Ngày hôm sau là cuối tuần nên hai người ngủ tới trưa mới tỉnh dậy, Cố Thường Hi thức dậy thấy vị trí nằm bên cạnh trống không.
Cô đưa tay sờ lên cảm thấy vẫn còn hơi ấm chắc là anh thức không bao lâu.
Cô ngồi dậy nhìn đồng hồ vậy mà đã hơn 10 giờ sáng rồi.
Cửa phòng tắm lúc này mở ra, Tần Minh đi tới chỗ cô rồi ngồi xuống: "Chào buổi sáng, tỉnh ngủ chưa?"
Cô lắc đầu nhìn anh: "Vẫn chưa."
Anh đưa tay xoa đầu cô rồi cúi xuống định hôn lên môi cô nhưng cô nhanh chóng lấy tay che lại, anh buồn cười hỏi: "Làm sao?"
"Em mới thức dậy chưa đánh răng, không cho hôn."
"Anh cũng đâu có chê em." Anh nói thì nói vậy nhưng cũng không ép cô, hôn lên mu bàn tay cô một cái khiến cô đỏ mặt.
Anh đứng dậy nói: "Được rồi, em mau đánh răng rửa mặt đi.
Anh đi nấu ăn đây."
"Được, em biết rồi."
Anh mở cửa bước ra ngoài, bên trong phòng cũng chỉ còn có mình cô.
Cô ngồi một lát rồi đứng dậy chỉnh lại mái tóc của mình đi vào bên trong phòng tắm đánh răng rửa mặt.
Lát sau cô bước ra thì thấy anh đang loay hoay bận rộn nấu đồ ăn trong bếp, cô cũng không làm phiền anh đi tới phòng khách ngồi xuống cầm điều khiển bật TV lên xem.
Anh nghe tiếng động ở phòng khách thì ló đầu ra nhìn, nói: "Em ngồi đợi anh một chút, đồ ăn cũng nấu sắp xong rồi."
"Được, anh cứ nấu đi.
Có cần em phụ một tay không?"
"Không cần đâu, em ngồi đó xem TV đi.
Một lát là xong ngay thôi."
Cô ngồi trong phòng khách xem phim một lúc thì điện thoại cô rung lên, cô cầm lên nhìn là tin nhắn của Alex gửi tới.
Nhìn thời gian bay cô thở dài, lúc đó anh vẫn chưa tan làm sao có thể đi cùng cô tới sân bay đón hai người họ.
Tin nhắn của Cố Thường Phong lúc này cũng gửi tới cho cô, hỏi: [ Chiếc xe mà anh kêu em tới nhà bạn anh lấy, em đã đi lấy chưa?]
Cô nhanh chóng trả lời: [ Em quên mất, chưa có đi lấy.]
Cố Thường Phong một lát sau nhắn lại: [ Thế em một lát đi đến nhà bạn anh lấy xe đi, tối nay bạn anh phải ra nước ngoài để công tác.]
[ Dạ, em biết rồi.]
Tần Minh lúc này đi tới vỗ vai cô nói: "Đồ ăn đã được dọn lên rồi, mau vào ăn thôi."
Cô nghe vậy thì đứng dậy cùng anh đi tới bàn ăn ngồi xuống.
Anh đưa chén cơm sang cho cô, cô nhận lấy nhìn anh nói: "Chiều nay anh cùng em đến nhà bạn của anh em lấy xe có được không?"
Anh gật đầu: "Được nhưng em cần gấp lắm sao mà chiều nay lại đi lấy?"
Cô gắp miếng cá bỏ vào chén anh, nói: "Cũng không có chuyện gì gấp chỉ là bạn của anh em tối nay đi nước ngoài công tác nên em chiều nay mới tới lấy."
"Thế cũng được, dù gì mấy ngày nghỉ cuối tuần của anh đều dành cho em."
"Được được, ăn cơm thôi." Cô gắp miếng khoai tây bỏ vào miệng ăn cười cười nhìn anh.
Ăn cơm xong hai người ngồi ở phòng khách xem TV, màn hình đang chiếu một chương trình hài nên bên trong căn nhà chỉ nghe thấy tiếng cười thi thoảng của cô.
Anh ngồi bên cạnh dựa lưng vào ghế xoa đầu cô một tay thì cầm quyển sách để đọc.
Xem xong cô quay sang nhìn anh đang tập trung đọc sách thì cô cũng không có ý định làm phiền.
Cô cầm điện thoại lên lướt lướt bỗng dưng nhìn thấy một bài đăng, cô đưa điện thoại đến trước mặt anh, nói: "Em muốn ăn tôm hùm đất."
Anh dời mắt khỏi quyển sách nhìn vào màn hình điện thoại mà cô đưa tới, gật đầu: "Tối nay đưa em đi ăn tôm hùm đất.
Anh biết một quán khá ngon, tối sẽ dẫn em đi ăn thử."
Cô nghe vậy vui vẻ gật đầu: "Được được."
Anh thấy cô vui vẻ như vậy thì khóe miệng cũng cong lên vui vẻ theo.
Hai người ngồi ở trong phòng khách một lát thì cũng đứng dậy đi về phòng thay đồ để đến nhà bạn của anh cô lấy xe.
Một lát sau ở dưới khu chung cư, hai người bắt xe đi đến địa chỉ mà anh cô đã gửi sang.
Bên trong xe anh nhìn cô đang ngồi bên cạnh, hỏi: "Em thật sự biết lái xe sao?"
Cô gật đầu: "Tất nhiên là em biết rồi.
Anh đây là nghi ngờ em sao?"
Anh lắc đầu tay chống lên thành cửa, nói: "Không phải, chỉ là anh không chắc chắn nên mới hỏi."
Cô mở túi xách ra tìm gì đó, một lát sau đưa đến trước mặt anh là cái bằng lái xe: "Anh nhìn xem, đây là bằng lái xe của em đó.
Em thi qua rồi có được không?"
Anh nhận lấy nhìn cô hỏi: "Em thi lúc nào vậy?"
Cô ngồi ngẫm nghĩ rồi nhớ lại: "Khoảng ba bốn năm trước, lúc đó mẹ em có công tác ở Thâm Quyến nên dẫn em về một khoảng thời gian ngắn.
Ở đó mẹ cho em học lái xe rồi thi lấy bằng, mẹ nói với em sau này có bằng lái xe rồi thì đi đâu cũng tiện hơn."
Anh v.uốt ve cái bằng trong tay: "Sao lúc đó em không tìm anh?"
Cô nở một nụ cười gượng gạo nhìn anh: "Anh cũng biết lúc đó em suy nghĩ những gì mà, với lại em cũng không có dũng cảm đi tìm anh.
Lúc đó tình trạng sức khỏe ba của em cũng đã tốt hơn một chút nên em cũng cần phải ở bên cạnh ba.
Em khá tập trung vào việc học và việc tham gia các cuộc thi dành cho dương cầm nên lúc đó khi về nước em cũng không suy nghĩ nhiều như thế, em cũng chỉ là đi theo mẹ về ở vài tuần rồi cũng sẽ về Anh nên mới không tìm anh."
Anh thở dài gật đầu, đưa thẻ sang cho cô: "Anh biết rồi, anh không có trách em vì sao không tìm anh lúc đó."
Cô nhận lấy gật đầu, bỏ bằng lái xe lại vào túi xách, hai người cũng không nói đến vấn đề này nữa.
Rất nhanh chiếc xe đã dừng đến địa chỉ mà cô đưa, anh trả tiền rồi hai người bước xuống xe.
Đứng trước cổng, Cố Thường Hi đưa tay nhấn chuông cửa rồi truyền tới giọng nói của một người đàn ông: "Xin chào, cho hỏi là ai vậy?"
Cô nghe vậy thì trả lời: "Xin chào, tôi là Cố Thường Hi em gái của Cố Thường Phong.
Hôm nay anh ấy kêu tôi tới chỗ anh lấy xe mà hôm trước anh ấy đã gửi."
Người đàn ông đó nghe vậy thì nói: "Ra là cô Cố, cô đợi tôi một chút.
Tôi ra ngay."
Lát sau người đàn ông mặc áo thun trắng phối với quần đen bước ra mở cửa, nhìn hai người cười nói: "Xin lỗi đã để hai người chờ lâu rồi.
Hai người mau vào bên trong đi."
Hai người đi vào bên trong sân, người đàn ông đó nhìn cô rồi giơ tay ra: "Xin chào cô Cố, rất vui được gặp mặt.
Tôi cũng hay nghe Thường Phong nhắc tới cô."
Cô đưa tay ra bắt lấy tay ông rồi rút về: "Xin chào, lần đầu gặp mặt.
Chắc anh tôi nói xấu tôi cho anh nghe khá nhiều có phải không?"
Người đàn ông đó lắc đầu: "Không có đâu, cậu ấy rất khen cô nói cô chơi đàn rất giỏi." Sau đó nhìn sang người đứng bên cạnh cô, hỏi: "Đây là?"
Cô mỉm cười nhìn anh rồi giới thiệu: "Đây là bạn trai tôi, Tần Minh.
Hôm nay anh ấy đến đây cùng tôi lấy xe."
Người đàn ông đó nghe vậy thì cười cười, đưa tay ra: "Hóa ra là Tần tổng của công ty M.X, đã nghe danh tiếng từ lâu bây giờ mới có cơ hội gặp mặt."
Tần Minh bắt lấy tay người đàn ông đó, nói: "Xin chào, anh chính là Hoắc tổng phải không? Nghe danh đã lâu, lần đầu gặp mặt."
Người đàn ông đó cười nhìn anh: "Nếu có cơ hội tôi cũng rất muốn hợp tác với công ty anh một lần."
Anh cũng chỉ mỉm cười, khách sáo nói: "Hợp tác với Hoắc tổng là một vinh dự đối với tôi rồi."
Người đàn ông đó quay sang nhìn cô đang đứng bên cạnh: "Cô Cố để tôi dẫn cô đi lấy xe."
"Được, làm phiền anh rồi."
Người đàn ông đó dẫn hai người đi vào gara rồi đi tới chiếc xe BMW màu trắng, nói: "Đây là xe mà Thường Phong gửi ở đây, nghe nói là cậu ấy mua cho cô?"
Cô gật đầu: "Đúng vậy nhưng chiếc xe BMW này dành cho tôi có hơi quá rồi."
Anh nhìn cô nói: "Không quá đâu, em vào ngồi thử đi."
Cô gật đầu mở khóa xe, mở cửa ghế lái vào ngồi xuống.
Anh khom người hỏi: "Thế nào?"
"Đều ổn." Cô đưa tay điều chỉnh lại ghế và kính chiếu hậu sau cho hợp rồi gật đầu.
Cô bước xuống xe nhìn người đàn ông đó, cười nói: "Chiếc xe này để ở chỗ anh thời gian qua thật là ngại quá."
Người đàn ông đó xua tay: "Không sao không sao, dù gì cũng là bạn bè với nhau nên giúp đỡ."
"Vậy chúng tôi đi trước đây, có dịp sẽ mời anh bữa cơm để cảm ơn."
"Không cần khách sáo như thế, hai người có việc thì cứ đi trước đi.
Tôi cũng về phòng thu dọn hành lý."
Tần Minh gật đầu: "Vậy chúng tôi đi trước đây."
Cô nhanh chóng ngồi vào ghế lái rồi đóng cửa xe lại, hành động chớp nhoáng khiến anh đứng đó buồn cười lắc đầu đi vòng qua bên kia mở cửa ghế phụ ra ngồi xuống.
Anh thắt dây an toàn quay sang hỏi cô: "Có lái được không?"
Cô gật đầu quay sang nhìn anh: "Anh phải tin tưởng em, em làm được mà."
Cô nói xong thì khởi động xe thực hiện các thao tác rồi bắt đầu từ từ lái đi rời khỏi gara.
Người đàn ông đó đi theo phía sau nhìn chiếc xe rời khỏi rồi đóng cổng lại đi vào bên trong nhà.
Chiếc xe di chuyển với tốc độ bình thường ở trên đường, bên trong xe cô nói với anh một vẻ tự tin: "Anh xem, em nói là em lái xe được mà.
Vậy mà anh lại còn nghi ngờ không tin tưởng em."
Anh ngồi bên cạnh vẫn chú ý động tác bên cô, nghe cô nói vậy thì cười cười gật đầu: "Rồi rồi, em lái tốt là anh sai vì không tin tưởng em.
Em cứ tập trung lái xe đi."
Cô nhìn phía trước vừa lái vừa nói: "Bây giờ chúng ta đi đâu đây?"
"Chúng ta đi ăn tôm hùm đất.
Không phải em nói em muốn ăn sao?"
Cô nghe vậy thì vui vẻ gật đầu, sáng mắt lên: "Vậy anh chỉ đường đi."
Anh bật cười nhìn cô: "Nhắc đến đồ ăn thì em nhanh lắm, sáng mắt cả lên."
"Em đang muốn ăn tôm hùm đất mà cho nên phải nhanh rồi."
Anh nhìn con đường ở phía trước rồi nói: "Ở phía trước có ngã tư, em quẹo sang bên phải."