Gặp Gỡ Thời Thanh Xuân

Chương 104: Chương 104





Lúc Tần Minh cầm chén canh giải rượu vào thì không thấy Cố Thường Hi nằm trên giường đâu, anh đặt chén canh lên tủ đầu giường nhìn thấy bên trong phòng tắm sáng đèn.

Anh đi tới đưa tay gõ cửa, hỏi: "Hi Hi, em đang ở trong đó đúng không?"
Anh không nghe thấy tiếng trả lời chỉ nghe thấy tiếng nôn ở bên trong truyền tới, anh nhíu mày đưa tay mở cửa bước vào nhìn thấy cô đang đứng trước bồn rửa mặt để nôn.

Anh đi tới vỗ lưng cô, bật vòi nước lên: "Không sao chứ? Lần sau anh sẽ không cho em đụng nhiều đến rượu nếu có anh sẽ theo họ của em."
Cố Thường Hi đưa tay hứng nước rửa miệng xong sau đó rửa mặt rồi dựa vào người anh không nói gì.

Anh cầm lấy khăn lau mặt cho cô, nói: "Chúng ta ra ngoài, anh đã nấu canh giải rượu cho em xong rồi.

Em uống vào sẽ đỡ hơn."
Anh nói rồi đỡ cô ra ngoài rồi đặt cô ngồi xuống giường đưa chén canh giải rượu sang, nói: "Em mau uống đi sẽ không khó chịu nữa."
Cô nhận lấy cầm muỗng lên uống vài muỗng rồi trả sang cho anh: "Em không uống nữa."
Anh cũng không ép cô, đặt chén canh giải rượu lên tủ đầu giường rồi nói: "Vậy em mau nằm xuống ngủ đi."
Cô gật đầu rồi nằm xuống giường đắp chăn rồi nhắm mắt lại, anh đi tới góc tủ lúc nãy mà cô đã lục tung lên ngồi xuống dọn dẹp để lại vào tủ.

Anh mở tủ quần áo đi vào trong phòng tắm, nãy giờ lo cho cô nên áo cũng đã thấm ướt một tầng mồ hôi mỏng khiến anh cảm thấy khá khó chịu.
Một lát sau anh bước ra, đi tới nhìn thì đã thấy cô ngủ say.

Anh cuối xuống hôn lên trán cô, đưa tay tắt đèn rồi trở về chỗ trống bên kia nằm xuống.

Anh vừa đặt lưng xuống thì cô đã xích lại gần vòng tay ôm lấy anh, có lẽ đây là thói quen của cô ấy gần đây khi ngủ chung với anh.

Anh đưa tay xoa đầu cô, một tay ôm lấy cô rồi nhắm mắt ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Cố Thường Hi tỉnh dậy thấy mình đang nằm ở trong lòng anh còn anh thì vẫn đang ngủ say.


Cô nhớ là tối qua có uống hơi nhiều rượu rồi những chuyện sau đó cô cũng không còn nhớ nhiều nữa, nó chỉ là những mảnh ký ức vụn vặt trong đầu cô.

Cô rời khỏi vòng ôm của anh ngồi dậy đưa tay day huyệt thái dương, đi tới mở tủ quần áo rồi bước vào phòng tắm.
Lúc cô từ trong phòng tắm bước ra thì Tần Minh đã thức dậy đang ngồi trên giường, cô đi tới chỗ anh cười hỏi: "Anh dậy rồi à.

Tối qua em không có gây chuyện gì chứ?"
Anh đưa tay ôm lấy eo cô kéo cô ngồi xuống chân mình, lắc đầu: "Không có nhưng lần sau không cho em uống nhiều rượu như thế nữa."
Tuy nói khi cô say cũng không hành hạ người khác như người ta nhưng nhìn cô khó chịu khi say rượu rồi lại đi nôn thì anh nghĩ nên hạn chế rượu lại đối với cô.

Cô cũng biết tửu lượng của mình như nào nên cười cười gật đầu: "Anh mau đi đánh răng rửa mặt đi, cũng không còn sớm nữa một lát anh còn phải tới công ty."
"Được, anh biết rồi." Anh nói xong thì hôn lên môi cô một cái rồi để cô đứng dậy sau đó bước vào phòng tắm.
Trong bữa ăn sáng, cô cầm lấy bánh bao ăn thì nghe anh ngồi đối diện nói: "Do tối qua em say rượu nên sáng nay anh không kêu em dậy sớm chạy bộ.

Nhưng ngày mai em phải dậy sớm chạy bộ cùng anh."
Cô nghe anh nói vậy thì gương mặt nhăn nhó, nhớ tới câu nói của cô ngày hôm qua quyết tâm giảm cân nên miễn cưỡng gật đầu: "Được rồi."
Anh cầm ly cà phê lên uống rồi đứng dậy nói: "Bây giờ anh phải đi làm đây, tối gặp lại em sau."
Cô nhìn anh đi tới huyền quan thay giày sau đó nghe thấy tiếng mở cửa và đóng cửa lại.

Cô đặt bánh bao xuống rồi cầm ly sữa đậu nành lên uống, trong lòng thầm nghĩ cũng chỉ còn vài ngày nữa là tới sinh nhật của Tần Minh nhưng cô lại chưa biết tặng gì.

Cô cầm điện thoại lên tra baidu hỏi nên tặng quà gì vào dịp sinh nhật bạn trai, có rất nhiều đáp án để cô lựa chọn sau đó có cái bắt mắt nhất chính là "bạn hãy để bản thân mình làm quà tặng tôi đảm bảo chắc chắn bạn trai bạn sẽ thích."
Cô đọc cái này xong thì gương mặt thoáng chốc đỏ ửng vội để điện thoại xuống, sao có thể tặng bản thân cô cho anh được chứ.

Cô đưa tay sờ lên gương mặt đang nóng lên của mình, cô thật sự chưa chuẩn bị sẵn sàng đến mấy việc đó.
Sau một hồi đợi gương mặt hạ nhiệt, cô mới cầm điện thoại lên, lúc nãy cô có lướt thấy một ý rất hay đó chính là bắt tay vào làm bánh kem tặng cho anh vào dịp sinh nhật.

Nhưng nói về bánh thì cô cần sự trợ giúp từ một người, cô nhấn số gọi sau một hồi đổ chuông thì đầu dây bên kia bắt máy: "Alo."

"Alo Hiểu Khê là mình.

Mình có thể nhờ cậu giúp chuyện này không?"
Hiểu Khê nghe vậy thì hỏi: "Là chuyện gì? Nếu mình có thể giúp được tất nhiên sẽ giúp."
Cô vân vê lọn tóc trong tay, nói: "Sinh nhật Tần Minh sắp tới, mình muốn tự tay làm bánh kem cho anh ấy nhưng mà mình không biết làm nên cần cậu giúp đỡ."
Hiểu Khê nghe xong thì sảng khoái đồng ý: "Tất nhiên chuyện này mình giúp được cậu.

Cậu qua tiệm bánh mình đi, dụng cụ làm bánh cũng đầy đủ hơn."
"Được được.

Một lát mình sẽ qua ngay." Cúp máy cô vui vẻ cầm điện thoại chạy vào bên trong phòng thay đồ.
Một lát sau Cố Thường Hi đi tới tiệm bánh mà Hiểu Khê đã gửi địa chỉ sang.

Cô mở cửa bước vào bên trong nhìn thấy tiệm đang có vài người khách, nhân viên thấy cô thì đi tới hỏi: "Xin chào, chị muốn dùng bánh ở đây hay mang về?"
Cô lắc đầu: "Đều không phải, chị tới tìm Hiểu Khê.

Cô ấy có ở đây không?"
Nhân viên gật đầu: "Dạ có, chị ấy đang ở bên trong làm bánh.

Để em đi gọi chị ấy cho chị."
"Làm phiền em rồi."
Nhân viên nhanh chóng đi vào bên trong gọi, lát sau Hiểu Khê đi ra cười nói: "Hi Hi, cậu tới rồi.

Đợi mình có lâu lắm không?"
"Không lâu lắm mình mới tới thôi, cậu đang làm bánh sao?" Cô nhìn tay cô ấy vẫn còn đang dính bột thì hỏi.
Cô ấy gật đầu cười nói: "Mình đang ở bên trong nghiên cứu loại bánh mới.


Cậu vào bên trong với mình đi."
Hiểu Khê nói rồi định đưa tay ra nắm lấy cánh tay cô nhưng nhìn thấy bàn tay đầy bột của mình thì ngượng ngùng thu tay lại.

Hai người đi vào bên trong chỗ làm bánh, cô nhìn thấy ở đây đầy đủ dụng cụ không thiếu cái nào.

Hiểu Khê quay sang nhìn cô rồi nói: "Mình không nghĩ tới cậu lại tự tay làm bánh sinh nhật tặng cho Tần Minh."
Cô đưa tay sờ mũi, cười nói: "Cũng lâu lắm rồi mình không đón sinh nhật cùng với anh ấy nên mình muốn làm gì đó bất ngờ một chút."
Hiểu Khê nghe thế thì hiểu ra: "Cậu để túi xách trên bàn đi rồi sang đây mình chỉ cậu làm bánh kem."
Cô đi tới bàn đặt túi xách xuống rồi đến bên cạnh cô ấy nói: "Mình xong rồi."
"Được vậy bắt đầu học thôi."
Cô ở đó mải mê học làm bánh kem đến quên thời gian lúc ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ thì cũng đã hơn 6 giờ tối.

Hiểu Khê cũng thấy đã trễ thì quay sang nói: "Chúng ta hôm nay học tới đây thôi, ngày mai rồi cậu sang đây học tiếp.

Bây giờ để mình đưa cậu về."
Cô tháo bao tay ra gật đầu: "Vậy phiền cậu rồi."
"Vậy cậu đợi mình một chút."
Hiểu Khê nói rồi thì xoay người đi ra ngoài, cô nhìn chiếc bánh kem hôm nay mà cô đã làm được nhìn vào cực kì xấu.

Cô thở dài ngày mai phải cố gắng thêm mới được.

Trong lúc chờ đợi Hiểu Khê thì cô nhận được điện thoại, cô nhìn thấy người gọi tới thì nhanh chóng bắt máy: "Alo."
Tần Minh nhìn căn nhà không có người vào bếp đặt túi đồ xuống hỏi: "Alo, em đang ở đâu vậy?"
"Em đang ở tiệm bánh của Hiểu Khê."
Anh nghe vậy thì hỏi: "Vậy tối nay em có về dùng bữa không?"
"Có, có chứ.

Em đang chuẩn bị về đây."
"Để anh đi rước em."
Cô ngăn cản anh lại: "Không cần đâu, Hiểu Khê đưa em về.


Anh mới đi làm về mệt không cần tới đón em đâu."
Anh nghe cô nói vậy thì cũng đồng ý: "Thôi được, nhớ chú ý an toàn.

Anh ở nhà nấu vài món, một lát em về là có thể ăn."
"Được, một lát gặp."
Cúp máy cũng cùng lúc Hiểu Khê vào trong nhìn cô, nói: "Đi thôi, mình đưa cậu về."
Cô cầm túi xách lên đi tới: "Phiền cậu hôm nay đưa mình về rồi."
"Không có gì đâu, mình cũng đang định tới công ty của Lập Thành xem anh ấy."
Mười lăm phút sau, Cố Thường Hi về tới nhà vừa mở cửa bước vào đã nghe thấy bên trong bếp truyền tới tiếng động.

Cô tháo giày ra mang dép vào rồi đi vào phòng bếp nhìn bóng lưng anh bận rộn nấu đồ ăn, cô đi tới ôm lấy anh từ phía sau hỏi: "Anh hôm nay nấu cho em món gì đó?"
Tần Minh quay lại nhìn cô: "Về rồi à.

Anh đang làm món thịt kho tàu."
Cô nghe vậy thì đôi mắt sáng lên, nói: "Vậy một lát em phải ăn nhiều một chút mới được."
Anh bật cười nhìn cô: "Tham ăn.

Em mau ra ngoài đi, ở đây một hồi là em sẽ bị dính dầu mỡ với khói bếp."
Cô gật đầu nhón chân hôn lên môi anh: "Vậy em ra ngoài trước đây, anh nấu ăn tiếp đi."
Nói rồi cô buông anh ra rồi vui vẻ xoay người đi ra ngoài, anh nở nụ cười bất lực rồi quay lại tiếp tục nấu mấy món ăn đang còn dang dở.
Ở bên trong phòng khách, cô ngồi trên sofa tay cầm chùm nho ngồi ăn trong lúc chờ đợi anh nấu ăn thì nhận được tin nhắn.

Cô đặt chùm nho xuống, cầm điện thoại lên đọc là tin nhắn của Giang Ảnh gửi tới: [ Chiều mai em rảnh không? Có thể đi dạo phố với chị không?]
Cô ngẫm nghĩ rồi trả lời: [ Dạ được.]
Giang Ảnh rất nhanh trả lời lại tin nhắn của cô: [ Vậy ngài mai chị tới rước em, em đưa địa chỉ sang cho chị là được.]
Tần Minh lúc này từ trong phòng bếp bước ra, nói: "Hi Hi đồ ăn nấu xong rồi, có thể vào ăn cơm.

Em vào phụ anh dọn đồ ăn ra đi."
"Dạ được em vào ngay." Cô đặt điệu thoại xuống rồi chạy đi vào trong bếp.