Lúc giáo viên chủ nhiệm phòng giáo vụ đến, toàn thể kí túc đề cao cảnh giác. Tô Tố cũng lon ton theo sau.
“Có người báo cáo các em dùng ống nhòm nhìn trộm nam sinh đối diện??!!”
Ánh mắt đồng loạt quét về hướng Thúy Ti, anh hùng, anh hùng, anh hùng!
“Tuyệt đối không có chuyện này thưa thầy” Thúy Ti cúi mặt 45 độ, hai tay nắm chặt, cơ thể tự động co lại giống chim cút “Xin thầy chủ nhiệm
minh….giám….ạ”
Tạo hình này giống hệt Tần Hương Liên (1) trong chương trình phim lúc 8 giờ.
“Mới vừa nãy tôi còn thấy có người ở đây dùng ống nhòm đấy” thầy giáo lòng đầy căm phẫn nói.
Bạp! Thúy Ti mặt không đỏ tim không đập từ trong áo giật ra một cái Bra màu đen.
“Em có thói quen lấy cái này làm đồ che mắt, ở đây tuyệt đối không có ống nhòm, mà chính là cái này ạ” nói xong thì đeo lên mặt làm mẫu.
Mọi người trong kí túc xá cuối cùng cũng chấn động rồi, Thúy Ti thật
là cao thượng quá, vì kí túc mà biến mình thành cái dạng này.
“Chủ nhiệm, em chảy máu rồi.” Hoa khôi kêu lên, hai tay ôm mặt.
“Tuần hoàn máu, chỉ là tuần hoàn máu thôi” chủ nhiệm giáo vụ mặt mày
căng thẳng, máu mũi chảy không dứt, “Sau này em đừng đứng trước của sổ
đeo cái đồ bịt mắt này nữa, nếu không—thật không chịu nổi” Đồng chí chủ
nhiệm hai tay bịt mũi, cảm xúc mãnh liệt trào dâng, thanh xuân phơi phới à! Xem ra ngày mai nhất thiết phải đi mua ống nhòm của Nga nằm vùng, cứ thường xuyên thế này, rất có lợi cho tuần hoàn máu. Đúng, đúng, đúng,
thật sự cần thiết đó.
“Vâng ạ—” âm thanh được kéo dài N lần, bình sinh đây là lần đầu tiên
họ Thúy nào đó nói năng dịu dàng đến thế, những người tại hiện trường
chấn động toàn diện, cái giọng nói này, quá quá quá, quá, con mẹ nó kinh dị.