"Mấy ngày nữa khả năng là chúng tôi còn muốn tiếp tục tìm các anh chị nói chuyện, gần đây cũng sẽ đi phòng kiểm toán sở quốc thổ, đến lúc đó các anh chị phải từ từ phối hợp công tác với Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng tôi, nếu ai không phối hợp, tạo thành sự cố, toàn bộ do các anh chị phụ trách!"
Ánh mắt Dương Tử Hiên lạnh như băng, nhìn qua trên mặt một đám nhân viên công tác phòng tài vụ sở quốc thổ, thân thể đám nhân viên công tác này đều nhè nhẹ run rẩy, lãnh đạo này phát biểu thật sự là quá mạnh mẽ rồi.
Mấy nhân viên công tác phòng tài vụ đều gật gật đầu, lục tục ngo ngoe đi ra khỏi cửa, lại bị Dương Tử Hiên gọi lại một tiếng, thân thể đều cứng đờ, thầm nghĩ, ác thần này còn muốn làm gì, còn ngại khi dễ chúng ta chưa đủ sao.
"Mấy người các anh trở về sở quốc thổ, về sau, không thể nhắc lại chuyện này đối với sở bất luận kẻ nào trong quốc thổ, về chuyện Ban Kỷ Luật Thanh tra tìm các anh chị đến nói chuyện hôm nay, có nghe hay không?”
“Bằng không thì, hậu quả thế nào, các anh chị nên rõ ràng, thông báo phê bình cảnh cáo chỉ là chuyện nhỏ, làm hỏng đại sự, các anh chị không thể gánh vác nổi đâu." Dương Tử Hiên lạnh lùng nói.
Mấy nhân viên công tác tài vụ liên tục không ngừng gật gật đầu, biết rõ Dương Tử Hiên không phải nói chơi, nếu mấy người bọn hắn thật sự bị Ban Kỷ Luật Thanh tra điểm danh thông báo phê bình và cảnh cáo, chỉ sợ toàn bộ tiền thưởng phúc lợi năm nay sẽ bị cắt hết, không khéo còn bị đuổi như chơi nữa.
...
"Dương sở, hôm nay may mắn mà có ngài đích thân tới áp trận, bằng không thì đám người này sẽ chẳng ai chịu phối hợp nói chuyện với tôi rồi."
Trần Tây Trữ lại rất là bội phục Dương Tử Hiên, tuổi nhỏ như thế, nhưng lại cực kỳ trầm ổn, thủ đoạn xử lý đối phó với người khác cũng có vẻ cực kỳ lão luyện, mặc dù là cán bộ cấp sở bốn mươi năm mươi tuổi, cũng không nhất định có quan uy lão luyện như Dương Tử Hiên.
"Đám thằng nhóc này, không giáo huấn một chút, mũi sắp bay lên tận trời rồi, chúng ta còn phải tìm rất nhiều người đến nói chuyện nữa, nếu như mỗi người đều là như thế này, không phối hợp, không kiên nhẫn, công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng ta còn khai triển, mở rộng thế nào được, cho nên, có những thời điểm tất yếu cần áp dụng thủ đoạn là, thật sự khiến Trần chủ nhiệm chê cười." Dương Tử Hiên uống một hớp nước rồi nói.
Trần Tây Trữ vội vàng nói: "Dương sở nói quá lời, ngài là lãnh đạo, tùy ý một chút cũng là việc nên làm mà."
"Chỉ là, hôm nay nói chuyện, dường như không có gì đột phá, có phải là nên thoáng thay đổi sách lược một tý không?" Dương Tử Hiên trở lại sau cái bàn, hỏi.
Trần Tây Trữ gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, tạm thời rất khó từ trên người mấy nhân viên phòng tài vụ này đột phá ra cái gì, dù sao thì nhân viên tài vụ sở quốc thổ chuyên dùng hóa đơn, cũng rất khó từ trong đó phát hiện ra sai sót."
"Cho nên, chúng ta phải tìm một lối tắt khác để đột phá, cái cửa khẩu này không đột phá được rồi." Dương Tử Hiên qua lại sau bàn, bồi hồi nói.
"Có cái cửa khẩu gì dễ đột phá sao?" Trần Tây Trữ cũng lâm vào trầm tư.
"Trần chủ nhiệm có biết, sở quốc thổ trước kia là phó cục trưởng nào được phân công quản lý một khối quản lý địa chính này không? Chúng ta có thể tìm đến phó cục trưởng được phân công quản lý quản lý địa chính trước kia, cửa khẩu đột phá chẳng phải ở ở người đó sao?" Dương Tử Hiên hỏi.
Trần Tây Trữ vỗ mạnh bàn tay một cái, cười nói: "Tối hôm qua tôi thức một đêm không ngủ, chính là vì cẩn thận xem xét sự tình một số người sở quốc thổ, thời điểm Hứa Chí Văn đảm nhiệm quản lý địa chính, còn có một phó cục trưởng gọi Kha Nhưng được phân công quản lý quản lý địa chính!”
“Hiện tại, Kha Nhưng phó cục trưởng này đã được về hưu rồi, sau khi về hưu, chính là Hứa Chí Văn này thế thân đi lên, đảm nhiệm phó cục trưởng, Dương sở vừa nhắc nhở như vậy, tôi cảm thấy thật sự có thể phát hiện cái gì đó từ Kha Nhưng này."
"Kha Nhưng, với tư cách phó cục trưởng, được phân công quản lý quản lý đất đai, nếu như Hứa Chí Văn thật sự có hành vi tham ô vi phạm kỷ luật, không có lý do gì người xung quanh không biết rõ, cũng không còn lý do gì mà ông ta không hề nghe được tin nhân viên công tác bên dưới đưa tin tức tố cáo Hứa Chí Văn.”
“Với tư cách lãnh đạo phân công quản lý trực tiếp nhất, rất có thể Kha Nhưng đã biết một ít bí mật, chúng ta là có thể đột phá từ Kha Nhưng này." Dương Tử Hiên gật gật đầu nói.
Trần Tây Trữ lúc này lại cảm thấy hơi bội phục Dương Tử Hiên rồi, tuy Dương Tử Hiên phó cục trưởng này chưa từng công tác ở hệ thống kiểm tra kỷ luật, nhưng tâm tư suy nghĩ vấn đề lại cực kỳ kín đáo chặt chẽ.
...
Tháng sáu, thành phố Tử Kim, thời tiết thay đổi bất thường, buổi sáng có lẽ là ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, buổi chiều lại là mưa dầm không ngớt.
"Bây giờ là mùa mưa dầm phải không?" Dương Tử Hiên nhìn mưa bụi ngoài cửa sổ xe, hỏi.
Lưu Bất Khắc gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, mưa dầm này đột nhiên phát sinh, cũng không biết lúc nào mới đi."
Đúng lúc này, điện thoại di động của Dương Tử Hiên ục ục vang lên, Dương Tử Hiên vừa cầm lên nghe, lại là một giọng nói rất lạ lẫm.
"Là đồng chí Tử Hiên Ban Kỷ Luật Thanh tra đấy à? Tôi là người văn phòng Tỉnh ủy, La thư ký trưởng chúng tôi muốn ngài tới đây một chút, ngay bây giờ có được không?" Giọng nói đàn ông trong điện thoại có chút trầm thấp.
La thư ký trưởng?
Dương Tử Hiên chợt nhớ tới phó thư ký trưởng bài danh thứ hai Tỉnh ủy, La Tử Cường.
La Tử Cường là phó thư ký trưởng Tỉnh ủy phân công quản lý tìm hiểu và đôn đốc thư từ văn bản, đứng ở vị trí cán bộ cấp chính sảnh, coi như là một nhân vật sắp xếp trên đỉnh trong đại viện Tỉnh ủy.
Trước kia một mực có tiếng gió, nói muốn trao quyền La Tử Cường về vùng kinh tế phát triển nào đó đảm nhậm bí thư thị ủy hoặc là đảm nhậm thị trưởng, nhưng cho tới bây giờ, La Tử Cường vẫn ngồi yên ở chỗ cũ.
"Không có vấn đề gì, tôi sẽ lập tức đi qua đó." Dương Tử Hiên để điện thoại xuống.
"Lão Lưu, lập tức đi đại viện Tỉnh ủy." Dương Tử Hiên híp hai con mắt lại, nhắm mắt dưỡng thần, nhưng trong lòng lại đang tính toán, rốt cuộc La Tử Cường này gọi mình đến là vì cái gì.
La Tử Cường, cũng có thể được coi là một lãnh đạo trông coi giám sát công tác của cán bộ.
Xe dừng bên ngoài đại viện Tỉnh ủy, Dương Tử Hiên một mình đi vào văn phòng Tỉnh ủy, rất nhiều nhân viên văn phòng đều đang bận rộn công tác, không nhìn cũng không phát hiện Dương Tử Hiên, khách không mời mà đến này.
"Tiểu Hồng, cậu lập tức sao phần văn bản tài liệu này ra năm bản, phân phát đến Chu bí thư, Tôn Thư ký bên kia, còn có cả văn phòng Tỉnh ủy phòng tổ chức, văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, văn phòng phòng tuyên truyền tỉnh." Nói chuyện là cái người đàn ông trung niên, chứng kiến Dương Tử Hiên đi đến, lập tức liền nhận ra Dương Tử Hiên.
"Tử Hiên đồng chí đến rồi à, tôi chính là La Tử Cường, chúng ta đi vào văn phòng nói chuyện một chút." La Tử Cường dường như là rất quen thuộc Dương Tử Hiên, tay quàng qua eo Dương Tử Hiên vỗ vỗ, tiến vào trong văn phòng.
"Muốn uống chén nước không?" La Tử Cường có vẻ hơi nhiệt tình, lại làm cho Dương Tử Hiên không nhịn được mà nổi hết cả da gà trên thân thể.
"Không cần làm phiền thư ký trưởng ngài, tự tôi mang cốc đến rót nước là được rồi." Dương Tử Hiên nói xong, liền từ bên trong cặp công văn lấy ra một chén nước, sau đó liền đứng dậy ra rót một chén cho mình.
"Hôm nay tôi bảo cậu tới đây, chủ yếu là muốn hỏi thăm một tý, nghe nói Ban Kỷ Luật Thanh tra các cậu gần đây nhận được một phong thư có tin tức tố giác về Hứa Chí Văn, hiện giữ chức phó cục trưởng sở quốc thổ, hơn nữa còn bắt đầu thụ lí điều tra? Có phải là có một sự việc như vậy không?" La Tử Cường bất động thanh sắc hỏi.
"Đúng là có một sự việc như vậy, ngày hôm qua chúng tôi còn tìm một ít nhân viên công tác ở sở quốc thổ đến Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh nói chuyện nữa." Dương Tử Hiên có chút không sờ chính xác suy nghĩ của La Tử Cường, không biết vì cái gì mà La Tử Cường lại nói về việc này.
"Đồng chí Hứa Chí Văn mới vừa vặn nhậm chức phó cục trưởng, nhưng thời gian công tác, kinh nghiệm để hắn thăng nhiệm phó cục trưởng, xác thực là rất đủ, kỳ thật, tại trước kia, Hứa Chí Văn đã có thể đảm nhiệm phó sở trưởng, nhưng vì vấn đề thời gian công tác, kinh nghiệm mà không được!”
“Đồng chí Hứa Chí Văn này, tôi cũng có chỗ hiểu rõ, trước kia tôi cũng là người công tác tại sở quốc thổ, năng lực rất mạnh, tính nguyên tắc cũng là rất mạnh, Tỉnh ủy chúng ta bên này cũng rất ít khi thấy tin tức tố cáo hắn phạm tội." La Tử Cường cười cười nói.
Vừa nghe mấy lời này, Dương Tử Hiên xem như rõ ràng, La Tử Cường có ý định nói hộ cho Hứa Chí Văn.
"Lời nói thì tôi nói thế thôi, nhưng Tỉnh ủy sẽ tuyệt đối không can thiệp đến chuyện Ban Kỷ Luật Thanh tra độc lập phá án, nhưng quá trình Ban Kỷ Luật Thanh tra các cậu phá án, nhất định phải vâng chịu nguyên tắc công bằng, không thể oan uổng đồng chí tốt." La Tử Cường vừa cười vừa nói.
Trong nội tâm Dương Tử Hiên lặng lẽ cười một tiếng, công việc này càng ngày càng thú vị rồi, Hứa Chí Văn vậy mà có thể nói động phó thư ký trưởng Tỉnh ủy, bắt hắn tìm mình cầu tình, năng lượng thật đúng là không nhỏ.
"Thư ký trưởng xin yên tâm, Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi phá án, sẽ tuyệt đối vâng chịu nguyên tắc công bằng!”
“Đồng chí Hứa Chí Văn vừa mới nhậm chức phó cục trưởng sở quốc thổ, cũng là cán bộ tỉnh quản rồi, tin tức tố cáo lần này là tin tức tố cáo bằng tên thực, Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi cũng phải làm cực kỳ thận trọng.”
“Hiện tại, căn cứ chính xác theo nhiều điều tố giác trong thư, chúng ta đang xác minh tính thật giả, tình huống cụ thể thế nào, còn phải qua một đoạn thời gian nữa mới có thể đưa ra được kết luận."
Dương Tử Hiên không kiêu ngạo không siểm nịnh nói ra, toàn một bộ dáng giải quyết việc chung, hiển nhiên không hề bị La Tử Cường biện hộ cho Hứa Chí Văn mà thay đổi lập trường.
Sắc mặt La Tử Cường bình tĩnh, nhưng nội tâm lại có thêm một tia chán ghét, Dương Tử Hiên này thật đúng là không biết tốt xấu rồi, chính mình có tư cách phó thư ký trưởng được phân công quản lý tìm hiểu và đôn đốc kiểm tra thư từ, nói thế nào cũng coi như là một lãnh đạo, tuy không quản được Dương Tử Hiên, nhưng cũng có quyền lực mang tính ý kiến kiến thiết đối với quát trình Ban Kỷ Luật Thanh tra phá án.
Nhưng lúc này xem ra, Dương Tử Hiên dường như rất không nể tình, hoàn toàn một bộ giải quyết việc chung.
"Như vậy, tôi xin nói cho cậu hay, Dương sở à, Hứa Chí Văn này là một người đồng chí Trang Đạo Hiền Trưởng thư ký tỉnh ủy chúng tôi cực kỳ coi trọng, lần này đồng chí Hứa Chí Văn từ sử trưởng quản lý địa chính chhuyeenr đến phó cục trưởng sở quốc thổ, chính là Trang thư ký trưởng dốc sức nói bên trên hội hội nghị thường ủy Tỉnh ủy."
"Năng lực đồng chí Hứa Chí Văn thế nào, chúng tôi rõ như ban ngày, cậu ta đã từng đã công tác ở Tỉnh ủy, về sau tài hoa bùng nổ, mới đến sở quốc thổ tài nguyên công tác, đồng chí Hứa Chí Văn vừa mới được bộ quốc thổ tài nguyên liệt vào danh sách những người có công tác quốc thổ tiên tiến!”
“Trong lúc cậu ta tại nhiệm sử trưởng quản lý địa chính, Hứa Chí Văn đã từng viết ra một quyển báo cáo điều tra đất đai, được hệ thống quốc thổ tặng phần thưởng." La Tử Cường tiếp tục ở trước mặt Dương Tử Hiên, nói về lịch sử quang vinh của Hứa Chí Văn.
Dương Tử Hiên nhíu mày, thả chén nước trong tay ra, bình tĩnh nói: "Thư ký trưởng, Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi sẽ tuyệt đối không vu hãm một đồng chí tốt, chuyện này, anh hoàn toàn có thể yên tâm, nhưng Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi cũng sẽ tuyệt đối không buông tha một phần tử vi phạm kỷ luật."
"Hứa Chí Văn phó cục trưởng đã từng đạt được rất nhiều vinh quang, như vậy, chúng tôi càng phải tra rõ ràng tính chân thật của nội dung tin tức tố giác này, đây cũng là một loại thái độ thể hiện trách nhiệm của chúng ta đối với đồng chí Hứa Chí Văn." Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.
La Tử Cường nao nao, liếc nhìn Dương Tử Hiên thật sâu, một lúc sau mới cười nói: "Đúng vậy, cái này xác thực cũng là thái độ trách nhiệm của chúng ta đối với đồng chí Hứa Chí Văn."
Kỳ thật, lần này La Tử Cường gọi Dương Tử Hiên tới, ngoại trừ muốn cầu tình cho Hứa Chí Văn ra, còn muốn thoáng quen biết cán bộ cấp phó sở trực thuộc tỉnh trẻ tuổi nhất trong cơ quan này một tý, cũng muốn biết một chút về Dương Tử Hiên, từng làm cho không ít quan lớn địa phương kinh ngạc.
Ngồi xuống một lúc, Dương Tử Hiên tùy tiện hàn huyên vài câu cùng La Tử Cường, sau đó, Dương Tử Hiên liền đứng dậy, nói: "Thư ký trưởng, nếu như không có chuyện gì khác, tôi xin đi về trước, không quấy rầy công tác của ngài nữa."
La Tử Cường cũng đứng dậy, nắm tay cùng Dương Tử Hiên, nói: "Muốn nói quấy rầy, cũng là tôi quấy rầy công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra các cậu."
...
Ra khỏi cửa lớn cơ quan Tỉnh ủy, Dương Tử Hiên vẫn còn cẩn thận suy nghĩ lời nói của La Tử Cường.
La Tử Cường đã thể hiện rất rõ ràng, chính là muốn thiên vị Hứa Chí Văn, hơn nữa, trong lời nói của La Tử Cường còn ám chỉ một tin tức cực kỳ quan trọng, đó chính là, Hứa Chí Văn trước kia đã công tác tại văn phòng Tỉnh ủy, có quan hệ cực kỳ mật thiết cùng với Thường ủy tỉnh ủy, Trưởng thư ký tỉnh ủy hiện tại, Trang Đạo Hiền.
Chẳng lẽ Hứa Chí Văn này là người của hắn?
Dương Tử Hiên lâm vào trầm tư, bước chân vào Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh văn phòng, Bành Định Quốc lập tức chào đón, mặt mũi tràn đầy dáng tươi cười, nói: "Dương sở có hài lòng đối với căn hộ chúng ta an bài để ngài dừng chân không? Có cần tăng thêm cái gì không? Có muốn tôi phân phó cục quản lý cơ quan sự vụ bên kia một tý, mỗi ngày đưa chút rau dưa cái gì đo cho ngài không?"
Cầm lấy bao văn bản tài liệu, Dương Tử Hiên nhíu mày lại, nhìn nhìn vẻ mặt nhiệt tình của Bành Định Quốc, trong lòng cảm thấy có chút khó hiểu, làm sao Bành Định Quốc này lại nhiệt tình đối với mình như vậy đây?
"Cái này thì không cần, tôi hết sức hài lòng đối với chỗ ở các cậu an bài cho tôi, mua thức ăn thì tôi đã có bảo mẫu tư nhân, cũng không cần làm phiền các đồng chí cục quản lý cơ quan sự vụ nữa, cảm tạ sự quan tâm của Bành chủ nhiệm đối với tôi." Dương Tử nắm tay Hiên cùng Bành Định Quốc.
"Đúng rồi, tại sao Chu chủ nhiệm văn phòng các cậu mấy ngày nay không thấy đâu vậy?" Dương Tử Hiên nghi hoặc hỏi.
Sắc mặt Bành Định Quốc hiện lên một tia biến đổi không muốn người nào biết, vừa cười vừa nói: "Xem ra Dương sở ngài là người bận rộn, cũng không quá chú ý về những chuyện khác ở phía trong ủy ban, Chu chủ nhiệm này hiện tại đã bị thay đổi, xuống địa phương phía dưới rồi, hiện tại vị trí chủ nhiệm văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng ta đã trống không rồi."
Giật mình một cái, Dương Tử Hiên liền biết rõ vì sao Bành Định Quốc lại nhiệt tình xum xoe như vậy đối với mình.
Tám phần là hắn đang theo dõi vị trí chủ nhiệm văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra, dù sao, Dương Tử Hiên cũng có tư cách thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, cũng có quyền lực tiến cử người để chọn lựa, xem ra Bành Định Quốc đang muốn mình giúp hắn một tay.
Trong cơ quan quả nhiên là chẳng bao giờ có người vô sự mà ân cần, không phải gian sảo tức là đạo chích.
"Ha ha, vậy thì cơ hội của lão Bành rất lớn nha, tôi cảm thấy đắc lão Bành làm chủ nhiệm văn phòng này rất không tồi đấy." Dương Tử Hiên cười cười, vỗ bả vai vỗ Bành Định Quốc.
"Đâu có, đâu có, đây là Dương sở ngài quá khen, cái này vẫn phải nghe theo tổ chức an bài." Bành Định Quốc biết rõ đây là Dương Tử Hiên tỏ thái độ hội ủng hộ hắn, lập tức mặt mày hớn hở, trong lòng nghĩ, Dương sở này thật dễ nói chuyện.
...
Bên ngoài liên tục mưa phùn, Dương Tử Hiên dựa vào bàn làm việc nhìn văn bản tài liệu.
Cạch…Trần Tây Trữ liền mang một thân đầy nước mưa đi đến văn phòng.
"Ôi, Trần chủ nhiệm, tại sao trời mưa cũng chạy tới đây vậy, cứ gọi điện thoại đến là được rồi, tiểu Khải, nhanh rót chén trà cho Trần chủ nhiệm uống giải lạnh." Dương Tử Hiên nhanh chóng đứng dậy nghênh đón.