"Biện pháp không phải là không có, nhưng phải mạo hiểm thoáng một tý, hơn nữa cậu cũng phải đứng vững trước áp lực." Dương Tử Hiên cười nói.
Phan Bách Văn nghiêng nghiêng thân thể, hạ giọng hỏi: "Cái gì mạo hiểm vậy?"
Dương Tử Hiên không có ý định che giấu, bộc lộ toàn bộ ý nghĩ của mình ra: "Tôi có ý định tiếp tục náo loạn hai sự kiện Đường Lập và Trịnh Mộc Đa này, náo loạn đến mức kinh động ba người đứng đầu Tỉnh ủy!”
“Chỉ cần ba người đứng đầu chen tay đến, chúng ta sẽ có thể có thở dốc cơ hội, ít nhất thì chúng ta cũng không thể bị xám xịt rút về, ba người đứng đầu Tỉnh ủy đã chú ý, liền không có khả năng để cho cái án kiện này chết quá nhanh."
"Hả?" Phan Bách Văn không nghĩ tới lại Dương Tử Hiên to gan như vậy, buột miệng hỏi: "Như vậy có thể khiến cho sự tình càng thêm phức tạp hay không?"
"Phức tạp không đáng sợ, chúng ta muốn, đúng là phức tạp, ở bên trong tình thế hỗn loạn, chúng ta mới có thể đột phá và thu lợi." Dương Tử Hiên liếc liếc Phan Bách Văn.
"Về phần làm sao để chọc đến Tỉnh ủy, cậu cũng không cần phải quan tâm, tôi sẽ xử lý chuyện này."
Dương Tử Hiên đứng lên, nói "Con gái Đường Lập, Đường Ung Dung, hôm qua tìm đến tôi, nàng nói một ít tin tức về chuyện Đường Lập tử vong, còn có cả chuyện nàng nắm giữ trong tay một ít chứng cớ về nguyên nhân Đường Lập tử vong."
Dương Tử Hiên gõ gõ ngón trỏ trên mặt bàn, nói: "Chỉ là, nàng không thể hoàn toàn nói thật, chắc chắn nàng cũng đang tự mình suy đoán.”
“Nếu như người phía sau màn bị vạch ra thật sự là Đường Đại Minh, tôi cảm thấy Đường Lập chắc chắn là uy hiếp được kiếp sống chính trị của Đường Đại Minh, sau đó, Đường Đại Minh mới nóng lòng diệt trừ Đường Lập, không có khả năng chỉ bởi vì Đường Lập có mâu thuẫn cùng với hắn, hắn liền ra tay hãm hại một cán bộ cấp chính sảnh."
"Nói thí dụ như?"
Phan Bách Văn không nghĩ tới, Dương Tử Hiên vậy mà đã nắm giữ được nhiều tin tức như vậy, trong nội tâm cũng có chút hổ thẹn, chính mình mang theo tổ điều tra hơn mười người cọ xát gần một tháng tại thành phố An Thuyền, vẫn chưa hiểu rõ tình huống bằng Dương Tử Hiên tìm hiểu trong vòng hai ngày.
"Nói thí dụ như trong tay Đường Lập có căn cứ chính xác Đường Đại Minh làm việc không tuân theo quy định, hoặc tài liệu không tuân theo quy định, hơn nữa còn lộ ra tiếng gió, Đường Đại Minh đang trong thời kì khảo sát mấu chốt để lên cấp phó tỉnh, bởi vậy hắn liền ra tay trực tiếp bóp chết Đường Lập, chế tạo ra tai nạn xe cộ giả."
Dương Tử Hiên phân tích: "Đây là một loại khả năng."
Vẻ mặt Phan Bách Văn tràn đầy khiếp sợ, nhưng Dương Tử Hiên phân tích rất nhịp nhàng ăn khớp, hắn không thể phản bác được gì, chỉ có thể nói: "Địa điểm Đường Lập gặp chuyện không may, lúc trước chúng tôi đã khảo sát thực địa một thời gian ngắn rồi, còn có cả tổn thương của Đường Lập, xác thực là chết vì tai nạn xe cộ."
"Nhưng chiếc xe của Đường Lập lại bị hủy hoại rất triệt để, tôi đã từng sai người đi kiểm tra cốt xe, dường như đã bị người động đậy tay chân, nhưng không lấy được căn cứ chính xác có tính thực chất." Phan Bách Văn thở dài nói.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Trong này có rất nhiều điểm đáng ngờ, cậu không thể buông lỏng, cậu có chú ý tới hay không, đi cùng xe với Đường Lập, còn có cả thư ký của hắn, hai người đều chết tại chỗ."
Thư ký đối với một nhân vật chính trị mà nói, tương ứng như một đứa con chính trị, vô cùng thân thiết, lúc trước Dương Tử Hiên đã chú ý tới chi tiết này.
"Nếu như trong tay Đường Lập thật sự nắm giữ chứng cớ và tài liệu Đường Đại Minh không tuân theo quy định, như vậy, những chứng cớ và tài liệu này không có khả năng xuất xứ từ trong tay Đường Lập, rất có thể là do thư ký này nắm giữ, hiện tại thư ký cũng chết, nhưng cái sợi dây manh mối này lại chưa đứt!"
Dương Tử Hiên cười nói: "Cho nên, lão Phan, việc kế tiếp cậu cần làm, là âm thầm điều tra về thư ký Đường Lập."
Phan Bách Văn vỗ mạnh bàn tay một cái, nói: "Đúng vậy, chúng tôi một mực không để ý đến thư ký này, Dương sở nói một câu làmbừng tỉnh người trong mộng."
"Chỉ là, trước khi cậu điều tra, phải đi bái phỏng một người." Dương Tử Hiên một lần nữa ngồi xuống
"Ai?"
"Bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố An Thuyền —— Mã Tương Như!"
Phan Bách Văn kinh ngạc nói: "Dương sở, chúng tôi vừa đến thành phố An Thuyền, người thứ nhất tìm hiểu gặp mặt, đúng là cô ta, nhưng thái độ của cô ta cực kỳ mập mờ, lời nói cũng như là đẩy chúng tôi lọt vào trong sương mù, cực kỳ mơ hồ, tôi cảm giác cô ta đã liên lụy rất sâu đến Đường Đại Minh, tại sao Dương sở lại nghĩ đến cô ta vậy?"
Dương Tử Hiên cười nói: "Lúc trước cậu không nhúc nhích được cô ta, không có nghĩa là bây giờ vẫn không thể nhúc nhích được cô ta, hiện tại thế cục thay đổi, rất có thể cô ta cũng đã thay đổi quan điểm rồi."
"Tôi có thể nói cho cậu biết một tin tức, sở dĩ Đường Ung Dung có thể tìm tới tận cửa nhà tôi, hướng tôi báo cáo nhiều sự tình, chính là do Mã Tương Như chỉ điểm!"
Sắc mặt Phan Bách Văn đầy vẻ chấn động, nói: "Chuyện này thật sự là kỳ quái, xem ra tôi phải gặp lại bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố An Thuyền này."
"Đường Ung Dung bên kia, cậu cũng không cần quản, tôi sẽ quản, đến lúc đó cậu phái vài người cùng đi với tôi là được rồi." Dương Tử Hiên phân phó vài câu.
Chấm dứt cuộc nói chuyện, về sau, Dương Tử Hiên bấm điện thoại của Trương Tuyết Bách, muốn tìm hiểu sự tình Trương Luân tuyên truyền kỳ hạn tại báo tỉnh.
Trương Tuyết Bách cười nói: "Rất phiền muộn đúng không, lại bị hạn lệnh trong vòng mười lăm ngày phải lấy được đột phá trọng đại, nhưng cha tôi khẳng định cũng có cái nhìn của ông ấy, cậu không phải phỏng đoán nhiều làm gì, tóm lại là không biết hại cậu, như vậy là được rồi."
Tìm được một câu trả lời thuyết phục như vậy, Dương Tử Hiên muốn cười khổ cũng không được, chỉ là, Dương Tử Hiên rất nhanh liền không thể cười nổi rồi.
Ở trên đường Phan Bách Văn đánh xe trở về thành phố An Thuyền, một tổ viên tổ điều tra đi theo tổ điều tra, nhảy lầu từ nhà khách năm tầng xuống đất, chết tại chỗ.
Dương Tử Hiên nắm giữ được tin tức, trước tiên liền thông báo cho Trương Luân và Thuộc Bình, hai lãnh đạo chủ quản.
Trương Luân không trong đại phát lôi đình như dự liệu, mà là phân phó vài câu, để cho Dương Tử Hiên giải quyết tốt hậu quả, điều tra chân tướng.
Ngữ khí Thuộc Bình cũng rất trái ngược với bình thường, không hề đối chọi gay gắt, trải qua lần trước Dương Tử Hiên nhắc nhở, Thuộc Bìnhđã chú ý tới tâm tư ác độc của Lý Văn, châm ngòi ly gián hắn và Dương Tử Hiên, lại làm cho Thuộc Bình và Dương Tử Hiên đoàn kết chưa từng có.
"Sự tình đã phát sinh, bây giờ không phải là thời điểm truy cứu trách nhiệm, mấu chốt là phải xử lý tốt trật tự hiện trường và vấn đề quân tâm bên trong, có cái gì cần tôi giúp đỡ không?" Ngữ khí Thuộc Bình rất bình thản.
Có thể có được câu trả lời thuyết phục như vậy, Dương Tử Hiên đương nhiên không bỏ qua cơ hội xin xỏ Thuộc Bình: "Hiện nhân thủ trong tay tôi không đủ, Trương Luân bí thư đã quy định ngày phải hoàn thành án với chúng tôi."
"Thằng nhóc cậu chỉ biết tống tiền thôi, hiện tại nhân thủ ở trong Ban kỷ luật cũng rất thiếu thốn, tôi nhiều nhất là điều cho cậu ba bốn người thôi." Thuộc Bình lộ ra một khuôn mặt tươi cười khó có được.
Dương Tử Hiên đương nhiên không cho rằng quan hệ giữa hắn và Thuộc Bình có thể vì vậy mà cải thiện, hiện tại chỉ là nhất trí đối ngoại mà thôi.
"Có chút ít còn hơn không!" Dương Tử Hiên cười nói, Thuộc Bình ngoại trừ phân công quản lý một phòng phòng hai ra, còn phân công quản lý không ít những việc khác, nhân thủ có thể điều khẳng định không ít, nhưng Thuộc Bình chắc chắn cũng không dám để cho quá nhiều người rơi vào giữa bản án này, cho nên hắn không nhả ra, chỉ chịu điều ba bốn người đến.
Cúp điện thoại xuống, về sau, Dương Tử Hiên lại thông báo cho Phan Bách Văn, bảo Phan Bách Văn lập tức đến hiện trường xử lý.
"Dương sở, liên tiếp gặp chuyện không may, trái tim tôi sắp không chịu được rồi." Vẻ mặt Phan Bách Văn đầy cầu xin.
Dương Tử Hiên rất bình tĩnh nói: "Cậu cũng không phải quá lo lắng, cái liên tiếp gặp chuyện không may này, nói rõ chuyện ẩn ở bên trong trong này rất nhiều, nếu như một điểm động tĩnh đều không có, điều đó mới đáng sợ."
Phan Bách Văn hơi sững sờ, hỏi: "Ngài nói là, lần này nhảy lầu ngã chết, cũng là có người an bài sao?"