Giả Cán Bộ

Chương 397: Bắt Mai Tụng




Trong mũi quanh quẩn mùi thơm của cơ thể con gái, thậm chí có thể cảm nhận được sự ấm áp của thân thể Lương Quân Mi, có thể là bởi vì nguyên nhân luyện võ, da thịt Lương Quân Mi có tính đàn hồi rất mạnh, để cho Dương Tử Hiên từ từ hưởng thụ một phen.

...

Từ buổi sáng bắt đầu đứng dậy, Mai Tụng đã có dự cảm điềm xấu, chính xác mà nói, loại dự cảm điềm xấu này là bắt đầu từ lúc Dương Tử Hiên gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn đề phòng Đường Đại Minh.

Trong khoảng thời gian này, Đường Đại Minh luôn trốn tránh hắn, thường xuyên chỉ huy văn phòng thị ủy làm mấy sự tình thần thần bí bí, loại tình huống này trước kia chưa từng xuất hiện.

Ngày hôm qua, hắn hung hăng nhao nhao một trận cùng Đường Đại Minh tại văn phòng thành ủy, hai người xem như đã triệt để trở mặt, bọn hắn đương nhiên không biết tất cả mọi chuyện đều là bố cục Dương Tử Hiên thiết lập, chỉ có hai người bọn họ tàn sát lẫn nhau, mới có thể để Dương Tử Hiên dễ dàng cắt sâu vào cái bản án này, tiện đà đột phá toàn bộ vụ án.

Trước kia Dương Tử Hiên cũng đã hạ công phu, nghiên cứu về tính cách của Đường Đại Minh và Mai Tụng.

Phát hiện tính cách hai người đều có loại tự phụ và nhẫn tâm cực đoan, nhất là tính nhẫn tâm, có thể lý giải là sát phạt quyết đoán, đối với tất cả người ngăn cản hắn tiến lên hay uy hiếp đến lợi ích của hắn, hắn sẽ dùng hết sức lực thanh toán.

Tính cách như vậy trực tiếp làm cho hai người không có khả năng hoàn toàn cùng nhau tồn tại, trước kia là vì có lợi ích, hai người cộng sinh cùng có lợi.

Nhưng hiện tại, thành phố An Thuyền bị Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh phong tỏa, từ sau khi Dễ Hoán Hoa bị Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh dẫn đi, lợi ích chung hoàn toàn bị phá hủy, hai người đều bề bộn làm nhiều công việc tự cứu mình, cùng lúc phải chống cự Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh điều tra, một phương diện khác, phải phòng ngừa đối phương bắn trộm.

Mai Tụng rửa mặt bằng một chút nước lạnh, bà vợ Quách Mỹ Mị đưa một chén trà nóng tới.

Mai Tụng năm nay bốn mươi mốt, năm kia vừa ly hôn, lấy girl xinh mới hai mươi hai tuổi này làm bà vợ, đương nhiên cũng chỉ là ham hố mỹ mạo và công phu kỹ xảo trên giường của nàng mà thôi.

"Lão Mai, nghe nói anh và Đường bí thư nhao nhao với nhau à? Hắn là bí thư thị ủy, anh cãi lộn với hắn, đó là cánh tay đọ với chân, có phải là hơi quá mức rồi không?" Quách Mỹ Mị thoáng nhắc nhở một tý, nàng biết rõ ông chồng mấy năm này quen hoành hành ngang ngược tại An Thuyền, sợ chồng đắc ý quên mình, cho rằng mình là công an bí thư chính pháp ủy kiêm nhiệm cục trưởng cục, đã có thể cưỡi lên trên đầu bí thư thị ủy.

"Vợ lo việc nhà, cô quản nhiều như vậy làm gì vậy?" Mai Tụng mặc đồng phục cảnh sát vào, bộ dáng uy phong lẫm liệt, quan uy rất nặng, mấy năm này đã quen vênh mặt hất hàm sai khiến tại An Thuyền, không thèm để lời vợ vào tai.

Xe số 1 của cục công an chậm rãi chạy trên đường, vốn là đi về hướng cục công an, Mai Tụng tạm thời cải biến chủ ý, trực tiếp phân phó lái xe chạy nhanh đến đại viện thị ủy, hắn muốn từ từ nói chuyện cùng Đường Đại Minh, hiện tại đánh nội chiến, đối với song phương đều không có gì hay.

...

Xe treo giấy phép Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh cũng chậm rãi lái vào đại viện thị ủy An Thuyền, cảnh sát ngoài cửa nhìn thấy là biển số xe Tỉnh ủy, không dám cản lại.

Biển số xe Tỉnh ủy hiện tại, tất cả đều là mở đầu bằng số 0, ở trong tỉnh, chỉ cần là người trong thể chế đều biết, rất dễ phân biệt, loại giấy phép này phát ra, đều cần phải đi qua phòng công an tỉnh và trung đoàn trưởng trung đoàn cảnh sát tự mình phê chuẩn.

Dương Tử Hiên nhận được điện thoại của Phan Bách Văn, biết Mai Tụng đến thị ủy An Thuyền, mới để cho Lưu Bất Khắc theo đuôi tới, Mai Tụng đến đại viện thị ủy, rất hợp ý Dương Tử Hiên, trực tiếp dẫn người ra khỏi đại viện thị ủy, càng có thể làm cho nhân viên công vụ văn phòng rung động hơn.

Ban Kỷ Luật Thanh tra ở trong mắt rất nhiều khoa viên cán sự đều là nghành cực kỳ thần bí đáng sợ, chớ nói chi là Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, loại nha môn cao lớn này.

"Các cậu là ai? Làm gì vậy?" Mấy cán sự văn phòng thị ủy nhìn thấy Dương Tử Hiên hùng hổ mang theo một đám người từ ngoài cửa tiến đến, không nhịn được mà đều đứng lên.

Phan Bách Văn lập tức đưa chứng minh công tác ra, lạnh lùng nói: "Phòng hai kiểm tra kỷ luật hai Tỉnh ủy chấp hành nhiệm vụ, các người muốn ảnh hưởng đến công vụ sao?"

Khoa viên cán bộ bốn phía vừa nghe thấy là người Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, giọng nói ý kiến lập tức biến mất, ngây người đứng ngay tại chỗ, không dám ho he nửa câu.

Đám người này, một ít trốn ở góc tường xem náo nhiệt, lúc này đã là chân tay bủn rủn, trong nội tâm âm thầm phỏng đoán, lần này rốt cuộc Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh tới bắt ai đây?

Mai Tụng đang tại cãi cọ cùng Đường Đại Minh ở trong phòng làm việc, cửa đột nhiên bị đẩy ra, Mai Tụng và Đường Đại Minh quay đầu nhìn lại, liền chứng kiến khuôn mặt Dương Tử Hiên lạnh lùng như băng.

Đầu óc Mai Tụng nổ vang, tất cả da thịt trong lòng bàn tay đều là dấu vết đổ mồ hôi, đây là có chuyện gì?

Dương Tử Hiên hướng Phan Bách Văn đánh mắt một cái, Phan Bách Văn lập tức móc chỉ thị phê của lãnh đạo tỉnh ủy từ trong cặp công văn ra, lạnh lùng nói: "Mai Tụng! Chúng tôi đã nắm giữ một ít hành vi không tuân theo quy định của anh, mời anh đi theo chúng tôi trở về tiếp nhận điều tra!"

Chân Mai Tụng đột nhiên liền mềm nhũn, tuy hắn biết rõ, tỉnh ủy khẳng định đã nắm giữa rất nhiều tin tức tố cáo hắn, hôm nay còn muốn mưu đồ bí mật cùng Đường Đại Minh, nên làm sao để đả thông quan hệ với Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, không nghĩ tới, mình đã bị cách ly thẩm tra nhanh như vậy.

"Tôi không rõ, rốt cuộc tôi không tuân theo quy định ở đâu?" Mai Tụng hất tay hai nhân viên công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh tiến lên bắt lấy hắn ra, miệng hô lên một tiếng.

Dương Tử Hiên lạnh lùng cười một tiếng, hướng Vương Tiểu Hoa và Lương Quân Mi bên ngoài cửa vẫy vẫy tay, hai người lại không nói hai lời, giống như mãnh hổ vồ mồi, bắt được hai cánh tay Mai Tụng, Mai Tụng đâu phải là đối thủ của Lương Quân Mi, loại người chuyên môn rèn luyện vài chục năm võ thuật chính thức này, không đầy hai giây đã bị Lương Quân Mi đánh ngã.

Leng keng!

Sắc mặt Đường Đại Minh kinh hoảng, kính mắt rơi trên mặt đất, vẻ mặt giống như thằng hề.

Tin tưởng người văn phòng thị ủy An Thuyền, rất nhiều năm về sau, sẽ vẫn nhớ rõ buổi chiều không thanh tịnh này.

Mai Tụng ngày xưa không ai bì nổi bị hai cô gái một trái một phải áp giải lên xe, biến mất không thấy bóng dáng gì nữa.

Trong tay nắm giữ cơ quan cường lực thành phố An Thuyền, Mai Tụng đã từng một lần đạt tới quyền lực cực điểm, nhưng hôm nay, tất cả đều mất hết.

Lưu lại trong suy nghĩ mọi người, chỉ là khuôn mặt nghiêm trọng lạnh như băng của Dương Tử Hiên, còn có cả khuôn mặt mất hồn của Mai Tụng.

Ra ngoài cửa đại viện thị ủy, Dương Tử Hiên ngồi tại đuôi xe, liếc nhìn về hướng văn phòng bí thư thị ủy nằm ở lầu ba đại viện thị ủy, rất vừa vặn, Đường Đại Minh đang ở cửa sổ chăm chú nhìn một đoàn người Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên hướng Đường Đại Minh phất phất tay, Đường Đại Minh còn cho là con mắt mình bị hoa, vội xoa xoa mắt, đúng vậy, Dương Tử Hiên đang hướng hắn phất tay, làm cho hắn thiếu chút nữa sợ tới mức linh hồn nhỏ bé cũng bay mất.

Trong lòng hắn bỗng nhiên hiện lên một luồng hơi rét lạnh thấu tim gan, hắn chưa từng sợ hãi Dương Tử Hiên như hôm nay, có lẽ lần sau Dương Tử Hiên hiện ra ở trước mặt mình, chính là thời điểm mình vào ngục giam.

Áp giải Mai Tụng trở lại nhà khách, cho hắn một gian phòng độc lập sạch sẽ, hắn sắp sửa cùng Phan Bách Văn, còn có cả mấy người Lương Quân Mi, cùng nhau liên thủ tiến hành nói chuyện đối với Mai Tụng.

"Thư ký trưởng đấy à?"

Dương Tử Hiên trực tiếp bấm điện thoại gọi Trang Đạo Hiền, không thông qua La Tử Cường truyền lời, nói: "Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đã tiến hành cách ly thẩm tra đối với Mai Tụng rồi, tôi thấy tâm tình Đường Đại Minh có chút không ổn định, ngài có thể ổn định tâm tình của hắn không?"

Giả Cán Bộ

Tác giả: Dương Tử Hiên

Chương 397: Bắt Mai Tụng

Nhóm dịch: hungvodich9490

Nguồn: Mê Truyện

Trong mũi quanh quẩn mùi thơm của cơ thể con gái, thậm chí có thể cảm nhận được sự ấm áp của thân thể Lương Quân Mi, có thể là bởi vì nguyên nhân luyện võ, da thịt Lương Quân Mi có tính đàn hồi rất mạnh, để cho Dương Tử Hiên từ từ hưởng thụ một phen.

...

Từ buổi sáng bắt đầu đứng dậy, Mai Tụng đã có dự cảm điềm xấu, chính xác mà nói, loại dự cảm điềm xấu này là bắt đầu từ lúc Dương Tử Hiên gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn đề phòng Đường Đại Minh.

Trong khoảng thời gian này, Đường Đại Minh luôn trốn tránh hắn, thường xuyên chỉ huy văn phòng thị ủy làm mấy sự tình thần thần bí bí, loại tình huống này trước kia chưa từng xuất hiện.

Ngày hôm qua, hắn hung hăng nhao nhao một trận cùng Đường Đại Minh tại văn phòng thành ủy, hai người xem như đã triệt để trở mặt, bọn hắn đương nhiên không biết tất cả mọi chuyện đều là bố cục Dương Tử Hiên thiết lập, chỉ có hai người bọn họ tàn sát lẫn nhau, mới có thể để Dương Tử Hiên dễ dàng cắt sâu vào cái bản án này, tiện đà đột phá toàn bộ vụ án.

Trước kia Dương Tử Hiên cũng đã hạ công phu, nghiên cứu về tính cách của Đường Đại Minh và Mai Tụng.

Phát hiện tính cách hai người đều có loại tự phụ và nhẫn tâm cực đoan, nhất là tính nhẫn tâm, có thể lý giải là sát phạt quyết đoán, đối với tất cả người ngăn cản hắn tiến lên hay uy hiếp đến lợi ích của hắn, hắn sẽ dùng hết sức lực thanh toán.

Tính cách như vậy trực tiếp làm cho hai người không có khả năng hoàn toàn cùng nhau tồn tại, trước kia là vì có lợi ích, hai người cộng sinh cùng có lợi.

Nhưng hiện tại, thành phố An Thuyền bị Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh phong tỏa, từ sau khi Dễ Hoán Hoa bị Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh dẫn đi, lợi ích chung hoàn toàn bị phá hủy, hai người đều bề bộn làm nhiều công việc tự cứu mình, cùng lúc phải chống cự Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh điều tra, một phương diện khác, phải phòng ngừa đối phương bắn trộm.

Mai Tụng rửa mặt bằng một chút nước lạnh, bà vợ Quách Mỹ Mị đưa một chén trà nóng tới.

Mai Tụng năm nay bốn mươi mốt, năm kia vừa ly hôn, lấy girl xinh mới hai mươi hai tuổi này làm bà vợ, đương nhiên cũng chỉ là ham hố mỹ mạo và công phu kỹ xảo trên giường của nàng mà thôi.

"Lão Mai, nghe nói anh và Đường bí thư nhao nhao với nhau à? Hắn là bí thư thị ủy, anh cãi lộn với hắn, đó là cánh tay đọ với chân, có phải là hơi quá mức rồi không?" Quách Mỹ Mị thoáng nhắc nhở một tý, nàng biết rõ ông chồng mấy năm này quen hoành hành ngang ngược tại An Thuyền, sợ chồng đắc ý quên mình, cho rằng mình là công an bí thư chính pháp ủy kiêm nhiệm cục trưởng cục, đã có thể cưỡi lên trên đầu bí thư thị ủy.

"Vợ lo việc nhà, cô quản nhiều như vậy làm gì vậy?" Mai Tụng mặc đồng phục cảnh sát vào, bộ dáng uy phong lẫm liệt, quan uy rất nặng, mấy năm này đã quen vênh mặt hất hàm sai khiến tại An Thuyền, không thèm để lời vợ vào tai.

Xe số 1 của cục công an chậm rãi chạy trên đường, vốn là đi về hướng cục công an, Mai Tụng tạm thời cải biến chủ ý, trực tiếp phân phó lái xe chạy nhanh đến đại viện thị ủy, hắn muốn từ từ nói chuyện cùng Đường Đại Minh, hiện tại đánh nội chiến, đối với song phương đều không có gì hay.

...

Xe treo giấy phép Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh cũng chậm rãi lái vào đại viện thị ủy An Thuyền, cảnh sát ngoài cửa nhìn thấy là biển số xe Tỉnh ủy, không dám cản lại.

Biển số xe Tỉnh ủy hiện tại, tất cả đều là mở đầu bằng số 0, ở trong tỉnh, chỉ cần là người trong thể chế đều biết, rất dễ phân biệt, loại giấy phép này phát ra, đều cần phải đi qua phòng công an tỉnh và trung đoàn trưởng trung đoàn cảnh sát tự mình phê chuẩn.

Dương Tử Hiên nhận được điện thoại của Phan Bách Văn, biết Mai Tụng đến thị ủy An Thuyền, mới để cho Lưu Bất Khắc theo đuôi tới, Mai Tụng đến đại viện thị ủy, rất hợp ý Dương Tử Hiên, trực tiếp dẫn người ra khỏi đại viện thị ủy, càng có thể làm cho nhân viên công vụ văn phòng rung động hơn.

Ban Kỷ Luật Thanh tra ở trong mắt rất nhiều khoa viên cán sự đều là nghành cực kỳ thần bí đáng sợ, chớ nói chi là Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, loại nha môn cao lớn này.

"Các cậu là ai? Làm gì vậy?" Mấy cán sự văn phòng thị ủy nhìn thấy Dương Tử Hiên hùng hổ mang theo một đám người từ ngoài cửa tiến đến, không nhịn được mà đều đứng lên.

Phan Bách Văn lập tức đưa chứng minh công tác ra, lạnh lùng nói: "Phòng hai kiểm tra kỷ luật hai Tỉnh ủy chấp hành nhiệm vụ, các người muốn ảnh hưởng đến công vụ sao?"

Khoa viên cán bộ bốn phía vừa nghe thấy là người Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, giọng nói ý kiến lập tức biến mất, ngây người đứng ngay tại chỗ, không dám ho he nửa câu.

Đám người này, một ít trốn ở góc tường xem náo nhiệt, lúc này đã là chân tay bủn rủn, trong nội tâm âm thầm phỏng đoán, lần này rốt cuộc Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh tới bắt ai đây?

Mai Tụng đang tại cãi cọ cùng Đường Đại Minh ở trong phòng làm việc, cửa đột nhiên bị đẩy ra, Mai Tụng và Đường Đại Minh quay đầu nhìn lại, liền chứng kiến khuôn mặt Dương Tử Hiên lạnh lùng như băng.

Đầu óc Mai Tụng nổ vang, tất cả da thịt trong lòng bàn tay đều là dấu vết đổ mồ hôi, đây là có chuyện gì?

Dương Tử Hiên hướng Phan Bách Văn đánh mắt một cái, Phan Bách Văn lập tức móc chỉ thị phê của lãnh đạo tỉnh ủy từ trong cặp công văn ra, lạnh lùng nói: "Mai Tụng! Chúng tôi đã nắm giữ một ít hành vi không tuân theo quy định của anh, mời anh đi theo chúng tôi trở về tiếp nhận điều tra!"

Chân Mai Tụng đột nhiên liền mềm nhũn, tuy hắn biết rõ, tỉnh ủy khẳng định đã nắm giữa rất nhiều tin tức tố cáo hắn, hôm nay còn muốn mưu đồ bí mật cùng Đường Đại Minh, nên làm sao để đả thông quan hệ với Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, không nghĩ tới, mình đã bị cách ly thẩm tra nhanh như vậy.

"Tôi không rõ, rốt cuộc tôi không tuân theo quy định ở đâu?" Mai Tụng hất tay hai nhân viên công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh tiến lên bắt lấy hắn ra, miệng hô lên một tiếng.

Dương Tử Hiên lạnh lùng cười một tiếng, hướng Vương Tiểu Hoa và Lương Quân Mi bên ngoài cửa vẫy vẫy tay, hai người lại không nói hai lời, giống như mãnh hổ vồ mồi, bắt được hai cánh tay Mai Tụng, Mai Tụng đâu phải là đối thủ của Lương Quân Mi, loại người chuyên môn rèn luyện vài chục năm võ thuật chính thức này, không đầy hai giây đã bị Lương Quân Mi đánh ngã.

Leng keng!

Sắc mặt Đường Đại Minh kinh hoảng, kính mắt rơi trên mặt đất, vẻ mặt giống như thằng hề.

Tin tưởng người văn phòng thị ủy An Thuyền, rất nhiều năm về sau, sẽ vẫn nhớ rõ buổi chiều không thanh tịnh này.

Mai Tụng ngày xưa không ai bì nổi bị hai cô gái một trái một phải áp giải lên xe, biến mất không thấy bóng dáng gì nữa.

Trong tay nắm giữ cơ quan cường lực thành phố An Thuyền, Mai Tụng đã từng một lần đạt tới quyền lực cực điểm, nhưng hôm nay, tất cả đều mất hết.

Lưu lại trong suy nghĩ mọi người, chỉ là khuôn mặt nghiêm trọng lạnh như băng của Dương Tử Hiên, còn có cả khuôn mặt mất hồn của Mai Tụng.

Ra ngoài cửa đại viện thị ủy, Dương Tử Hiên ngồi tại đuôi xe, liếc nhìn về hướng văn phòng bí thư thị ủy nằm ở lầu ba đại viện thị ủy, rất vừa vặn, Đường Đại Minh đang ở cửa sổ chăm chú nhìn một đoàn người Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên hướng Đường Đại Minh phất phất tay, Đường Đại Minh còn cho là con mắt mình bị hoa, vội xoa xoa mắt, đúng vậy, Dương Tử Hiên đang hướng hắn phất tay, làm cho hắn thiếu chút nữa sợ tới mức linh hồn nhỏ bé cũng bay mất.

Trong lòng hắn bỗng nhiên hiện lên một luồng hơi rét lạnh thấu tim gan, hắn chưa từng sợ hãi Dương Tử Hiên như hôm nay, có lẽ lần sau Dương Tử Hiên hiện ra ở trước mặt mình, chính là thời điểm mình vào ngục giam.

Áp giải Mai Tụng trở lại nhà khách, cho hắn một gian phòng độc lập sạch sẽ, hắn sắp sửa cùng Phan Bách Văn, còn có cả mấy người Lương Quân Mi, cùng nhau liên thủ tiến hành nói chuyện đối với Mai Tụng.

"Thư ký trưởng đấy à?"

Dương Tử Hiên trực tiếp bấm điện thoại gọi Trang Đạo Hiền, không thông qua La Tử Cường truyền lời, nói: "Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đã tiến hành cách ly thẩm tra đối với Mai Tụng rồi, tôi thấy tâm tình Đường Đại Minh có chút không ổn định, ngài có thể ổn định tâm tình của hắn không?"