Gen Di Truyền

Chương 12: Không phải là đàn ông




Coi như là tìm tòi nghiên cứu cô cũng không còn biện pháp động, với khuôn mặt đó thì vô luận anh ta có vẻ mặt gì, chỉ cần ngó chừng thôi, cũng sẽ làm cho người ta không thể nhúc nhích.

Nhưng mà, khi anh ta đưa tay ấn lên ngực của cô , mặt của cô trong nháy mắt đỏ dữ dội.

Kháo, gã đàn ông này thế nhưng dùng vẻ mặt bình tĩnh kia để ăn đậu hủ của cô.

Hơn nữa còn ở đó cau mày, chê nhỏ hay sao ?

Ba mẹ ơi, hiện tại con gái của hai người đang bị người khác tập kích ngực, phải làm sao bây giờ đây? Là đánh anh ta, không dám. Hay hét lên, quá tục, muốn tìm tai vạ sao?

“Cô không phải là đàn ông?” ngực của đàn ông không thể nào cao vút , vốn tưởng rằng cô là đàn ông vì trốn tránh trách nhiệm đầu quân mà giả dạng làm nữ người máy, nhưng vừa sờ cái đó liền thấy không giống, vật này rất mềm rất lớn, đàn ông không thể nào có .

“Không phải.” Nghiến răng nghiến lợi nói xong, đang có cảm giác đại thống soái đã thả mình, cô mới biết được anh ta hoài nghi mình là đàn ông giả trang cho nên mới làm như thế.

Nhưng mà, cô thật uất ức nhé, cô nơi nào giống đàn ông chứ?

“Nếu như không phải là đàn ông, vậy chương trình của cô thực sự rối loạn rất nhiều.” Nhưng lại không thể đi biên soạn lại một lần nữa, thôi, như vậy tựa hồ cũng không khiến cho người ta chán ghét.

Hân Hân chịu đựng để nước mắt không chảy ra, lúc này mà khóc nhất định là lộ ngay, người máy ở đâu ra nước mắt.

Càm bị nâng lên, một tên con trai rũ mắt nhìn cô nói: “Con mắt của cô ướt, có chức năng rơi lệ đúng không? Nếu như tôi không có đoán sai, trước đây cô hẳn là người máy bạn đời, sau đó bị sửa trình tự, cho nên mới xuất hiện tình trạng rối loạn đúng không?”

“Số 78 không biết đáp án của vấn đề này.” Em gái ngươi, tại sao lại suy đoán sang khía cạnh này chứ?

“Điều này cũng giải thích nguyên nhân tại sao cô lại biết đem băng hạ nhiệt độ, trừ mấy điều này ra, trên người của cô còn có bí mật gì khác không?” Đại thống soái cau mày nhìn cô, chẳng lẽ là người máy gián điệp hình người?

“Có khả năng này.” Không thể để cho anh ta điều tra bí mật của mình nữa, Hân Hân nghĩ như vậy.

“Ừ!” Nghĩ đến cô ta vi phạm mệnh lệnh của mình đi lấy băng, xem ra tính tự chủ cô ta rất mạnh, không trách được không cần hỏi mình ăn cái gì, toàn bộ tự mình làm chủ để làm, trước kia những người máy ăn uống luôn là dùng gương mặt mỉm cười hỏi ý kiến anh, có đôi khi hỏi đến anh muốn trực tiếp hủy bọn họ đi.

Cái người máy này quả nhiên là khác biệt, đụng chạm vừa rồi khiến tay có cảm giác vô cùng thoải mái, nhất là vẻ mặt trên mặt cô ngay lúc đó, nhìn thật hấp dẫn.

Anh ta thừa nhận mình có cảm giác, đây có phải là đại biểu mình có thể tìm một gã người máy bạn đời tới giải quyết dục vọng của mình không? Có cái ý nghĩ này anh ta lập tức tiêu diệt ngay, người phụ nữ của anh ta còn có ba tháng nữa là hoàn toàn trưởng thành, đến lúc đó chỉ cần để lại một hài tử là tốt rồi, cần gì phải đi tìm người máy khác?

Thật ra thì anh ta đối với mấy người phụ nữ đó không có gì mong đợi, các cô đều là người máy cải tạo ra, trí lực xê xích với đàn ông quá xa, trừ ngơ ngác ngồi thì cái gì cũng không biết.

Hơn nữa năng lực thụ thai tương đối thấp, không phấn đấu mười năm thì không thể nào có một đứa bé kế thừa gen di truyền từ mình.

“Thưa ngài, nếu như không có chuyện gì khác Số 78 đi ra ngoài.” Hân Hân thật muốn tìm chỗ để ngồi khóc, nhưng đầu tiên lại bị anh ta suy đoán thế thì ý muốn kia chẳng còn đâu.

“Ngồi xuống.” Chẳng biết tại sao anh không muốn cô đi, liền bảo cô ngồi xuống.

Im lặng, cô chỉ có thể ngồi xuống.

Nhưng người đàn ông này không nói gì, chẳng qua chỉ nhìn cô, tựa hồ muốn tìm ra chỗ sơ hở ở trên người cô.

Hân Hân bị trành đến không dám lên tiếng, khiến lúc Calvin đi tới nơi này liền thấy một người một cơ khí ngơ ngác ngồi riêng một mình, tình huống rất là quỷ dị.

Trong mắt Calvin chợt lóe ánh sáng, nói với đại thống soái Cesar: “Thưa ngài, người bên kia muốn gặp ngài.”

“Người nào?” Cesar rốt cục thu hồi ánh mắt của mình, hết sức khó chịu nhìn Calvin.

Calvin im lặng, anh ta biết mình nhất định không có đẹp mắt bằng nữ người máy, nhưng có cần nhìn giống như cừu nhân thế không?

” Chân chạy của Quốc hội.”

“Không gặp, ném ra ngoài.” khóe mắt Cesar nhếch lên, Calvin không thể làm gì khác hơn là xoay người đi làm.

Anh ta đi ra ngoài mà vẫn còn đang suy nghĩ, tại sao tâm tình của đại thống soái dường như rất nóng vội thế? Nhìn thái độ anh ta đối với Số 78 rõ ràng là có dục niệm ở bên trong, chẳng lẻ anh ta rốt cục cần nữ nhân, không, là nữ người máy rồi?

Nói trở lại, quốc hội cũng đề cập tới chuyện này, nếu có cơ hội anh ta cũng muốn cùng bàn luận một chút. Cứ nghẹn mãi như vậy sẽ không hay, dù sao cũng là đại thống soái, nếu như chưa để lại huyết mạch đã nín hỏng thì chỉ sợ các tinh cầu lại muốn đại loạn.

Đại thống soái đã dùng hơn ba mươi năm thời gian để kết thúc đại chiến lần thứ ba của ngân hà, nếu như không có anh ta, hiện tại tất cả tinh cầu còn đang đánh tới đánh lui, nào có hòa bình tồn tại.

Mà ở trong phòng, Hân Hân đã dùng một tư thế ngồi suốt hơn hai giờ, cả người cô đều đã cứng, mắt thấy đã đến giờ cơm trưa rồi, cô liền nói: “Thưa ngài, đến thời gian chuẩn bị cơm trưa.”

“Làm hai phần, cô ăn với tôi.” Quá lâu không cùng người khác cùng nhau ăn rồi, anh ta muốn thử lại cảm giác này.

“Người máy không cần dùng cơm.” Vị này rốt cuộc bị sao thế? Cũng bởi vì chuyện cô mang băng cho anh ta hạ sốt sao? Cô hối hận có được không?

“Người máy chẳng qua không hấp thu, nhưng vẫn có thể ăn, nhất là người máy ăn uống.” Đại thống soái trầm tĩnh nói, đồng tử màu vàng xinh đẹp chỉ nhìn Hân Hân một cái đã làm cho cô ngay cả một chút phản kháng cuối cùng trong lòng cũng bị nuốt mất.

Không phải là cùng nhau ăn cơm sao, đây có là cái gì?

Đi xuống chuẩn bị bữa trưa bưng đến phòng của anh ta, của mình là phần nhỏ anh ta là phần lớn. Sau đó đứng, nghe anh ta nói ngồi mới ngồi xuống.

“Bắt đầu đi!” Đại thống soái biết người máy có chức năng này, nên hai mắt vẫn nhìn thẳng vì có ít nhân loại cùng người máy ăn cơm. Nhưng anh ta chưa từng ra mắt người máy dùng cơm, bởi vì … những hành vi này ở trước mặt của anh ta có thể xem là tương đối vô lễ .

Cho nên vì cái từ tương đối khá kỳ lạ này, lại giương mắt nhìn một chút người máy dùng cơm như thế nào.

Không ngờ lại ăn tương đối nhã nhặn và yên tĩnh, từng chút từng chút đem thức ăn bỏ vào trong miệng, phân giải xong sau đó nuốt xuống, quá trình không có sự cẩu thả trực tiếp nuốt vào.

Trong quá trình, hai con má phồng lên, giống như con chuột Tùng nhỏ ở triển lãm vậy, rất đáng yêu.

Không riêng gì phụ nữ không có sức chống cự đối với động vật khả ái đàn ông cũng giống như vậy, nhất là bản thân loại này động vật phái nữ khả ái thì càng là độc dược đối với đàn ông.

Đại thống soái đột nhiên cảm thấy thức ăn trong miệng không có mùi vị, người máy đối diện tựa hồ hấp dẫn anh ta hơn.

Bị sặc bị sặc, anh ta đưa qua một ly nước trái cây. Người máy ăn cơm cũng sẽ sặc ư, đây là nghi vấn. Hân Hân nhận lấy nước trái cây nhưng lại do dự, ly này anh ta vặn uống qua một ngụm rồi, để cho cô uống vào như vậy được sao? Nhưng trong cổ họng khó chịu, cô không thể làm gì khác hơn là mở miệng uống hết.

Thật vất vả ăn xong, cô thu dọn đi ra ngoài.

Đại thống soái gởi thư cho Calvin, tìm tòi hỏi: “Cậu cảm thấy lúc ăn cơm người máy có sặc không?”

Calvin coi như là người bác học đa tài, anh ta suy nghĩ một chút liền nói: “Người máy bạn đời vì lấy lòng chủ nhân của mình, hơn phân nửa sẽ có loại công năng này.”

“Ừ!” Xem ra mình đoán không lầm, trước kia cô đúng là người máy bạn đời sau đó bị đổi chương trình, cho nên mới có những thứ biểu hiện này.

Ở bên trong vòng của người máy bạn đời, có những người máy bị quá hạn hoặc là không được hoan nghênh sẽ bị sửa chương trình lại lần nữa, biến thành loại khác để dùng, đây là một phương thức tiết kiệm tài nguyên. Anh ta không hề hoài nghi nữa, nhất là sau khi sờ soạng bộ ngực của cô thì biết rất có khả năng này, có loại người máy bởi vì không dùng đến bộ ngực cho nên nơi đó mặc dù sờ cũng có nhưng không thoải mái, sờ cô thì lại rất thoải mái, làm cho người có cảm giác tê dại.