũng là có hạn, coi như là một gã thiếu gia ăn chơi, Đường Tập hắn cũng không sợ, hắn cũng có bối cảnh.

Nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Dương Tử Hiên dĩ nhiên lại là một gã cán bộ cấp phó sở thực quyền.

Đường Tập là cảnh sát chi đội tư lệnh viên, không đảm nhiệm chức vụ hành chính, từ trên mặt quản chế mà nói, vẫn thuộc về biên chế bộ đội, bởi vậy, coi như là Dương Tử Hiên đảm nhiệm nhiều chức vụ lãnh đạo quyền giám thị rất lớn, hắn cũng không cần biết hay để ý đến.

Dương Tử Hiên biết rõ, sở dĩ Hồ Tự Lập đem hết quan hàm của hắn ra giới thiệu một lần như vậy, đơn giản là muốn cho Đường Tập biết thân phận của mình không đơn giản, chỉ là mua chút mặt mũi cho mình mà thôi.

Hồ Tự Lập lo lắng Dương Tử Hiên sẽ tức giận chuyện vừa rồi mình không tranh thủ thời gian đến giúp.

Nhìn thấy sắc mặt Dương Tử Hiên bình tĩnh, Hồ Tự Lập liền biết, loại lo lắng này của mình đã trở thành sự thật rồi, Dương Tử Hiên đã có một ít thành kiến với hắn, tuy không đến mức ảnh hưởng đến việc bọn hắn liên thủ hợp tác đối phó với Hà Khôn, nhưng ít nhất cũng đã cắm vào trong nội tâm Dương Tử Hiên một cái gai.

Đường Tập chống hai tay vào nạnh, trong nội tâm ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông Trình Tư Vũ một lần, Trình Tư Vũ cố ý không nói cho hắn thân phận của Dương Tử Hiên, làm cho hắn tiến hành hành hung đối với Dương Tử Hiên, Trình Tư Vũ lại thong dong thoát thân.

Đường Tập đúng là đã coi Trình Tư Vũ trở thành người anh em, không nghĩ tới, chính mình lại bị người anh em bán rẻ.

Thậm chí Đường Tập có thể khẳng định giữa Dương Tử Hiên và Trình Tư Vũ từng có xích mích rất sâu, bởi vậy nên Trình Tư Vũ mới cố ý không nói cho hắn về thân phận của Dương Tử Hiên, làm cho hắn và Dương Tử Hiên đánh nhau, tạo thành một vết rách không thể chữa trị.

Đường Tập biết ân oán giữa mình và Dương Tử Hiên đã kết, nhất thời không thể giải được.

Đường Tập càng biết rõ, lần này sai hoàn toàn là do mình.

Nhưng hắn chưa bao giờ hội cúi đầu nhận sai, tự ái của hắn rất mạnh, cho dù thật sự là hắn tùy tiện đánh người, hắn cũng sẽ không cúi đầu nhận sai.

Hồ Tự Lập chọc eo Đường Tập, nếu như Đường Tập có thể xin lỗi nhận lầm, chuyện ngày hôm nay xem như có thể triệt để giải quyết.

Nhìn thấy bộ dạng Đường Tập như vậy, Dương Tử Hiên biết rõ trong nội tâm người đàn ông này nghĩ cái gì, cười cười nói: "Hồ cục, nếu như không có chuyện gì khác, tôi xin đi trước."

Nhiều khi, thái độ càng bình tĩnh, càng khiến người ta cảm thấy bất an hơn.

Dương Tử Hiên lúc này toàn một bộ thái độ vô cùng bình tĩnh, xác thực đã làm hai người đàn ông đứng trước mặt hắn giật mình.

Nếu như Dương Tử Hiên làm ra một bộ biểu lộ oán hận, Đường Tập cũng sẽ không giống như bây giờ, phía sau lưng đều là mồ hôi, lạnh cả người.

Trong lòng Hồ Tự Lập cũng thầm rùng mình.

Hồ Tự Lập muốn gọi Dương Tử Hiên lại, nhưng Dương Tử Hiên đã bước nhanh đi ra ngoài, không nói gì nữa.

Nghe được tiếng Dương Tử Hiên khởi động xe, Hồ Tự Lập cau mày nói với Đường Tập: "Lão Đường, cậu làm cái quỷ gì vậy? Tại sao vô duyên vô cớ đánh nhau.”

"Không phải do cái thằng nhóc Trình Tư Vũ kia à, rõ ràng hắn quen biết Dương Tử Hiên, lại không nói ra cho tôi, còn giựt giây tôi đánh Dương Tử Hiên. Còn có, thái độ Dương Tử Hiên vào phòng cũng quá mức tại táo bạo rồi, tôi bị hắn làm cho tức giận muốn chết rồi... chính là thích ăn đòn.”

Đường Tập có chút ảo não nói, tuy hắn là người hệ thống cảnh sát, không dính nổi quan hệ với hệ thống đảng chính của Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên không nhất định có thể làm gì hắn, nhưng cái ân oán này xem như đã kết.

Đường Tập cũng không thể cam đoan cả đời mình không chuyển nghề đến hệ thống đảng chính, Đường Tập cũng không thể cam đoan Dương Tử Hiên không có bạn bè thân thích tại hệ thống cảnh sát, có thể trước ba mươi tuổi leo đến vị trí cán bộ cấp phó sở, dù đơn giản thế nào cũng sẽ không đơn giản.

Dùng thân phận hiện tại của Đường Tập, nếu như chuyển nghề đến hệ thống đảng chính, có thể kiếm được vị trí thực quyền phó sở, đã là cám ơn trời đất.

Bởi vậy, đối với Dương Tử Hiên, Đường Tập không khỏi càng thêm kiêng kị và bất an.

"Lão Đường, không phải tôi không nhắc nhở cậu, nhưng Dương Tử Hiên này vừa đầu năm nay đến Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, ngồi trên vị trí thực quyền, đã làm sụp đổ nhiều cấp sở cán bộ, thủ đoạn và tâm trí đều không giống như là một người 27 tuổi, mà là tựa như người lắt léo đã chìm nổi vài chục năm trong quan trường...cậu phải cẩn thận một chút, tôi cũng chỉ có thể nói đến thế mà thôi.".

Trong lòng Đường Tập nhịn không được mà rùng mình một cái, nhớ tới khuôn mặt bình tĩnh mà rất đáng sợ thời điểm Dương Tử Hiên rời đi kia, thật sự là không yên.

Trên người Dương Tử Hiên có thương tích, không tiện trực tiếp về nhà, bằng không thì nhất định sẽ làm cho một số người lo lắng.

Dương Tử Hiên không muốn bởi vì chút tổn thương trên người mà bị đám người cơ quan kia hỏi ba hỏi bốn, nghe ngóng khắp nơi.

Dù sao thì hắn bị đánh thành như vậy ở trong một chỗ ăn chơi, thật sự truyền đi, chỉ sợ sẽ bị một ít người hữu tâm ngấm ngầm hại người chỉ trích.

Thân là cán bộ cao cấp, xuất nhập những chỗ ăn chơi giá cao này, mặc dù là nhìn nhiều quen lắm rồi, nhưng có một số việc, người bên dưới làm ra sao là một chuyện, thật sự bị truyền đi lại là một chuyện khác.

Lái xe đến bệnh viện, băng bó đơn giản xong xuôi, thương thế không phải rất nghiêm trọng, nhưng bọc một ít băng màu trắng, thoạt nhìn cũng rất dọa người.

Dương Tử Hiên từ bệnh viện đi ra, có chút cười khổ, Đường Tập này thật đúng là không phải thứ gì tốt, địa phương nào không đánh, hết lần này tới lần khác lại làm trên trán mình xuất hiện vài vết tổn thương thật dài.

Xem ra mấy ngày nữa không thể gặp người.

Dương Tử Hiên liền gọi điện thoại cho Hồ Khải, bảo Hồ Khải xin đơn vị nghỉ vài ngày, nói thân thể không khỏe, cần nghỉ ngơi.

Không đi làm như vậy, tự nhiên cũng sẽ không làm cho những người trong đơn vị kia suy đoán cái gì.

Cuối cùng, Dương Tử Hiên còn phân phó Hồ Khải một tý, phải chú ý động tĩnh và cử động của Trình Tư Vũ mấy ngày nay.

Kỳ thực Trình Tư Vũ mới chính là ngòi nổ làm hắn và Đường Tập đánh nhau.

Không có Trình Tư Vũ giựt giây và cố ý giấu diếm, Đường Tập và hắn cũng sẽ không vừa đối mặt liền đánh nhau.

Dương Tử Hiên không biết trong nội tâm Đường Tập sẽ sinh ra cách nghĩ gì đối với Trình Tư Vũ, nhưng dựa theo tính cách Trình Tư Vũ, biết chú ý thì sẽ giữ được thuyền đến vạn năm, hiện tại nhất định là thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc, sợ Dương Tử Hiên và Đường Tập sẽ tiến hành trả thù đối với hắn.