Gặp Lại Sau Năm Năm - A Phì A

Chương 33: Chỉ mặc váy đến phòng Hoắc Mộ




Hai ngày qua Hoắc Mộ không hề chạm vào Cận Quan Quan, mặc cho cô câu dẫn đến cỡ nào, anh cũng nhất quyết không thao. Anh bảo tiểu huyệt cô vẫn còn sưng, chờ đến khi nó hồi phục rồi nói.

Cận Quan Quan tìm đủ mọi cách nhưng đều vô dụng.

Lúc này, cô thật sự muốn thét ra lửa, anh đã năm năm không chạm vào phụ nữ, cũng được xem như chỉ mới khai trai hai ngày thôi, với số lần chung đụng của hai người, sao anh thấy thỏa mãn được?

Tiểu huyệt của cô quá yếu ớt, bị gậy thịt lớn thao đương nhiên phải sưng một khoảng thời gian.

Có trách thì nên trách nơi đó của anh quá lớn, làm huyệt cô sưng lên.

Kể từ khi yêu đương, Cận Quan Quan lại biến thành bà cô già ngày đêm tương tư, sa đọa đến mức không thèm đi làm, dù có đi làm hay không thì cũng có tiền, cô bắt đầu kiếp sống ngủ nướng trong nhà Hoắc Mộ.

Bạn trai cô quá tốt, anh luôn làm sẵn cơm sáng và cơm trưa cho cô mỗi ngày, chỉ cần hâm nóng lên một chút là có thể ăn. Hoắc Mộ sợ cô ăn cơm hộp, nên thường nấu những món cô thích.

Hôm nay trong lúc Cận Quan Quan ăn cơm trưa, đôi mắt cô nhìn về ánh nắng tươi sáng ngoài cửa sổ, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, ý nghĩ đi tìm Hoắc Mộ bỗng lóe lên trong đầu.

Cô vội vàng uống hết một ly nước rồi về phòng, lôi ra một chiếc váy lần trước cô mua khi đi dạo phố. Đây là chiếc váy hai dây có đai ôm sát hông làm nổi bật vòng eo nhỏ nhắn.

Lần trước cô cảm thấy nó thật gợi cảm, phụ nữ nhìn thấy đã kích động, đừng nói đến đàn ông.

Cận Quan Quan cởi áo ngực và quần lót ra, mặc bộ váy này vào, sau đó khoác thêm một cái áo gió mỏng. Thời tiết gần đây hơi lạnh, cô có mặc thêm áo khoác cũng không ai hoài nghi.

Bước chân ra ngoài, nghĩ đến chút nữa Hoắc Mộ sẽ thấy được bộ dáng trần trụi của cô trong văn phòng, tám phần anh sẽ chịu không nỗi.

Cận Quan Quan chợt nhớ đến cái gì, lại quay đầu trở về, kéo ngăn tủ lấy ra một cái khiêu đản, lần trước rửa xong cô đã cho vào trong tủ.

Bàn tay duỗi xuống hạ thể, tách hai mảnh thịt trai non mềm, sau đó nhét khiêu đản vào trong, rồi ấn nút điều chỉnh cường độ bình thường.

Khiêu đản vừa được khởi động đã bắt đầu chấn động, cọ xát khắp thịt non, tốc độ di chuyển làm cô vô cùng thoải mái, hai chân dần mềm nhũn.



Hoắc Mộ bàn chuyện với cấp dưới xong, anh lập tức đi đến văn phòng gặp Cận Quan Quan.

Đáy lòng không tự chủ dâng lên một tia vui mừng. Sao cô tự dưng lại đến văn phòng tìm anh?

Thấy người đã ngồi sẵn trong phòng chờ mình, anh liền hỏi:

“Sao em tới đây?”

Cận Quan Quan nhìn bộ dạng gấp gáp của Hoắc Mộ, cô tiến đến, đặt tay lên bờ vai anh, cả người dính sát vào người anh, nói: “Tự nhiên thấy nhớ anh, nên đến đây.”

Cô đẩy Hoắc Mộ xuống ghế sofa, đặt mông ngồi lên đùi anh, vén váy, đặt tay chạm vào hạ thể mình, phát ra thanh âm tràn đầy mị hoặc: “Anh nhìn xem nơi này có cái gì?”

Hoắc Mộ nghe thế liền sờ soạng dò xét hạ thể cô, bàn tay tức khắc chạm phải tiểu huyệt trần trụi, quả nhiên cô không có mặc quần lót.

Anh tức giận, định nhéo mông cô, vô tình sờ đến vị trí chính giữa, phát hiện ra tiểu huyệt có chứa một vật.

Cảm nhận được thứ đó liên tục chấn động, anh lập tức hiểu rõ đó là cái gì.

Tiểu huyệt cô đã ướt dầm dề khiến tay anh cũng ướt đẫm mật dịch.

“Em đã không mặc quần lót, lại còn cắm thứ này tới đây?”

Sắc mặt Hoắc Mộ cực kỳ khó coi, thoạt nhìn rất tức giận.

“Em ăn mặc như vậy không sợ ai nhìn thấy sao?”

Cận Quan Quan cực thích nhìn anh ghen vì mình, cởi áo khoác ra, nói:

“Anh yên tâm, em lái xe đến, ai sẽ thấy? Anh không thấy em mặc kín mít sao? Hơn nữa, em mặc như vậy không phải để cho anh ngắm à? Người khác có thấy cũng không sờ được, chỉ cho anh sờ.”

Cận Quan Quan nói lời phóng đãng, còn cầm tay anh ma sát tiểu huyệt.

Bàn tay anh như có ma lực, mỗi khi bị anh chạm vào, cơ thể cô sẽ run run, mật dịch bất giác trào ra. Lúc này, váy cô đã ướt một mảng.

Đã đến mức này, Hoắc Mộ mà nhịn được, anh chắc chắn không phải đàn ông.

Hoắc Mộ đặt Cận Quan Quan lên bàn làm việc, tách hai chân cô ra, hạ thể hiện rõ trước mắt anh.

Thấy đầu vú hiện rõ dưới lớp váy, liền biết cô không những không mặc quần lót, mà cả áo ngực cũng không.

Anh nhéo mông cô, xem như trừng phạt.

Bên trong hoa huyệt, khiêu đản không ngừng chấn động, khiến mật dịch trào ra ồ ạt, mặt bàn dần tích thành một vũng nước nhỏ.

Hoắc Mộ duỗi tay moi lộng huyệt thịt đỏ thẫm, tìm được sợi dây, kéo ra.

Tiếng khiêu đản được rút ra liền truyền đến, mật dịch giống như bị khiêu đản chặn lại, nên khi vừa được lấy ra, dòng nước đã tuôn trào mãnh liệt.


Cận Quan Quan kêu lên một tiếng, nhưng không dám kêu quá lớn, sợ hiệu quả cách âm nơi này không tốt. Bên ngoài còn có nhân viên đang làm việc, dù họ không vào được, nhưng tiếng động phát ra vẫn có thể nghe thấy.

Hoắc Mộ thấy gương mặt cô đã ửng đỏ, anh hỏi: “Nước chảy nhiều như vậy, có muốn anh giúp em làm khô?”

Cận Quan Quan tưởng là anh muốn giúp cô liếm tiểu huyệt, nghĩ đến khoái cảm được anh liếm huyệt, cô nhanh chóng gật đầu.

Khác với dự đoán của cô, Hoắc Mộ không liếm huyệt mà là cầm một cây bút lông trên bàn.

Sáng nay người đến ký hợp đồng đưa cho Hoắc Mộ, anh chỉ liếc qua một cái rồi bảo thư ký đặt lên bàn. Không nghĩ bây giờ nó lại có tác dụng, cây bút lông này khá lớn, đầu bút khá mềm, có đính lông trắng xù xù.

Hoắc Mộ cầm bút, dùng đầu bút lông quét lên môi âm hộ.

Cận Quan Quan thấy mình sắp điên mất rồi, không ngờ anh lại chơi trò kích thích đến vậy, sợi lông chà xát mép huyệt, cảm giác nhột xen lẫn ngứa ngáy thật sự quá sướng, cô không kiềm nén được mà bật ra tiếng rên rỉ:

“A…Thật sướng…tiếp tục đi…”

Tiếng thét chói tai vang lên. Cận Quan Quan không nhịn được mà lắc mông đón ý hùa, muốn bút lông tiến vào sâu hơn.

Da đầu cô như tê dại, muốn phóng túng bản thân kêu lên nhưng không dám, e ngại người khác nghe được.

“…Sâu hơn nữa…Quá thoải mái…”

Đầu bút lông đưa cô đạt đến cao trào, mật dịch từ lỗ nhỏ chảy ra, thấm ướt hết lông bút.

Hoắc Mộ biết nơi này có hiệu quả cách âm rất tốt. Nhìn cô liên tục bật ra tiếng rên rỉ, anh không nhịn được nổi ý trêu đùa: “Tiểu tao hóa, rên nhỏ một chút, không sợ người ngoài nghe thấy sao? Muốn người ta nghe được em dâm đãng đến mức bị một cây bút lông làm cao trào? Bên ngoài rất nhiều người, em có cảm giác gì không?”

Cửa và cửa sổ trong văn phòng đều được đặc chế, chỉ có người bên trong mới thấy rõ nhân viên làm việc bên ngoài. Cận Quan Quan nhìn một chút, tưởng tượng mình sẽ làm tình trước mặt nhiều người, khiến cô dấy lên cảm giác kích thích khó tả. Âm hộ cũng vì vậy mà càng co rút lại, gắt gao ngậm lấy bút lông không cho nó rời đi.

Hoắc Mộ nhìn bút lông bị tiểu huyệt cắn chặt, không thể nhúc nhích, liền cầm bút đâm sâu vào miệng huyệt.

“Huyệt của em dâm đãng đến mức muốn cùng bút lông làm tình luôn sao? Hay để anh cắm bút lông sâu hơn, không cho dâm thủy chảy ra.”

Hạ thể Cận Quan Quan kẹp bút lông rất chặt.

Bản thân cô không muốn bút lông cắm huyệt mình.

Đặt tay lên vai Hoắc Mộ, hôn lên mặt anh, rồi nói: “Em không muốn bị bút lông cắm, chỉ muốn dương vật anh cắm.”

Hoắc Mộ vươn tay đặt lên vú mềm mại, cách một lớp quần áo tham lam nhào nặn, vì không mặc áo ngực, nên hành động cực kỳ dễ dàng. Vú cô thật mềm, xoa nắn trong tay khơi dậy xúc cảm cực thoải mái, gậy thịt bên dưới cũng trướng to.

Vú được anh vuốt ve, trên mặt Cận Quan Quan tràn ngập khoái cảm tình dục. Cô rút bút lông từ hạ thể ra, ngồi lên đùi anh.

Dâm thủy dính ướt hạ thể làm ướt quần tây của Hoắc Mộ. Bàn tay nhỏ nhắn cởi thắt lưng anh, sau đó cầm gậy thịt, thay anh tuốt.

Sau khi kéo quần anh, Cận Quan Quan quỳ xuống, mở miệng, ngậm lấy quy đầu, vươn lưỡi liếm mã mắt.

Động tác của cô rất nhanh, giống hệt như đang ngậm mút một viên kẹo que. Kỹ thuật khẩu giao do cô rèn luyện mà thành, năm năm trước cô thường xuyên dùng miệng giúp anh bắn.

Gậy thịt bị hàm chứa trong khoang miệng nhỏ ấm áp, da đầu anh không khỏi tê dại, hít một hơi thật sâu, rồi vuốt tóc cô: “Ăn từ từ, không cần gấp, nó là của em, tất cả đều là của em.”

Cận Quan Quan nuốt thân gậy vào miệng, quy đầu đã muốn đỉnh đến yết hầu.