Dương Tử Hiên trầm tư một chút, vẫn quyết định không cần phải đưa tên thật ra.
Dù sao, cây cao cũng đón gió lớn.
Hiện tại, Dương Tử Hiên dùng 27 tuổi để nhậm chức thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, chức vị đệ nhất phó cục trưởng sở giám sát, đã là rất chói mắt.
Sở dĩ Tôn Thanh Vân cùng Trần Chí Ôn quyết định điều Dương Tử Hiên tới Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, ngoại trừ hi vọng Dương Tử Hiên có thể khai thác một cái cục diện mới tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh ra, còn có ý tứ bảo vệ Dương Tử Hiên, không muốn để Dương Tử Hiên bị quá nhiều công chúng chú ý.
Thiếu niên quá thành danh, đối với một cán bộ mà nói, cũng không phải chuyện quá tốt, tất cả những người có thể leo lên địa vị cao, đều là một ít cao thủ sống ổn đánh ổn, khiêm tốn.
Hơn nữa, Dương Tử Hiên biết rõ, mặc dù hắn không ký tên thật, nhưng nếu như lãnh đạo trung ương muốn biết người nào tham gia phát biểu ở bên trong văn vẻ này, cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, tìm người hỏi một câu là biết.
Tại phía cuối bản thảo, hắn ghi bút danh “ Bạch Hoa lâm “, một lúc sau, cửa thư phòng nhẹ nhàng vang lên tiếng gõ.
Dương Tử Hiên đứng dậy, nới lỏng lỏng gân cốt, sau đó mới mở cửa, phát hiện ra là Khả Cũng.
“ Khả Cũng? Tại sao còn chưa ngủ? “ Dương Tử Hiên mở cửa, nhìn thấy Khả Cũng đang bưng chè.
Trên người phủ một kiện áo ngủ màu xanh nhạt, áo ngực màu đen nằm trong trong áo ngủ như ẩn như hiện, trong đêm mưa u lãnh có vẻ vô cùng mập mờ.
“ Tôi thấy thư phòng ngài vẫn sáng đèn, cho nên mới đi đến phòng bếp pha cho ngài một chén chè nóng, không quấy rầy công tác của ngài chứ? “ Khả Cũng không chú ý tới bản thân nàng có chút quá nhiệt tình.
Dương Tử Hiên chần chờ một chút, có lẽ vẫn cười nói: “ Đi vào đi, tôi vừa viết xong một phần văn bản tài liệu, nghỉ ngơi một lát rồi sẽ đi ngủ. “
Khả Cũng để chén nước chè trên bàn sách, gặp phải bản thảo đã viết đủ ba nghìn chữ, cùng với mấy chữ tiêu đề “ thấy trước bong bóng kinh tế Hải Nam “ của Dương Tử Hiên để trên mặt bàn, trong lòng thầm nói, Dương cục trưởng cũng không dễ dàng, đêm khuya như vậy còn phải ghi bản thảo.
“ Đúng rồi, Khả Cũng, ngày mai cô còn phải đi học à, muốn tôi bảo lão Lưu trực tiếp chở cô đến trường học hay không? “ Dương Tử Hiên ngồi bên cạnh uống chè.
Khả Cũng đoan đoan chính chính đứng ở bên cạnh, đường cong dưới thân thể cũng bị áo ngủ tô đậm rõ ràng, bình thường cặp đùi trắng nõn không hề gặp phải mặt trời, cũng lỏa lồ hiện ra trước mặt Dương Tử Hiên.
Cái này không phải là hấp dẫn, mà là quá hấp dẫn, vô cùng làm cho người ta không chịu được.
“ Như vậy không tốt lắm đâu, tôi tự mình ngồi xe bus đi đến trường học là được rồi, nơi ngài ở cũng cách trường học tôi không xa. “ Khả Cũng gấp gấp khoát khoát tay, nhìn khuôn mặt trẻ tuổi của Dương Tử Hiên.
“ Trên người còn tiền không? “ Dương Tử Hiên thoáng hỏi thăm một tý, liền từ trong ngăn kéo lấy ra 500 đồng tiền, đưa cho Khả Cũng, nói: “ Đây là tiền lương tháng này của cô, cô cứ cầm trước, xem như chi trước cho cô. “
Dương Tử Hiên biết rõ, Khả Cũng khẳng định đã bị cuộc sống làm cho khốn cùng rồi, bằng không thì cũng sẽ không bị đám người Lưu Thiên Phương kia lừa đến phục vụ khách.
Khả Cũng không tiếp nhận tiền, trầm mặc một hồi, đột nhiên gạt nước mắt nói: “ Dương sở, tôi có thể xin được nhận thêm tiền công mấy tháng sau hay không, tôi... “
Dương Tử Hiên nhíu mày, rồi lập tức dịu dàng nói: “ Làm sao vậy? Có chuyện từ từ nói... Nếu như là vấn đề tiền, không nhiều lắm mà nói, tôi có thể giúp cô giải quyết. “
Khả Cũng xoa xoa nước mắt ở khóe mắt, nói: “ Mẹ của tôi tháng trước bị vài người trong thôn đánh, chân cũng ngã gãy, bây giờ vẫn đang ở bệnh viện hương trấn chúng tôi trị liệu, trong nhà đã sớm không có tiền, thứ có thể bán đều đã bán đi hết... “
Dương Tử Hiên chau mày lại, nói: “ Đang êm đẹp tại sao lại bị người ta đánh vậy? “
Nhưng Khả Cũng chỉ khóc như mưa, không trả lời vấn đề này, Dương Tử Hiên cũng biết, bây giờ không phải là thời điểm truy cứu nguyên nhân, hắn liền nói: “ Như vậy đi, trưa mai ra ngoài, tôi cầm sáu ngàn đồng tiền cho cô, xem như tôi chi trước tiền lương cả năm nay cho cô, đã đủ chưa? “
Trên mặt Khả Cũng đầy vệt nước mắt loang lổ, con mắt cũng có chút sưng đỏ, hiển nhiên đã bí mật khóc không ít, nàng nói: “ Sáu ngàn khẳng định là đủ rồi, nhưng năm nay không đủ mười hai tháng, sao tôi có thể kiếm được sáu ngàn đây? “
Dương Tử Hiên vỗ vỗ bả vai Khả Cũng, nói: “ Chuyện này thì cô không cần nghĩ, phần nhiều hơn, coi như tôi thưởng cho cô, hiện tại cô cứ đọc sách cho tốt là được rồi, đừng suy nghĩ nhiều như vậy. “
…………
Ngày hôm sau, một thiên văn vẻ tên là « thấy trước bong bóng bất động sản Hải Nam », xuất hiện trên tờ báo mà tất cả các cán bộ đảng chính trong nước đều xem.
Trong nước, cán bộ lãnh đạo đến cấp bậc nhất định có thể đọc nội dung tin tức trên báo này.
Kí tên là một danh tự lạ lẫm, “ Bạch Hoa lâm “, xem xét cũng biết là bút danh, mà không phải là tên thật.
Một mình Dương Tử Hiên đương nhiên không có năng lực phát biểu văn vẻ trên loại báo chí nghiêm túc thuộc hàng quốc gia này rồi, cái thiên văn vẻ này là Dương Tử Hiên thông qua Trương Tuyết Bách cùng các mối quan hệ của Thái Lang Minh, mới có thể tham gia phát biểu ở bên trên tờ báo.
Trước kia, Thái Lang Minh là một trong những lãnh đạo chủ yếu trong hệ thống tuyên truyền La Phù tỉnh, mặc dù là hiện tại, Thái Lang Minh vẫn đối có được lực ảnh hưởng quan trọng đến toàn bộ hệ thống tuyên truyền tỉnh, có thể nói là nhân vật cấp nguyên lão nghành tuyên truyền La Phù.
Thái Lang Minh cũng khá quen thuộc một ít lãnh đạo biên tập trong tòa báo Tân Hoa xã, nhờ vậy mà thiên văn vẻ này của Dương Tử Hiên mới có thể được đề cử đến đó.
Dù là như thế, biên tập tòa báo đã tiến hành nghiêm khắc xét duyệt đối với thiên bản thảo này của Dương Tử Hiên, đối với tên thật Dương Tử Hiên cùng cương vị công tác, cũng đã tiến hành xác minh cụ thể rồi.
Dù sao, tòa báo là nơi đóng vai trò miệng quốc gia, nếu đến lúc nào đó, một đại lão cảm thấy hứng thú đối với thiên văn vẻ này của Dương Tử Hiên, gọi điện thoại đến tòa báo hỏi thông tin cá nhân thật về Dương Tử Hiên, nếu những người biên tập này không đáp được, cứ chờ đợi về nhà làm ruộng đi.
Mấy biên tập tòa báo cũng không đoán sai, Dương Tử Hiên đưa thiên văn vẻ này ra bề ngoài, lập tức gặp phải không ít người phê bình và chỉ trích, nhiều cuộc điện thoại ào ào gọi đến ban biên tập tòa báo, xin thông tin cá nhân cụ thể của Dương Tử Hiên.
Những người này muốn bác bỏ văn vẻ của Dương Tử Hiên.
Đều nói Dương Tử Hiên đây là đang giội nước lã vào tình thế cải cách mở cửa kinh tế đang diễn ra rất tốt, là giội nước lã đối với tình thế rất tốt ở Hải Nam.
Mặc dù không hình thành giọng nói nghiêng về một bên, nhưng các loại giọng nói bất lợi với Dương Tử Hiên cũng bắt đầu từ bốn phương tám hướng trào vào, không ngừng có người đang nghe ngóng rốt cuộc “ Bạch Hoa lâm “ này là ai.
Dương Tử Hiên vừa ngồi xuống văn phòng, Hồ Khải đã đem vài phần báo Đảng hôm nay lên trên mặt bàn.
Cầm lấy chén nước trên mặt trà uống một ngụm, Dương Tử Hiên cúi đầu nhìn nhìn « công nông nhật báo » hôm nay, tại vị trí bắt mắt, các văn vẻ phát biểu bình luận, từng đoạn từng câu đều bác bỏ nội dung bên trong « Hải Nam bong bóng bất động sản » Dương Tử Hiên phát biểu lúc trước.
« Công nông nhật báo » là một trong những tờ báo Đảng sáng lập sớm nhất trong nước, là một tờ báo lớn, lực ảnh hưởng và lượng phát hành cực kỳ lớn.
Văn vẻ ở phía trên đều phát biểu bình luận bác bỏ ý nghĩ của Dương Tử Hiên, không thể nghi ngờ, chính là giọng nói đại biểu một bộ phận chủ kiến trong đảng.
Dương Tử Hiên không nghĩ tới, chính mình đưa ra một thiên văn vẻ, lại có thể khiến cho mọi người náo động lớn như thế, thật sự có chút ngoài ý muốn.
Dù sao, nếu như lịch sử không xuất hiện sai lầm, trong một tháng tương lai, quốc vụ viện sẽ đưa ra sân khấu văn bản tài liệu và biện pháp cụ thể, tiến hành điều tiết khống chế vô cùng sâu sắc đối với bất động sản Hải Nam.
Trận điều tiết khống chế này, sắp sửa làm cho Hải Nam và Bắc Hải đã từng huy hoàng nhất thời, xuất hiện rất nhiều người không nhà, giá phòng sẽ rơi xuống vực, cũng làm cho chính phủ Hải Nam trong vài năm tương lai đều phải cố gắng khắc phục hậu quả của bong bóng kinh tế cực lớn này.