Quá lâu không gặp, hai người cũng chỉ một đáp một hỏi, không trò chuyện, đưa Lâm Nhược Thủy thẳng về nhà khách Tỉnh ủy.
Dương Tử Hiên vốn định để cho Lâm Nhược Thủy trở về nơi hắn ở, nhưng Dương Tử Hiên ở trong đại viện cơ quan, hắn lại là người đàn ông chưa lập gia đình, mang theo cô gái trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp trở như vậy về ở, lời đồn đại chuyện nhảm sẽ rất nhiều, bởi vậy mà không thực hiện.
……..
Ánh sáng lối đi nhỏ trên hành lang cực kỳ tối, Thuộc Bình hơi híp mắt lại, đẩy cửa sổ ra, nhìn thấy Dương Tử Hiên đi vào văn phòng, mới đóng cửa sổ lại.
"Lão Mã, phần tài liệu này cậu, là ai đưa cho cậu?." Thuộc Bình cầm tài liệu trên tay, mặc dù có chút phát run, nhưng vẫn bắt buộc mình kiềm chế tâm tình kích động, rất nhiều năm rồi, hắn chưa từng kích động hưng phấn như vậy.
Đúng vậy, hưng phấn!
Loại cảm giác hưng phấn này, chỉ có ở năm đó, hắn vừa mới vào Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, lần đầu tiên điều tra, hơn nữa còn làm sụp đổ một cán bộ cấp sở, mới có loại hưng phấn này, lúc đó hắn nghĩ, lãnh đạo bình thường cao cao tại thượng, đứng trước mặt Ban Kỷ Luật Thanh tra, chân cũng mềm đi ba phần.
Từ đó về sau, cán bộ cấp sở ngã vì bàn tay Thuộc Bình có thể nói là đếm không hết.
Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh một năm không làm thị mấy cán bộ cấp sở, giống như là không thể chứng minh giá trị của mình!
Tuy nhiên Ủy ban Kiểm tra Trung ương không quy định chỉ tiêu từng tỉnh hàng năm phải làm thịt bao nhiêu cán bộ cấp sở, nhưng các tỉnh cũng sẽ ăn ý khống chế trong số lượng nhất định.
Số lượng nhiều một chút, có thể nói là cường độ phản hủ xướng liêm(chỉnh đốn kỷ cương) tăng mạnh.
"Là sở trưởng sở giao thông La Trạch Minh giao cho tôi..." Mã Thép thấp giọng nói, Mã Thép là trưởng phòng phòng một kiểm tra kỷ luật, cán bộ cấp phó sở, luôn không đi cùng đường với Dương Tử Hiên.
"La Trạch Minh đã từng đảm nhiệm qua thị trưởng thành phố Nam Hồ, lúc ấy Dương Tử Hiên đã đảm nhiệm thường ủy phó thị trưởng và bí thư đảng ủy khu công nghiệp Nam Hồ ở Nam Hồ, quan hệ giữa hai người cực kỳ vi diệu!”
“Cuối cùng là La Trạch Minh ảm đạm rời khỏi Nam Hồ, dường như cũng có quan hệ với Dương Tử Hiên, quan hệ giữa hai người rất không tốt, xem như chúng ta lại có thêm một người bạn rồi, địch nhân của địch nhân, chính là bạn bè. " Dáng tươi cười của Mã Thép có chút lạnh lẽo.
"Trước kia đã từng liên thủ cùng thư ký chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh, đáng tiếc, bối cảnh Dương Tử Hiên cũng không kém, thoáng cái liền nhảy đến Ủy ban hoạch định chính sách bên kia, chúng ta muốn bắt được mái tóc hắn, đã càng ngày càng khó rồi…"
Thuộc Bình gõ gõ khói bụi trên tay, nhếch miệng nói: "Lần này lại là một cơ hội tốt!"
"Đội ngũ liên minh đả đảo họ Dương, đúng là càng ngày càng khổng lồ rồi!" Mã Thép cười nói.
"Tôi đã nhìn tường tận kỹ càng phần tài liệu này, tính chân thật còn cần nghiên cứu thêm, tài liệu nói trong lúc Dương Tử Hiên đảm nhiệm bí thư đảng ủy tại khu công nghiệp Nam Hồ, đã thu nhận nhiều công ty hối lộ, hơn nữa còn có quan hệ nam nữ rất loạn với các nhân viên công tác nhà khách khu công nghiệp…" Tuy tâm tình Thuộc Bình rất kích động, nhưng vẫn hết sức cẩn thận, ánh mắt lại rơi vào danh tự nơi cuối cùng tin tức tố cáo, Lục Thánh Đông.
"Đây chính là tin tức tố cáo tên thực, chúng ta hoàn toàn có lý do triển khai điều tra." Mã Thép cười nói, phòng một kiểm tra kỷ luật đúng là nơi đối với tiến hành điều tra cán bộ cơ quan trực thuộc tỉnh, bởi vậy mà Mã Thép rất dễ dàng xử lý hạng mục công việc điều tra cấp bậc phó sở như Dương Tử Hiên.
"Lại nói về Lục Thánh Đông này, hắn có địa vị gì, phòng một kiểm tra kỷ luật các cậu đã điều tra chưa?" Thuộc Bình chỉ tay vào tài liệu tin tức tố cáo.
"Lúc vừa bắt được tài liệu tin tức tố cáo, tôi liền bảo người đưa ra khỏi ánh mắt Trần Tây Trữ, đối với này Lục Thánh Đông, tôi cũng biết một chút."
Mã Thép nói: "Lục Thánh Đông là phần tử trí thức cao cấp, cũng đã gây dựng sự nghiệp tại khu công nghiệp Nam Hồ, bây giờ là tổng giám đốc Thánh Đông chế dược.”
“Cái Thánh Đông chế dược này đã từng là xí nghiệp chế dược tiếng tăm lừng lẫy trong nước, tại trước khi Dương Tử Hiên đi Nam Hồ khu công nghiệp nhậm chức, Thánh Đông chế dược nắm trong tay rất nhiều sản phẩm tốt, vài loại dược vật kiểu mới, đã từng chiếm cứ tám mươi phần trăm thị trường.”
“Dương Tử Hiên nhậm chức bí thư đảng ủy khu công nghiệp Nam Hồ, về sau, Thánh Đông chế dược bắt đầu liên tiếp đi vào khốn cảnh, Lục Thánh Đông đã từng bởi vì chiến lược công ty xuất hiện sai lầm mà tự sát một lần, nhưng Dương Tử Hiên và lãnh đạo khu công nghiệp không quan đến Thánh Đông chế dược."
"Dựa theo tài liệu tố giác Lục Thánh Đông viết, chính là bà vợ của hắn, Chú Thanh Nam, đã xảy ra ý kiến khác nhau nghiêm trọng với hắn, Chú Thanh Nam đã từng đút lót cho Dương Tử Hiên, khả năng còn xuất hiện hối lộ, nghe nói là Chú Thanh Nam tướng mạo đẹp như hoa, là mỹ nữ năm đó được hiệp hội du học sinh tại nước Mỹ công nhận."
Mã Thép tiếp tục nói: "Động cơ Chú Thanh Nam đút lót cũng không phức tạp, là hi vọng lãnh đạo khu không tiến hành cứu trợ đối với Thánh Đông chế dược, khiến cho Thánh Đông chế dược lâm vào tuyệt cảnh, sau đó nàng sẽ thừa cơ ly hôn ở riêng. "
"Từ tình huống về sau để xem xét, Chú Thanh Nam cũng đã đạt tới mục của mình.”
“Thánh Đông chế dược từng tiếng tăm lừng lẫy trong ngành sản xuất dược phẩm bị chia làm hai nhà, Chú Thanh Nam kiếm được món lợi to khi tài sản phân hai, bởi vì tài sản phân ra là tòa án khu công nghiệp phán quyết, Dương Tử Hiên đã gây ảnh hưởng đến tòa án." Mã Thép một hơi nói xong hết mọi chuyện.
"Sự tình đại khái chính là như vậy, dường như cũng hợp tình hợp lý, Dương Tử Hiên là một người người đàn ông trẻ tuổi chưa lập gia đình, hoàn toàn có khả năng tiếp nhận tài vật và hối lộ của Chú Thanh Nam! Động cơ là có." Mã Thép phất phất cổ áo cho bớt nóng.
"Động cơ có rồi, nhân chứng tài liệu cũng có, còn thiếu tài vật chứng cớ cụ thể.” Ở phía trong tâm Thuộc Bình như móng vuốt mèo cào cào, nhưng lại không thể không cố làm mình tỉnh táo lại, đây chính là cơ hội có thể một phát vặn ngã Dương Tử Hiên, hắn nhất định phải từ từ mưu đồ bí mật.
"Cuộc sống ngày thường của Dương Tử Hiên cũng không mộc mạc, tôi đã thấy hắn ăn mặc một thân Armani dự họp hoạt động phía chính phủ, y phục này đúng là giá trị xa xỉ, còn có cả quần áo Kỷ Phạm Hi.”
“Ban đầu tôi cũng không nhận ra những nhãn hiệu này, nhưng đơn vị chúng tôi có một khoa trưởng là Lưu Qua Dương, thuộc như lòng bàn tay đối với chút ít xa xỉ phẩm này, hắn liếc mắt liền nhận ra, dùng chút tiền lương này của Dương Tử Hiên, làm sao có thể để hắn cuộc sống xa xỉ như vậy…" Mã Thép càng nói càng ra vẻ khẳng định.
"Tôi không thích nghe những tin đồn thất thiệt này, cậu thành thành thật thật tra ra chứng cớ Dương Tử Hiên nhận hối lộ cho tôi, dựa vào một ít tin đồn thất thiệt về quan hệ nam nữ, là không làm được văn vẻ gì." Thuộc Bình không kiên nhẫn nói.
"Tốt, bí thư." Mã Thép đứng dậy đi đi ra ngoài, lúc đóng cửa lại, lại lặng lẽ hỏi: "Bí thư, ngài muốn báo cáo chuyện này với bí thư Trương Luân không?"
"Cậu điên rồi à? Choáng váng rồi hả? Vấn đề đơn giản như vậy còn hỏi tôi?" Thuộc Bình vỗ đầu Mã Thép, nói: "Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh nhiều lần mở hội nghị, cậu thấy lần nào không xuất hiện chuyện bí thư Trương Luân thiên vị Dương Tử Hiên, cậu báo cáo cho bí thư Trương Luân, đây không phải là lập tức lộ ra nhược điểm sao?"
"Nhưng, Thuộc bí thư, điều tra Dương Tử Hiên, chuyện lớn như vậy nhi, nếu như không báo cáo bí thư Trương Luân, chỉ sợ đến lúc đó Trương Luân bí thư cáu kỉnh, sẽ truy cứu trách nhiệm của chúng ta.” Con ngươi Mã Thép đảo một vòng.
"Cậu cứ việc buông tay thăm dò, có chuyện gì, tôi gánh!" Thuộc Bình cau mày, Mã Thép này rất không thành thật, còn ở trước mặt hắn chơi loại thủ đoạn nhỏ này.