Tựa như mâu thuẫn giữa Hà Tân Nghi và Dương Tử Hiên, chính là ân oán một người tạo thành, không có nghĩa là cả hệ phái xích mích với Hà Tân Nghi.
Trần Chí Ôn không thể cầm cả thế lực phe phái ra, tiến hành đối kháng với Hà Tân Nghi.
"Có một số việc, cần chính cậu nắm chắc, cậu cũng có thể hiểu, hiện tại đồng chí Phong Tín đang sống trong thời kỳ trăng mật với phái bản địa, trước kia quan hệ giữa cậu và phái bản địa cũng không tệ, Hà Tân Nghi là đội ngũ Trang hệ, chúng ta không có khả năng trở mặt với hắn."
Được Trần Chí Ôn tỏ thái độ như vậy, Dương Tử Hiên đã cảm thấy rất hài lòng.
Dương Tử Hiên cũng không quá sợ hãi Hà Tân Nghi, tuy giữa hắn và Hà Tân Nghi chênh lệch rất lớn, hai người đánh nhau, giống như châu chấu đá xe, rất buồn cười.
Nhưng hắn còn có thể liên hợp các thế lực khác, tiến hành vây săn giết đối với Hà Tân Nghi.
Trước kia, Dương Tử Hiên lo lắng nhất, chính là Trần Chí Ôn sẽ ngăn cản hắn và Hà Tân Nghi phát sinh xung đột.
Nhưng từ thái độ trước mắt của Trần Chí Ôn để xem xét, Trần Chí Ôn đã có ý định vung tay làm ông chủ lớn rồi, ân ân oán oán giữa hắn và Hà Tân Nghi, Trần Chí Ôn không thiên vị ai.
Tìm được thái độ như vậy, đã đủ rồi.
Ra ngoài phòng, về sau, Hồ Khải đưa điện thoại tới, thấp giọng nói mấy câu, điện thoại là một dãy số hoàn toàn lạ lẫm.
Dương Tử Hiên bấm nút ok, liền nghe được một đầu khác truyền đến giọng nói quen thuộc của một cô gái.
Có vẻ lười biếng mà lại mang vẻ bất đắc dĩ.
"Không nhớ tôi à? Tôi tới đầu tư vào cậu! Kinh thành kia, tôi đã không ở nổi nữa rồi!"
Dương Tử Hiên cười cười.
Cô gái này là Hứa Tinh.
Cùng Hứa Tinh ước định địa điểm gặp mặt, là con đường vùng ven sông thành phố Tử Kim.
Vùng ven sông có rất nhiều khu nhà cổ điển, có điểm giống kiến trúc vùng Nam Kinh ở Thượng Hải, rất nhiều căn nhà đều được xây dựng vào thời kì dân quốc, mười phần thanh lịch.
Đáng tiếc chính là, rất nhiều ngôi nhà đã bị dỡ xuống, Dương Tử Hiên nhìn thấy, cũng cực kỳ đau lòng, nhưng lại vô lực ngăn cản.
Hứa Tinh không phải loại mỹ nhẫn nghiêng nước nghiêng thành, mà là càng nhìn càng đẹp hơn, mặt trứng ngỗng tiêu chuẩn, thoạt nhìn có vẻ xinh mà cực kỳ cao quý.
Ở trong giới văn nghệ, có thể làm hình tượng mình sống mãi, trường thịnh không suy, cho tới ngày sau cũng không xảy ra xicangdal, khả năng chỉ có một mình Hứa Tinh này.
Kiếp trước Dương Tử Hiên rất yêu thích nữ diễn viên này.
Thân thế bối cảnh Hứa Tinh vẫn luôn là một thứ nằm trong mê cung, cha mẹ đều là quan viên hệ thống ngoại giao, bản thân nàng cũng là nhận được thư thông báo của học viện quốc tế, nhưng cuối cùng lại một lựa chọn đi theo con đường này, vài năm sau cũng đi được thuận lợi, bởi vì khí chất xuất chúng, lần lượt biểu diễn mấy show lớn, làm cả nước náo nhiệt, rất nhiều fan hâm mộ.
Dương Tử Hiên gọi ly cà phê, duỗi ống tay áo một chút, nhìn khuôn mặt Hứa Tinh, đã gầy đi rất nhiều so với hồi ở Nam Hồ, có chút đau lòng, hỏi: "Tại sao gầy nhiều như vậy? Làm studio rất khổ sao?"
Hứa Tinh dùng một tay chống trên mặt, nhìn Dương Tử Hiên, bĩu bĩu môi, không hề có hình tượng đầy nữ tính trên màn ảnh kia, ăn mặc áo cổ lớn màu trắng, có vẻ cao quý mà không màng danh lợi, nói: "Xin cậu đấy, tôi đã nhiều ngày rồi không biết đùa giỡn là gì..."
"Cô định nghỉ dài hạn? Hay định định cư tại thành phố Tử Kim?"
Dương Tử Hiên dựa người lên trên mặt ghế, thưởng thức mỹ nữ, luôn làm cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui, không như lúc sống trong thể chế, từng thời khắc đều căng thẳng, lục đục đọ tâm tư mưu kế với nhau.
"Tôi không muốn định cư tại Tử Kim, ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, cậu xem xem, nước nơi đây bẩn như vậy, trước đó không lâu, cũng bởi vì vấn đề ô nhiễm mà xảy ra án mạng lớn, tôi đã nhìn tin tức, những đứa bé kia thật đáng thương, những hung thủ kia cũng thật đáng thương."
"Vậy cô nói đến đầu tư vào tôi, là có ý gì?"
"Người nhà bắt tôi lập gia đình, tôi năm nay cũng là hai mươi lăm rồi, cũng nên lập gia đình."
"Cô không kéo tôi đi làm tấm chắn chứ, tôi cho cô biết, năm nay tôi đã ba lượt làm tấm chắn, ba lượt giả làm bạn trai cho người khác, thiếu chút nữa bị đám tình địch làm cho đến mạng cũng không còn…bây giờ sao, tôi sẽ tuyệt đối không làm."
Hứa Tinh lớn tiếng nở nụ cười, nói: "Không nghĩ tới cậu có duyên như thế! Xem ra cậu rất có thiên phú làm diễn viên, chuyên diễn bạn trai...Chỉ là, tôi nhờ cậu đi giả mạo một lần, cậu thật sự không làm à?"
Hứa Tinh mở to hai mắt nhìn Dương Tử Hiên đang mang bộ dạng tức giận.
"Không làm!...Trừ phi cô cho tôi chút chỗ tốt!".
Hứa Tinh tỏ vẻ khinh thường nói: “Lại còn chỗ tốt nữa hả! Tôi khinh thường, muốn tìm bạn trai giả không dễ dàng sao? Bổn tiểu thư ngoắc ngoắc ngón tay, sẽ có một đống lớn.”
Dương Tử Hiên có chút buồn bực rồi, hỏi: "Vậy thì rốt cuộc là cô có ý gì đây?"
"Tôi mệt mỏi, người nhà bắt tôi lập gia đình, người studio bên kia lại trở nên xấu xa rồi, tôi không biết nên làm gì.”
Dương Tử Hiên lại bảo nhân viên phục vụ đưa lên một ít điểm tâm, cũng thuận tiện chọn cho Hứa Tinh một phần, nói: "Chỗ này có điểm tâm ngọt không tệ, nếm thử đi."
Hứa Tinh liền khom người ăn vài miếng, khen một tiếng quả thật không tệ, không chú ý tới chuyện da thịt trắng nằm dưới cổ áo đều lộ ra ngoài, để cho Dương Tử Hiên mở rộng tầm mắt một phen.
Hắn nhìn một lúc mới lấy khăn tay lau miệng ra, hỏi: "Ý của cô là hiện tại cô đang mê mang? Không biết nên làm gì?"
Hứa Tinh ưỡn ngực lên, nhìn thấy ánh mắt Dương Tử Hiên có chút tà quái, mới phát giác mình đã lộ hết, trong nội tâm mắng một tiếng đồ sói đói, dùng tay che cổ áo lại, nói: "Không sai, tôi không biết mình nên làm gì, hiện tại chỉ muốn thoát khỏi địa phương quỷ quái kinh thành kia, tôi liền đến La Phù..."
"Cái này không gọi là chạy, cái này gọi là nhớ mãi không quên!”
"Cái gì nhớ mãi không quên? Nhớ cậu à? Cậu thật đúng là hiểu được cách tâng bốc chính mình!”
Dương Tử Hiên cười cười, đấu võ mồm cùng cô gái xinh đẹp, cũng là một việc rất vui, cười nói: "Bằng không thì, trong nước nhiều thành thị như vậy không đi, hết lần này tới lần khác, cô chạy tới Tử Kim làm gì? Tốt rồi, tôi cũng không nói vấn đề này nữa, trước tiên là nói về tính toán của cô đi, cô định ở Tử Kim bao lâu, nghỉ ngơi ở đâu, làm cái gì?"
Hứa Tinh lắc đầu, nói: "Nếu tôi biết rõ những thứ đó, cũng không cần cậu tới cứu, tôi mặc kệ, tóm lại những việc này cậu đều phải an bài tốt cho tôi, nếu không, tôi đi đến nhà cậu ở cũng được.”
"Ở nhà của tôi? Cô không sợ bị tôi giựt tiền cướp sắc hả?”
"Nếu cậu dám giựt tiền lại cướp sắc, bổn tiểu thư sẽ liều mạng với cậu.”
"Quá hung ác đi à nha?” Dương Tử Hiên cười nói: "Ở nhà của tôi thì không được, tôi sợ mình không chú ý một cái, sẽ phát sinh sự tình gì đó với cô, toàn bộ tuổi già hạnh phúc của tôi cũng sẽ biến mất.”
Hứa Tinh bĩu môi nói: "Trị an thành phố Tử Kim cũng không phải là tốt, tôi ở nhà của cậu, như vậy cũng không lo ngại vấn đề an toàn.”
Dương Tử Hiên đau khổ nói: "Cô không có chuyện gì, đến ở nhà của tôi làm gì đây? Tôi đang ở bên trong ủy ký túc xá cơ quan Tỉnh, tôi là cán bộ cao cấp chưa lập gia đình, cần phải chú ý ảnh hưởng, cả ngày cô gái trẻ tuổi ra ra vào vào trong nhà tôi, sẽ để cho người ta dèm pha!"
"Cái này thì tôi mặc kệ, dù sao thì hành lý của tôi đều chuyển đến rồi, tôi muốn dọn đến nhà cậu, chuyện ảnh hưởng không tốt, không liên quan đến tôi.”