Gen Di Truyền

Chương 48: Đạo tặc trả thù




Edit: Mèo
Beta: Tiểu Tuyền

Bất cứ người phụ nữ nào, dù là bị chồng hay bị người đàn ông khác nhìn chằm chằm vào ngực như vậy cũng sẽ khẩn trương.

Hân Hân chỉnh thể mà nói còn là một cô bé, cho nên cô cực kỳ xấu hổ  lấy tay che bộ ngực của mình, dùng đôi mắt nhỏ mang theo xấu hổ e sợ cúi đầu liếc nhìn Cesar một cái.

Phản ứng của cô khiến thân thể Cesar căng thẳng không giải thích được, đối mặt loại câu dẫn trong lúc vô tình này không có người đàn ông nào có thể chịu được, huống chi là người đàn ông lâu ngày không có phụ nữ.

Anh tự tay bế Hân Hân lên, đem người để ở trên quầy, thân thể cúi xuống hai người liền biến thành tư thế vô cùng mập mờ.

Như vậy không đúng a, vô cùng không đúng.

Hân Hân biết, tuy nhiên lại không cách nào cự tuyệt nhiệt tình của anh, bởi vì cô hoàn toàn không tìm được cơ hội.

Chỉ khi anh ta buông môi của mình ra cô mới nhỏ giọng nói: “Nơi này không được......” Nhưng đối phương căn bản không để ý, cô không thể làm gì khác hơn là sửa thành: “Có thể nhẹ một chút không, cẩn thận đứa bé.”

Cesar nghe được hai chữ đứa bé cuối cùng đã thanh tỉnh một chút, cũng hơi buông lỏng động tác. Cho dù như vậy, anh vẫn còn mang theo một chút cảm xúc cấm kỵ muốn làm xong tất cả.

“Không có cách nào đi dạo tiếp được.” Hân Hân ngã ở trong ngực của anh, cả người mềm nhũng.

Cesar hạnh phúc như một đứa bé ăn trộm được kẹo còn ôm này khối kẹo đi ra ngoài, lúc hai người đi ra cũng đã thay quần áo. Raymond đem cửa Air Ship mở ra, thấy Số 78 có chút suy yếu anh ta nhỏ giọng hỏi: “Cô ấy làm sao?” Không phải là bị ngắt điện chứ?

Kết quả bị Cesar trừng, anh ta phải đem mắt mình nhắm lại. Nhưng tại sao tim lại đập nhanh đến vậy ? Anh ta không biết có phải vì mùi vị mập mờ trong gió bay tới hay là vẻ mặt cô ấy nhắm mắt lại tựa vào trong ngực của đại thống soái.

Những thứ này người máy bầu bạn không cách nào biểu hiện ra, anh ta giật mình ngẩn người ở đó. Cho đến khi phía sau có người kêu to anh ta mới choàng tỉnh chạy xuất phát.

Bọn họ vừa tới Phủ Thống Soái liền thấy trước mặt ngừng rất nhiều Air Ship, dấu hiệu phía trên rõ ràng là của quốc hội. Bọn họ lại dám quang minh chánh đại tìm đến Phủ Thống Soái, hơn nữa trận thế còn lớn như vậy.

Cesar cảm giác được không đúng, anh liên lạc với Ben Sur trước, biết bọn họ tới là vì tìm hỏi chuyện phụ nữ loài người.

Lòi rồi, nhưng từ chỗ nào tiết lộ ra ngoài thế?

Anh nhíu lại lông mày, nói với Ben Sur: “Mở lối đi khẩn cấp để cho tôi đi vào, bảo bọn Raymond ở lại, nếu chuyện ồn ào quá mức thì động thủ.”

Ben Sur mở đường đi khẩn cấp ra, Cesar nhanh chóng quay ngược trở lại Air Ship từ dưới đất tiến vào tầng ngầm trong Phủ Thống Soái .

Vừa tiến đến Ben Sur đã mở một đoạn ghi chép bên ngoài để cho anh xem, vào lúc này Hân Hân cũng thanh tỉnh xem cùng anh. Người trong đoạn film kia cô biết, đó là Geer đã bắt cóc cô và xém chút giết Ben Sur.

Anh ta đang trầm tĩnh mỉm cười nói: “Nói cho mọi người ở quốc hội biết một tin tức tốt, người phụ nữ thông minh bình thường, thân thể không có chứa bất kỳ gen bệnh nào đã xuất hiện. Người phụ nữ này chẳng những có thể sinh ra em bé khỏe mạnh, hơn nữa dù cô ta qua đời cũng có thể dùng tế bào của cô ấy nhân bản ra mấy đời phụ nữ không có tật bệnh đặc thù, như thế nào? Có phải rất hưng phấn hay không ? Nhưng mà hiện tại người phụ nữ này đang ở trong Phủ Thống Soái, muốn có được cô ấy thì phải phí chút ít công sức rồi.” Geer nói xong lại tiếp tục: “Đại thống soái hẳn rất muốn biết tôi làm sao biết được đúng không?”

Anh ta cười nói: “Thật ra thì lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy tôi đã đoán được, chỉ có những người chưa từng thấy qua phụ nữ chân chính mới không có cảm giác này. Người máy có các quy định, không thể tùy tiện có ý đồ xấu mưu hại con người, nếu không đám cầm quyền mấy người cũng sẽ không đồng ý cho hệ thống rađa chỉ quét bảng tên mà không cần quét trái tim đúng không ?”

Đúng như thế không sai, mặt Cesar có chút đỏ lên. Sao anh lại không nghĩ tới, người đàn ông này trước khi làm tên cướp cũng đã từng là một gã quân nhân, mà người phụ nữ nhân bản của anh ta thì được cho là thông minh nhất lịch sử. Cô có thể trao đổi bình thường cùng anh ta, nhưng quốc hội lại muốn thu hồi người phụ nữ của anh ta làm đối tượng nghiên cứu, khiến thân thể vốn yếu ớt của cô không chịu đựng nỗi, cuối cùng yên lặng chết đi.

Mà quốc hội lại không nghiên cứu được đột phá gì, biện pháp của bọn họ là đồng ý đền bù cho anh ta thêm một người phụ nữ khác, thế nhưng phải đợi!

Mà Geer sau khi phản đối phán quyết của quốc hội đã chuyển sang làm đạo tặc, cho đến khi bị Cesar bắt được, anh ta vẫn không bao giờ phục tùng bọn họ.

Hiện tại coi như là anh ta trả thù sao?

Cesar nhếch lên khóe miệng lại cười rồi, nụ cười này của anh khiến cho toàn thân Hân Hân không thoải mái, cô cẩn thận từng chút mà hỏi: “Dường như anh rất hưng phấn?” Giống như mới vừa rồi ở quảng trường mua sắm, khi đó anh dường như cũng cười như vậy.

Cesar đưa tay vuốt cằm Hân Hân giống như đang sờ một con thú cưng đáng yêu, sau đó nói: “Phải”

“Đây chẳng phải là sắp chiến tranh sao ?” Hân Hân có chút bận tâm.

“Cái này phải cảm tạ em, quân nhân chính vì chiến tranh mới tồn tại.” trong giọng nói của Cesar không có một chút oán khí.

Nếu là ở trong miệng người khác khi nói ra câu này có thể là kẻ có oán giận, nhưng Cesar lại là quân nhân trời sinh, cho nên lời của anh hẳn là lời nói thật.

“Hơn nữa em cũng không cần lo lắng, anh chưa bao giờ thua trong chiến tranh.” Cesar rất tự tin tiếp tục sờ người của cô.

“Được rồi được rồi em biết anh lợi hại, đừng sờ soạng nữa.” Hân Hân kéo tay của anh xuống, không khí vốn rất khẩn trương lại bị anh làm thay đổi hoàn toàn.

Cô lo lắng chuyện tình dưới mắt, nhưng Cesar người ta lại trực tiếp kết nối với nhân viên quốc hội phía ngoài. Hình ảnh đã kết nối, nên Hân Hân muốn tìm chỗ trốn cũng không kịp, không thể làm gì khác hơn là giả bộ làm người máy đứng phía sau anh, dù sao đã giả thành thói quen.

Đối phương là XiYa, một người đàn ông tương đối bảo thủ, anh ta nói câu đầu tiên lại là: “Đại thống soái, Eve không phải là một mình ngài có thể độc chiếm, ngài hẳn nên đem người giao cho quốc hội, như vậy có lẽ sẽ làm cho cả nhân loại không bị tuyệt chủng.”

Có nghiêm trọng như vậy hay không a ? Chuyển ra cả nhân loại ra dọa đại thống soái, hiện tại anh ấy phải trả lời như thế nào đây?

“Vậy thì có liên quan gì đến tôi?” Cesar lạnh lùng nói.

Vô cùng trực tiếp, cằm Hân Hân thiếu chút nữa rớt xuống đất đi.

“Ngài là đại thống soái, cả kẻ có được quân đội Stars. Bởi vì chiến công của ngài, cho dù là có người phụ nữ nào mới ra đời cũng sẽ phân cho người trong quân đội có chiến công trác tuyệt đầu tiên......”

“Ah? Ban đầu giữ lại quốc hội không phải là để xử lý một chút vấn đề không cách nào giải quyết trong quân đội sao ? Hay là nói hiện tại quốc hội đã cảm thấy không cần thiết tồn tại nữa rồi?” Cesar nói xong sắc mặt đã lạnh xuống.

“Đại thống soái, xin ngài vì toàn bộ loài người mà suy nghĩ. Nếu không ngài làm như vậy, sẽ bị quân đội vứt bỏ.”

“Đã như vậy, vậy các người cứ thử một lần.” Cesar đem máy truyền tin tắt, sau đó nói với Hân Hân: “Em nên đi ăn gì rồi nghỉ ngơi thôi.”

Không muốn đi, nhưng bởi vì hơi mệt một chút nên dù đứng cũng cảm thấy khó chịu.

Cuối cùng bị Cesar đuổi về phòng, sau đó chính anh trở lại phòng họp trực tiếp hướng cả nước phát ra thông báo. Chuyện này anh không thương lượng với bất kỳ ai, anh cũng đã chuẩn bị kỹ càng.

Trong thiên hạ không có bí mật nào là có thể giữ được vĩnh viễn, cho nên anh hướng về phía người khắp thiên hạ nói: ” Nhân dân cả nước, hiện tại tôi lấy thân phận Thống soái quân đội có một việc tuyên bố với mọi người......”

Lúc này Hân Hân đang ở trong phòng ngủ được rất ngon, hoàn toàn không biết phía ngoài đã xảy ra biến hóa long trời lỡ đất.

Quốc hội muốn gạt mọi người đòi người phụ nữ bình thường về mình, sau đó bắt đầu nghiên cứu phụ nữ clone đời sau. Nhưng chuyện mượn này bọn họ chỉ thuần túy làm vì quý tộc, vì những kẻ có tiền vẫn cho rằng mình rất cao quý. Mà người phía dưới căn bản không cách nào nhận được, cho nên bọn họ không có ý định đem chuyện này tuyên truyền ra ngoài.

Bọn họ không ngờ rằng Cesar có thể sảng khoái mà nói cho đại chúng biết, hơn nữa Cesar nói vô cùng dễ hiểu, người đàn bà kia là của anh, nếu như muốn đoạt với anh thì cứ chạy đến đây.

Nhưng ai lại dám đoạt phụ nữ với đại thống soái, cho dù là đoạt cũng sẽ không phải là bọn hắn. Cho nên không có ai làm loại việc ngu ngốc này, cuối cùng quốc hội nghĩ ra phương pháp, dùng áp lực dân chúng để đại thống soái thỏa hiệp, chuyện này đã bị anh nhẹ nhàng giải quyết như vậy.

Không đề cập tới việc những người phía ngoài giận điên lên, chỉ riêng Raymond đến bây giờ mới biết được thì ra Số 78 là một phụ nữ thật sự, không trách được anh ta vẫn cứ cho rằng cô không giống người khác. Nhưng nếu như là như vậy, vậy cho tới bây giờ mình chẳng phải là bị cô ấy lừa sao ?

Không riêng gì anh ta, còn có Calvin, còn có bản thân đại thống soái......

Chẳng qua hiện tại đại thống soái biết rồi, hơn nữa còn chiếm đoạt cô ấy.

Anh ta canh gác ở phía ngoài, ngăn cản những người quốc hội này làm loạn, đây cũng là vì bảo vệ cô sao ?

Những người Quốc hội đó cũng giận quá sức, bọn họ ở bên ngoài trông một ngày, cuối cùng vẫn phải rời đi. Quốc hội không phải là một người, cho nên có một số việc bọn họ phải mở cuộc họp để giải quyết.

Lúc Cesar trở lại thì đã muộn, Hân Hân đã sớm tỉnh ngủ rồi, thấy anh trở lại liền nghênh đón hỏi: “Thế nào?”

Cesar không có trả lời cô, chỉ nhẹ nhàng sờ mặt của cô rồi tắm rửa nằm ở trên giường.

Thấy bộ dạng anh giống như mệt chết đi Hân Hân chỉ có thể nằm xuống ở bên cạnh, tiếp theo liền bị người ta ôm vào trong ngực, bên tai có một giọng nói: “Ngày mai thật là một ngày làm cho người ta hưng phấn, đến tột cùng sẽ nhảy ra bao nhiêu con chó quốc hội đây?”

“Chó......” Là chỉ phản đồ trong quân đội sao? Nhưng tại sao lại là ngày mai? Hân Hân biết mình hỏi không ra, cô chỉ có thể nằm ở trong ngực của anh hi vọng mình cũng trở nên mạnh mẽ lên.

Sáng sớm ngày thứ hai Cesar không có ở đây, chỉ bắt buộc cô ăn điểm tâm, sau đó xuống phòng dưới đất.

Phòng mô phỏng tinh thần lực đang ở trước mắt, cô đã học xong làm sao đi vào làm sao khởi động, như vậy thời gian còn dư lại chính là luyện tập. Mình bây giờ mặc dù là phụ nữ có thai nhưng không phải là phế vật, chút chuyện này có lẽ không sao, cô chỉ cần làm sao đem robot sử dụng tốt để bảo vệ mình là được rồi.

Đi vào xong, an tĩnh ngồi xuống. Sau đó tập trung tinh thần lực mở ra trang bị robot mẫu, bốn phía thoáng cái sáng lên, cô hít sâu vài cái làm cho mình tỉnh táo lại, sau đó từ từ duỗi một ngón tay.

Rất đơn giản, so sánh với lần trước dễ dàng hơn nhiều.

Ngón tay có thể động cô lại bắt đầu thử để cho một cái tay hành động, bí quyết gì đó đã nghe Cesar nói qua rồi, chủ yếu là tỉnh táo khống chế cảm xúc.

Nếu là trước kia có lẽ cô làm không được, nhưng trải qua một thời gian ngắn giả bộ người máy như vậy, tính cách đã sớm tôi luyện đi ra, chuyện đòi hỏi trầm tĩnh thế này rất dễ dàng làm được.

Nắm thành quả đấm, cô cắn răng đem nó đánh ra ngoài. Phía ngoài tựa hồ có đồ vật gì đó động, cô kinh ngạc phát hiện một quả đấm thép, trong lúc nhất thời hưng phấn lên, đó là quả đấm mình đánh ra sao, thật là lợi hại.

Nhưng cô không biết, bổ sung tinh thần lực tốt nhất chính là hưng phấn. Thời đại này đàn ông luôn phải tới trên chiến trường mới có thể hưng phấn lên, nhưng Hân Hân là cô bé có thể vì một chút xíu chuyện nhỏ đã cao hứng.

Một chút cao hứng đã làm tinh thần tăng lên gấp trăm lần, cô thử đánh ra quả đấm thứ hai và quả đấm thứ ba.

Đột nhiên nghe được phía dưới có một giọng nói: “Em như vậy đến chết cũng đánh không tới người khác, xem ra còn phải làm chút ít huấn luyện đánh nhau căn bản.”

“Cesar anh nhìn đi, em đã đánh ra quyền và cất bước được rồi.” Hân Hân hưng phấn la to, cô bắt đầu ảo tưởng  mình lái robot nhảy tới nhảy lui giống như Cesar.