30 phút lúc sau, Thi Vân Nhu ngồi trên xe của Tề Lạc, đối với anh chạy một chiếc BMW520 cô không có ý muốn gì ngoài cảm thụ, chỉ cảm thấy anh ta quả nhiên là kẻ có tiền.
Xe từ từ lăn bánh, một lúc lâu sau dừng trước một cái cổng lớn bên trong cánh cửa đường xe chạy rộng mở được san bằng, hoàn toàn chính là nha hào môn phô trương. Giờ khắc này, cô rốt cuộc tin tưởng chính mình là đụng vào vận may.
Xe từ từ tiến vào đại môn, còn đi phía trước khai hai ba phút mới nhìn đến vật kiến trúc, có thể thấy được địa vị của chủ nhân nơi đây. Xe còn chưa dừng lại, Thi Vân Nhu ngồi trên xe đã bị một đám đông đứng ở biệt thự trước đại môn dọa đến ngây người.
"Như thế nào mà lại có nhiều người như vậy a?" Cô không tự chủ được bật thốt lên hỏi.
"Tôi có nói với mọi ngươi là cô sẽ tới, bọn họ đại khái là muốn nhìn gương mặt của cô, cho nên mới hội tụ tập như vậy." Tề Lạc giải thích.
Thi Vân Nhu tức khắc không lời gì để nói, cô chỉ là muốn nhìn qua ông lão để xác định tình huống một chút, không nghĩ tới lại tự đem chính mình thành động vật sở thú.
"Cô không cần khẩn trương, bọn họ chỉ là muốn nhìn cô một chút mà thôi, sẽ không ăn cô đâu mà lo." Tề Lạc đem xe ngừng ở trước biệt thự, quay đầu trấn an cô nói.
Cô trừ bỏ gật đầu, còn có thể nói cái gì? Cũng không thể nói "Ta không xuống xe đâu, đưa tôi trở về ngay. "Huống hồ đều đã xác định Tề Lạc nói chính là nói thật, cô lại có thể nào từ bỏ cơ hội kiếm tiền được?
Một ngàn vạn tạ ơn kèm thêm mỗi tháng hai mươi vạn tiền lương, nếu ông lão thân thể khoẻ mạnh có thể sống thêm mười năm, thì cô tổng cộng có thể kiếm được thêm nhiều tiền, như thế thì các khoản nợ sẽ được xóa sạch, cô tuyệt không thể từ bỏ.
Mang theo kiên định bất di bất dịch, cô đẩy cửa xe đi xuống, sau đó liền nghe thấy một tiếng rồi lại một tiếng kinh hô truyền tới.
" Ôi, thật sự là giống Tiểu Ái! "
" Tiểu Ái nếu không chết, hai người đứng chung một chỗ khả năng sẽ bị nói là chị em sinh đôi đi. "
" Bất quá cô gái này không có cao giống như Tiểu Ái, Tiểu Ái thân cao gần một bảy thì phải? "
" Ai, một cô gái xinh đẹp như Tiểu Ái, ai sẽ tưởng tượng được là con bé đoản mệnh đâu? "
" Đừng nói nữa, miễn cho lát nữa lại gợi lên chuyện cũ thương tâm của anh chị hai. "
Tề Lạc mơ hồ nghe thấy mọi người trong nhà đang bàn tán, sau đó quay đầu nhìn trong đám người phía trước có cha mẹ, anh chỉ thấy bọn họ mê muội dường như nhìn chằm chằm Thi Vân Nhu, nhìn xem đến không chớp mắt, có chút kích động, căn bản là không nghe thấy lời bàn tán đến từ bốn phía.
" Tiểu Ái.. "Mẹ Tề cầm lòng không đậu hướng về phía Thi Vân Nhu, duỗi tay chạm vào nàng.
" Mẹ, cô ấy là Thi Vân Nhu, không phải Tiểu Ái. "Tề Lạc chạy nhanh mở miệng nói, sợ mẹ anh lại dọa sợ khiến cô ấy bỏ chạy.
" Vợ à, không phải, cô ấy không phải Tiểu Ái đâu. "Ba Tề cũng ra tiếng nhắc nhở, nhưng nói là nói như vậy, hai mắt của ông cũng cầm lòng không đậu nhìn chằm chằm vào Thi Vân Nhu, chớp chớp luyến tiếc một chút. Tiểu Ái, con gái của ông..
" Đều vào nhà đi, đừng đứng ở chỗ này. "Tề Nhị mở miệng nói.
" Tề Lạc, Thi tiểu thư không phải nói muốn nhìn ông con sao? Con mang nàng đi xem đi, nếu ông tỉnh thì cẩn thận một chút, tạm thời đừng cho ông thấy cô ấy. "
" Con biết. "Tề Lạc gật đầu nói, sau đó dẫn Thi Vân Nhu đi đến phòng của ông.
" Vì cái gì mà không thể để ông của anh không nhìn thấy ta? "Rời một khoảng xa, Thi Vân Nhu nhịn không được mở miệng hỏi.
" Cô hiện tại đối với Tiểu Ái thật sự hoàn toàn không biết gì cả, nếu làm ông thấy cô, ông ấy khẳng định sẽ lôi kéo cô không buông tay, đến lúc đó cô muốn diễn Tiểu Ái như thế nào? "Tề Lạc nhìn cô một cái nói.
" À. "Cô đáp nhẹ một tiếng, không nghĩ tới điều này, còn tưởng rằng người nhà của anh có phải hay không đối với cô có ý kiến gì. Là nàng lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.
" Tôi có thể hỏi cô một vấn đề được không? "Tề Lạc do dự mở miệng nói.
" Cứ hỏi. "
" Cô có phải hay không thật sự thiếu tiền? "
" Anh vì cái gì mà hỏi như vậy? "Thi Vân Nhu trầm mặc một chút, mới mở miệng hỏi hắn.
" Ngày hôm qua, tôi cho rằng cô đi nơi đó là muốn đi mua đồ vật hoặc đi chơi, tôi duy nhất không thể ngờ được chính là cô lại đi làm. "Anh nói nhíu nhíu mày.
" Cô có hai công việc sao? Trừ bỏ công ty bách hóa, còn ở chợ đêm làm nhân viên bán hàng? "
" Anh theo dõi tôi? "
" Tôi chỉ là lo lắng cô viết cho tôi tư liệu là giả, cho nên mới cử người đi theo cô một đoạn đường. Khi đó tôi cho rằng cô là phải về nhà, bởi vì cô viết cho tôi địa chỉ cách nơi đó không xa. "Anh cười khổ giải thích.
Thi Vân Nhu trầm mặc không nói nhìn hắn.
" Tôi thật sự xin lỗi. "Anh đầu hàng nói.
" Đây là quá trình tất yếu, nếu làm cho cô cảm thấy không thoải mái, tôi ở chỗ này trước hết cùng cô nói tiếng xin lỗi. "Xem sắc mặt của cô biến đổi, anh nhanh chóng bổ sung.
" Vì cái gì mà điều tra tôi là quá trình tất yếu? "
" Vì mục đích an toàn thôi. Ông nội của tôi cũng không phải người bình thường. "
" Ông nội của anh là ai? "
" Tề Đỉnh Thiên, cô đã nghe nói qua tên này chưa? "
Thi Vân Nhu đột nhiên trừng to hai mắt, lộ gương mặt khó có thể tin mà nhìn anh. Cô đương nhiên là đã nghe qua, đại danh đỉnh đỉnh của Tề lão cô làm sao có thể chưa từng nghe qua.
" Tôi không biết các người chính là người Tề gia. "Cô nói.
" Hiện tại biết cũng không muộn. "Tề Lạc nhìn nàng nói.
" Hiện tại cô hẳn là có thể thông cảm bọn họ vì cái gì mà tìm người điều tra cô đi? "
Thi Vân Nhu gật đầu bất đắc dĩ, sau đó suy nghĩ một chút, quyết định thành thật nói cho hắn.
" Tôi chính xác thật sự là thiếu tiền. "Cô nói, dù sao cũng sẽ bị điều tra ra tới, để cho người khác nói không bằng chính cô tự nói.
" Mười năm trước ba tôi bị người bạn thân tốt nhất phản bội, công ty kinh doanh bị đóng cửa, mắc nợ gần 3000 vạn, đây lý do thiếu tiền của tôi. "
" Như thế nào loại sự tình này lại phát sinh? "
" Vận khí không tốt hoặc phong thủy tổ tiên không tốt đi."Cô khổ sở tự chế nhạo mình.